Chương 3: Choi Seungcheol - Bóng Ma Trong Bóng Tối
Một buổi tối yên tĩnh. Tại một tòa nhà cao tầng nằm giữa trung tâm thành phố, ánh đèn vẫn sáng rực dù đã quá nửa đêm. Bên trong văn phòng sang trọng, Choi Seungcheol ngồi trên chiếc ghế da đen, điếu xì gà cháy dở trên tay.
Trước mặt hắn là một người đàn ông trung niên đang run rẩy, mồ hôi lấm tấm trên trán.
“Chủ tịch Choi, xin ông cho tôi thêm thời gian… Tôi hứa sẽ trả đủ số tiền—”
Seungcheol khẽ cười, nhưng trong nụ cười ấy chẳng có chút nhân từ nào.
“Thời gian? Tao đã cho mày hai tuần. Mày nghĩ tao điều hành đế chế này bằng lòng thương hại sao?”
Người đàn ông cứng họng. Seungcheol dụi điếu xì gà vào gạt tàn, đứng dậy, tiến đến gần hắn.
“Thế giới này không có chỗ cho những kẻ yếu đuối.” Hắn vỗ nhẹ lên vai hắn, giọng nói trầm thấp nhưng đầy đe dọa. “Tiền… hoặc mạng sống. Chọn đi.”
Người đàn ông mặt tái mét, vội vàng gật đầu. “Tôi… tôi sẽ lo đủ số tiền trước sáng mai!”
Seungcheol lùi lại, đôi mắt đen sâu thẳm như có thể nhìn thấu linh hồn hắn. “Tốt. Tao mong là mày không làm tao thất vọng.”
Gã đàn ông hấp tấp rời khỏi văn phòng. Cánh cửa khép lại, Seungcheol thở dài, rót một ly rượu vang, thưởng thức hương vị đắng chát của quyền lực.
Khi về đến nhà, Seungcheol nhìn thấy Yoon Jeonghan đang ngồi trên ghế sô pha, vẫn còn thức dù đã khuya.
“Lại đi dọa người ta nữa à?” Jeonghan nhướng mày, giọng điệu không có chút ngạc nhiên nào.
Seungcheol cười nhạt, cởi áo khoác, ngồi xuống đối diện vợ mình. “Chỉ là chút công việc.”
Jeonghan rót cho hắn một ly trà. “Anh nghĩ sao nếu một ngày nào đó, con của chúng ta muốn rời khỏi cái vòng xoáy này?”
Seungcheol im lặng một lúc, ánh mắt trầm ngâm. “Nếu chúng đủ mạnh để thoát ra, anh sẽ để chúng đi.”
Jeonghan mỉm cười. “Vậy nếu có đứa yếu đuối thì sao?”
Seungcheol nhấp một ngụm trà, giọng nói vẫn bình thản. “Thì anh sẽ dạy nó mạnh lên.”
Jeonghan bật cười, nhưng trong đôi mắt lại ánh lên sự lo lắng.
Trước khi trở thành một ông trùm, Choi Seungcheol đã từng là con mồi.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, bị xã hội chà đạp, từng phải tự mình giành giật sự sống trong một thế giới không có chỗ cho kẻ yếu.
---
Trước khi trở thành một ông trùm quyền lực trong thế giới ngầm, Choi Seungcheol từng là một đứa trẻ lớn lên giữa nghèo đói, bạo lực và phản bội. Hắn không sinh ra trong một gia đình danh giá, cũng không có ai bảo vệ. Tuổi thơ của hắn là những ngày tháng lang thang trên đường phố, chứng kiến sự thối nát của xã hội và học cách sinh tồn trong một thế giới mà kẻ mạnh luôn giẫm đạp lên kẻ yếu.
Seungcheol không có gia đình thực sự. Bố mẹ hắn qua đời trong một vụ thanh trừng giữa các băng nhóm khi hắn mới 10 tuổi, để lại hắn một mình trong thế giới đầy rẫy sự phản bội. Không nơi nào chấp nhận hắn, không ai bảo vệ hắn. Hắn sớm hiểu rằng, để tồn tại, hắn phải tự trở thành kẻ mạnh.
Năm 15 tuổi, Seungcheol gia nhập một băng nhóm nhỏ ở khu chợ đen Seoul, ban đầu chỉ là một đứa nhóc chạy việc vặt, nhưng với đầu óc sắc bén và khả năng đánh giá tình huống nhanh, hắn nhanh chóng leo lên vị trí cao hơn. Không giống những kẻ khác chỉ biết dùng nắm đấm, Seungcheol biết cách quan sát, phân tích và tận dụng điểm yếu của người khác.
Năm 18 tuổi, hắn trở thành cánh tay phải của Lee Kyungho, một trùm buôn lậu nổi tiếng ở Busan. Dưới trướng Kyungho, Seungcheol học được những quy tắc sống còn của thế giới ngầm: không tin tưởng ai hoàn toàn, không để lộ điểm yếu, và luôn ra tay trước khi đối thủ kịp phản bội mình. Nhưng cũng chính Kyungho là người đã dạy cho Seungcheol một bài học quan trọng—quyền lực không bao giờ là vĩnh cửu.
Năm 21 tuổi, Kyungho bị chính đàn em của mình phản bội và sát hại. Seungcheol, lúc đó đã nhận ra điều tất yếu trong thế giới này: chỉ có kẻ đủ tàn nhẫn mới có thể tồn tại. Hắn không trốn chạy, cũng không tìm đường thoát thân. Hắn đứng dậy từ đống đổ nát, tập hợp những kẻ trung thành còn sót lại, và tự mình xây dựng đế chế riêng.
Từ một tên tay sai không ai biết đến, Seungcheol từng bước kiểm soát các đường dây buôn bán vũ khí, ma túy, rửa tiền và chiếm lấy những khu vực quan trọng nhất trong thế giới ngầm. Hắn không đơn giản là một kẻ giết người máu lạnh—hắn là một chiến lược gia thực thụ, biết cách sử dụng con người như những quân cờ và thao túng mọi thứ theo ý muốn của mình.
Nhưng điều khiến Seungcheol thực sự trở nên đáng sợ không phải là nắm đấm hay khẩu súng, mà là trí tuệ và sự nhẫn tâm. Hắn không bao giờ hành động vì cảm xúc, không bao giờ giết người chỉ vì tức giận. Mọi thứ hắn làm đều có mục đích rõ ràng: duy trì quyền lực và loại bỏ bất cứ ai cản đường.
Đến năm 30 tuổi, Seungcheol đã trở thành một huyền thoại trong thế giới tội phạm. Không ai dám đối đầu trực diện với hắn, vì tất cả đều biết—kẻ nào phản bội, sẽ không còn đường sống. Nhưng trong quá trình xây dựng đế chế, hắn cũng mất đi nhiều thứ: tình bạn, lòng tin, và một phần nhân tính của chính mình.
Khi Seungcheol bước vào tuổi 32, hắn gặp Yoon Jeonghan, một thẩm phán trẻ đầy tham vọng, thông minh và mưu mô không kém gì hắn. Ban đầu, Jeonghan là một kẻ cản đường—một người có khả năng hủy hoại cả đế chế mà Seungcheol đã dày công xây dựng. Nhưng thay vì đối đầu, Seungcheol chọn một con đường khác: hợp tác.
Jeonghan không giống những kẻ khác. Hắn không sợ Seungcheol, cũng không cố gắng bắt hắn. Thay vào đó, Jeonghan hiểu rằng có những thứ công lý không thể giải quyết, nhưng quyền lực thì có thể. Cả hai bắt đầu một mối quan hệ phức tạp—vừa là đối tác, vừa là kẻ thù, nhưng cuối cùng lại trở thành đồng minh mạnh mẽ nhất của nhau.
Không ai có thể kiểm soát Seungcheol, nhưng Jeonghan lại là ngoại lệ. Jeonghan không chỉ là người duy nhất dám thách thức Seungcheol, mà còn là người duy nhất có thể khiến hắn lùi bước. Và điều đáng sợ nhất? Seungcheol thích điều đó.
Cùng nhau, họ xây dựng một hệ thống không thể sụp đổ—một người kiểm soát thế giới ngầm, một người điều khiển công lý. Sự kết hợp này khiến họ trở thành thế lực không ai có thể lật đổ.
Khi đã có tất cả, từ quyền lực, tiền bạc, đến địa vị, Seungcheol tưởng rằng mình không cần thêm bất cứ thứ gì. Nhưng rồi, hắn trở thành một người cha.
Có thể ban đầu, hắn không nghĩ rằng mình sẽ làm tốt vai trò này. Một kẻ như hắn, đã giết biết bao người, đã tàn nhẫn đến mức không còn cảm xúc, thì có tư cách gì để nuôi dạy một đứa trẻ? Nhưng khi nhìn những đứa con của mình—Lee Chan, Younghoon, Yunho, San, Giselle—hắn nhận ra rằng có những thứ còn quan trọng hơn cả quyền lực.
Hắn không phải là một người cha hiền lành. Hắn nghiêm khắc, lạnh lùng, và không dễ dàng thể hiện tình cảm. Nhưng một điều không bao giờ thay đổi: Seungcheol sẽ bảo vệ gia đình mình bằng mọi giá.
Hắn đã mất bố mẹ từ khi còn nhỏ. Hắn đã mất đi những người anh em từng sát cánh bên mình. Nhưng lần này, hắn sẽ không để bất kỳ ai cướp đi thứ mà hắn coi là quan trọng nhất.
Ở tuổi 46, Choi Seungcheol đã đạt đến đỉnh cao quyền lực. Không ai dám thách thức hắn, không ai đủ khả năng lật đổ hắn. Nhưng hắn cũng hiểu rằng, trong thế giới này, không có thứ gì là vĩnh viễn.
Hắn đã từng là một kẻ vô danh, một đứa trẻ mồ côi không ai thèm đoái hoài. Nhưng giờ đây, hắn là kẻ nắm trong tay cả thế giới ngầm.
Nhưng câu hỏi đặt ra là: Liệu hắn có thể giữ vững ngai vàng này mãi mãi, hay rồi một ngày nào đó, hắn cũng sẽ trở thành một huyền thoại bị lãng quên?
Seungcheol hiểu một điều: Thế giới này không công bằng. Nếu không muốn bị giẫm đạp, thì phải trở thành kẻ giẫm đạp người khác.
Đó là lý do ông xây dựng nên đế chế của mình. Một đế chế không dựa trên lòng tin, mà dựa trên sự sợ hãi.
---------------
Sáng hôm sau, khi gia đình Choi quây quần bên bàn ăn sáng, không ai biết rằng chỉ vài giờ trước, một người đàn ông đã bị xóa sổ khỏi thế giới này chỉ vì dám phản bội Seungcheol.
Ông nhìn từng đứa con của mình—Chan, YoungHoon, Yunho, San, Giselle—mỗi đứa mang một nét đặc trưng riêng. Một đế chế như thế này không thể đứng mãi nếu không có người kế thừa xứng đáng.
Liệu trong số họ, ai đủ mạnh để đứng lên?
Seungcheol không biết. Nhưng ông sẽ không chờ đợi.
Ông sẽ tạo ra người kế thừa mà ông cần.
Bởi vì kẻ mạnh không được sinh ra, mà được rèn giũa trong lửa và máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro