Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

còn thương thì không để em khóc

Người thương em, không có

Thì lấy đâu ra ai lo, những ngày lạnh gió.

Chúng ta đã từng rất hạnh phúc, hạnh phúc đến thể giới rộng lớn này cũng không thể chia cắt đôi ta. Nhưng em chưa từng nghĩ rằng, hạnh phúc đó sẽ bị cắt đứt, bởi một kẻ thứ ba, là người anh yêu, cũng là người cướp mất nụ cười của em mỗi ngày khi ở bên anh.

Cho đến lúc này, em vẫn thầm ước ao. Giá như cô ta đừng đến, có lẽ sẽ không phải kết thúc mỗi người một nơi đâu anh ạ. Mọi thứ vẫn sẽ nguyên vẹn, và chúng ta sẽ cùng tựa vào vai nhau đón ánh bình minh như anh từng mơ, có lẽ giấc đó đã đến lúc phai mờ. Nhìn thấy anh nở nụ cười với cô ấy, em chỉ biết khóc, khóc và gào thét lên rằng em cũng cần được yêu, và em còn yêu anh nhiều hơn thế nữa.

Đến cuối cùng, cô gái mà anh từng xem là cả thế giới, đang lạc lõng giữa những con phố không người. Cô ấy đang tự hỏi chính mình, dành tình yêu thương vô điều kiện cho một người khác, để rồi nhận lại những gì. Anh đã từng lo lắng cho người con gái đáng thương ấy, từng che chở và ôm cô thật chặt trong những ngày gió đông kéo về. 

Giờ thì sao chứ, cô ấy đang một mình, và cảm nhận từng vết cắt đang dày vò trái tim mềm yếu, không một ai thương cô ấy nữa rồi, không một ai nghĩ về cô ấy nữa rồi anh ạ. 

Người em thương, giờ đang ở đâu không phải nơi này 

Chốn đông người thuộc về anh, em thuộc về nơi... không người 

Có một điều anh nên biết, rằng cô gái mà anh buông tay vẫn còn thương anh, chưa bao giờ ngừng nghĩ về anh. Cô ấy tìm kiếm hình bóng của người con trai mình vẫn yêu, tìm kiếm lại bờ vai đã sưởi ấm mình những ngày trời trở lạnh, tìm lại chính anh của ngày hôm qua, người đã yêu thương và khiến cô ấy hạnh phúc biết chừng nào. 

Có lẽ anh đang rất hạnh phúc, có lẽ anh đang trao đến người anh yêu lúc này những nụ hôn ngọt ngào nhất. Anh vẫn là một người con trai tốt, anh nhận được sự yêu quý và tin tưởng từ nhiều người hơn em, anh xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp hơn lúc còn bên em anh nhỉ? 

Anh đang sống rất tốt, đang vun đắp cho tình yêu của mình. Còn em đang sống rất tốt, đang 'gồng mình' chịu đựng những màn mưa nước mắt của chính em, và tìm cách quên đi hình bóng anh trong tim, em đang cố gắng để bản thân mình mạnh mẽ, muốn tự mình nói với mọi người rằng chúng ta đều tốt nếu không có nhau, nhưng em không làm được. 

Người em thương, đã quên em chưa 

Còn nhớ em không anh ơi, em là người yêu của anh đây này. 

Em tự hỏi mình rằng, em đã không còn quan trọng trong mắt anh từ bao giờ. Hỏi rằng anh có còn chút bóng hình của cô gái này trong lòng không, rằng anh có khi nào quý trọng những lúc êm đẹp của đôi ta hay không. Em hỏi anh, mà chỉ để an ủi cho chính mình, vì em biết mình còn giữ trọn vẹn cảm xúc nơi anh từ những ngày đầu, tự mình dặn lòng không thể quên anh và em vẫn đang vướn mắc vào lời hứa khờ dại đó. 

Cô ấy có thể tuyệt vời hơn em, cô ấy cũng có thể yêu anh thật lòng và khiến anh hạnh phúc. Nhưng em cam đoan rằng, sẽ không có một ai thương anh hơn cả trái tim này, ngoại trừ chính anh mà thôi. 

Là cô gái, dành cho anh tất đánh đổi tương lai 

Vậy mà phần anh, dành cho em, lại là tàn tro nước mắt... 

Người ngoài cuộc luôn cho rằng em không xứng đáng với anh, em chấp nhận. Họ nói em chỉ biết dựa dẫm vào anh và không thể để anh tựa vào khi mệt mỏi, em cũng chấp nhận. Nhưng người từng thương anh nhiều hơn cô ấy, không cho phép ai nghi ngờ tình cảm của mình dành cho anh là không chân thật, điều đó em nào có thể chấp nhận đây. 

Đến hôm nay em vẫn luôn coi mình là người yêu của anh, đến bây giờ em vẫn tin vào lựa chọn của mình là đúng đắn nhất để tìm kiếm những phút giây đáng nhớ ở bên anh. Dù đã phải lặng lẽ hi sinh tuổi xuân này, em vẫn không chọn một cuộc sống xa hoa, tráng lệ mà vẫn ngày ngày chu đáo việc nhà, săn sóc một kẻ sửa xe kiếm ăn từng đồng lẻ, không phải là em thương hại anh. Vì ngoài anh ra, em còn có thể yêu ai mà không lừa dối mình được. 

Còn thương em, thì không để cho em khóc, anh nhớ không?

Còn thương em, thì không để em một mình, như vậy.

Anh nhớ không?

Lời hứa đó mới chỉ thoáng đây thôi, anh đã hứa sẽ khiến em hạnh phúc, anh sẽ không để một giọt nước mắt nào được phép lăn trên gò má người anh yêu, bằng bất cứ giá nào.

Bằng bất cứ giá nào, vậy mà giờ đây em đã khóc đến chết lặng, anh không còn thương em nữa rồi.

Bằng bất cứ giá nào, vậy mà giờ đây em chỉ cần một bờ vai để tựa vào, cũng không có, anh đang làm gì và ở đâu khi em một mình, anh không còn hơi sức nhớ nhung em nữa rồi.

Em ngước mắt lên bầu trời cao kia, dường như ông trời cũng muốn trêu em nữa kìa. Ông ta cứ xanh thẳm, êm đềm, gợi lại cho em người con trai luôn sẵn sàng che chở em ngày nào có lẽ đã bay về trời, không còn bên cạnh em nữa.

Một hạt, hai hạt, ba hạt, nhiều hạt mưa đã lấm tấm rơi, bầu trời cũng dần đen kịt đi, một trận mưa lớn sắp đổ xuống. Em vẫn đứng ở góc phố một mình, cảm nhận sự ướt át thẩm thấu vào từng tế bào, thật may quá, trời mưa, em có thể khóc thật nhiều, mà không một ai nhận ra.

Ở lại hay đi, chẳng còn nghĩa lí gì nữa. Một cô gái thảm hại khi yêu, không còn bận tâm đến ý nghĩa của tình yêu mà mình theo đuổi nữa. Cô ấy chỉ biết lặng lẽ khóc dưới cơn mưa lạnh, và để những dòng nước mắt hòa lẫn vào mưa cuốn đi mất.

.

---------------------------

.

2020.03.23

#poo







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro