6. Bạn cùng phòng bình thường
Tác giả: orangewhitee
Bạn cùng phòng Naravit x Phuwin
***
Naravit thích Phuwin ngay từ ngày đầu tiên cả hai trở thành bạn cùng phòng.
Chàng sinh viên đẹp trai kéo vali bước vào tòa nhà môi giới, giao tiếp bằng ánh mắt với anh khi anh đang đọc thông tin cho thuê nhà, từ dòng đầu tiên đến dòng cuối cùng.
"Trùng hợp là có một căn nhà có hai phòng ngủ và một phòng khách." Dì môi giới mở tờ rơi và nhiệt tình đưa cho cả hai xem. "Nó ở gần ngay đây, cách trường học của các cậu không xa."
"Ờ..." Căn nhà quả thật có vị trí khá tốt khiến anh hài lòng, nhưng vì không chắc đối phương có chịu chia tiền thuê nhà với mình hay không nên anh chỉ có thể do dự với vẻ mặt xấu hổ.
"Vậy muốn ở cùng nhau sao?" Không ngờ người lên tiếng trước lại là Phuwin.
Giọng nói của cậu mềm mại như kem tan chảy, nó háo hức chảy thành chất lỏng, mong đợi sẽ nhanh chóng bốc hơi vào không khí, để gió thổi và mưa rơi sẽ ngọt ngào hơn.
Nhìn thoáng qua rồi lại nhìn thoáng qua. Khuôn mặt lạnh lùng với vẻ mặt lạnh tanh. Những ngón tay thon dài chậm rãi gẩy nhẹ mái tóc mềm mại, khiến người ta không khỏi cảm thấy ngứa ngáy.
"Ừm." Naravit gật đầu, nhìn trộm cậu thêm một lần nữa, linh hồn anh bị cậu hút mất rồi.
Hợp đồng rất nhanh đã được ký kết, khi cả hai cùng nhau bước ra khỏi tòa nhà môi giới, mối quan hệ của cả hai đã thay đổi từ bạn cùng lớp xa lạ thành bạn cùng phòng bình thường. Không nghĩ rằng Phuwin với mình lại khách sáo đến vậy. Phuwin chỉ đồng ý để Naravit giúp cậu xách vali lên cầu thang, đi loanh quanh một hồi, cậu chọn căn phòng đầu tiên bên trái đi vào rồi khóa cửa lại, như thể cậu đang cố tình giữ khoảng cách với đối phương.
Naravit ôm chiếc tủ lạnh cũ nghĩ, quả thực ngoại trừ lần đầu tiên, Phuwin chưa bao giờ nhìn thẳng vào anh trong suốt quá trình.
"Chắc là ác cảm nhỉ."
"Rốt cuộc, cậu thậm chí còn không thể làm được điều gì đơn giản như nhìn vào mắt anh."
Dưới tiền đề "không có sắc mặt", tình yêu từ cái nhìn đầu tiên tự nhiên biến thành tình yêu thầm kín không nói thành lời.
Sau khi sống chung được vài tuần, hai người nói chuyện với nhau không quá mười câu. Dù cả hai đều đi học nhưng thói quen hàng ngày của hai người hoàn toàn khác nhau đến mức Naravit tự hỏi, liệu Phuwin có đang cố tình tránh mặt anh hay không.
Có một lần, Naravit tình cờ đi ngang qua phòng khách, muốn vào bếp lấy lon bia lạnh, anh tình cờ bắt gặp Phuwin vừa mới tắm xong đi ra, ánh mắt anh vô thức dừng lại ở phần thân trên trần trụi và vòng eo được quấn khăn lỏng lẻo của cậu.
Mềm, cứng, trắng và hồng hào.
Một số bộ phận dường như bị cố tình để lộ ra. Chỉ cần nhìn thoáng qua, đầu óc anh lập tràn ngập những ảo tưởng lộn xộn.
"Đang nhìn gì thế?" Đột nhiên, Phuwin không ngẩng đầu lên hỏi.
"Không có, không nhìn gì cả." Naravit quay người đi bước nhanh về phòng như thể đang chạy trốn.
***
Đêm hôm đó, khi bạn cùng phòng đi vắng, Naravit trốn trong phòng tắm thủ dâm. Nghĩ tới hôm trước Phuwin bán khỏa thân đi ngang qua anh, anh không khỏi cảm thấy hưng phấn từ đáy lòng dâng lên. Không thể ngừng tưởng tượng được.
Tưởng tượng rằng côn thịt của chính mình được cắm vào lỗ mềm của Phuwin, gel bôi trơn trộn với chất lỏng trong suốt không ngừng rỉ ra ngoài, mỗi khi đâm vào sâu hơn, anh có cảm giác như bị hút vào và cắn thật chặt.
"Phuwin, Phuwin..." Trong lúc tự sướng, anh thậm chí còn không nhịn được mà gọi tên cậu.
Bởi vì tan học sớm, Phuwin cũng về nhà sớm hơn, vừa thay giày ở hành lang và định bước vào nhà, cậu vô tình nghe thấy tiếng rên rỉ của Naravit.
"Cách âm thực sự rất tệ" Cậu lặng lẽ nghĩ.
Phuwin cởi giày và tiến lại cửa phòng tắm, cậu đứng đó dựa lưng vào cửa và lắng nghe một lúc. Khi nghe thấy tên của chính mình, cậu cau mày ngạc nhiên. Không biết vì sao, Phuwin nghĩ đến mình bị Naravit đè xuống, ngẩng đầu xin anh tiến vào. Nghĩ đến đây, cậu đỏ bừng mặt xấu hổ, lòng bàn tay cũng đổ đầy mồ hôi.
Sau khi đi về phòng, Phuwin vẫn mơ hồ nghe được giọng nói của Naravit xuyên qua vách tưởng. Bị một loạt kích thích vào tai, cậu cũng cảm thấy hơi bức bối và muốn làm điều tương tự như đối phương.
'Tôi muốn chịch cậu."
"Muốn nghe giọng cậu rên rỉ gọi tôi."
"Muốn đem toàn bộ tinh dịch bắn hết lên mặt cậu."
Phuwin vừa nghe vừa tự cởi quần áo nằm xuống giường, kéo góc chăn quấn lấy phần thân dưới của mình như che đậy, không cần kiểm tra cũng biết bên dưới đã ướt đến mức nào.
"Thật là một sự hoang tưởng điên rồ."
Khi đút ngón tay thứ hai vào lỗ nhỏ của mình, Phuwin bất ngờ gọi tên Naravit. Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu thực sự đã ước mình có thể được anh cắm vào.
***
Hợp đồng thuê nhà sắp hết hạn, Naravit phân vân không biết có nên tiếp tục ở chung với Phuwin hay tìm nơi khác và chuyển ra ngoài một mình. Điều này khiến anh rất lo lắng. Một mặt, người bạn cùng phòng không bày tỏ mong muốn rõ ràng là có muốn tiếp tục sống chung với anh, mặt khác, mối quan hệ ngày càng xa cách cũng khiến anh có phần cạn kiệt tinh thần và sức lực.
"Tất cả đều vì mình thích cậu ấy."
"Mình không cách nào coi cậu ấy như một người bạn cùng phòng bình thường được."
"Hợp đồng thuê nhà sẽ hết hạn vào cuối tháng này."
"Ừm."
"Không biết cậu có muốn tiếp tục thuê chung với tôi không..."
"Hử?"
"Không có gì...Cậu nghĩ trước đi, tôi phải lên lớp rồi."
"Ừm.."
Đó là một cuộc trò chuyện vô nghĩa, vừa bước xuống lầu, Naravit chán nản tự vỗ nhẹ vào gáy mình.
"Gần như đã quá muộn rồi." Naravit bực bội nghĩ, tự hỏi khi nào anh mới có dũng khí để bày tỏ tình cảm của mình với Phuwin đây.
***
Vào lúc tờ mờ sáng.
Phuwin gần như lẻn vào phòng Naravit vào khoảng thời gian này, Naravit vẫn còn đang ngủ, hơi thở đều đều nhắm mắt ngủ ngon. Phuwin im lặng quan sát một lúc, sau đó leo lên giường dọc theo chân giường, cẩn thận vén chăn Naravit đang đắp lên. Cứ như vậy, cậu chậm rãi di chuyển thân thể lên trên đầu gối, duỗi hai tay ra, lòng bàn tay mở ra khám phá phần thân dưới của đối phương.
Phuwin chạm vào côn thịt của Naravit, vừa cầm nó trên tay, cậu đã cảm thấy muốn nhét thứ thô to này vào trong lỗ nhỏ trống rỗng của mình càng sớm càng tốt. Nghĩ vậy, cậu lè lưỡi chạm vào vật cương cứng của Naravit qua lớp quần lót, thấy đối phương vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tỉnh, cậu mạnh dạn liếm thêm mấy cái, sau đó móc côn thịt ra chậm rãi đút vào miệng mà bắt đầu liếm mút.
Liếm chưa được bao lâu, quần lót của Naravit gần như bị nước bọt làm ướt đẫm. Phuwin há miệng tạm thời nhả côn thịt ra, cậu đưa tay kéo quần lót đối phương xuống háng, nắm lấy đầu côn thịt cương cứng mà xoa xoa vài lần một cách thuần thục.
Cả thân thể Phuwin giờ đây phiếm hồng, mềm mại như nước.
Sau đó, Phuwin lại tiếp tục đút côn thịt cứng nóng vào miệng nuốt ra nuốt vào. Không có quần lót bảo vệ, lông mu ở gốc cứ cọ cọ thẳng vào mặt cậu.
Một lúc sau, Naravit người được "phục vụ" như thế này trong lúc ngủ, cuối cùng cũng cảm thấy "có gì đó lạ lạ" dần dần bị đánh thức bởi cảm giác dinh dính xem kẽ lúc nóng lúc lạnh và hơi ấm không ngừng tiếp xúc với phần thịt mềm mại trong miệng.
"Ưm...ưm...chuyện gì vậy..." Côn thịt của Naravit bị bóp chặt một lúc, anh đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Phuwin đang nằm trên người mình.
"Cậu..."
Sau khi bị phát hiện, cậu chỉ hơi giật mình, vài giây sau cậu lại mở miệng đem côn thịt tiếp tục nuốt vào. Phuwin cố gắng mở miệng, côn thịt sưng tấy kích thích má cậu đến đau nhức, một lượng lớn nước bọt tràn ra từ khóe miệng, vẫn là cảm giác nóng lạnh dễ chịu như cũ, nhưng âm thanh "òm ọp" và hơi thở ngắt quãng khi liếm mút lại trở nên rõ ràng hơn.
"Dừng...dừng lại, Phuwin..." Naravit lẩm bẩm.
Phuwin nghe xong, vẫn không có ý định dừng lại mà vẫn tiếp tục "chăm sóc" anh.
Côn thịt được thoải mái ngậm vào miệng, từ góc độ này không thể nhìn thấy khuôn mặt đang cúi xuống của Phuwin. Từng đợt khoái cảm ập đến, Naravit ôm lấy gáy Phuwin, luồn ngón tay vào mái tóc mềm mại của cậu, theo phản xạ ưỡn thẳng eo mình. Naravit gầm lên vài tiếng, cơ thể căng cứng siết chặt bụng, khoái cảm xen lẫn sự hoảng sợ, không lâu sau anh xuất tinh.
"A...hưm..." Chất lỏng nóng hổi xông thẳng vào cổ họng Phuwin, cậu bị nghẹn đến khó thở, nhưng vẫn nhất quyết đem chúng nuốt xuống toàn bộ.
Sau khi "phục vụ" Naravit xong, Phuwin từ từ đứng thẳng, nửa quỳ ở một bên, như không có chuyện gì xảy ra, cậu chỉ ho vài tiếng rồi dùng tay nhẹ nhàng lau đi khóe môi rồi chuẩn bị xuống giường rời đi.
Đối với việc Phuwin tùy tiện làm ra, Naravit hiển nhiên có chút đau đầu.
"Say rồi sao? Hay là bị mộng du."
Naravit lo lắng thở hổn hển nhìn Phuwin. Đây là lần đầu tiên Phuwin nhìn anh một cách đàng hoàng trong suốt thời gian dài cả hai chung sống. Nhưng vẻ mặt cậu vẫn thờ ơ như trước, nhưng bên trong dường như vẫn còn vương dấu vết của dục vọng.
"Nhưng cậu ấy vẫn không nói gì."
Phuwin nhìn anh một lúc, có vẻ hơi thất vọng, cậu giơ hai tay lên và chân lên để quơ lấy chiếc dép xỏ ngón đã bị đá ra xa một chút, đúng lúc này Naravit nắm lấy cánh tay cậu kéo lại. Cả hai lại có vài giây nhìn nhau, nhưng lần này Naravit trực tiếp vòng tay qua vai Phuwin, hôn thật mạnh lên môi cậu.
Cả hai hôn nhau say đắm dưới bầu trời vẫn còn mù sương. Trong khi hôn, Naravit vén áo Phuwin lên nhéo lấy núm vú của cậu, anh kẹp núm vú giữa hai ngón tay một lúc, rồi lại từ từ ấn nó xoay tròn. Đỏ bừng, mềm, trắng và dẻo dai. Chiếc lưỡi bên trên cũng không quên nhịp điệu hôn mút.
Nụ hôn kết thúc.
"Cậu thích tôi, đúng không?" Phuwin cụp mắt nói.
Naravit gật đầu, định cúi người hôn Phuwin lần nữa, nhưng Phuwin lại là người chủ động tiến tới liếm cằm và cổ anh, trong lúc hôn môi, vì cảm thấy vướng víu nên Phuwin đã cởi phăng quần áo, quần cậu trượt xuống tận mắt cá chân, Phuwin giữ mặt của Naravit bằng cả hai tay, bắt đầu cắn chặt lấy đôi môi đầy đặn của đối phương.
Sau đó xảy ra chuyện gì là điều đương nhiên.
Phuwin dang rộng hai chân, cậu bỏ qua sự tiếp xúc gần gũi giữa hai thứ đang cương cứng ở phía trên, cố ý đưa tay ra vê nắn cặp mông và lỗ nhỏ, đây là lần đầu tiên cậu thử nới lỏng ở tư thế này, cậu nghĩ nếu như với kích thước kia của Naravit, lúc nhét vào chắc hẳn sẽ rất đau, nhưng cũng rất sướng.
Màn dạo đầu kết thúc, Phuwin chủ động đưa tay xoa xoa nơi nhạy cảm trên ngực, nhẹ nhàng rên rỉ. Naravit nhẹ nhàng tách hai chân cậu ra, nghe cậu khàn khàn nói, "Làm tôi." Nghe lời Phuwin, anh căn chỉnh đầu khấc khít với lỗ nhỏ rồi từ từ nhét vào. Đầu khấc vừa mới nhét vào Phuwin không nhịn được mà rên lên một tiếng khe khẽ. Côn thịt đột nhiên được bao bọc trong lớp da thịt mềm mại, thoải mái đến mức Naravit rít lên một hơi.
"Bị đâm như thế sẽ không hỏng luôn đấy chứ."
Phuwin cắn môi dưới, ngửa đầu ra sau tiếp tục nuốt lấy côn thịt vào lỗ nhỏ, không ngờ rằng cảm giác đau đớn và dễ chịu lại khiến chân tay cậu trở nên bủn rủn, yếu ớt. Yếu hầu Naravit chuyển động lên xuống, quá trình đâm rút nhẹ nhàng này khiến anh cảm thấy không thể chịu nổi, anh ngước mắt nhìn Phuwin, đối phương dường như đang ở thời khắc quan trọng nào đó, kiềm chế đến mức suýt bật khóc.
"Làm thế nào cũng thấy nó đau."
Một giây tiếp theo, Naravit thấp giọng thở dài, ôm chặt lấy eo Phuwin, dùng sức đẩy vào. Phuwin liếc nhìn thứ thô dài đang vùi sâu vào giữa hai cánh mông mình, cảm giác bị xé toạc khiến đầu mũi cậu cay cay, cậu cẩn thận co rút một chút để mong giảm bớt cơn đau do lỗ nhỏ bị nhét đến căng đầy.
"Hoàn toàn nuốt trọn vào trong."
Naravit gầm gừ, đẩy Phuwin sang bên kia giường, đổi sang tư thế khác, ấn cậu xuống và bắt đầu đâm rút một cách từ từ.
"Ưm...thoải mái quá..."
Phuwin hiếm có rên lên một tiếng, tay chân vô thức thuận theo Naravit, phối hợp eo và hông vặn vẹo lên xuống để đối phương ra vào cơ thể cậu dễ dàng hơn.
Bị Naravit đè xuống, cậu hai mắt nhắm hờ, môi thỉnh thoảng lại phát ra nhưng tiếng rên rỉ mềm mại như sáp, kích thích Naravit tăng nhanh tốc độ đưa đẩy. Phuwin ôm lấy Naravit và cảm nhận lỗ nhỏ của mình đang bị đâm thúc mềm nhũn đến chảy nước. Naravit đè lên tay Phuwin, dường như anh có thể nghe thấy giọng nói từ tận đáy lòng cậu khi cả hai ôm nhau.
"Bắn cho tôi."
"Bắn lên ngực, xương quai xanh, bụng dưới, lên mặt hoặc bắn bên trong cơ thể tôi."
Lại một tiếng rên rỉ vang lên, Naravit không khỏi dập sâu hơn, côn thịt ấm nóng lại khiến lỗ nhỏ khô khốc càng ngày càng trở nên trơn tru. Anh thanh nhớp nháp trong quá trình đưa đẩy dường như là dấu hiệu báo trước khi đạt cao trào và xuất tinh. Hai người từ trên giường di chuyển đến sát tường rồi đến bệ cửa sổ, Phuwin gập người thấp xuống để Naravit dễ dàng đâm cậu từ phía sau.
"Phuwin, Phuwin..."
Naravit gọi tên Phuwin, cắm côn thịt vào nơi sâu nhất lỗ nhỏ ẩm ướt của cậu rồi run rẩy bắn tinh vào bức tường ấm nóng bên trong. Thân dưới của Phuwin bắt đầu run rẩy co giật, dòng tinh dịch nóng hổi đặc sệt đưa cậu đạt cao trào đầu tiên trong đêm.
***
Có một vài chi tiết không lộ ra nhưng chỉ cần một khoảnh khắc dịu dàng nào đó liền hiện lên trong tâm trí.
"Làm điều này sớm hơn không phải sẽ tốt hơn sao?" Phuwin yên lặng suy nghĩ.
Naravit ôm cậu và nói về hợp đồng thuê nhà một cách trơ trẽn, từ "chúng ta tiếp tục sống chung nhưng ngủ chung phòng" cho đến "nếu không thì hãy tìm một căn hộ một phòng ngủ nhỏ hơn", cậu chỉ im lặng lắng nghe trong suốt quá trình.
"Chuyện gì xảy ra cũng không sao cả, nhưng ít nhất khả năng cách âm sẽ tốt hơn." Cuối cùng, Phuwin dựa vào vai Naravit, dùng giọng điệu bình tĩnh nói ra ý kiến của mình.
Naravit bất lực thở dài.
Mới được bao lâu, người bạn cùng phòng bình thường này của anh, người mà anh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, lại quay về dáng vẻ lạnh nhạt đó.
- END -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro