4. [1823] 🔞
Tác giả: 超长耳朵闪电皮卡丘
Thể loại: cưới trước yêu sau, ABO, H văn, Alpha hương tuyết tùng x Omega hương đào trắng.
Cảnh báo: mô tả chi tiết các hành động quan hệ tình dục, thô, H VĂN, H VĂN, H VĂN !!!
***
Hôm nay là một ngày mưa.
Những hạt mưa lớn rơi xuống sàn bê tông lạnh cứng, không khí tràn ngập mùi đất đặc trưng sau cơn mưa. Phuwin đang ôm một cuốn sách trên tay, không có tay giữ nên cậu chỉ có thể giữ điện thoại vào vai áp vào một bên mặt khi gọi điện, một tiếng bíp phát ra từ đầu dây bên kia - người bên kia cúp máy.
Phuwin bất đắc dĩ nhẫn nại nhắm mắt, ngẩng đầu nhìn bầu trời mây đen dày đặc, dường như cơn mưa sẽ không dừng lại, cậu cảm thấy hơi bực bội vì sao lại quên mang theo ô, và cầu nguyện rằng thuốc ức chế cậu đã uống trước khi ra ngoài vào buổi trưa sẽ còn tác dụng cho đến khi cậu trở về nhà.
Đầu có chút choáng váng nên cậu ngồi xổm xuống dựa vào bức tường bên cạnh, đưa tay hứng lấy một ít nước mưa mát lạnh, áp lên phần gáy đang nóng rực, điều này khiến cậu dễ chịu hơn một chút nhưng cũng mang đến một cơn rùng mình nhè nhẹ.
Tiếng bước chân chậm rãi xen lẫn cùng tiếng mưa rơi lọt vào tai cậu, Phuwin quay đầu nhìn chú mèo hoang đang trốn mưa bên cạnh rồi từ từ thu tầm mắt lại, sau đó một chiếc ô được giơ lên trên đầu cậu, cậu liếc nhìn một chút và thấy một đôi dày da đen bóng đắt tiền có đế màu đỏ của người đàn ông đang giẫm nhẹ lên trên mặt nước, nhưng chủ nhân đôi dày da ấy vẫn cứ như thế đứng đấy, như thể nếu cậu không chủ động gọi anh, anh sẽ chỉ đứng đấy cùng cậu đợi khi mưa tạnh.
Chiếc xe hiển nhiên ở ngay bên cạnh, trợ lý cũng đang lặng lẽ chờ đợi ở phía sau.
Phuwin trong lòng khẽ thở dài, ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đen láy của Naravit, không phân biệt được cảm xúc của anh hiện giờ là gì nhưng bản năng như một con thú nhỏ khiến cậu khi nói chuyện đã thay đổi giọng điệu một chút, ngoan ngoãn cất tiếng, "Anh Naravit."
Áp lực do cảnh tượng vừa nãy mang lại đã giảm bớt, Naravit ngồi xổm xuống dùng ngón tay cái lau đi nước mưa bắn vào xương quai xanh của cậu, chiếc ô gần như hoàn toàn che phủ đầu của Phuwin, cả cơ thể của Phuwin dường như bị anh bao bọc lấy, anh di chuyển bàn tay dọc theo xương quai xanh về phía gáy đang sưng đỏ và nóng rực, chỉ cần một cái chạm nhẹ cũng khiến trong mắt cậu tràn ngập ánh xuân, cậu mở miệng định gọi anh nhưng chỉ có thể nuốt lại lời định nói, đầu lưỡi đỏ hồng hơi lộ ra một chút rồi rút ngay lại như một quả đào chín thoắt ẩn thoắt hiện.
Trên thực tế anh cũng vậy.
Naravit rút đầu ngón tay lại, mang theo một ít pheromone hương đào trắng vốn chỉ thuộc về Phuwin, trong mắt mang theo ý cười, xé mở miếng dán ức chế sau gáy mình, mùi hương tuyết tùng đậm đà được hơi thở của anh đưa vào tâm trí của Phuwin, cậu hít một hơi thoải mái, sau đó một làn sóng nhiệt cao hơn lập tức ập đến, những cuốn sách trong tay cậu rơi vãi trên sàn nhà, cơn động dục của cậu hoàn toàn bị kích thích rồi.
Không có bất kỳ sự chỉ dẫn nào từ trong đầu, Phuwin nắm lấy áo vest và cà vạt của Naravit, vùi đầu vào cổ anh mà hít hà như một chú cún con, rồi nỉ non bằng một giọng nói mơ hồ đầy ngọt ngào, "Anh Naravit."
"Đừng nhõng nhẽo." Naravit đưa ô cho trợ lý, đưa tay ấn vào gáy của Phuwin rồi bế cậu lên.
Ý thức hỗn loạn nhận ra câu nói vừa rồi của anh, Phuwin há miệng ra có chút bất mãn cắn vào chóp tai Naravit, người đàn ông đang bế cậu hơi khựng lại, bàn tay vốn đang đỡ mông cậu đột nhiên ấn mạnh vào, dùng lực xoa xoa như trừng phạt, xuyên qua cái lỗ nhỏ đang ẩm ướt của Phuwin, khiến người đang nằm trong vòng tay anh chỉ biết run rẩy.
Tiếng hôn mút say đắm bị tấm chắn bên trong xe chặn lại, trợ lý vẫn đang bình tĩnh lái xe phía trước, đột nhiên từ ghế sau vang lên một tiếng hét ngắn và nhanh, rồi chuyển thành tiếng nức nở nhẹ, người trợ lý lắc đầu bất lực, sau cốp xe có cả một túi thuốc ức chế.
Tiếng hôn nhớp nháp vừa dừng lại lại vang lên, Phuwin ngồi trên đùi Naravit, hai chân dang rộng, môi cậu đã sưng đỏ lên, pheromone trong nước bọt của anh nuốt vào khiến cậu thấy dễ chịu hơn, nhưng vẫn chưa đủ, giữa hai chân đang không ngừng ẩm ướt, nước dâm chảy ra từ lỗ nhỏ thấm vào lớp vải và gây ra vết nước trên quần vest của Naravit.
Đôi mắt cậu có chút ướt đỏ, nước mắt ngưng đọng không chịu rơi xuống, bị dục vọng chi phối, cậu tiến tới mút lấy môi Naravit, mơ hồ nói, "Muốn, anh Naravit."
Khuy áo của Naravit bị bàn tay của người phía trên cởi ra, anh nắm lấy bàn tay đang làm loạn của Phuwin, hạ mắt xuống đe che đi cảm xúc đang rục rịch dưới mắt, nhưng giọng nói lại khàn khàn, "Muốn hay muốn cắn? Phuwin?"
Phuwin hơi ngẩng đầu lên, khoảnh khắc cả hai nhìn nhau, Naravit đã biết sự lựa chọn của cậu, là đang mong đợi, nhưng nó thật khó chịu. Gân sau lưng Phuwin nổi lên một lúc rồi chìm xuống, anh bế người đang bị dục vọng tra tấn dựa nửa người vào ghế, còn anh thì quỳ nửa người xuống, chiếc quần tây ôm lấy đôi chân thon dài tạo nên một hình ảnh đẹp đẽ.
Phuwin hơi cúi đầu nhìn Naravit, sáng nay tóc anh được vuốt cao, để lộ vầng trán đầy đặn, đôi lông mày sắc như kiếm, khóe mắt hơi xếch xuống khiến nốt ruồi dưới mắt trông càng lạnh lùng hơn, nhưng những gì cậu có thể thấy ở gương mặt này là câu dẫn - anh vùi mặt vào giữa hai chân của Phuwin, sống mũi vừa chạm vào phần dưới hơi nhô lên của cậu, mùi hương đào nồng nàn do tinh dịch tiết ra đọng lại trên chóp mũi, anh hít một hơi thật sâu rồi liếm lấy nó qua lớp vải như một kẻ nghiện.
Tuyến thể sau lưng chưa từng được đánh dấu nóng đến mức nhức nhối, quần đồng phục và quần lót bị cởi ra giữa hai bắp chân, đầu gối của Naravit tách đôi chân đang muốn khép lại vì ngượng ngùng của Phuwin ra, không cho cậu bất kỳ đường lui, anh trực tiếp đưa dương vật sạch sẽ nhỏ hồng đang có phần cương cứng của cậu vào miệng, đầu lưỡi vô tình hay cố ý chọc vào lỗ quy đầu, không cần kích thích quá nhiều, toàn bộ dịch vị có vị đào đều được hút vào miệng Naravit một cách sạch sẽ, nước trong lỗ nhỏ chảy ra ngày càng nhiều.
Naravit ngước đầu lên, cằm còn lưu lại vệt nước, khi tách ra còn hút theo sợ chỉ bạc như thể lưu luyến không muốn rời đi. Nhìn thấy Phuwin cứ ngây ngốc nhìn mình có vẻ đã dễ chịu hơn, môi anh vô thức nở một nụ cười làm băng tuyết như muốn tan chảy.
Khi Naravit mở miệng, Phuwin mơ hồ nhìn thấy tinh dịch của chính mình trên môi và đầu lưỡi của anh, quyến rũ như vị thần trong sách hút tinh dịch để lấy sức sống, cậu thở hổn hển, dùng hai tay ôm lấy cổ Naravit, sau khi hôn thật sâu, Naravit vuốt ve phần tóc dựng đứng sau gáy của cậu hỏi, "Thoải mái không?"
Toàn thân Phuwin hồng hào, sắc mặt tựa như hoàng hôn, cậu ngượng ngùng nhắm mắt lại không dám nhìn anh, ham muốn đã lắng xuống khiến não bộ hỗn loạn của cậu đã rõ ràng hơn, cậu thở hổn hển và lùi ra xa một chút, khi thấy lông mày của Naravit hơi cau lại, cậu lo lắng đưa tay vuốt nhẹ chúng, "Xin anh đừng tức giận, được không, buổi trưa mẹ gọi điện bảo em đến ăn tối với mẹ, em tưởng tối nay anh phải tăng ca nên trời vừa ngớt mưa, muốn đi đến chỗ mẹ, cho nên không có gọi cho anh đến đón em...aaa!"
Cậu chưa kịp nói xong đã bị cắt ngang, Naravit trượt ngón trỏ xuống lỗ nhỏ đầy dính đầy dịch nhờn của Phuwin, tinh dịch bao phủ lấy, khi cậu định giải thích, anh dễ dàng nới rộng lỗ nhỏ bằng một ngón tay mà không cần phải đi vào.
Phuwin sướng đến lập tức hít sâu một hơi, dựa người vào anh, giận dỗi vỗ vai anh, "Anh có nghe em nói không a!"
"Vẫn nghe." Giọng nói không còn lạnh băng nữa, nhưng anh lại chuyển sang chủ đề khác, "Phuwin, xin nghỉ kỳ sinh lý chưa?"
Điểm nhạy cảm ác ý bị chèn ép, toàn bộ sự nóng nảy cậu đã biến mất, bị mùi hương tuyết tùng của Alpha bao phủ hoàn toàn, cảm giác ham muốn trong cơ thể lại ập đến, sự mong chờ từ lâu tràn ngập trong lồng ngực cậu, cậu quay đầu hôn lên chóp tai Naravit nói, "Bảy ngày."
Xe đã đến trước cửa biệt thự, người trợ lý cũng bước xuống xe, lặng lẽ đứng một bên đợi sự chỉ thị của Naravit, cửa xe mở ra, Naravit mặc áo sơ mi bước xuống, sau đó anh cúi xuống bế Phuwin đang choàng áo vest của anh bước vào nhà.
Mùi pheromone nồng nặc, hương tuyết tùng kết hợp với hương đào trắng xông ra khỏi xe, mặt Phuwin đỏ bừng, đầu cậu bị áo vest che đi một nửa, hai tay đặt lên vai Naravit, các đầu ngón tay dường như đã đỏ bừng.
Lão quản gia nhận được thông báo đã cho người làm về hết, ông cầm theo thuốc ức chế do trợ lý mang đến, ông đi theo Naravit lên lầu, cửa chưa đóng, ông lờ mờ nhìn thấy Naravit đặt Phuwin lên giường rồi định bước ra ngoài, người trên giường đột nhiên nắm nhẹ lấy vạt áo của anh.
Rõ ràng là nắm không có chút sức lực nào, giống như một chú mèo con nũng nịu, Naravit dường như không thể kiềm chế, liền cúi xuống hôn lên trán cậu, dỗ dành cậu vài câu rồi bước mới bước ra ngoài.
Sau khi cửa đóng lại, Naravit lấy thuốc ức chế từ tay quản gia, thành tạo tiêm hai lần, dừng một chút, anh tiếp tục mở túi thuốc ức chế ra.
Quản gia Beta nhìn anh lớn lên, thấy anh tiêm chất ức chế vào cơ thể như đơn giản đang tiêm nước muối thông thường, ông có chút đau lòng nói, "Thiếu gia, cậu đang gần trong kỳ mẫn cảm, nhưng Phuwin thiếu gia cũng đang trong kỳ phát tình, cậu không cần phải tiêm nhiều như vậy."
Naravit không ngừng động tác tiêm cho đến khi hoàn thành 6 mũi tiêm, anh mới thấp giọng nói, "Em ấy không nguyện ý cho tôi đánh dấu em ấy, tôi sợ tôi sẽ không nhịn được. Sau khi chuẩn bị xong những gì cần thiết, ông hãy về nhà nghỉ ngơi trong vài ngày tới đi, khi nào chúng tôi xong việc sẽ gọi cho ông."
Nói xong, anh hé cửa thật nhỏ để đi vào phòng, bên trong phòng có thể nghe thấy tiếng nỉ non nhè nhẹ thiếu kiên nhẫn từ người nằm trên giường. Quản gia lắc đầu, mang hộp đào vào một phòng ngủ khác.
Điểm nhạy cảm bị ấn liên tục, hai hạt đậu đỏ trên ngực bị người đàn ông day cấu, mút một cách mãnh liệt, như thể anh sẽ không dừng lại cho đến khi không thể bú mút ra sữa. Nếu lúc này một Alpha hoặc Omega khác bước vào, chắc chắn họ sẽ bị kích thích động dục ngay lập tức, nồng độ pheromone nồng đậm hít vào phổi, ham muốn chiếm hữu khiến răng nanh của Naravit ngứa ngáy liên tục, anh ước mình có thể cắn nát tuyến thể của cậu và đánh dấu cậu hoàn toàn. Nhưng lý trí đã nói cho anh biết là anh không được, anh chỉ có thể mang ham muốn đó nuốt vào trong.
Làn da trắng nõn bị day mút ra vết đỏ này đến vết đỏ khác, vùng giữa hai chân đã trở thành một mớ hỗn độn, cổ là nơi bị tấn công nặng nề nhất, vùng da xung quanh tuyến thể bị cắn những vết răng sâu đến đáng sợ, đầu lưỡi anh nhiều lần như vô ý mà liếm láp lên tuyến thể đã trường thành sưng tấy, nhưng rồi lại buông ra khi nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của Phuwin.
"Hôn em đi, hôn em." Trong đầu cậu mong muốn được đánh dấu, nhưng Naravit lại không nguyện ý muốn cậu, sau khi đánh dấu, cơ thể hai người sẽ in dấu phụ thuộc vào nhau, Naravit anh không yêu cậu nên đã cự tuyệt điều đó, cậu biết. Trong thời kỳ phát tình của Omega, cảm giác an toàn khiến Phuwin có chút do dự, chỉ dám cầu xin Naravit cho cậu thêm một chút nữa, bất kể đó có là gì.
Naravit hôn lấy Phuwin, hung hăng xâm nhập vào khoang miệng mềm nóng ẩm ướt của cậu, nước bọt không kịp nuốt vào đã chảy ra từ khóe miệng, chảy dài đến cằm. Lỗ nhỏ đã được nới lỏng mềm ra từ lúc nãy, Naravit đưa tay xoa đầu Phuwin, sau đó dùng lực thật mạnh đè lên eo cậu, thắt lưng bị ấn mạnh, quy đầu va vào lút cán trong lỗ nhỏ, khiến phía dưới trướng buốt.
"Aaaaa!" Phuwin hét lên một tiếng đau đớn, khoang tử cung của cậu bị đau do va chạm khiến đôi chân đang treo bên eo anh yếu ớt vô lực mà từ từ rơi xuống. Naravit hôn lên đôi mắt lơ đãng đang rưng rưng nước mắt của cậu, hôn lên chóp mũi đẫm mồ hôi của cậu, lặng lẽ chờ đợi cậu bình tĩnh lại.
Không lâu sau, hai chân Phuwin lại nhấc lên, gót chân như có như không cọ vào vòng eo rắn chắc của Naravit, cố ý hay vô ý như muốn ra hiệu rằng cậu đã sẵn sàng. Naravit không chút dè dặt, đẩy côn thịt trướng đau đâm thật sâu vào lỗ nhỏ đang sưng tấy mấp máy của cậu, lỗ nhỏ ẩm ướt và ấm áp bị chọc ngoáy đâm đến tận khoang tử cung, Phuwin bị đụ đến mức chỉ có thể há miệng thở dốc mà không phát ra được lời nào, nước từ bên dưới liên tục phun ra, thấm ướt ga trải giường.
Điểm nhạy cảm bị nhấn mạnh một lần nữa, tinh dịch ấm áp đánh vào bụng dưới của Naravit, theo động tác đâm thúc của Alpha chảy xuống eo và bụng của Phuwin, khoang sinh dục thành công mở ra một lỗ nhỏ, tinh dịch tràn ra ngoài, sau đó đều bị động tác đâm thúc của Naravit chặn lại, theo chiều dài mà đâm mạnh vào thành trong của khoang sinh sản.
Bức tường non mềm bên trong không chịu được sự va chạm mạnh mẽ như vậy, những ngón chân của Phuwin co rúm lại, vô lực muốn đẩy người đang mang lại niềm vui sướng cho cậu ra xa. Naravit nắm lấy tay cậu chạm đến phần bụng đang hơi phình ra, ấn thật mạnh, quả nhiên, dương vật đáng thương vốn không thể xuất tinh được nữa lại hơi cương lên, đáng thương rỉ ra một ít dịch nhầy nhụa.
Cơ thể cậu có cảm giác như dâng trào tinh dịch, nước từ nơi giao hợp chảy ra không ngừng, lưng và chân của Phuwin run rẩy, cậu nhắm mắt chửi rủa, "Anh là chó sao?" trước khi kịp ngất lịm đi.
Bản chất thật sự cuối cùng cũng lộ rõ, Naravit cúi người hôn lên giọt nước mắt còn vương trên mi cậu, anh cười nhẹ, rồi sau đó lại vùi mình trong gáy cậu mà run rẩy cười lớn.
Bản chất là một chú mèo con đanh đá, khó thuần hóa, người giả vờ tốt đẹp lâu nay cuối cùng cùng cũng lộ mặt thật, thật sự có chút hoài niệm.
Lúc tỉnh lại đã là giữa đêm, không biết bây giờ là mấy giờ, cậu hoàn toàn trần trụi và Naravit cũng vậy, hai người dính chặt với nhau mà không có bất kỳ rào cản nào, anh vùi đầu vào cổ cậu mà ngủ thiếp đi, hơi thở nóng rực phả vào cổ cậu. Lần phát tình đầu tiên đã qua đi, kéo theo đó là cảm giác trống rỗng sau sự vui sướng.
Cơ thể cậu sạch sẽ, nghĩ đến anh đã tắm rửa cho mình, nhưng cái bụng vốn chưa ăn gì từ trưa đã bắt đầu nổi loạn. Cậu nhẹ nhàng muốn giơ bàn tay đau nhức lên định xoa bóp nhưng lại sợ đánh thức Naravit nên chỉ có thể cẩn thận từng chút một nhưng lại phản tác dụng. Naravit nhẹ nhàng liếm hõm cổ cậu, ngước đôi mắt mơ màng lên hỏi, "Đói sao?"
----------------------------------------------------------
Chương dài qué nên tui tách ra nha mí bà ><
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro