Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12. Hàng xóm của tôi là Phong Phú


Có một cặp vợ chồng trẻ cùng tuổi chuyển đến sống cạnh nhà.

Mới đầu, Joong Archen rất vui mừng, sống gần nhà hắn không có nhiều người cùng tuổi, quan hệ tốt, thậm chí còn không có mấy ai hợp cạ để nói chuyện cùng. Hơn nữa hắn còn nghe nói người này là bạn cùng lớp đại học và là bạn tốt của em yêu Natachai nhà hắn, chắc hẳn bọn họ có thể cùng chung sống hòa hợp với nhau.

Người lớn hơn hai tuổi, cao hơn một chút và trông giống một con chó lớn tên là Naravit.

Tuy không thấp nhưng người trở nên nhỏ nhắn và giống như một chú mèo con bên cạnh bạn đời của mình tên là Phuwin.

"Không phải hai người họ cũng giống chúng ta thôi sao? Một người đẹp trai và người kia xinh đẹp." Sau khi nghe Natachai giải thích, Joong Arachen gật đầu liên tục.

"..." Mặc dù không trúng trọng tâm chút nào nhưng Natachai nghe xong vẫn thấy rất đúng.

"Đúng rồi." Natachai đột nhiên nói, "Em muốn nhắc nhở anh một điều, tình cảm của họ thực sự rất tốt, nhiều khi em còn không thể chịu đựng nổi, không biết anh có quen được không."

Nghĩa là ngay cả về phương diện kia, cũng rất hòa hợp.

"Thế có làm sao." Joong Archen phẩy phẩy tay nói, "Có thể hòa hợp hơn chúng ta không?"

Vì vậy chưa đến hai ngày, Naravit và Phuwin đã chuyển đến ngôi nhà mới của họ.

Đúng như Joong Archen mong đợi, cặp đôi này rất hoàn hảo, đẹp trai và tốt bụng, hai cặp đôi nhanh chóng trở nên thân thiết với nhau.

Joong Archen trìu mến gọi họ là vợ chồng "Phong Phú", hắn đồng thời hứa sẽ chăm sóc vợ chồng họ chu đáo thay cho người yêu hắn tạm thời trở về nhà bố mẹ ruột.

"Hai người yên tâm, không cần kiềm chế." Joong Archen vỗ vai Naravit và Phuwin lịch sự nói, "Từ nay về sau là bạn bè tốt rồi, nếu cần gì thứ cứ nói nhé."

Vừa nói, ánh mắt hắn vừa liếc nhìn Naravit đầy ẩn ý.

"Tôi là người từng trải, nếu không ngại tôi có thể dạy cho hai người một ít kinh nghiệm..."

Phuwin nghe xong, gương mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết cũng đỏ ửng lên, Naravit cũng có chút xấu hổ, quay đầu đi, bịt miệng ho mấy tiếng để che đậy.

"Đừng xấu hổ." Joong Archen mỉm cười, trong chốc lát thấy tâm tình rất tốt.

Nhắc đến phương diện này, hắn là người lành nghề.

Về việc hối hận vì đã nói quá nhiều và suy sụp đến mức muốn đào hố chôn mình vào ngày hôm sau, đó lại là một câu chuyện khác.

***

Naravit đưa tay vào áo choàng tắm của Phuwin, vuốt từ ngực xuống rốn rồi xuống đùi cậu, rồi dừng lại cọ sát vào bộ phận đang cương cứng của cậu, Phuwin khẽ run lên, môi phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt.

"Bảo bối, hôm nay em thật xinh đẹp." Naravit tiếp tục vuốt ve, có chút thần hồn điên đảo nói.

"Anh có thích không...?" Phuwin cắn môi dưới, hơi ngước mắt nhìn Naravit, thăm dò hỏi.

"Thích, vô cùng thích." Naravit hít một hơi rồi áp cả người về phía Phuwin, "Không nhịn được nữa rồi..."

Phuwin không vui đẩy anh ra, bình thường nhìn anh có vẻ đoan chính, nhưng bây giờ lại trái ngược hoàn toàn.

Naravit vòng tay qua vai Phuwin, nghiêng người hôn lên mặt cậu, như thể đoán được cậu đang nghĩ gì, rồi thì thầm vào tai cậu, "Em biết mà, anh chỉ làm điều này với em thôi."

Phuwin im lặng một lúc, nghĩ là "tin lời nói xằng bậy của anh", cơ thể bất giác "dính sát" với đối phương hơn.

Naravit chớp lấy cơ hội há miệng cắn vào môi Phuwin, cạy mở hàm rồi mút vào thật mạnh, Phuwin khẽ a lên một tiếng, đưa tay câu lấy cổ Naravit, đưa lưỡi ra quấn lấy lưỡi anh.

Ngày nay những người yêu nhau rất khác.

Sự kết hợp giữa rượu vang đỏ và áo choàng tắm có vẻ rất thú vị, không biết đã nghe được những "truyền dạy" ngẫu nhiên từ ai.

Thâm hiểm khó lường, nhưng gãi đúng chỗ ngứa.

Naravit vòng tay qua eo Phuwin, cảm giác như mỗi tấc da thịt người đối diện đều nóng bừng, một mùi hương từ cơ thể mơ hồ nhẹ nhàng tỏa ra, mùi hương khiến anh hưng phấn.

Khóe mắt và lông mày đều đậm ý cười, người cũng nhịn không nổi nữa.

Cậu từ trước đến giờ vẫn mang lại cảm giác người "phục tùng".

Naravit đầu tiên miết nhẹ vào lỗ huyệt của Phuwin, sau đó, anh ấy giữ toàn bộ nó trong lòng bàn tay mà chà xát, Phuwin cảm thấy có gì đó kỳ lạ ở phần dưới cơ thể mình, qua khóe mắt cậu liếc xuống bên dưới vài lần, một lát sau liền cảm thấy được "chăm sóc" đến thoải mái.

Phuwin thở hổn hển, Naravit cũng không kìm được hưng phấn khi nghe tiếng cậu rên mà thở dốc, cuối cùng chỉ đơn giản là cạ dương vật của anh và Phuwin chà xát vào nhau và vuốt ve, khoái cảm cũng dần dần tăng lên. 

Phuwin nghĩ, có vẻ như bạn tốt của cậu nói đúng, Naravit của ngày hôm nay quả thực là "dũng mãnh" đúng như mong đợi, sau khi giúp cậu bắn ra một lần, anh kéo cậu từ tủ ra bàn ăn để bắt đầu hành động.

Naravit bế Phuwin lên và cẩn thận đặt Phuwin xuống bàn, một tay kéo dây áo choàng tắm ra, chiếc áo choàng lỏng lẻo nhanh chóng tuột một đường từ vai xuống eo, Naravit nhẹ nhàng ấn Phuwin xuống bàn, anh áp người về phía trước liếm hôn cẩn thận dọc theo đường từ dái tai đến cằm, cổ đến xương quai xanh rồi đến ngực, bàn tay còn lại âm thầm nới lỏng phía dưới với gel bôi trơn đã được chuẩn bị sẵn, ngón tay vừa đâm vào đã bị nơi nóng ẩm ướt hút chặt, gần như không thể cử động được. 

"Bảo bối, thả lỏng." Naravit dừng động tác lại, ôm mông Phuwin an ủi.

"Ưm...anh cẩn thận chút..." Phuwin căng thẳng hít một hơi, cắn chặt môi dưới, sắc mặt sợ đến có chút tái nhợt.

Cũng không phải là lần đầu tiên làm tình, nhưng hôm nay cậu lại đặc biệt mẫn cảm.

Quá trình đi vào không mấy suôn sẻ, Naravit chật vật đổ mồ hôi, áo sơ mi hơi ướt, dính vào ngực và lưng, lúc này anh mới nhớ cởi cúc và cởi áo ra.

Ngay khi bắt đầu động, cơ thể Phuwin run rẩy như đang phải đối mặt với kẻ thù đáng sợ nào đó, sau hai ba lần đưa đẩy, cậu ngước mắt lên, nhìn Naravit với đôi mắt đẫm lệ, khuôn mặt đỏ bừng như sắp khóc, chậm rãi rên rỉ.

Quá xinh đẹp rồi.

Chỉ cần chạm vào và ôm cậu thôi cũng khiến anh hưng phấn đến muốn bắn tinh.

Vì hôm nay là ngày đặc biệt, nên làm tình không đeo bao.

Naravit ngẩng đầu tùy tiện đâm thúc, tay buông ra vuốt ve ngực Phuwin, một lát lại hôn môi rồi liếm núm vú, tốc độ đưa đẩy ngày càng tăng.

Phuwin bị chịch đến mức không ngừng rên rỉ, cậu vô thức nâng hông lên và hạ eo xuống theo động tác để dương vật đâm vào sâu hơn, một lượng lớn dịch ruột cũng không ngừng tiết ra, thịt nộn mềm ướt bao lấy dương vật khiến Naravit sướng đến da đầu tê dại.

Ở đây có cảnh xuân tuyệt vời nhưng lại có một người đang cô đơn trong một căn phòng trống khác.

Ngày thứ tư người yêu vắng mặt, Joong Archen ngồi trong phòng khách bật chiếc TV đã lâu không hoạt động, chuẩn bị xem một ít phim hoạt hình để trải qua một đêm dài khó chịu này. Khoai tây chiên và bia được đặt lên bàn, vừa mở túi ra, một âm thanh khó tả đã phá vỡ sự yên bình.

"Ưm...ha...a...ư...anh nhẹ chút, Naravit..."

Một giọng nói quen thuộc, có chút mềm mại , có chút quyến rũ vang lên từ nhà bên cạnh, nghe kỹ thì có vẻ là của người bạn mới Phuwin, trong trẻo dễ nghe, đồng thời cũng có chút "hung hăng", suýt chút nữa làm thủng luôn trần nhà của nhà hắn.

Joong Archen chết lặng một lúc, khoai tây chiên bên miệng cũng bị dọa sợ đến mức rơi xuống đất. 

"Ha...a...sướng quá..." Giọng của Naravit ngay sau đó cũng vang lên, "Anh muốn bắn..."

"Aaaaa..." Tiếp theo, Phuwin rên lớn, không biết bị chạm vào điểm nhạy cảm nào.

Bên kia bức tường, có một trận chiến mãnh liệt khó có thể hình dung được đang diễn ra, Naravit đã từng nói gì, Phuwin bị chơi đến mức không ngừng rên rỉ, sau hơn 10 phút, đột nhiên có âm thanh như thủy tinh vỡ vang lên, không khí ồn ào ban đầu bị thổi bay trong im lặng.

Rồn rột.

Joong Archen ngơ ngác nhìn TV, cuối cùng cũng ăn được miếng khoai tây chiên giòn đầu tiên. Như người ta vẫn nói, không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài của họ.

Joong Archen cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Nghĩ lại, hắn chưa bao giờ gây ồn ào lớn như vậy khi cùng Natachai thân mật. Năm giây sau, Joong Archen, người vẫn còn rất sốc, vội vàng bấm số điện thoại của Natachai.

"Alo, em yêu, đang làm gì vậy?"

"Khi nào em mới về vậy..."

"Cũng không có gì, anh chỉ là nhớ em thôi..."

Những lời thoại trong phim hoạt hình vang lên trên TV.

"Nhân ngon và mọng nước, kết hợp với phần vỏ mịn màng và dẻo dai, quả là một sự kết hợp hoàn hảo, a ha! Quả nhiên là rất ngon! "

Cùng lúc đó, những người hàng xóm tưởng chừng đã giải quyết được hỗn loạn dường như lại bắt đầu một "cuộc chiến ác liệt" mới.

"A...hưm...sao lại cứng nữa rồi..."

"Vậy anh nhanh một chút..."

Joong Archen chưa kịp nói gì thì những âm thanh kỳ lạ đã truyền đến Natachai.

"..."

"Không phải, em yêu à, em nghe anh giải thích..."

"Anh chỉ đang xem phim hoạt hình thôi..."

Dưới sự lồng tiếng liên tục của nhạc nền dành cho người lớn, Joong Archen hoảng sợ đến mức suýt ngã từ ghế sofa xuống đất.

Sau một lúc im lặng, Natachai thở dài qua điện thoại.

"Đã nói là anh sẽ không quen mà."

Khóc cũng không khóc được, mà làm cũng không làm được.

Đêm thì vẫn còn dài.

***


Còn tiếp nha quý dị ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro