Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Pavel hồi đầu cũng rất lo lắng. 

Sau khi dọn dẹp nhà cửa, tắm rửa, ăn uống xong xuôi, anh bắt đầu nhắn tin đòi Pooh về nhà.

Nhưng đáp lại sự trông ngóng của anh chỉ là những tin nhắn lạnh nhạt, có khi để cả ngày cậu cũng chẳng thèm đọc. 

Pavel hỏi han các bạn của Pooh mà bản thân biết, nhưng tất cả đều cho ra một câu trả lời giống nhau đó là họ không biết cậu trai đang ở với Pooh là ai. 

Anh rất bất lực những chẳng thể làm gì hơn, cứ chờ mãi chờ mãi, đợi đến khi Pooh tình nguyện về nhà. 

------------------------------------------------------------

Sau hơn 1 tuần mong mỏi, Pavel dần dà cũng buông bớt đi nỗi nhớ nhung "người yêu" và quay trở lại làm việc chăm chỉ, chăm sóc bản thân.

Người ta nói, sau mỗi lần vấp ngã trong tình yêu và nếm phải những quả đắng, con người ta sẽ học được cách yêu bản thân hơn và từ từ từ bỏ chấp niệm trong quá khứ.

Hôm nay công ty anh liên hoan mừng dự án mà cả đội ngũ đã vất vả bỏ mấy tháng ra để hoàn thành. Địa chỉ là một quán nhậu bình dân, mặc dù không sang trọng nhưng không gian ở đây rất sạch sẽ và thoải mái khiến bản thân Pavel dễ chịu không ít. 

Pavel diện y nguyên bộ đồ công sở, cùng Jey vừa đi vừa nói chuyện phiếm tiến vào trong quán. 

Ngay khi vừa đặt mông ngồi xuống không lâu, anh tự dưng mắc vệ sinh, loay hoay xin lỗi rồi chạy đi kiếm nhân viên. 

Sau khi hỏi thông tin ở bàn tiếp tân xong, Pavel chuẩn bị quay lưng đi thì nghe một giọng nói mà cả tuần nay anh đã nhớ phát điên lên được. 

Pavel ngay lập tức xoay mặt nhìn ra phía cửa chính. 

Chính là Pooh và cậu trai trà xanh! 

Anh liền chạy ra một góc, nín thở quan sát hành động tiếp theo của hai người họ.

Pan rất tự nhiên mà khoác lấy tay Pooh, tướng đi õng ẹo làm nũng.

Sao nhìn họ cứ như cặp đôi đang yêu nhau ấy!

Sau khi nhận chỗ xong, Pooh liền nắm tay Pan kéo đi, vừa đi vừa cười giỡn rất vui vẻ. 

Hình như cậu đã quên mất còn một người đang chờ cậu quay về cả tuần nay.

Pavel cắn răng.

Thật sự cảm giác vẫn như lần đầu anh thấy cảnh máu chó này ở trường đại học của Pooh.

Nỗi tức giận và sự thất vọng bấy lâu nay anh tưởng anh đã buông bỏ được lại một lần nữa được đà dâng lên. 

Nếu không có tiếng nói của Jey ở đằng sau, Pavel đã xông ra tẩn cho hai bọn họ một trận rồi.

- Tiền bối?

Jey với quả đầu hơi dài, đen nhánh ló ra từ sau lưng Pavel.

- Sao thế?

Anh hít một hơi thật sâu, quay lại trưng ra nụ cười công nghiệp nhất với Jey nhưng trong lòng lại là bão tố cuồng cuộng. 

- Em thấy anh lâu không quay lại nên đi kiếm. Có chuyện gì hả Phi?

- Ừm...chẳng có gì. Anh bị lạc đường thôi.

- Thế chúng ta nên quay lại đi ạ. Mọi người đang bắt đầu ăn rồi.

Thế là cả hai một trước một sau quay về phòng ăn. Mắt của cậu trai nhỏ luôn dính chặt lên người Pavel, lo lắng.

Quả nhiên, sau khi ăn được một chút trứng, anh bắt đầu trở thành ông thần rượu, tu liền tù tì 3 4 chai liên tục khiến mấy đồng nghiệp hoảng hốt, cản lại không được.

Cứ mỗi lần nghe mọi người can ngăn, Pavel lại uống nhiều hơn, vừa uống vừa say xỉn cười hề hề.

- Ực...ha ha ha. Không sao, tôi vẫn uống tiếp được!! Ai muốn thi uống với tôi nào?! Ha ha ha.

Sau khi chứng kiến hơn 30 phút, Jey chịu không nổi liền nắm tay Pavel đứng dậy, xin phép mọi người đi nói chuyện riêng một chút.

Cả phòng chờ hai người đi khuất bóng rồi mới bắt đầu rầm rì to nhỏ.

- Chẳng phải thằng nhóc Jey nó thích Pavel à? Không biết có làm chuyện gì đồi bại với cậu ta không?

- Tôi nghĩ chúng ta nên đi theo kiểm tra để....

- Thôi im im! Nhóc Jey ai chả biết nó thật thà, tốt bụng, lại còn quý N'Pavel nhất. Tôi nghĩ nhóc ấy không có khốn nạn đến mức lợi dụng người khác khi say đâu.

- Ừ cũng phải. Thế tôi xin miếng khô mực cuối cùng này nhé.

- Ê! Ai cho...

---------------------------------------------------------------------------------

- P'Pavel, anh đã đỡ hơn chút nào chưa ạ? Nước lọc đây ạ.

- Ừ cảm ơn nhóc. May mà khi nãy nhóc kịp cản anh đây lại, không ngày mai anh lại nằm liệt giường cho mà xem.

- Krap. ...Em có thể hỏi chuyện này...hơi riêng tư một chút được không ạ?

Pavel gật nhẹ đầu thay cho lời đồng ý.

- Ưm...vâng, có phải là tiền bối đang....thất tình không ạ?

Pavel nghe xong thì đánh rơi cái ly xuống dưới đất làm Jey giật mình, khúm núp tưởng bản thân đã làm sai mà nép nép lại một chỗ.

Anh nghe xong thì xoa xoa thái dương, mặt gục xuống mệt mỏi. Một lát sau, Pavel mới ngước mặt lên lại, hỏi.

- Anh lộ rõ như thế à?

- E...em chỉ đoán thôi ạ. Thấy biểu hiện gần đây của Phi không tốt nên...

- Ha...

Anh chăm chú nhìn Jey một lượt từ đầu xuống chân. 

Khuôn mặt non choẹt, hai má thì phúng phính, mái tóc đen bị gió thổi tung đẹp thơ mộng.

Đặc biệt hai cái bắp tay to như củ chuối thế kia thật sự rất tưởng phản với khuôn mặt non nớt học sinh, cơ bụng săn chắc hơi lồ lộ sau lớp áo sơ mi xám mỏng.

Pavel nuốt nước bọt.

Hừ.

Mặc dù cậu ta không phải gu anh nhưng được cái tính tình cũng dễ thương, cơ thể cũng gọi là hàng cực phẩm đi.

Dù vậy cũng chẳng quan trọng.

Hiện tại anh thật sự rất cần một người lấp đầy khoảng trống bên trong anh. 

Chưa kể, Jey đang thích thầm anh.

Pavel biết.

Anh không thiếu tinh tế đến nỗi không nhận ra những hành động, cử chỉ quan tâm hết sức dịu dàng của cậu. 

Chỉ vì anh đã quyết định gắn bó với Pooh và đã thề là sẽ chỉ yêu mình cậu nên Pavel cố đẩy Jey ra xa, vì cậu ta quá tốt!

Nhưng bây giờ việc ấy còn ý nghĩa không?

Nếu Pooh lăng nhăng bên ngoài được, thì tại sao anh cứ phải mãi đóng vai một chút mèo con ngoan ngoãn nằm chờ chủ nhân về?

Pavel quyết định rồi. 

Người yêu, tình yêu gì đấy cứ vứt mẹ đi.

Hiện tại anh đang cần giải toả. Thế thôi.

Và người mà anh đã chọn để giải toả là Jey. 

Dù sao đây cũng là một phúc lợi cho cậu ta. 

- Cậu...có muốn làm tình một đêm với tôi không?

---------------------------------------------------------------

Pooh thèm hút thuốc. 

Thật tiếc là cái quán nhậu tồi tàn này cấm hút thuốc phía bên trong.

Pooh dẫn Pan đến đây để ăn tối coi như là buổi hẹn hò đầu tiên vì cả hai vẫn còn là sinh viên. Đồng tiền hàng tháng mà cậu đóng cho trường đều một phần là nhờ ba mẹ, còn lại đều được Pavel chi trả. Vì vậy hai tuần không gặp, cậu củng chẳng có cơ hội xin tiền của anh.

Qua nhà Pan ở thì cậu ta sẽ lo cho ăn uống, nhiệm vụ của Pooh là hàng ngày vui vẻ ở bên cậu ta là được. 

Bỗng dưng hôm nay Pan bảo muốn đổi không khí. Bảo Pooh dẫn cậu ta đi hẹn hò nếu không là sẽ giận lẫy. 

Pooh cũng chiều theo. 

Thế là nhờ một người bạn giới thiệu ở đây có món cá hồi nướng rất ngon mà Pan cùng Pooh quyết định tới đây để ăn tối. 

Cậu vòng ra sân sau, lựa đại một chiếc ghế đá gần gốc cây ngồi, tay bấm bấm điện thoại còn miệng thì phì phèo điếu thuốc.

Bỗng cậu nghe tiếng "chùn chụt" phát ra từ một tán cây gần đó.

Không hề mang bản tính tọc mạch vào chuyện của người khác nhưng Pooh vẫn muốn xem kịch hay, đúng lúc cậu đang chẳng có gì để làm.

Pooh rón rén nhón chân bước từng bước lại gần góc quán ăn, hé đôi mắt một mí của mình ra, nheo nheo nhìn vào bóng tối.

Dưới ánh trăng mờ ảo, hai thân ảnh mặc vest quấn lấy nhau. 

Người đàn ông với chiếc sơ mi trắng đã không ngừng cọ xát hạ thể trong khi đặt cặp mông to tròn lên đùi của người ngồi dưới. Hai tay bắt lấy khuôn mặt cuối đối phương mà say mê hôn hít. 

Người đàn ông còn lại với chiếc sơ mi xám đã xắn cao hiện rõ từng đường gân nổi lên đầy nam tính đang lần mò xuống cặp đào kia mà nắn bóp. 

Pooh bịt miệng lại, cố để bản thân không phát ra tiếng cảm thán. 

- Từ đã...

Pooh nheo mắt, cố gắng phóng to ánh mắt lên cần cổ trắng ngần của người ngồi trên.

- Cái nốt ruồi đó... chẳng lẽ...

- Pavel!!!  

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mụi người ơi. Tui xin lỗi trước. 

Vì tui bắt đầu bước vào khoảng thời gian bận bịu trở lại rồi nên truyện của tui sẽ cập nhật khá chậm. 

Có khi khoảng 1 tuần tui mới cập nhật 1 chap mới nên mọi người thông cảm nha.

Khi nào tui rảnh thì tui sẽ cố gắng viết truyện cho mọi người đọc.

Thanh kìu sôu múch 🫶🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro