Chương 2
"Tỉnh rồi ?"
Thanh âm này không ai khác ngoài Pond naravit , hắn nhìn người nhỏ ở trên giường đang len lén nhìn hắn. Phuwin ôm lấy một gốc chăn gật đầu với hắn . Đôi mắt long lanh chớp chớp mà nhìn hắn .
" Anh là người đã giúp tôi sao ?" Miệng nhỏ rút ra khỏi chăn , thanh âm ngọt ngào hỏi hắn.
Pond với gương mặt không biểu cảm từng bước chân đều đều và chậm rãi đến bên cạnh em , bất ngờ hắn kéo mạnh chăn ở trên người em đối diện mà nhìn em . Ánh mắt trong đáng sợ vô cùng .
Từ trước đến nay , Phuwin thật sự không sợ ai nhưng thời khắc này , đôi mắt sắc lạnh như địa ngục của hắn đang nhìn chầm chầm vào em thật khiến em không thở nổi , có một chút run run.
" A-anh .. muốn l-làm gì ?" Giọng em trở nên đứt quảng đứt quảng cố muốn hỏi hắn.
Một bàn tay lạnh băng khẽ bóp chặt ở eo em , đau đến than khóc." A...đ-đau... hức...đau..anh làm tôi đau quá"
" Muốn tiếp cận tôi?"Hắn gằng giọng trong đáng sợ thêm bội phần.
" Hức...kh-không có ...đau ..tôi đau...
đừng ấn nữa .... hức"Em nức nở mà phủ nhận.
" Anh ức hiếp tôi...tôi đã làm gì sai mà ai cũng ức hiếp tôi ... hức " Dứt lời người nhỏ đã bật khóc thật lớn .Hắn liền giãn đôi mày , tay cũng từ đó mà thả lỏng , hắn nhìn đâm đâm vào mắt em ,đôi mắt mang vết tích đêm qua vẫn chưa hoàn toàn vơi đi hết bây giờ lại khóc đến không khống chế được. Hàng lệ cứ như suối mà tuông không ngừng , tiếng khóc đau đến xé lòng.
Hắn chỉ nhìn em mà không biết phải làm sao , em khóc càng lúc càng thương tâm , khóc đến đỏ cả gương mặt.
Phuwin cư nhiên lại cảm nhận được gì đó , một thứ ấm nóng đang được áp lên môi em , nó từ từ lấn lấy tâm trí em khiến em quên cả mình đang khóc thương như thế nào.Khoé miệng em không tự chủ nhếch lên , đôi tay mềm mại quắn lấy cổ hắn . Hắn ngạc nhiên nhất thời bị cuốn theo cái ôm mềm mại này , hai người cứ thế hôn rất lâu ,rất lâu . Đến lúc rời ra môi em đã sưng tấy, cảnh xuân như hiện lên trong mắt hắn , môi đỏ , má hồng , đôi mắt còn động lại nước trong veo như hạt ngọc . Thật nếu ai nhìn thấy đều muốn ôm trọn ở trong lòng mà tùy ý trêu đùa.
" Còn ồn ào nữa tôi sẽ không tha cho em" Hắn dùng ánh mắt lạnh lùng cảnh cáo em.
Thật sự không biết Phuwin đã đốt bảo nhiêu ngọn lửa trong lòng Pond.
" Là anh làm tôi đau ..." Em cúi mặt uất ức nói nhỏ.
Pond không biết phải làm sao với cậu nhóc này nữa , hắn đã giúp em đến bước này , giúp em thoát khỏi kẻ biến thái kia đem em về nhà hắn , cho em một giấc ngủ ngon như vạy . Hắn chính là từ bi lắm rồi, từ trước đến nay hắn chưa từng giúp ai đến bước này , vậy mà lại còn bị em trách là ức hiếp em. Hắn thật không biết đã vướng phải thứ gì rồi.
" Được rồi , tôi cưu mang em xem như chuộc lỗi đi " Hắn chốt hạ một câu khiến em sững người.
Hắn vì sao lại muốn cưu mạng em ? Chẵn nhẽ hắn đã điều tra em sao ?Như vậy chẳng phải em sẽ tiêu đời à ? Giả vờ yếu đuối lừa hắn một cú như vậy , thật sự hắn còn muốn cưu mang em à ? . Hàng loạt câu hỏi dài ngắn chạy dọc theo não bộ của em . Phuwin là trúng độc đắc hay trúng tên độc đây ?.
Biểu hiện cứng ngắc bàng hoàng của em , hắn liền chú ý nhưng lại như không quan tâm nói thêm" tôi điều tra em "
" Anh là thương hại tôi nên mới cưu mang tôi sao ? " Phuwin bước chân trần xuống nền gạch lạnh , lặng lẽ nhích đến bên cạnh hắn .
Hắn dửng dưng gật đầu không nói gì thêm .Uyết hầu chuyển động lên xuống vài lần không khí lúc này đã trở nên ngột ngạt khiến con người ta không thể thở nổi .
" Anh thương tôi với ... nếu không tôi sẽ không sống nổi ở cái đất xa hoa này mất. " Có lẽ thời khắc này lòng em vì câu nói của hắn mà không nhịn được lòng mình , dù là cưu mang , dù là thương hại, em vẫn chấp nhận , bởi vì em muốn được người ta thương yêu , em thật sự thiếu tình thương.
Pond naravit lòng bỗng trở nên nặng trĩu , từ trước đến nay người cầu xin hắn nhiều vô số kể nhưng ngay hiện tại lòng hắn không biết vì sao mà đứt đoạn, đau lòng cho đứa trẻ tội nghiệp này. Hắn biết rõ em chỉ vờ diễn kịch để hắn chú ý đến nhưng mà thời khắc này , hắn lại rung động với lời nói của em .
Không biết qua bao lâu , hắn mới có cảm giác này , cảm giác muốn bảo vệ , muốn che chở , muốn đem người nhỏ này nhốt ở trong lòng . Hắn chính là động lòng với em !
Hắn không quá nhanh không quá chậm bất giác ôm cả người em vào trong lòng. Người nhỏ không một chút phản kháng mà ngoan ngoãn dụi vào trong lòng hắn .Có lẽ đã mệt mỏi vì đã khóc cả buổi ,đôi mi cong cong đã khẽ run lên từng đợt.
" Pond ..." Phuwin chỉ mơ màng gọi tên hắn rồi mau chóng thiếp đi, tay nhỏ giữ chặt vạt áo hắn không muốn buông .
Tâm tình Pond trở nên mông lung, hắn thật muốn người nhỏ này là của hắn , một mình hắn nâng niu , một mình hắn ôm trong lòng, một mình hắn chăm sóc. Nhưng mà biết làm sao đây , người nhỏ này có vẻ như chỉ muốn lừa hắn. Rõ ràng là có thể phán kháng đánh trả , lại vì muốn hắn chú ý mà bày ra dáng vẻ yếu đuối như vậy.
Trong đầu hắn không khỏi ngạc nhiên, hành động trong đêm qua của hắn có phải là một thế lực nào đó đang sai khiến hắn phải giúp đỡ con mèo nhỏ trong lòng này.
Trời chuyển sang chiều tối , trên chiếc giường lớn hai cá thể chỉ vừa mới quen biết không lâu nhưng dường như đã thân thiết từ thuở nào. Pond lờ mờ tỉnh sau giấc ngủ dài, đã rất lâu hắn mới có một giấc ngủ ngon đến thế .Hắn dần ý thức cái con người nhỏ đang gối đầu trên tay hắn , đang ngủ thật say sưa , đôi tay ôm chặt người hắn , bám víu chẳng muốn buông .
Hắn khẽ cười vuốt ve tóc em , ngấm nghía thật rõ ràng " xinh đẹp như vậy. Ai lại không muốn thương"
Phuwin như con mèo nhỏ ương ngạnh, chỉ tiếng động nhỏ đã thành công làm gián đoạn cơn thèm ngủ. Hắn vội vàng vuốt ve lưng người nhỏ , từng động tác cứng ngắc nhưng lại muốn dỗ dành người ta . Em nhận được sự ấm áp liền cọ ngoậy chui rút ở trong lòng hắn , khoé môi lại mang theo ý cười.
' Vậy thì anh còn không mau thương tôi ' Phuwin cảm thán ở trong lòng.
Ở tại cùng một thời điểm, phía dưới nhà bếp quản gia cùng giúp việc bày biện những món ăn xa hoa ở trên bàn, trang trí trong bắt mắt người nhìn . Từng cử chỉ thành thạo không gây tiếng động mạnh đến người bên trên tầng . Không gian yên ắng không ai phiền đến ai chỉ lẳng lặng làm tốt công việc được giao bởi vì họ biết ,cậu chủ của họ là người không thích không gian ồn ào ngay trong căn dinh thự của hắn .
Họ từng bước làm xong mọi thứ , quản gia mới cho họ lùi bước rời khỏi. Người quản gia này đã theo Pond từ khi hắn còn bé , phần lớn hiểu hết tâm tư của hắn từ thứ yêu thích đến thứ không thích nhất .
Quản gia tuy trong đêm hôm qua có hơi sủng sốt với hành động của hắn , hắn vậy mà lại ra tay giúp đỡ cậu nhỏ kia làm ông không khỏi kinh ngạc. Có vẻ như cậu chủ thường ngày với dáng vẻ lạnh lùng đã va phải con quỷ tình yêu rồi !
Bước chân đều đều tiến đến cửa phòng ngủ , nhẹ nhàng cất giọng " cậu chủ , bữa tối đã xong , mời cậu xuống dùng "
Pond ở trong phòng mới vừa dỗ dành được người trong lòng bây giờ e là em đã bị tiếng của quản gia đánh thức lần nữa . Hắn khẽ thu tay rồi mới cúi xuống nhìn em , quả thật là đôi mắt tròn ấy đang mở trừng trừng không có dấu hiệu buồn ngủ.
" Họ gọi anh " thấy hắn không trả lời , em liền cố ý nhắc thêm .
Hắn không đáp mà ngồi bật dậy khiến em có chút giật mình. Khi ngủ thì ôm chặt người ta tỉnh dậy rồi liền phũ đít mà làm ngơ , thật khó hiểu !
Pond dáng vẻ như không quan tâm , mở một cánh cửa kề cạnh chiếc giường, bên trong là phòng chứa đựng quần áo, mỗi loại phân chia có thứ tự, nhìn một vòng màu sắc đập vào mắt chỉ là đen và trắng . Đồng tử của Phuwin bất giác giãn ra , môi nhỏ mấp mấy không ngừng. Đúng thật là gia thế khủng a !
Hắn bước vào lấy bộ quần áo đã treo ở chiếc tủ kín , xem ra là đã được chuẩn bị từ trước xoay người đi vào nhà tắm . Tiếng nước chảy lúc này mới đánh thức được tâm trí em , em vừa định nói thêm gì đó chuông di động ở cạnh giường đã reo lên , là Chế Min gọi .
" Alo , em rốt cuộc đã đi đâu từ tối qua đến giờ vậy ? Có biết chế lo lắng không hả ? EM MAU VỀ NGAY CHO CHẾ !!!!" Thanh âm tức giận ở trong đi động réo lên liên hồi khiến đầu dây bên đây cảm thấy như trời gián mà kéo giãn khoảng cách.
" Xin lỗi chế . Em không sao đâu mà ...em chỉ ...chỉ đang thực hiện một phi vụ lớn mà thôi " Em vừa nói vừa nhìn vào phòng tắm ở trước mặt . Giọng nói nhỏ nhẹ như sợ người kia nghe thấy.
Chế Min nghe không hiểu " Phi vụ ? Ôiii Phu..e-em làm chuyện phạm pháp để kiếm tiền đấy à ? Kh- không được đâu đấy nhé ."
Chế Min nghe vậy mới giật thót người, cậu nhóc Phuwin này của chế đang không biết nghĩ cái gì nữa . Bướng bỉnh không chịu nghe lời gì cả .
" Em không làm chuyện phạm pháp đâu mà chế . Chế tin em đi mà , em chỉ... " Nghe tiếng động ở cánh cửa phòng tắm , em vội vàng ngắt di động lời muốn nói lặng lẽ nuốt ngược vào trong.
" Còn ngồi ở đó làm gì ?" Hắn gắt gỏng nói.
Phuwin vội vàng bước chân xuống khỏi giường, chỉnh sửa lại quần áo "T-tôi sẽ rời khỏi đây ngay "
" Tôi còn chưa đem em ra thử súng , em sợ cái gì ?"
Hắn quăng cho em một bộ quần áo ,coi như vừa vặn , xem ra là chuẩn bị trước cho em. Mèo nhỏ mỉm cười với hắn sau đó liền ngoan ngoãn vào nhà tắm
________&____________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro