Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: kết thúc

Cậu kéo Dunk đi được một hồi thì dừng lại, trong khu mua sắm cũng có vài nơi thưa người.

" Có chuyện gì muốn hỏi mày cứ hỏi đi?" - Cậu nghiêm túc nhìn Dunk.

" Tao không có chuyện gì muốn cả."

" Mày đang thất vọng về tao lắm đúng không."

" Phuwin ngốc, tao tin mày và tôn trọng sự lựa chọn của mày."

" Tao... Tao thật sự làm tình nhân của người ta."

" Bao lâu rồi?"

" Đã 5 năm rồi."

" Mày có yêu anh ta không?."

" Tao... Tao... không biết."

" Phuwin ngốc, không yêu tại sao lại bên nhau tận 5 năm. Tao hiểu rõ tính của mày, chắc hẳn trước giờ đều chỉ có duy nhất một mình anh ta.".

" Nhưng anh ấy... Tao thật sự không biết nữa."

" Phuwin à đừng cố chấp nữa nếu yêu thì cứ nói ra còn anh ta không rõ ràng với mày thì cứ dứt khoác đi. Tao luôn ủng hộ mày mà nếu anh ta còn dây dưa không rõ tao sẽ đánh cho anh ta một trận nhớ đời."

" Dunk à, chỉ có mày là tốt với tao thôi."

" Haiz, bớt bớt lại,chỉ tội nghiệp p'Pit. Đánh mất mày là mất mát to lớn nhất rồi."

" Hức, mày đừng nói lung tung. Mình đi mua sắm tiếp thôi còn rất nhiều thứ phải mua đó."

Cậu dắt Dunk đi không sót cửa hàng nào, hôm nay đúng là một ngày bận rộn mà.

Dunk cũng mua được không ít đồ dưới sự tư vấn của Phuwin nào là quần áo, giày các loại, phụ kiện và túi xách,...,....

Còn cậu cũng chọn được vài món đồ xinh xắn. Mua thêm một cây bút máy cho Pit vì cậu nhớ hôm trước thấy bút của anh bị hỏng rồi. Cũng mua cho hắn cái cà vạt màu đỏ chói mắt nữa, Phuwin thích như thế vì trước nay đồ cậu chọn hắn đều không có ý kiến.

Mua sắm đã tay xong Phuwin cùng Dunk đi làm tóc tồi đi spa. Lần này cậu quyết tâm biến Dunk thành mỹ nam một cách triệt để.

Sau khi Dunk sửa soạn xong xuôi cùng mặc quần áo và điểm trang nhẹ lên đúng là còn xinh đẹp hơn cậu tưởng tượng nhiều.

" woa... xin hỏi người đẹp trước mặt tôi là ai vậy?" - cậu nghịch ngợm trêu ghẹo.

" Phuwin à đừng chọc tao nữa, tao cứ cảm thấy kỳ kỳ làm sao đó. Không quen chút nào."

" Tao không trêu mày đâu nhìn gương xem này thật sự rất xinh đẹp phải không. Mặc nhiều sẽ quen thôi. Từ nay không được ăn mặc như trước kia nữa nghe không."

" Tuân lệnh."

Dunk nhìn mình ỡ trước gương cũng suýt chút không nhận ra nữa là. Đời này kiếp này thật không uổng công cậu đã kết giao với Dunk. Người Phuwin tin tưởng và cũng là bạn thân duy nhất của cậu.

Cả ngày dài cuối cùng cũng kết thúc sau một loạt chuỗi mua sắm làm đẹp cùng đi ăn thả ga.

Về nhà tắm rửa nghỉ ngơi nhưng trước khi đi ngủ cậu lại đột nhiên muốn làm việc này, việc mà trước giờ chưa từng làm. Phuwin lấy điện thoại nhắn 1 tin cho hắn.

" Em nhớ anh

Sáng dậy mở điện thoại ra vẫn không có tin nhắn nào chắc đang ôm ấp mấy omega người tây mông to kia chứ gì. Nhìn lại mông cậu cũng đâu thua kém cũng to lại mềm nữa chứ không giống mấy quả bóng thế kia.

Lần này hắn về cậu sẽ bơ luôn không cho vào phòng một tuần mới được. Mặc kệ hắn đi, sửa soạn đi làm trước đã không thì mất tiền thưởng thôi.

Vẫn như thường lệ Phuwin đến sớm pha sẳn một ly cafe mang vào phòng cho Pit. Cậu đem để ly cafe và hộp bút đặt bên cạnh chỗ anh ngồi.

" Tặng cho anh đó" - phuwin lên tiếng.

Pit mỉm cười cầm chiếc hộp mở ra nhìn cậu, cây viết rất đẹp còn có khắc tên của anh nữa.

" Cám ơn Phuwin, anh rất thích nhưng lần sau đừng tốn kém như vậy."

" Anh thích là được rồi. Do nhận được tháng lương đầu tiên nên em mua quà cho mọi người, Dunk cũng có phần mà anh không cần phải ngại đâu."

" Anh cũng có quà cho em đó."

" Em cũng có quà nữa sao?"

Pit lấy trong túi áo ra một cái hộp nhỏ khá xinh xắn. Phuwin mở ra thì ra bên trong là chiếc vòng rất đẹp hình chiếc lá làm bằng bạch kim có ánh nhũ, phía sau thấy 2 ký tự PW chắc là tên của phuwin rồi vui vẻ đeo vào tay.

" Rất đẹp, rất hợp với em" - Pit nhìn cậu cười nói.

" Thật sao, cám ơn p'Pit nhưng hình như nó rất đắc."

" Không đắc lắm đâu, anh đấu giá để ủng hộ trong buổi từ thiện."

" Vâng, em sẽ cất giữ cẩn thận."

Sau đó phuwin ra ngoài cũng đem vòng cất vào trong hộp tránh đàm tiếu của các nhân viên khác. Chuyện Pit đối tốt với cậu một chút cũng đã xì xào bán tán không ít. Hôm nay còn để họ biết Pit còn tặng quà cho cậu thì cậu còn có thể sống yên ổn trong công ty này sao.

- -----------

Sáng sớm vào công ty Phuwin đã thấy Pit không ổn. Anh bị bệnh rồi nên cậu pha cho anh ly sữa nóng thay vì cafe như mọi hôm và anh cũng rất biết nghe lời uống hết sạch.

Tan ca cậu quyết định ghé siêu thị mua ít đồ đến nhà nấu đồ ăn cho Pit. Anh ở một mình cho nên khi ốm không có ai chăm sóc cả. Dù gì cũng là bạn bè nên quan tâm anh một chút.

Ting... Ting.... Ting.... .

Sau vài hồi chuông anh cũng ra mở cửa, anh rất bất ngờ khi thấy Phuwin đứng trước cửa cười tít nhìn anh còn cậu thấy Pit mặt mày trắng bệch đi trông rất mệt mỏi.

" Không mời em vào sao?" - Phuwin lên tiếng.

" à... xin lỗi, anh không nghỉ là em đến đây, em vào đi." - anh vội định thần lại nhưng vẫn còn hơi lúng túng.

" Hôm nay thấy anh không khỏe nên em mua ít đồ đến nấu cho anh. Anh phải ăn nhiều vào rồi uống thuốc đó. Ông chủ lớn như anh không mau khỏe lại thì lấy ai làm hết công việc của anh, ai trả lương cho em đây." - cậu cứ vừa làm vừa nói luyên thuyên không ngừng.

" Anh biết rồi, tuân lệnh thư ký Phuwin.

" hihi. Còn biết nói đùa chứng tỏ bệnh không nặng, não còn hoạt động tốt nha."

" Anh chỉ là cảm mạo thì ảnh hưởng gì đến não."

" à, em không rành về y học nhưng em biết nấu món gì ăn sẽ mau hết bệnh. Mau mau, ngồi vào bàn đi."

Sau một hồi vất vả cậu bưng ra một tô cháu hải sản thơm phưng phức còn nóng hổi kèm theo 1 cái bánh pudding xinh xắn nho nhỏ.

" Cháo thì đúng rồi nhưng bánh này là sao đây." - Anh nghi vấn hỏi.

" Mỗi lần em bệnh đều rất thèm ăn đồ ngọt, ăn vào liền khỏi ngay đó."

" Haiz, em xem anh là con nít như em sao."

" Em đã tốn công cả buổi để làm vậy mà anh còn nói em là con nít. Không ăn thì thôi đi."

" Anh ăn mà, ai nói không ăn.Phuwin tốt nhất đừng giận."

" Không chấp nhất với người bệnh như anh."

Rồi nhoáng một cái anh cũng ăn hết sạch đồ ăn cậu làm cho anh kể cả mấy cái bánh nhỏ kia. Hôm nay anh ăn rất nhiều no đến mức căng cả bụng lên bệnh cũng thuyên giảm đi không ít. Sau khi nhìn thấy anh uống thuóc Phuwin cũng rời bước ra về.

" Hôm nay cám ơn em, Phuwin."

" Sao anh lại khách sáo như vậy chứ Pit, chúng ta là bạn bè mà. Tam biệt, anh ngủ sớm nha."

" ừm, tạm biệt. Ngủ ngon."

Nhìn cậu đi khuất anh mới đóng cửa lại. Trách anh năm đó nghỉ quá nông cạn bây giờ làm sao có thể nắm chặt cậu lại đây.

Lần này Phuwin cùng Pit đi Anh ký hợp đồng và khảo sát thị trường một chuyến. Cậu cũng không báo cho Pond biết vì nghỉ hắn còn bận đang "công tác" nước ngoài rãnh đâu mà nhớ tới cậu chứ vã lại chỉ đi có 3 hôm thôi chắc hẳn sẽ về trước khi hắn quay lại.

Phuwin vội thu xếp quần áo cùng vài vật dụng cá nhân rồi kéo vali đi. Pit đã đợi cậu sẳn ở dưới chung cư. Đến sân bay Phuwin ngồi ghế chờ Pit đi làm thủ tục. Đây là lần đầu tiên cậu xuất ngoại với người khác ngoài Pond.

Lúc trước cũng có mấy lần hắn đưa cậu đi du lịch nước ngoài nhưng cũng rất thưa thớt. Phần lớn vì hắn khá bận rộn công việc còn cậu vẫn đang là sinh viên. Nào là thi rồi kiểm tra rồi làm luận văn, đề án,..... cho nên khi rãnh rổi cũng chẳng muốn đi đâu mà chỉ muốn tranh thủ nghỉ ngơi.

Hắn thì lại thích không gian riêng yên tĩnh nên khi có thời gian rãnh cả hai lại ở trong phòng làm cả ngày đến khi cậu rã rời rồi cùng ôm nhau ngủ. Nhiều lúc nghỉ lại Phuwin cũng cảm thấy thật phí tuổi xuân, sau này phải đi thật nhiều nơi để không bị tuột hậu sẳn mở mang tầm mắt thêm nữa.

Sau một hồi chờ đợi cậu cũng được lên máy bay rồi, không có gì khác với mấy lần trước cho lắm. Ghế ngồi là khoang hạng thương gia được phục vụ từ a-z không thiếu bất kì thứ gì.

Sau hơn 6h bay cũng đến nơi, hầu hết thời gian trên máy bay Phuwin dùng để ngủ cho nên khi xuống máy bay cậu vô cùng tỉnh táo.

Về đến khách sạn theo giờ bên Anh cũng là tầm chiều rồi may mắn theo lịch là hôm sau mới phải làm việc. Cậu lên đến phòng xong thì tắm rửa nghỉ ngơi đến lúc tỉnh dậy cũng đến giờ ăn cơm nên vội sửa soạn đi xuống.

Phuwin chọn đồ đơn giản tôn lên thân hình đầy đặn, xịt một ít thuốc để ngăn mùi, thời gian hắn đi công tác ko làm tình nên pheromone của hắn hầu như không còn dính cậu nữa.

" Phuwin, hôm nay em rất đẹp" - Pit ngơ người nhìn cậu nói.

" Vậy bình thường em rất xấu xí sao?"

" Không... không phải. Đều xinh đẹp " - Anh lắp bắp không biết nên giải thích ra sao.

" hihi. Đùa với anh thôi, chúng ta đi ăn thôi."

Pit cùng Phuwin đến nhà hàng phía dưới khách sạn ăn cho tiện với lại thức ăn ỡ đây cũng rất ngon phù hợp khẩu vị.

" Chào ngài Pit."

Nghe âm thanh có vẻ quen thuộc cậu cùng vs Pit cùng xoay người lại thì thân ảnh đằng sau làm Phuwin giật bắn người là hắn ta Pond.

Đang lo lắng run sợ không biết nên giải thích với hắn như thế nào thì nhìn lại người đang đứng bên cạnh khoác tay âu yếm với hắn chính là chị của cậu cũng là vợ của hắn.

Thì ra lần này đi lâu như vậy là dẫn chị ta đi du lịch, không trả lời tin nhắn của cậu vì đang bận vui vẻ với vợ là do Phuwin tự đề cao bản thân mình rồi.

Sau này không được ngốc nghếch như vậy, tin đàn ông đã sai còn tin loại người lăng nhăng đào hoa như Pond lại càng sai hơn.

Lỗi lầm này cậu sẽ nhắc nhỡ bản thân thật cẩn thận không bao giờ để phạm phải lần nữa

" Thật trùng hợp lại gặp nhau ỡ đây, em trai à không phải đang cùng kim chủ hẹn hò đó chứ." - chị ta cười cợt hỏi cậu.

" Em là cùng giám đốc đi công tác, nghe nói anh rể phải đi Mỹ công tác vậy mà vẫn trích thời gian đưa chị sang Anh chơi. Thật ngưỡng mộ."

" Anh rể em vẫn thường đưa chị đi cũng không có gì mới mẻ. Đã nhiều năm vẫn giữ mối liên lạc sao, ai không biết năm xưa 2 người thầm mến nhau nhân cơ hội này đến với nhau đi."

" Vấn đề này là tôi phải cố gắng. Cám ơn phu nhân lertrat nhắc nhỡ." - Pit biết cậu không vui nên nói đỡ.

" Đã trùng hợp như vậy thì ngồi ăn cơm cùng nhau đi, đã lâu hai chị em mình không ăn cơm cùng rồi à."

" Được." - cậu nhẹ nhàng đáp.

Sau khi ngồi vào bàn chị ta gọi một mớ đồ ăn mà không cần biết có ăn hết hay không. Còn Pit gọi vài món toàn là món cậu thích ăn tất nhiên điều này hắn cũng biết. Từ lúc gặp nhau Pond cứ âm trầm không nói không rằng quan sát mọi việc làm Phuwin vô cùng khó chịu.

Pit bắt đầu bóc tôm rồi để sang cái dĩa nhỏ đổi dĩa cho cậu. Anh nhìn Phuwin ăn cũng thấy vui vẻ hơn nhiều.

" Thật ngưỡng mộ nha Pit lại cưng chiều Phuwin như vậy, thật khiến người khác ganh tỵ. Chồng cũng bóc tôm giúp em được không?" - Meen cứ luyên thuyên nói.

" Không rãnh." - Hắn liền dội cho ả một gáo nước lạnh.

Cứ nghỉ trước mặt người ngoài hắn sẽ nể mặt ả đôi chút nhưng do ả tự đề cao bản thân mình rồi. Hắn vốn chẳng sợ ai, chẳng sợ đàm tiếu thì hà cớ gì phải diễn đoạn kịch ân ân ái ái kia cùng ả chứ.

Cậu chỉ biết cắm cúi ăn cho xong bữa cơm này mà không nói lời nào. Lần này Phuwin giận thật rồi, cậu sẽ mặc kệ hắn. Cậu nhất định phải phế truất hắn đày ra biên ải vĩnh viễn không thể quay trở lại.

Trong nước mặc dù hắn là đại boss đi chăng nữa thì cũng còn rất nhiều ông lớn khác. Tùy tiện tìm một người để ôm chân không khó chưa nói cậu đã tìm được việc làm tốt. Nhất quyết không thể cúi đầu thêm nữa, phải bỏ rơi hắn thôi.

Ăn xong bữa cơm trong không khí ngột ngạt đến khó chịu thì Phuwin cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

" Chúng tôi đi trước không phiền 2 vợ chồng ngài nữa. Ngày mai chúng tôi còn phải đi ký hợp đồng." - Pit lên tiếng.

" Hẹn gặp lại sau ngài Pit" - Pond lúc này mới lên tiếng.

" Chào, chị cùng anh rể du lịch vui vẻ."

" Cám ơn em trai." - Chị ta khoác tay hắn cười tươi nhìn cậu.

Phuwin quay đầu đi phía sau Pit không hề nhìn lại dù một lần. Cảm giác này thật khó chịu làm sao, phải nhìn omega của mình đi theo sau người alpha khác đúng là không dễ dàng gì.

Một cỗ tức giận từ đâu ngun ngút trực như sắp phun trào như nham thạch. Hắn liền hất tay ả ra rồi đi lên phòng. Chẳng trách sao ả liền bay sang Mỹ tìm hắn rồi giở đủ trò khiến hắn phải bay tiếp sang Anh giải quyết công việc.

Sau khi nhận được tin nhắn hắn mới vui vẻ không biết bao nhiêu liền đẩy nhanh tiến độ công việc lên. Sau đó bị ả kéo sang Anh cũng phải toàn tâm làm việc, đã nhiều ngày hắn không nghỉ ngơi tốt. Dự định sẽ về sớm cho cậu 1 bất ngờ ai biết được Phuwin sẽ đáp lại hắn bất ngờ lớn như vậy.

Ả ta cũng biết điều không dám nói thêm lời nào liền đi theo sau. Kế hoạch ly gián hôm nay coi như cũng có tác dụng đi. Em trai à đợi mà xem bước kế tiếp.

Sau khi về đến phòng Phuwin dẹp hết buồn bực qua một bên vẫn nên phấn đấu vì sự nghiệp thì tốt hơn.

Cậu vào phòng tắm rửa cùng ngâm nước nóng tâm trạng liền tốt lên hẳn. Mới tắm ra nên chỉ quấn mỗi khăn tắm, đang lau khô tóc thì nghe tiếng gõ cửa nên Phuwin vội đi ra mở.

" p'Pit, đã trễ rồi còn đến tìm em là có việc gì." - Cậu vừa mở cửa vừa nói.

Đơn thuần vì Phuwin nghỉ ỡ đây ngoài Pit ra thì còn ai có thể tìm cậu nữa. Nhưng đột nhiên cậu nhận ra có gì đó không đúng nên vội ngẩng đầu lên nhìn.

Sao lại là Pond cơ chứ đáng lẽ bây giờ hắn phải đang ở bên cạnh cô vợ yêu dấu của mình mà hâm nóng tình cảm vợ chồng chứ.

" Không phải tên sếp yêu quí của em nên thất vọng lắm phải không."

Pond nói xong liền đẩy Phuwin vào trong nhanh tay chốt cửa lại rồi đè cậu lên cửa hôn dồn dập đến khi môi sưng đỏ một mảng lớn sắp thở không nổi hắn mới chịu buông ra. Sao cậu dám làm vậy với hắn chứ, lại quấn mỗi khăn tắm như thế này trước mặt tên alpha khác. Cậu muốn tạo phản rồi sao, muốn đổi kim chủ mới sao.

Hắn tức giận giựt khăn tắm vứt sang một bên rồi hôn xuống cổ cậu, hai tay nắn bóp ngực của cậu không thương tiếc,hắn cố tình thả pheromone để khống chế cậu. Mỗi địa phương khi môi hắn đi qua đều lưu lại một dấu vết đỏ chót đến chói mắt.

Phuwin cựa quậy đau đớn đẩy hắn ra. Nước mắt chảy xuống không ngừng.

" Anh rể không nên qua đây?"

" Vậy ai thì nên qua, hả?"

" Không ai hết, anh nên về phòng với vợ mình đi."

" Tôi chưa hỏi tội em, em nổi giận cái gì là do tôi quá nuông chiều em rồi phải không."

" Tôi không dám. Naravit, tôi muốn chia tay."

" em nói cái gì?."

" Tôi muốn chia tay."

" em vì thằng nhóc đó mà muốn rời xa tôi sao."

" Anh đừng kéo người khác vào chuyện của chúng ta. Sớm muộn cũng có ngày này, đến sớm một chút không phải tốt hơn sao."

" Tôi có từng nói sẽ chia tay hay sao."

" Anh không nói nhưng không lẻ suốt đời anh để tôi sống thế này sao. Pond, anh có yêu tôi không?"

Sự im lặng của Pond đã trả lời tất cả, Phuwin khẽ cười xoay lưng đi nhặt khăn tắm lên quấn người lại.

Đột nhiên hắn từ phía sau ôm lấy cậu, rất chặt như sợ cậu thật sự biến mất.

" Tôi xin lỗi."

" Tôi không cần anh xin lỗi, 5 năm rồi. Tôi ở bên anh 5 năm chỉ đơn thuần là tình nhân thôi sao. Trách tôi năm đó suy nghỉ không cẩn trọng nhân lúc bây giờ chúng ta còn trẻ nên dừng lại đi."

" Tôi không cho phép, em chỉ có thể là của tôi."

" Anh rể, anh cũng đã có vợ hà tất phải cưỡng ép tôi. Chúng ta kết thúc vui vẻ không được sao."

" Tôi cũng không muốn cưỡng ép e. Nhưng tôi là thương nhân làm ăn không thể lỗ vốn. Muốn chia tay cũng phải làm xong đã."

" Anh... vô sỉ."

" Tôi trước giờ đều vậy. Sau này nếu có chuyện quan trọng phải tìm tôi nếu không để tôi biết được nhất định sẽ không tha cho em."

Phuwin thẩn thờ suy nghỉ ý tứ của câu nói kia, cậu thì có chuyện gì quan trọng liên quan đến hắn được chứ. Hắn vậy mà lại dễ dàng chia tay, thì ra do cậu tự đề cao bản thân mình rồi. Ngu ngốc.
---------------------------------------------------
Tui đã quay lại ròi đây do dạo này bận quá nên tui ko viết sớm được
Định đăng chap sớm hơn nhưng do tranh luận bên kia nên mới trễ vậy 😂
Cho tui xin ý kiến về truyên nha😆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro