Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

•68

"sao nào mặt trời nhỏ, anh nói sẽ tìm được em mà" giọng nói hả hê vang lên trong căn nhà hoang vắng

"đây là đâu" chimon sau khi được mở bịt mắt liền lờ mờ hỏi lại

"là lâu đài tình ái của chúng ta" hắn cười lớn đáp lời

"ha, anh vẫn như ngày nào nhỉ" chimon mỉa mai hắn

"cưng có ý gì" chan tiến đến gần em hỏi lại

"anh vẫn như ngày nào, vẫn là con chó hoang nghèo đói xem căn nhà tồi tàn này là lâu đài " em đáp lại một cách châm chọc vì em thừa biết tên này có gia cảnh như thế nào, trong mắt em hắn chẳng đáng là con người

"cưng dám" hai tay chan nắm chặt lại, run lên. hắn ghét nhất là ai lôi qua khứ nghèo khó kia ra châm chọc hắn

"sao lại khôn-.." chưa kịp nói xong, em đã bị tên khốn kia cho một bạt tai làm mặt chimon lệch hẳn sang một bên

sau cái tát trời giáng ấy, tay hắn lại nâng cằm em lên, giả nhân giả nghĩ mà thương tiếc

"ôi phải làm sao đây, tôi đã ra tay mạnh đến mức này sao. mặt trời nhỏ, em không sao chứ. chỉ trách cưng chọc giận anh thôi" nói xong chan còn từ tốn vuốt lấy má em. có trời mới biết được hắn đã chờ khoảnh khắc này lâu đến thế nào, hắn thèm khát cảm giác đạp con mèo kiêu ngạo này xuống dưới chân mình, khiến em phải phục tùng hắn. và bây giờ đây cái ước mơ của hắn đã thành công một nửa rồi. rõ ràng ông trời cũng đang giúp hắn mà

"mày cút khỏi cuộc đời tao" chimon nén đau chửi hắn còn không quên nhổ vào mặt hắn một bãi nước bọt

"em nghĩ tôi không dám làm gì em hả mặt trời nhỏ" chan vẫn không thay đổi sắc mặt, chỉ nhẹ nhàng lau gương mặt của mình. giọng nói vẫn đều đều phát ra

"tên hèn như anh thì dám làm gì tôi cơ chứ " em nhếch miệng khiêu khích hắn vì em thừa biết tên này không có cái gan giết em

"em" hắn bóp cằm chimon định cho em thêm một cái tát thì tiếng điện thoại khiến hắn dừng tay. là vợ hắn, người đàn bà hắn bám váy suốt mấy năm nay và vì thế hắn chẳng dám bỏ qua cuộc gọi ấy

'alo'

...

'vâng, anh về với vợ liền'

...

'được rồi, yêu em'

nghe xong cuộc điện thoại ấy thì sắc mặt của hắn thay đổi 180°, vui vẻ bước lại bên cạnh chimon

"mặt trời nhỏ, hôm em chịu khó ở đây một mình nhé. ngày mai anh sẽ quay lại với mặt trời nhỏ liền" chan vuốt nhẹ bên má sớm đã in hằn dấu tay của hắn ác ý mà nhấn mạnh vào đó khiến chimon phải rít lên trong đau đớn

"mày chết luôn đi cũng được" mặc kệ cơn đau em vẫn đáp lại hắn một cách tự tin

"hư quá rồi" hắn lại lần nữa tát vào bên má đỏ hồng ấy, hoạ chăng có chút may mắn vì lực tay hắn đã nhẹ hơn

"tôi phải đi rồi, mặt trời nhỏ tốt nhất đừng có ý định bỏ trốn nhé vì nếu anh bắt được..." chan đưa tay ra vuốt lọn tóc loà xoà trước mặt em "anh sẽ chặt chân em đấy"

"cút đi"

"ngoan" trước khi rời đi hắn còn không quên hôn nhẹ lên bên má còn lại "anh sẽ về sớm với cưng"

"kinh tởm" em nói khi bóng hắn dần khuất xa

ngay bây giờ đây chỉ còn lại em trong căn nhà hoang vắng mà em chẳng biết đây là đâu, chỉ còn chimon với ánh đèn le lói chẳng đủ thắp sáng được một gian phòng. em tặc lưỡi tên này nghèo đến nỗi chẳng đủ thuê một căn phòng nhốt em sao hả trời. nhìn lại bản thân nhếch nhác hết chỗ nói, chimon lắc đầu, sao hồi đó em lại ngu ngốc đâm vào tên biến thái kia không biết. tưởng bản thân đã chạy lên bangkok là đã thoát được rồi. ngờ đâu..

biết thế lúc trước em kiện chết cụ hắn cho rồi

suy nghĩ mông lung một hồi chẳng hiểu sao em lại nhớ về người yêu hiện tại của mình_người mà gần 1 tháng rồi em chưa được gặp mặt dù đã làm mọi cách. nhớ lúc nãy khi em bị bắt, chimon vẫn cố gắng gọi cho nanon để cầu cứu, hi vọng rằng gã sẽ là người hùng của em, nhưng gã lại lần nữa làm em thất vọng rồi.

chimon không trách nanon vô tình, chỉ trách bản thân không đủ tốt khiến gã phải phiền lòng. nếu lần này em lành lặn thoát ra khỏi đây thì chimon quyết định sẽ giải thoát cho nanon, sẽ không khiến gã phải mất công trốn em nữa. yêu thì yêu nhưng nếu tình yêu của em khiến nanon mệt mỏi thì chimon xin phép rút lại thứ cảm xúc ấy, dù sao thì em đơn phương cũng quen rồi mà...

người hùng chỉ dành cho công chúa thôi, không phải cho tên dân thường như em...

nhưng nếu lúc ấy nanon chịu nghe điện thoại thì có lẽ bây giờ đây em sẽ không phải làm bạn với cái bóng đèn và căn nhà im phăng cái này rồi. nhìn không gian ngoài cửa sổ tối đen như mực, chimon cũng có chút rùng mình. lỡ đâu...lỡ đâu có ma vào bóp cổ em thì sao

đang sợ hãi với suy nghĩ của mình thì trong tay áo của em bỗng rung lên không ngừng. chimon nhớ ra lúc trước khi bị bắt là em nhanh tay giấu điện thoại trong ống tay áo

cảm nhận được chiếc điện thoại đang rung không ngừng, chimon biết bạn em sẽ không bỏ em mà. khó khăn sửa lại tư thế khi hai tay bị trói chặt ra phía sau, cuối cùng sau gần 10p cố gắng và điện thoại đã rung lần thứ 5 thì em đã nhấn được nút nghe

'alo, chimon. mày đâu rồi ' giọng phuwin vang lên từ đầu dây bên kia đầy lo lắng

'phuwin hả, tao bị thằng cha chan bắt cóc rồi ' em bình tĩnh đáp lại vì chimon biết nếu em hoảng thì ba đứa kia sẽ sốt vó lên mất

'bây giờ mày ở đâu, để tụi tao đến ' dunk không còn kiên nhẫn hỏi em

'tao không biết nữa,. chỗ này là một căn nhà hoang. xung quanh tối lắm" nãy giờ thì bình thường nhưng không hiểu sao bây giờ chimon muốn khóc ghê gớm, tự nhiên em sợ

'vậy mày có gửi được định vị qua đây không ' yim lo lắng hỏi em

'phải cố gắng lắm tao mới nghe được điện thoại đó. tao bị trói lại rồi '

'vậy tên kia đâu rồi '

'hắn về với vợ hắn rồi, còn bảo sáng mai sẽ quay lại'

'được rồi, chờ tao. để tao cố gắng hack vào máy mày trước sáng hôm sau vậy. ngoan nhé tụi tao đến sẽ sớm với mày thôi' phuwin nhẹ giọng an ủi em

'nhanh nhanh nhé...tao sợ' chimon bỗng dưng mếu máo

'rồi rồi, không có khóc. từ từ siêu nhân phuwin sẽ đến giải cứu mà. bây giờ ngoan, cố gắng đừng để cho hắn phát hiện ra điện thoại nhé' phuwin bên kia cũng sốt sắng an ủi em

'lúc nào tụi tao gọi đến thì mày chỉ việc ấn nghe thôi nhé, đừng nói gì hết' dunk dặn dò vì trong lòng cậu đang có một kế hoạch khác

'ưm'

'được rồi tụi tao tắt đã nhé. nhớ không được khiêu khích hắn biết chưa' yim dặn dò vì biết tính của chimon như thế nào

'ưm, nhanh nhanh nhé'

'được rồi ngoan ngoan nhé. tụi tao sẽ đến sớm nhất có thể. bây giờ cúp nhé, nếu không điện thoại mày hết pin mất'

'nhớ đó'

'rồi mà'

4 anh em siu nhânnnn

krptt_

đm tụi bay ơi

tỉnh nhanh cho bố

ppnaravit

gì đấy

hôm qua đa. mệt với thằng joong lắm rồi

krptt_

tao mới nghe yim nói là chimon bị bắt cóc rồi

@nanon_korapat

ppnaravit

@nanon_korapat

đm dậy đi bồ mày bị bắt rồi kìa

nanon_korapat

tụi mày cứ làm quá lên làm gì

chắc gì đó đã là thật

krptt_

?

chen_rcj

?

ppnaravit

?

mày bị cái gì vậy non

bồ mày mà mày nói thế à

nanon_korapat

tao lạ gì mấy trò đó nữa

chimon hay bày ra chọc tao lắm

krptt_


mày ổn không vậy

chimon là người yêu của mày đấy

chen_rcj

mới mở mắt đọc được tin nhắn thằng non mà tỉnh ngủ

đm đồ vô tâm

nanon_korapat

tụi mày làm sao thế nhỉ

bồ tao chứ phải bồ tụi mày đâu

ppnaravit

tại tụi tao còn tình người

krptt_

tin đó à thật đó

nguyên hộ bên kia thức từ hôm qua đến hôm nay để tìm chimon rồi

mới đi báo cảnh sát hồi nãy mà

nanon_korapat

mày đừng đùa tao nữa

tối hôm qua em ấy còn gọi điện cho tao mà

chen_rcj

thế mày có nghe không

nanon_korapat

không

tại dạo này tao không muốn nói chuyện với em ấy

krptt_

báo ơi là báo

ngu ơi là ngu

em nó mất tích lúc 1h sáng hôm qua đấy

ppnaravit

có khi nào em ấy gọi cầu cứu mày không

nanon_korapat

làm sao có thế

chen_rcj

tao vừa thấy page này đăng nè

ppnaravit

có khi nào là chimon không

nanon_korapat

chắc gì đã là nhóc ấy chứ

tao không tin

krptt_

tao không còn gì để nói với mày nữa nanon

mày tin hay không kệ mày

tao sang chỗ hội bên kia đã

ppnaravit

mày không quan tâm em nó thì thôi vậy

bọn tao cũng không nói gì nữa

chen_rcj

tao cũng đi xem thử đây

còn @nanon_korapat đắp chăn ngủ tiếp đi

còn sớm lắm đó :)

nanon_korapat

tao phải đi xem thử bọn nhóc con kia bày ra trò mèo gì

krptt_

:) ?

.
"phuwin, thế nào. được chưa" dunk lo lắng hỏi co người đang cặm cụi với máy tính đằng kia

"chưa được. hồi trước chimon có nhờ tao cài bảo mật ba lớp cho nó, bây giờ tao mới phá được lớp đầu tiên thôi" phuwin ôm đầu, biết thế hồi đó đừng có cài bảo mật cho rồi

"thôi được rồi còn mấy tiếng nữa là trời sáng đấy, nhanh nhanh lên " yim nhìn đồng hồ

"rồi rồi, lớp thứ hai cũng xong rồi. còn lớp cuối cùng thôi" phuwin cũng đổ cả mồ hôi hột, hai tay em run lên liên tục ấn vào bàn phím. vì sự an toàn của chimon đang trong tay em mà

"phuwin, từ từ thôi" dunk lấy khăn lau nhẹ lên trán của em, cảnh đó vừa hay joong và pond đi nào đã chứng kiến tất cả

"aow tutor, sao bạn ở đây thế" yim bất ngờ khi thấy mọi người bước vào

"anh lo cho bạn với chimon" tutor bước tới bên cạnh yim "bây giờ mọi người đang làm gì đấy"

"phuwin nó đang hack vào hệ thống máy của chimon để tra định vị" yim đáp lời

"xem ai kìa, có phải người yêu của bạn tôi đó không " yim thấy nanon sau lưng joong thì mỉa mai ra mặt

"yim" tutor lắc tay áo yim

"anh im, hôm nay em phải nói với thằng cha này" yim liếc tutor rồi quay sang nanon "anh rốt cục là bị cái đéo gì đấy, người yêu anh mất tích đến bây giờ anh mới biết. nó ra sao anh cũng chẳng có lấy một câu hỏi thăm. anh có biết cả tháng nay nó vừa sinh hoạt clb vừa chạy dl lại phải vừa đi tìm anh không. anh biết không. nó lo lắng phát khóc khi anh biến mất khỏi cuộc đời nó, bây giờ đến lúc nó biến mất rồi đấy, anh không cần phải trốn nó nữa đâu. anh đi về đi" yim tung một tràng mặc kệ nanon ngơ ngác đứng tần ngần trước cửa

"thôi được rồi. tìm được chimon đã rồi tính sau" dunk quay ra lên tiếng phá tan không khí nồng nặc mùi thuốc súng rồi lại quay về phía phuwin giúp em chấm khăn lau mồ hôi. mặc kệ joong đứng đó

dunk thấy chứ nhưng dunk không muốn đối diện nữa. một lần là quá đủ rồi

sau đó không gian liền chìm vào tĩnh mịch, pond say sưa ngắm nhìn dáng hình bản thân nhung nhớ mấy hôm nay, hình như em lại gầy hơn nữa rồi, không có hắn, em sống tốt không nhỉ?

thời gian cứ như thế trôi đi gần 1 tiếng đồng hồ, và cuối cùng phuwin cũng phá được lớp bảo mật cuối cùng

nhanh chóng tra vị trí của chimon, phuwin liền thông báo với mọi người

"chimon bây giờ đang ở căn nhà hoang ở chiang mai lận. đi nhanh không lại không kịp" phuwin vội vàng đứng dậy nhưng lại có chút say sẩm mặt mày suýt té ngã,may mà có dunk đỡ kịp. dunk suýt xoa, xoa nhẹ vào tóc phuwin mà hỏi han

còn pond nhìn cánh tay chơ vơ trong không trung của mình rồi cười nhạt

người ta có người thương rồi

nhưng chính bản thân hắn là người phá vỡ mối quan hệ này mà???

_____________

sốp thi xong gòi mấy bạn ơi. không biết kết quả ra sao nmà thôi, zui trước đã gòi buồn sau. chap này không hiểu zì sao dài dòng như z luôn á trời. mà khúc nào vô lí quá thì mọi người kệ đi nhá. tại bí quá tui viết vậy á. nchung là mọi người đọc truyện zui zẻ nho

#na

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro