Phần thưởng xứng đáng
"Tại sao mình có thể ngu ngốc như vậy nhỉ?" Sky tự hỏi, đưa tay lên dụi mắt.
Cậu nghĩ rằng mình sẽ cần chuẩn bị kỹ càng hơn cho những tuần cuối cùng của học kì, nhưng bây giờ là 12 giờ đêm ngày thứ sáu, mà Sky vẫn ở đang phải hoàn thiện dự án kiến trúc của mình cho sáng thứ hai tới chỉ với một tách cà phê cùng với đống dụng cụ cắt vẽ bên cạnh. Bên khóe mắt, cậu sinh viên có thể thấy màn hình điện thoại của mình sáng lên, nhưng phớt lờ nó mặc dù biết rõ người nào đó có thể liên lạc với cậu vào giờ này.
Sky đã nói với P'Pai rằng cậu sẽ cực kỳ bận rộn với việc bài vở lúc này và không thể dành chút thời gian nào cho anh hết, nhưng trong thâm tâm cậu biết rằng lời nói đó sẽ chẳng thể lọt vào tai Prapai đâu.
Không!
Cậu nhóc không thể để mình miên man nghĩ ngợi về P'Pai như thế này. Sky biết rõ chỉ cần một ý nghĩ về người yêu lọt vào trong bộ não cậu lúc này, cậu sẽ chẳng còn tâm trí làm cái gì cả. Đặc biệt là ký ức về buổi hẹn hò của họ tại nhà hàng sang trọng đó...
"Tập trung nào thằng Kai!" Sky tự mắng và cầm những bản thiết kế lên xem xét lại một lần nữa.
Cậu nhóc đã làm việc trong suốt một giờ đồng hồ sau đó, chiến đấu với những cái ngáp dài và cái bụng đói meo cho đến khi đôi mắt mỏi mệt giành phần thắng khiến cậu gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
"Sky," Một giọng nói dịu dàng vang lên, cùng với bàn tay lắc nhẹ vai cậu. "Sky."
"Gì vậy?" Sky giật mình tỉnh dậy và nhìn thấy người đang đứng bên cạnh. "P'Pai, anh làm gì ở đây?"
"Anh đoán được em sẽ bị đói. Em luôn luôn quên ăn quên uống khi bị căng thẳng." Prapai mỉm cười luồn ngón tay anh vào trong mái tóc đen mượt của Sky như cách anh vẫn thường làm mỗi khi ở gần cậu.
Nước miếng của Sky ứa ra khi mùi hương từ chiếc túi plastic trên tay anh lan đến mũi cậu.
"Tối nay anh không đua à?" Sky hỏi đột ngột khi cậu quay trở lại hiện thực.
"Đó không phải điều gì quan trọng, anh có thể dễ dàng gạt nó sang một bên." Prapai nhún vai.
"P'Pai, anh phải ngừng làm như thế này đi ạ." Sky thở dài dựa vào sự đụng chạm của anh. Người yêu cậu bắt đầu có một thói quen xấu, đó là vứt bỏ công việc và những cuộc đua ra sau đầu chỉ để dành thời gian với cậu.
"Anh đã kiếm đủ tiền cho họ để có thể có một đêm rảnh rỗi với bé người yêu đang đói mèn của anh." P'Pai nói và đặt một nụ hôn lên chóp mũi cậu.
"Em thực sự cần hoàn thành việc của em trước," Sky trầm ngâm và lơ đãng nhặt cây bút chì của mình lên.
"Công việc vẫn sẽ ở đó khi chúng ta ăn xong thôi." Prapai nói rồi nhấc cậu bé ra khỏi ghế bàn học và đặt cậu xuống đệm ngồi.
Dù đang mệt mỏi đến đâu, Sky vẫn có thể thưởng thức sự đẹp trai ngời ngời của bạn trai mình. Ngay cả sau một ngày dài làm việc ở văn phòng, anh vẫn trông cuốn hút hơn tất cả những người mà cậu nhóc từng gặp. Đó là lý do cậu muốn làm bài tập và dự án khi không có anh ở gần. Làm sao có thể tập trung vào bài vở được khi có một con người hấp dẫn như anh ở ngay bên cạnh cơ chứ!
Sky quan sát anh cởi chiếc áo vest bên ngoài ra để lộ chiếc áo sơ mi mới là được mở hai cúc trên cùng.
"Em ước sao anh không tới công ty trong bộ dạng này," Sky nói, tay cậu chạm lướt qua làn da lộ ra trên lồng ngực anh. "Mọi người đều muốn ve vãn anh," cậu bĩu môi.
Prapai bật cười đáp lại, nắm lấy bàn tay Sky và đưa nó lên môi anh. "Anh thậm chí không hề để tâm đến họ. Sao anh có thể làm vậy khi biết rằng em đang đợi anh chứ?"
Sky nở nụ cười bất đắc dĩ khi Prapai hôn lên từng đốt ngón tay của cậu.
"Giờ hãy ăn đi, rồi sau đó anh sẽ giúp em làm bài tập nhé," Prapai nói và cắt thức ăn cho cậu.
Sky không hề phản kháng lại hành động của anh.
"Cảm ơn anh," Sky nói vào hai giờ sau, khi hai người đã ăn cơm xong và gần như đã hoàn thành xong bài tập. "Em sẽ bù cho anh bằng một thứ gì đó," cậu bé cười đùa trong khi khoác tay cậu lên vai Prapai và đẩy anh vào phòng ngủ.
"Em đã mệt rồi, Sky." P'Pai dùng hai tay nâng khuôn mặt cậu lên, thì thầm và đặt một nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua trên môi cậu.
Dù cho được Prapai hôn bao nhiêu lần đi chăng nữa, Sky vẫn không quen với việc nó gợi lên sự phấn khích bên trong cậu.
Mọi sự mệt mỏi đều tan biến đi hết.
"Không, em không hề mệt một chút nào." Sky dứt khoát kéo người yêu vào một nụ hôn sâu và vui vẻ khi lưỡi của họ quấn lấy nhau.
Cậu luôn dễ dàng bị cuốn theo nụ thôi với người yêu. Nó nhanh chóng biến thành những cánh môi mút vào nhau và hơi thở trở nên gấp gáp khi họ ôm chặt thắt lưng của nhau.
"Không được," Sky gạt bàn tay Prapai ra khỏi quần cậu và đẩy anh ngã lên giường.
"Không ư?" Prapai nhướng mày hỏi khi Sky quỳ xuống và cởi quần anh.
"Đây là phần thưởng dành cho anh." Sky nói khi tận hưởng ánh nhìn thèm khát từ người yêu dành cho cậu. Cậu nhóc không hề lãng phí thời gian, lần theo hình dáng cây gậy của anh đã cương lên bên dưới chiếc quần lót sắp không chứa đựng nổi nó nữa.
"Sky." Prapai rên rỉ, cong người về phía trước.
Sky không hề rời mắt đi khi cậu kéo chiếc quần lót của anh xuống làm cho vật cứng của anh được tự do. Cậu cũng cảm thấy thân dưới của mình đang phản ứng. Prapai giật nhẹ tóc của Sky khi cậu đưa lưỡi liếm qua đỉnh cây gậy của anh.
Đôi khi cậu nhóc lo lắng mình không thể so sánh với những người tình trong quá khứ của Prapai, họ có thể có kinh nghiệm giường chiếu phong phú hơn cậu. Nhưng khi tiếng rên rỉ của Prapai tràn đầy căn phòng, những ngón tay anh bấu chặt vào vai cậu hoặc ga giường, cậu cũng cảm thấy kỹ năng của mình không hề tồi chút nào.
"Anh yêu em." Prapai rên rỉ lớn hơn khi cậu ngậm trọn vẹn vật của anh vào trong miệng, mũi chạm vào gốc lông của anh.
Sky ậm ừ đáp lại khi tập trung nuốt vào nhả ra vật của anh. Sự ma sát nhẹ của quần của anh càng trở nên gợi tình hơn. Cuối cùng, cậu không nhịn được rút một tay từ đùi của Prapai mà bắt đầu tuốt vật của chính mình qua lớp vải. Anh gần như lên đỉnh với tất cả những sự kích thích này.
"Để anh chạm vào em đi." Prapai cầu xin, tay lau đi những giọt nước mắt sinh lý của Sky khi cậu tăng tốc độ, lưỡi cậu lướt dọc theo vật cứng của anh. "Để anh chạm vào em trước khi việc này kết thúc."
Sky lắc đầu, quyết tâm làm phần việc của mình. Không mất thêm nhiều thời gian cho đến khi cậu nấc lên khi Prapai bắn vào trong miệng, và tiếp tục mút cho đến khi anh kéo cậu dậy để hôn.
"Anh thật may mắn khi có được em." Prapai nói khi anh hôn từ miệng xuống ngực cậu.
"Không, em mới may mắn khi có anh." Sky thở hổn hển nhưng tự hào về bản thân. Cậu có thể cảm thấy vật cứng của mình vẫn đang nhói lên bên trong chiếc quần jean.
"Đừng nói điều đó cho đến khi anh có thể hái sao trên trời xuống cho em." Prapai cười rộ lên, nắm lấy áo cậu nhóc để kéo cậu lên giường và áp lên cơ thể cậu, rồi tháo thắt lưng...
END
Hi mọi người, vậy là mình đã hoàn thành fic Phần Thường, và fic này sẽ là fic cuối cùng mình up và hoàn thành trước Tết này. Mình sẽ chuẩn bị tạm biệt năm Nhâm Dần 2022 và chào đón năm mới Quý Mão 2023 nhé!!! Chúc mọi người năm mới bình an, vui vẻ, hạnh phúc và may mắn nha!
\('▽`*)(*'▽`)/Thank you~
Cùng mong chờ năm mới cùng nhiều niềm vui mới và đặc biệt hơn cả là mình/ chúng mình sẽ được gặp FortPeat tận mắt nè! Oh yes!!! (≖ᴗ≖✿)
*
P/s: Ai muốn tìm mình ở fanmeeting Love in the Air "The precious time in Vietnam" thì có thể nhắn qua IG _xia_an nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro