"epiphany"
lạnh lẽo quá đỗi
bởi thực sự từng yêu em rất nhiều.
tôi từng muốn hòa hợp tất thảy với em.
từng muốn vì em mà sống cuộc đời này.
tôi đứng trước khung cửa sổ phất phơ tấm rèm nhung hồng phấn, nơi mà hai ta từng trao nhau những nụ hôn nồng nàn thuở còn yêu. Tôi lặng người, cảm nhận sự lạnh thấu tận trái tim mà em trao đến tôi sau phút chia ly, lạnh quá, tôi không thể tự sưởi ấm lại nó nữa rồi.
tôi đã từng yêu em hơn bất cứ ai khác đã từng gói gọn tình cảm cho em. Vì tình yêu đong đầy lúc ấy, đổi lại cho tôi cảm giác đắm chìm trong nỗi tuyệt vọng khi không còn em tựa vào bờ vai này mỗi ngày mưa như bây giờ nữa.
chúng ta luôn đối diện với những cuộc cãi vã và giận hờn. Nhưng em biết không, tôi chỉ mong được thấu hiểu và quan tâm em nhiều hơn nữa. Tôi muốn được tự hào khoe với những người ngoài kia rằng chỉ có tôi mới xứng đáng với em, chỉ có tôi mới có thể làm em hạnh phúc, và chỉ có tôi mới có thể cùng em tạo dựng một tình yêu tốt đẹp nhất.
tôi là một kẻ yếu đuối, luôn trong trạng thái vấp ngã trước thử thách và tôi chưa bao giờ làm được điều gì kì tích một mình. Tôi tồn tại để làm gì, khi tôi không thể tìm được một mục đích để sống? Từ khi gặp em, tôi hiểu ra được giá trị của bản thân to lớn như thế nào. Từ khi có em, tôi cảm thấy cuộc đời này còn nhiều điều ý nghĩa ẩn sâu dưới sự cay nghiệt vốn có của nó. Và từ khi chia xa em, tôi nhận ra rằng mình từng muốn sống trọn vẹn cuộc đời mình, là vì em chứ không phải cho tôi.
nhưng càng làm thế
bão nổi trong lòng tôi càng chẳng thể chống đỡ
tôi phơi bày hết bộ dạng chân thật
ẩn sau chiếc mặt nạ mỉm cười
mỗi ngày nhớ em, là mỗi ngày tôi phải đối diện với những cơn mưa lạnh cắt da cắt thịt. Mỗi ngày nghĩ về em, trái tim này càng không chịu nỗi bão táp sóng gió ngoài kia không ngừng đổ xô vào. Chúng ta từng là một mảnh ghép định mệnh của nhau, nhưng em đi rồi, tôi cũng mất đi một nửa của chính mình. Làm sao tôi tự vượt qua được những giọt nước không ngừng tuông ra của chính mình nếu không có em đây?
nếu đã không thể yêu một ai khác, tôi cũng không cần sống vì bản ngã của mọi người nữa.
giờ đây, chàng trai từng khóc một mình để nhớ nhung em đang lột bỏ vỏ bọc cũ để chuyển sang một trang khác. Anh ta đang lau hết những giọt lệ vương vấn trên khóe mi khi nghĩ về một người con gái đã rời bỏ mình, tự lau đi những vết thương mục rữa mà em để lại hằn sâu trong lòng đã bao lâu. Người đàn ông từng là của em thuở trước luôn dành cho em những nụ cười ngọt ngào nhất, và giờ đây anh ta đang tháo bỏ chiếc mặt nạ 'hạnh phúc' khi còn ở bên em, để tự nhìn thấy những mảnh vỡ của cảm xúc, ẩn sâu trong đôi mắt buồn phản chiếu qua tấm gương trên bước tường lạnh lẽo.
em biết không, anh ta đã tìm ra câu trả lời cho chính mình.
nhân gian này, tôi mới là người mà mình nên thương mến
là chính tôi tỏa sáng, là một tâm hồn đáng trân quý
đến giờ tôi mới nhận ra, nên tôi yêu lấy chính mình
dù vẫn còn thiếu sót, nhưng đẹp đẽ đến nhường nào
yêu ai để không phải khóc, tôi nhận ra người tôi nên trân trọng chính là tôi. Tôi có thể chiều chuộng anh ta và khiến anh ta mỉm cười, tôi có thể tựa vào vai anh ta mỗi khi tôi yếu đuối, và tôi có thể cùng anh ta làm mọi điều tôi thích, là tôi được sống một cuộc sống mà chính mình ước ao.
yêu bản thân mình, tôi cảm thấy mình thật tỏa sáng, cháy hết mình với những đam mê mà không ai cản trở được. Chăm chút cho trái tim của mình, khiến tôi thêm tự hào vì một tâm hồn đẹp đẽ và quý giá mà mình đã có nhưng chưa nhận ra. Quan tâm đến cảm giác của chính mình, nó khiến tôi hiểu rằng mình tốt đẹp và đáng được trân trọng nhiều hơn cả.
dù muộn màng, nhưng tôi đã tìm thấy đích đến của cuộc hành trình này. Tôi đang ngắm nhìn người mình yêu trong gương, anh ta có đôi mắt sâu thẳm đong đầy cảm xúc. Người tôi yêu đã từng là một kẻ tồi, từng cuốn trôi theo những cơn say và đôi lúc làm tan vỡ trái tim người khác, anh ta còn rất nhiều khuyết điểm và chưa bao giờ là một con người hoàn hảo trong mắt mọi người.
nhưng lựa chọn của tôi bây giờ, tôi khẳng định mình đã chọn đúng.
chàng trai mà tôi nên trao gửi tấm chân tình này, anh ta đã vươn lên như một cây xương rồng bé nhỏ giữa một sa mạc bao la đầy khắc nghiệt. Dù bề ngoài có vẻ không hoàn hảo, tính cách khó chịu và không thích hòa nhập, nhưng anh ấy không bao giờ bỏ rơi tôi, luôn nở nụ cười với tôi và sẵn sàng hi sinh vì tôi, che chở tôi trước những khó khăn chực chờ bên ngoài cánh cửa nhà cũ kĩ đó.
anh ấy cũng là con người, không thể hoàn hảo, nhưng tuyệt vời nhất trong mắt tôi.
ẩn sâu trong trái tim khô cằn kia là nét đẹp tìm ẩn trong sáng nhất.
đến cuối cùng tôi hiểu được, tôi chính là người mình nên yêu lấy.
dù dao động, dù sợ hãi cũng phải tiến về phía trước.
hãy đối diện với bản thể chân thật của mình.
tiếng đàn piano du dương bên thân ảnh gầy gò.
một đóa hoa ẩn giấu giữa bão giông.
.
.
.
-------------------------------------------------------------------------
.
.
.
2020.03.14
#poo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro