Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4. [1823] 🔞Bonus


Key: dirty talk, ABO, mang thai, sản nhũ, liếm, bắn tinh !!! ĐÂY LÀ FIC H, ĐÂY LÀ FIC H !!!

***

Khi mùa đông qua đi, Naravit cuối cùng cũng hoàn thành một dự án lớn của công ty và đón chào một kỳ nghỉ hiếm hoi.

Đi làm về đã hơn 1 giờ đêm, trong bữa tiệc mừng anh đã uống quá nhiều rượu, giờ đây cảm thấy chóng mặt và hơi đứng không vững trên đôi chân của mình. Người giúp việc được phái đi thăm dò tình hình, anh lặng lẽ đi đến phòng ngủ trên tầng 2, để tránh làm phiền Phuwin, anh dựa người vào bức tường cạnh cửa nghỉ ngơi.

Trước khi anh kịp mở cửa, cửa phòng ngủ đã được mở ra từ bên trong. Phuwin dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, thò đầu ra nhìn anh, cả khuôn mặt đỏ bừng vì buồn ngủ, cậu nhào người vào vòng tay của Naravit.

Naravit vuốt nhẹ chỏm tóc hơi rối đang dựng đứng lên trên đỉnh đầu cậu, nhẹ giọng hỏi: "Sao muộn rồi em vẫn chưa đi ngủ?"

Phuwin tựa vào vai Naravit, sau khi về nhà Naravit đã gỡ bỏ miếng dán ức chế, pheromone hương tuyết tùng thoang thoảng cùng mùi rượu vang đỏ thẩm thấu vào khoang mũi, người buồn ngủ nói bằng giọng mũi, "Em ngửi thấy mùi pheromone."

Phuwin đã mang thai được 7 tháng, vùng bụng phẳng lì ban đầu đã hơi phình to tạo thành một đường cong đẹp đẽ, mặc dù khuôn mặt của cậu đã tròn trịa hơn nhưng vẫn rất gầy, triệu chứng thời kỳ đầu mang thai rất nghiêm trọng, gần như ăn gì cũng sẽ nôn ra nên Naravit chỉ có thể hết sức dỗ dành cậu ăn nhiều hơn.

Sau khi trải qua tam cá nguyệt* đầu tiên một cách an toàn, cậu cảm thấy tốt hơn nhiều. Đối với thế giới bên ngoài, nó có vẻ giống như thường lệ, điểm khác biệt duy nhất so với thường ngày là Phuwin cần pheromone của Naravit nhiều hơn, và cậu hay cảm thấy bất an hơn. Một ngày nọ, Naravit chỉ đến công ty nửa ngày rồi vội vã quay về và thấy Phuwin ở nhà chất hết quần áo trong tủ lên giường, ôm bộ đồ ngủ có mùi pheromone của anh mạnh nhất trong tay rồi cuộn tròn vùi vào đống quần áo, cậu làm ra vẻ nũng nịu muốn ôm anh, nói rằng cậu cảm thấy không thoải mái.

*Tam cá nguyệt: khoảng thời gian từ khi mang thai cho đến lúc sinh, có 3 giai đoạn (tam cá nguyệt 1 - 3 tháng đầu, tam cá nguyệt 2 - 3 tháng giữa và tam cá nguyệt 3 - 3 tháng cuối kỳ).

Sau ngày hôm đó, Naravit hầu như đều ở bên cạnh Phuwin, anh cơ bản đều làm việc ở nhà, nếu bắt buộc phải đến công ty, anh sẽ tiến hành đánh dấu Phuwin trước khi rời đi.

Tuyến thể của Phuwin chưa bao giờ còn nguyên vẹn kể từ khi cậu mang thai, những vết răng lớn nhỏ cứ thế lưu lại chồng chất trên gáy cậu, cậu rất thích thú với những vết răng lớn nhỏ sau gáy đó, quá trình tiêm pheromone khiến cậu có thể ngửi thấy được mùi của Naravit từ trong ra ngoài, thật hạnh phúc.

Naravit cảm thấy rất xót cậu, anh chỉ dám nhẹ nhàng liếm cắn cổ cậu, nhưng rồi cậu sẽ lại vòng tay qua cổ anh, ngước đôi mắt ươn ướt đáng thương nhìn anh, cậu biết anh sẽ không thể nào chịu được ánh mắt ấy, nên đúng như dự đoán, Naravit lấy tay che mắt cậu lại, anh thở dài bất lực, nhe răng cắn phập lên tuyến thể non mềm ở gáy cậu, trực tiếp rót pheromone từ răng nanh vào người cậu, anh ôm chặt lấy Phuwin, sợ cậu sẽ ngã vì đôi chân đang ngày càng yếu ớt.

"Anh Naravit." Phuwin thì thầm vào tai anh, Naravit quay đầu hôn lên thái dương của cậu và đáp lại bằng giọng mũi, lặng lẽ lắng nghe những lời nỉ non của Phuwin.

"Thời kỳ mẫn cảm của anh sắp đến rồi, lần này đừng qua căn phòng đó ở nữa, em sẽ ở cùng anh." Phuwin ngẩng đầu lên nhìn anh. Từ khi cậu mang thai, Naravit vì sợ sẽ làm tổn thương cậu trong thời kỳ nhạy cảm nên anh đã chuyển sang phòng ngủ khác, tự còng tay mình để kiềm chế cơn động dục.

Naravit nhẹ nhàng cười, "Không được đâu Phuwin, anh không nhịn được..."

Vừa mới tỉnh ngủ, Phuwin khóe mắt có chút đỏ bừng vì bị chính mình dụi dụi, bất giác nhăn mũi lại khi anh vừa dứt lời, cậu ngơ ngác hỏi: "Sao anh lại phải nhịn?"

Phần xấu xa lưu manh bên trong Naravit bị trấn áp khiến trong lòng anh bức bối cực độ, anh nhẹ nhàng vỗ mông Phuwin, bế cậu vào phòng đặt lên giường, anh hôn lên trán cậu, bình tĩnh nói chuyện như đang giải thích sáng mai sẽ ăn món gì, anh chậm rãi đưa tay xuống phía dưới, "Nhịn không được mà cắn em, cho đến khi toàn thân em tràn ngập dấu vết của anh."

Anh sờ nắm đầu nhũ rồi nghịch ngợm véo nó cho đến khi Phuwin giật mình há miệng ra, hai núm anh đào run rẩy cương lên, bị anh trêu chọc, "Nhịn không được mà chơi đùa với đầu vú của em, cho đến khi nó cương lên."

Tay anh tiếp tục di chuyển xuống, ngón tay xuyên qua bộ đồ ngủ, ấn nhẹ vào nơi hang động yêu kiều đang có dấu hiệu ẩm ướt, "Anh không nhịn được mà đâm vào trong em, thắt nút bên trong khoang sinh sản của em, nhìn em bị anh đụ sướng đến rơi nước mắt..."

"Anh Naravit, anh hôn em, anh hôn em đi." Phuwin vén áo ngủ để lộ ra bộ ngực mềm mại, cậu đưa tay tự nhéo lấy đầu vú, trên núm vú đỏ tươi có một giọt nước trắng đục chảy xuống phần bụng căng tròn, thật thánh thiện và dâm đãng.

Naravit hít một hơi thật sâu, ôm lấy cơ thể cậu mà cắn xuống, lưỡi chọc nhẹ vào lỗ núm vú rồi mút mạnh, Phuwin nằm dưới thở hổn hển, dòng sữa tươi ngọt tràn đầy chảy vào khoang miệng anh, ngọt nhẹ giống như nước đào, tay anh cũng không rảnh rỗi, sau khi vuốt ve Phuwin vài cái, anh liền theo khe mông trượt vào trong lỗ nhỏ.

Những ngón tay mảnh khảnh mơn trớn quanh cửa huyệt, không chịu đi vào, Phuwin gấp gáp đến mức chỉ có thể nỉ non gọi anh như mèo con động dục vào mùa xuân. Naravit cười nghẹn ngào, buông miếng thịt mềm trong miệng ra, đặt một cái gối dưới lưng Phuwin, để cậu hơi nghiêng người, có thể nhìn thấy chính mình khi cúi đầu xuống.

Bỏ qua dương vật đang vểnh lên, Naravit cố tình liếm vào cái lỗ đang không ngừng rỉ nước dâm, anh dùng lưỡi quét hết đống nước dịch dinh dính đó nuốt xuống, chậm rãi như thể đang nếm một món ngon nào đó. Cho đến khi cơ đùi của Phuwin dần dần thả lỏng, Naravit dùng sức, lỗ mềm thả lỏng ra một chút, như quả đào chín đang tràn trề nước ngọt.

Cơ thể mẫn cảm bị trêu đùa đến đỉnh điểm, chất lỏng không kìm được phun ra, trước khi Naravit kịp nuốt xuống, có một ít đã chảy xuống cằm anh và xuống drap giường trắng tinh, Naravit há miệng cắn nhẹ vào đùi non đang còn run rẩy của Phuwin, anh không ngẩng đầu lên cho đến khi vết mận đỏ chín in rõ trên đùi non trắng nõn của cậu, nước dâm không ngừng chảy ra rơi xuống áo vest và cà vạt mà anh chưa kịp cởi ra.

Đôi mắt của Phuwin mơ hồ, nước mắt chảy ra từ khóe mắt xuống lỗ tai cậu, khoái cảm dâng trào như thủy triều, lỗ nhỏ vừa lên đỉnh đã tràn ngập sự bất mãn và cảm thấy trống rỗng đến ngứa ngáy. Anh đưa tay ôm lấy cậu, Naravit nhẹ nhàng ôm lấy để tránh ấn vào phần bụng yếu ớt.

Mùi đào trắng và gỗ tuyết tùng quyện vào nhau, những khoái cảm mơ hồ ngày càng tăng đến bất bình thường, kết hôn nhiều năm như vậy, Phuwin sẽ lập tức cảm nhận được thời kỳ mẫn cảm của Naravit đang đến gần. Phuwin có chút rên lên nhè nhẹ khi cất tiếng nói, cậu đưa tay chạm vào côn thịt cứng ngắc qua lớp quần của Naravit mà cầu xin, "Anh vào đi, nhẹ chút, sẽ không sao đâu, em muốn anh Naravit, lẽ nào anh không muốn em nữa rồi sao?"

Naravit chỉ cười hôn lên trán cậu an ủi, "Nếu em cho anh đâm vào, anh làm sao nhịn được mà nhẹ nhàng chứ, em đang đánh giá cao ý chí của chồng em cao quá rồi, Phuwin chịu đựng một chút, còn 3 tháng nữa thôi là kết thúc rồi." Nói xong, anh định đứng dậy đi đến phòng cách ly trong thời kỳ mẫn cảm, nơi quản gia đã chuẩn bị sẵn một hộp đào tươi.

Tay chân của Phuwin buông lỏng, cậu luống cuống nắm chặt lấy vạt áo của Naravit, sự bướng bỉnh quen thuộc hiện lên qua đôi lông mày đang nhíu chặt của Naravit, cậu quyết sẽ không để anh rời đi. Vì thế, sau khi an ủi ôm cậu một lúc, Phuwin dường như đã có quyết định gì đó, cậu đứng dậy bước khỏi giường trước sự nuông chiều vô thức của chồng, cậu bảo Naravit tựa người vào chiếc bàn cạnh giường ngủ.

Cậu cười ranh mãnh như một con cáo nhỏ, kiêu ngạo nói, "Vậy tiếp theo anh làm gì thì cũng phải nghe theo mệnh lệnh của em, em không cho anh bắn tinh, thì anh không được phép bắn tinh, nếu không, anh sẽ không được leo lên giường của em khi thời kỳ mẫn cảm của anh kết thúc!"

Cả căn phòng được ánh đèn đêm chiếu sáng đều mang gam màu ấm áp, Naravit tựa người vào đầu giường nhìn Phuwin ôm bụng ngồi giữa hai chân mình, đôi chân dài quấn trong bộ vest vây quanh anh, lông mày anh dịu dành hiếm thấy, anh mỉm cười có chút ngốc nghếch.

Phuwin có chút xấu hổ trước những gì cậu đang nhìn thấy, cậu dùng một tay kéo chiếc cà vạt màu xanh đậm của Naravit ra và quấn quanh cổ cậu, phần thân trên của cậu để trần, trên ngực lấm tấm những vết đỏ chót, chiếc cà vạt treo ngay giữa ngực cậu, nhẹ nhàng cọ vào phần thân dưới của Naravit. 

Chiếc quần tây được cởi ra, Naravit phối hợp với Phuwin cởi bỏ toàn bộ quần của anh, mu bàn tay ấm áp của cậu xoa xoa quy đầu sưng tấy một cách cố ý hay vô ý, nghe tiếng thở hổn hển trầm đục của Naravit, cậu mỉm cười với vẻ mặt tự hào.

Thật là không chịu nổi mà, đáng yêu muốn chết mất.

Hai người đã tự thủ dâm cho nhau nhiều lần và biết rất rõ những điểm nhạy cảm của đối phương, cậu bắt đầu chà xát côn thịt bằng cả hai tay, móng tay trỏ móc xuyên qua rãnh vành đến quy đầu côn thịt, sau đó lại dùng ngón cái ấn mạnh xuống.

Côn thịt trong tay sưng tấy nóng hổi, tím xanh cùng những đường gân hung dữ. Phuwin đưa tay Naravit vào miệng mình, đưa ngón trỏ vào trước, dùng chiếc lưỡi ranh ma quấn quanh ngón tay mà mút mát cho đến khi nước bọt không kìm được nhiễu xuống cổ tay anh, rồi chuyền sang ngón giữa. 

Đây là một phương pháp liếm cực kỳ gợi tình, những đường gân trên tay của Naravit đã bắt đầu hằn lên, tuy ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh nhưng dưới đáy mắt anh lại có chút đỏ ngầu.

Phuwin nắm lấy tay anh, mê man gọi, "Anh Naravit, đâm vào đi."

Khi côn thịt sưng lên thành màu đỏ tím, Phuwin tăng tốc độ tay hơn, nghe thấy tiếng thở dốc không kiềm chế được của Naravit, cậu như thể càng có thêm động lực để gia tăng thêm tốc độ lên xuống của tay. Thẳng đến khi bên tai có chút thay đổi của âm thanh thở hổn hển khàn đục, Phuwin liền đem ngón tay ấn vào lỗ nhỏ trên côn thịt, lông mày nhếch lên ngạo mạn nói, "Không được đâu~ Đợi chút nữa, hiện tại không được bắn."

Cảm giác muốn bắn tinh mãnh liệt dần dần biến mất, cổ Naravit đã phủ một lớp đỏ hồng, vị CEO vốn luôn lạnh nhạt tinh anh trên chốn thương trường giờ đây toàn thân lại toát ra vẻ nhếch nhác, gương mặt anh đỏ bừng, cơ thể như thiêu đốt, anh khẽ nhắm mắt lại, nước mắt khó chịu đọng lại trên mi, như thể toàn thân sắp [phải nhận bản án tử hình.

Phuwin nhìn sắc mặt hồng hào đến khốn khổ kia của anh, cậu gần như muốn buông tay vì bị vẻ đẹp của anh mê hoặc, trăm nghìn cách hành hạ mà cậu vừa nghĩ ra đều bị ném ra sau đầu, còn gì nữa đâu cảm giác muốn hành hạ anh nữa.

Cậu chống đầu gối đứng dậy, Naravit siết chặt hai chân để đỡ lấy cậu, drap giường nơi cậu vừa ngồi xuống đã thấm ướt một mảng. Hai bộ phận tư mật cứ thế dính chặt vào nhau, một cái thô tím dữ tợn, một cái trắng hồng non mềm ngập nước, sau khi dùng hai tay xoa nhẹ, Phuwin hơi nhấc mông lên, cho đến khi côn thịt của anh hoàn toàn tiếp xúc với cặp mông của cậu.

Cậu dụ dỗ người đang có ý chí kiềm chế kém cỏi trong thời kỳ mẫn cảm kia, nỉ non nói, "Anh Naravit, chỉ như này thôi, không cần đâm vào, anh xoa xoa em đi, em muốn anh xoa..."

Cậu chưa kịp nói xong thì Naravit đã bế cậu đứng dậy, ra hiệu cho cậu vòng tay ôm lấy cổ anh rồi bắt đầu cọ xát. Anh cứ như vậy cọ lại rồi thỉnh thoảng lại đâm nhẹ vào mông cậu, vết đỏ mơ hồ lập tức xuất hiện giữa hai chân của Phuwin, quy đầu sượt qua lỗ nhỏ mềm mại, nước dâm phun ra rồi lại bị động tác cọ xát quét đi, để lại một mớ dịch nhờn như bọt sóng giữa chân cả hai người.

Phuwin tựa đầu vào vai anh, cậu không ngừng rên rỉ và hét lên theo từng động tác cọ xát, cậu lè nhè rên rỉ nói gì đó trong miệng, nói rằng cậu sướng như thế nào, rồi chồm tới hôn lên môi Naravit, bộ ngực trắng nõn mềm mại cọ vào áo anh, những giọt sữa tươi trắng đục tiết ra để lại dấu vết mơ hồ. 

Lúc Naravit sắp lên đỉnh, Phuwin không đợi anh phản ứng liền đẩy anh ngồi xuống giường, dễ dàng đem quy đầu nuốt chửng vào cái lỗ mềm mại, cậu đưa ra chỉ dẫn cuối cùng với giọng điệu quyến rũ, "Chỉ vậy thôi, bắn tinh cho em đi."

Bên trong lỗ nhỏ bắt đầu tràn ngập tinh dịch, mùi gỗ tuyết tùng nồng nặc đến nghẹt thở, tinh dịch trào ra theo động tác rút côn thịt, Naravit muốn ôm Phuwin đi lau chùi một chút nhưng lại bị cậu, người đang mệt mỏi đẩy ra, còn không quên nói, "Em sẽ ngủ cùng đống tinh dịch này trong lỗ nhỏ, nếu sáng mai thức dậy mà không còn thì anh đừng hòng bước lên giường của em!" Nói xong cậu liền ngủ thiếp đi.

Trăng sáng bị gió bắc thổi mây đến che khuất, lá cây xào xạc rơi. Naravit dùng khăn nhẹ nhàng lau đi chút tinh dịch ở bên ngoài miệng lỗ nhỏ, anh nhịn không được mà nhéo héo núm vú của Phuwin, khiến cậu bất mãn rên rỉ, Naravit cúi người xuống hôn lên cái miệng đang chu ra vì buồn ngủ của Phuwin, sau đó tắt đèn rồi nhẹ nhàng bước vào căn phòng cách ly quen thuộc trong thời kỳ mẫn cảm.


------------------------------------------

Còn tiếp nha ....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro