Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7. 37,2 độ C (2)


Không quá hai ngày, Phuwin bắt đầu đánh nhau.

Cậu đã truy tìm ra 13 tên côn đồ ở trường trung học X trước đó và một mình hạ gục từng tên một giống như trong "truyền thuyết".

"Ai bảo bọn khốn các ngươi tra tấn động vật nhỏ?!"

Phuwin tát gã ta liên tục cho đến khi mọi người quỳ xuống cầu xin thương xót với những vết bầm tím, rồi cậu mới hài lòng rời đi.

Trên đường trở về,  dần dần bắt đầu cảm thấy đau ở vai và lưng, cũng như một cơn đau xé rách mơ hồ nào đó có thể do vô tình bị thương ở một số bộ phận trên cơ thể.

"Đm."

Phuwin ôm đầu gối ngồi xổm cạnh bảng quảng cáo trên phố S, cậu chửi thầm trong lòng rằng sau khi tỉnh dậy cậu rất xấu hổ và tức giận, đến mức dù muốn đánh nhau cũng không dám, cậu cố tình tránh mặt Naravit trong hai ngày qua. Hơi buồn một chút, vì cậu không còn là "thẳng nam siêu cấp vũ trụ" nữa. Thực ra, cậu thích cảm giác đó và muốn làm điều đó với một người đàn ông, nói chính xác hơn là cậu muốn làm điều đó với Naravit.

"Đau quá." Phuwin vùi đầu vào đầu gối, lẩm bẩm. 

Lúc này, cảm giác nhớ Naravit đã lên tới đỉnh điểm.

***

Naravit "nhặt" được Phuwin khập khiễng bên cạnh bảng quảng cáo. Cậu gọi to tên hắn, vừa gọi, cậu liền bối rối ngẩng đầu lên, nhìn kỹ hơn còn có hai vệt nước mắt khô treo ở bên trái và bên phải của khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương nhất thế giới. 

"Phuwin..." Naravit lên tiếng. "Cậu không sao chứ"

"Không sao, tôi có thể xảy ra chuyện gì chứ?" Nói xong, Phuwin dụi dụi mắt, khó nhọc đứng dậy.

Naravit nhìn vết bầm trên khóe môi cậu, trong lòng dâng lên một làn sóng yêu thương và thương xót khó tả. Hắn muốn ôm cậu và chăm sóc cậu thật tốt. Muốn hôn cậu, muốn có cậu.

Lúc này, cảm giác ham muốn đã lên tới đỉnh điểm. 

"Đi với tôi, về nhà xử lý vết thương." Naravit lấy hết can đảm đưa tay chạm vào mặt Phuwin, nhưng đối phương lại lùi lại, né tránh hắn. 

"Không." Trần Bồ Minh khẩu thị tâm phi đáp lại.

"Sao cậu lại tránh mặt tôi?" Naravit hỏi lại. "Cậu đang sợ cái gì?"

"Cái gì... không, tôi đường đường là một đại ca cuối cấp của trường trung học G, sợ sao...qua nực cười rồi!" Phuwin nói không mạch lạc.

"Sợ yêu tôi." Naravit đột nhiên nói.

Giữa tiết trời mùa hè, cả thân thể cậu nóng bừng. Ngay cả tâm hồn dường như cũng đang bốc cháy.

***

Ban đầu đúng là có ý định "chữa vết thương" nghiêm túc, nhưng thực tế không hiểu sao lại biến thành "làm tình".

Naravit kiên nhẫn giúp Phuwin cởi cúc áo sơ mi của mình và cởi nó ra một nửa, hắn nhanh chóng nhìn thấy lưng và ngực của cậu đầy những vết sẹo lốm đốm, hắn im lặng nhìn một lúc, sau đó đưa tay chạm vào vết thương nhỏ, Phuwin cảm thấy đau đớn, theo phản xạ siết chặt cơ thể. Tất cả đều đã kết vảy. Mỗi vết là bằng chứng của lòng dũng cảm.

Naravit nhìn, cúi đầu xuống liếm ngực Phuwin, đầu tiên hôn lên vết thương của cậu, dần dần chuyển sang mút núm vú. 

Cả trên lẫn dưới đều có loại cảm giác như cương cứng lên.

Phuwin khịt mũi "khó chịu", cậu cảm thấy Naravit đang "tàn phá" cơ thể cậu một cách vô đạo đức. Naravit dùng hai tay ôm ngực cậu, ngẫu nhiên xoa bóp nó trong lòng bàn tay cho đến khi hơi sưng lên rồi gặm nhấm, không cho cơ thể có cơ hội được hít thở. Nó lớn đến mức có thể tạo ra một khe hở chỉ bằng một lần bóp chặt. Naravit hưng phấn nghĩ rằng Phuwin thực sự có thể khiến hắn xuất tinh chỉ bằng cách sử dụng bộ ngực của cậu, nhưng "tham vọng" của hắn vẫn đau khổ vui sướng giải phóng ở bên trong. 

"Có được không?" Naravit thận trọng hỏi.

"...Nói cái gì vậy?" Phuwin đỏ mặt trả lời.

"Có thể làm không?" 

"Phí lời như vậy, muốn làm thì mau làm đi..."

"Tôi sợ cậu đánh tôi." Naravit cố ý nói, "Cậu sẽ không đánh tôi chứ?"

"..."

"Sẽ không." Phuwin quay đầu lại nói.

"Vậy thì cậu thề đi." Naravit nói. "Thề là sẽ không đánh tôi."

"Được, tôi thề." Để ngăn cản đối phương đổi ý, Phuwin nhanh chóng gật đầu đồng ý.

"Lúc này mình lại "hèn nhát" nữa rồi." Phuwin tức giận nghĩ và có cảm giác muốn đá Naravit một cái.

Naravit ôm mặt Phuwin, hôn vòng quanh rồi liếm vành tai bên trái đang đỏ rực của cậu. Không còn sự dè dặt của môi trường công cộng, chỉ một sự kích thích nhỏ cũng khiến Phuwin nhạy cảm rên rỉ.

Thật mềm mại.

Không còn mùi vị ngang bướng bình thường nữa. Naravit lắng nghe, hôn lên tai và cổ đối phương, rồi lại đặt tay lên ngực Phuwin. Thiếu niên giống như một quả nho đã gọt vỏ, tươi mát, thanh nhã, có vị ngọt ngào khi cắn nhẹ.

Cậu đã thề là "không đánh hắn", nhưng khi bắt đầu nới lỏng, cậu lại đá hắn một cách đau đớn, nước mắt trào ra và tức giận khóc và liên tục hét lên "Tôi muốn giết cậu".

"Aaa...."

Phuwin câu lấy cổ Naravit như đang nắm lấy một cọng rơm cứu mạng, Naravit tận dụng cơ hội này tiến vào và đâm thẳng vào cái lỗ nhỏ dọc theo khe mông trắng hồng mà không hề báo trước. Sau khi cơn đau qua đi, Phuwin lại chủ động di chuyển. Ngay cả bản thân cậu cũng không nhận ra rằng vòng eo của mình lại có thể linh hoạt đến vậy, cậu chỉ cần vặn vẹo eo vài cái là "dụ dỗ" được Naravit hưng phấn.

Thật trướng, thật chặt.

Thời điểm hai nơi tư mật giao nhau, nhiệt độ cơ thể tăng lên không kiểm soát. 

Khi Phuwin định ôm hắn, Naravit gợi ý cậu nên thử tự mình chạm vào ngực của mình, Phuwin nghi ngờ nhéo vào núm vú bên phải có phần trống rỗng của mình, không ngờ sau khi chạm vào cậu lại bị sốc vì kích thước của ngực mình.

"Lớn như vậy, sao có thể lớn như vậy." Nhịp tim của Phuwin lại liên tục tăng lên.

"Có cần tôi giúp không?" Naravit xoa xoa dương vật có phần hơi mềm của Phuwin, nhẹ giọng nói. "Tốt hơn là cậu nên tự mình làm..."

"Không cần!" Phuwin lập tức cự tuyệt.

Naravit im lặng mỉm cười nhìn Phuwin gần như biến thành một quả táo đỏ khi thấy hắn ngừng động tác bên dưới lại.

"Ưm... cậu... sao cậu không động nữa..." Phuwin buông tay hắn ra, "Tiếp đi..."

"Tiếp tục làm gì?" Naravit cố ý hỏi.

"Tiếp tục...tiếp tục chịch...aaa..." Lời còn chưa dứt, Naravit đột nhiên thúc vào.

Phuwin nghĩ rằng trong loại chuyện này, "kẻ hèn nhát" thực sự là một tên đồi bại xấu xa.

"Như thế này đúng không." Naravit tăng tốc độ đâm thúc, "Chịch đến khi cậu phải bắn ra..."

Sau đó hắn cắn lấy môi dưới của Phuwin và điên cuồng hôn cậu lần nữa.

Không hiểu sao Phuwin lại bất giác nghĩ đến giấc mơ của mình khi "bệnh nằm ở nhà".

"Naravit, a...Naravit..." Cậu cảm giác như mình sắp bị chịch hỏng, liên tục siết chặt cái lỗ của mình một lúc. Đột nhiên, cậu muốn tái hiện lại chi tiết của giấc mơ đó nên nhìn người đối diện và lúng túng hét lên "một danh hiệu đặc biệt".

"..."

Chỉ là đổi cách gọi thôi mà Naravit đâm thúc vào lỗ nhỏ của Phuwin càng mạnh mẽ như bị ma nhập.

Một lúc sau, Phuwin bắn ra đúng như mong muốn của Naravit, chỉ dựa vào sự kích thích của lỗ nhỏ bị chịch hỏng, Naravit tiếp tục đưa đẩy liên tục, ra vào hàng chục lần dưới lỗ nhỏ mềm mại nóng hổi của Phuwin trước khi hắn trực tiếp xuất tinh sâu vào bức tường bên trong.

Mê man lên đỉnh của dục vọng, Phuwin tự vươn tay ra "chăm sóc" bộ ngực nhạy cảm, mới phát hiện không biết từ lúc nào, hai bên núm vú đã ngứa ran do bị mút hoặc đùa giỡn.

Thấy đối phương vẫn còn hơi co giật, Naravit không muốn nhanh chóng rút ra nên tạm thời vẫn cắm côn thịt ở trong người cậu.

Rồi họ lại hôn nhau, dính chặt vào nhau như cặp song sinh dính liền, nước bọt, dịch cơ thể và tinh dịch vương vãi khắp nơi.

Không lâu sau, Phuwin thúc giục Naravit rời khỏi cơ thể cậu, hắn đỡ lấy gáy Phuwin để cậu ngồi thẳng dậy, rồi chậm rãi nói: "Chờ một chút, vừa rồi cậu gọi tôi là gì?" 

"..." Phuwin chột dạ nói, "Cái gì...không biết!"

"Gọi lại cho tôi." Naravit hung hăng yêu cầu. "Gọi lại cho tôi và tôi buông cậu ra."

"Cậu..." Phuwin xấu hổ không dám ngẩng đầu, nhưng lại đành phải mở miệng.

"..."

"Chồng ơi..."

"Cuối cùng cũng mãn nguyện rồi."

Naravit mỉm cười và không rút ra như đã hứa, thay vào đó hắn lại bất chợt đâm về phía trước.

"Này!"

"Đợi đã, Naravit! Naravit, cậu đang làm gì vậy? Buông tôi ra, aaaaa...."

Bị kéo vào một trận ân ái khác,  không khỏi rơi vào tuyệt vọng.

"Mọi chuyện kết thúc rồi, kẻ bắt nạt học đường đã mất hết mặt mũi rồi." Phuwin nắm chặt ga trải giường miên man suy nghĩ.

"Nhưng cũng không còn cách nào khác."

"Ai bảo cậu tự nguyên bị đè chứ?"

***

"Sao lại nóng như vậy?" Naravit sờ trán Phuwin, lo lắng nói. "Bị sốt rồi sao?"

Nhiệt độ cơ thể là 37,2 độ C.

Có hơi sốt một chút.

"Không có." Phuwin kéo cổ áo đồng phục lại, nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời Naravit.

***

"Chỉ là đang yêu thôi."

- END - 

________________________

Tui còn vài oneshot kiểu H có cốt truyện kiểu này á, mí bà có thích khom? 

Nếu mí bà thích thì tui sẽ tiếp tục trans ná, xin mấy bà ít sao push động lực ạ >< 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro