Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Quá khứ 2

Từ sau khi từ quán bar trở về, phuwin không dám lui tới đó lần nào nữa. Báo thù rất quan trọng nhưng phuwin không muốn chưa báo xong thù đã chết. Con quái vật to đùng kia làm sao có thể chui vào người cậu cơ chứ, chưa kể cậu còn là thân xử nam sẽ đau chết mất.

Ngày qua ngày phuwin vẫn không từ bỏ được, đau cũng có sao đâu. Thù không báo thì không được mà. Cậu chịu được hết nhưng bây giờ điều quan trọng là đi đâu tìm pond đây.

Tạm ỡ nhà nghỉ dưỡng để hồi phục năng lượng cái đã. Vậy nên phuwin trở nên ngoan ngoãn ỡ trong nhà. Ngoại trừ đi học ra thì toàn bộ thời gian cậu đều ỡ nhà cũng không ra ngoài cùng Dunk nữa.

Phuwin thực sự sợ, rất sợ nữa là. Sống 15 năm trên đời cậu không nghỉ sẽ có ngày làm cậu sợ như vậy. Dù chưa từng thấy qua việc đó nhưng cũng không phải kẻ ngốc vả lại cậu còn chưa thể chấp nhận nổi thứ đáng sợ kia. Lần đầu tiên tận mắt nhìn vật đó của một alpha mà còn sắp bị nó ăn thịt thì không hoảng sợ mới là lạ đó.Chưa kể mùi pheromone của hắn lại mạnh mẻ áp đảo mùa của phuwin.

Nhưng dù có sợ đến đâu cũng phải chấp nhận thôi. Pond là cứu tin duy nhất của phuwin là bùa hộ mệnh cho cần ôm chặt lấy. Phải cố gắng, cố gắng lên nào. Đã nhất quyết dù có chết cũng không được sợ. Nhắm mắt chút xíu sẽ qua ngay thôi mà.

Biết đâu hắn vì ăn chơi sa đọa đã sớm liệt mất rồi. Chỉ bị vật đó hành hạ vài phút sẽ qua ngay thôi mà. Chắc chắn là như thế, cố lên nào phuwin, mày làm được mà. Chính vì suy nghỉ này khiến phuwin về sau hối hận khôn nguôi.

Qua mấy ngày ỡ nhà dọn dẹp hầu hạ, tâm tính của cậu cũng chuyển biến không ít. Quyết tâm cũng được nâng lên bội phần.

Mấy hôm nay chị ta trở nên vui vẻ nên cũng bớt hành hạ phuwin hơn. Mẹ kế  cũng vì thế mà ít đoái hoài tới cậu, bọn họ đang chuẩn bị tốt cho việc gặp mặt sắp tới.

Chỉ là bạn trai chị ta đến chơi có cần phô trương bày vẻ như thế không chứ. Không biết là thần thánh phương nào nữa đây. Chí ít phuwin biết rằng chị ta sẽ không cam tâm quen một người bình thường đâu.

" Phuwin, con xem lau dọn nhà cửa sạch sẽ. Bày trí cho tốt, bạn trai của chị con đến chơi. Không thể làm mất mặt gia đình biết không". - Mẹ kế  hất mặt ra lệnh.

" Vâng ạ"

Mang danh là người thừa kế gia sản nhưng cậu không khác gì người ở. Từ khi mẹ mất thì bà ta được thế lấn át, những người hầu cũ bênh vực phuwin đều bị bà ta đuổi đi.

Sống trong chính ngôi nhà của mình lại như ăn nhờ ỡ đậu. Nổi khổ này mấy ai thấu hiểu được.

Hôm nay là ngày anh rể tương lai của cậu đến chơi vì vậy từ sáng sớm phuwin  đã phải dậy chuẩn bị làm cơm. Tất bật cả buổi sáng chuẩn bị cả bàn thức ăn như hầu vua khiến phuwin mệt nhoài rã rời.

king... koang........ king... koang....

Một tràng dài chuông réo, phuwin nhanh chân bước ra mỡ cửa. Đập vào mắt là khuôn mặt đẹp không góc chết đến nổi quá quen thuộc làm cậu run run đứng hình tại chỗ.

Là hắn ta - Pond Naravit.

Phuwin thật sự không nói nên lời mà, tại sao lại như vậy chứ. Tại sao người mà pond nhìn trúng lại là chị của cậu chứ. Con đường trả thù lại thêm bước gian nan.

" Mèo con à . Lại gặp nhau rồi." - hắn kề sát tai phuwin thì thầm sau đó bước vào trong.

Phuwin ngơ ngác đứng hình tại chỗ ..Đm số phận thật thích trêu đùa cậu.

Đang đứng chết trân tại cửa thì một giọng nói vang lên kéo cô về hiện thực.

" Phuwin à, còn không mau đi pha trà". - Mẹ kế nhăn mặt quát.

" Đúng là không ra thể thống gì cả, đây là muốn làm con mất mặt kia mà" - chị ta ưỡn ẹo nũng nịu.

" Phuwin hôm nay là ngày a rể tương lai con đến thăm vẫn nên đừng làm mất mặt gia đình" - cha cô cũng không kém phần phụ họa theo họ.

" Vâng" - cậu nhẹ đáng rồi quay vào trong.

Cậu bước đi vào trong dưới ánh mắt thâm trầm của người nào đó.

" à phải rồi, con cùng Meen quen nhau khi nào?" - Mẹ kế cậu rất hay trong việc lật mặt.

" Được một khoảng thời gian rồi" - hắn nhàn nhạt trả lời.

" Vậy khi nào hai đứa tính tiến tới hôn nhân"

" Vẫn còn sớm" - Pond không thèm nhìn bà ta mà trả lời sau đó hớp một ngụm trà do cậu mang ra.

" phải, phải. Hai đứa vẫn còn trẻ mà, vẫn nên phấn đấu vì sự nghiệp" - cha cậu hiểu ý lái sang chuyện khác.

Phuwin không muốn ngồi nghe mấy câu xu nịnh bợ đến phát nôn kia nên đã lên phòng tắm rửa. Tất bật cả buổi sáng với cả bàn thức ăn nên người cậu đã đầy mồ hôi cùng mệt nhừ.

Sau khi tắm táp thoải mái xong, cậu quấn một cái khăn tắm bước ra. Vì là trong phòng nên cậu cũng không có e dè cảnh giác.

Đang cúi người lau tóc chợt bị một lực đạo phía sau kéo ngã xuống về sau. Khi kịp hoàn hồn thì đã ngồi trên đùi ai đó, tay hắn ta ôm lấy eo Phuwin còn tay kia bụm miệng cô lại.

" Bé cưng, nhớ tôi không?"

Là hắn, chính là hắn - Naravit.

Ấy vậy mà hắn dám vào phòng cậu còn làm ra sự tình như thế. Nếu để mọi người biết được ắt hẳn Phuwin sẽ sống không bằng chết đây mà. Dù có đầu thai mười kiếp cũng không thoát khỏi vũ nhục của bọn họ.

Pond dường như biết cậu muốn nói chuyện nên đã buông tay che miệng ra. Hắn xoay người cậu lại ngồi trên người hắn, hai tay cậu tỳ lên vai hắn. Dáng vẻ của hai người lúc này trong khá thân mật đầy ái muội.

Dù có ngượng ngùng vì lần đầu tiếp xúc với một tên alpha nhưng vì đã biết con đường mình phải đi. Cậu đã chuẩn bị tâm lý sẳn sàng rồi, chuyện bị hắn thịt chỉ là sớm hay muộn thôi. Alpha luôn thích một omega thành thục và quyến rũ, Phuwin đã học hỏi từ trên mạng rất nhiều nha.

" anh... sao anh lại vào đây?"

" không muốn tôi vào phòng em sao?"

" không...phải.... chỉ... chỉ là... bọn họ ỡ dưới sẽ sinh nghi"

" Chuyện đó không cần  quản. Em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời là được."

Sau đó Pond liền ôm hôn cậu ngấu nghiến, hai tay liền xoa nắn ngực cậu, đầu ngón tay trêu đùa hạt đậu nhỏ khiến nó phấn khích mà dựng đứng. Thanh âm rên rỉ ư ử trong miệng cậu bị đè nén, nhỏ như tiếng mèo kêu kiều mị hút hồn.

Trên người Phuwin chỉ quấn mỗi khăn tắm còn bên trong hoàn toàn trống trơn khiến hắn khô nóng không kìm chế nổi.

Đúng là dâm đãng.

Giỏi hút hồn phách của người khác mà.

Pond vẫn đang hăng say làm việc bất chấp thời gian và không gian. Hắn hôn cậu thật sâu và nồng nhiệt như muốn hút hết dưỡng khí ra vậy.

Bên dưới nam căng phồng to không ngừng ma sát vào vật nhỏ của cậu. Kích thích tột độ khiến vật nhỏ tiết ra chất dịch trên đầu khấc, hậu huyệt đã chảy ra mật ngọt thấm ướt cả quần tây của hắn.

Pond lại không ngừng bắt cậu uốn éo chà sát bên trên. Lần đầu cảm nhận kích thích lạ thường cộng thêm lại là người này là một Alpha cường hãn khí thế này khiến cho Phuwin khó lòng kìm chế được.

" sao hả? em muốn tôi lắm rồi phải không? "

" không... không muốn"

" Vậy tại sao nơi này lại cứng như thế?" - vừa nói hắn vừa dùng ngón trỏ nhấn nhấn vào vật nhỏ của cậu.

" không... không có mà."

" Vậy còn nơi này. Thèm ăn đến mức chảy nước miếng rồi này."

" Xin anh... dừng... dừng lại đi... đi mà... hức..."

" Cái miệng trên lại không thành thực rồi. Rõ ràng cái miệng dưới đang thèm ăn như vậy."

" Không phải... huhu... không phải như vậy mà"

Hắn cảm thấy trêu chọc cậu như vậy rất là vui nhưng mà tạm dừng ỡ đây thôi, Phuwin đã sợ lắm rồi.

Con mèo con này hắn ăn là cái chắc rồi.

Buộc lòng miễn cưỡng thả cậu, chỉnh trang lại quần áo sau đó rời khỏi phòng. Món khai vị ăn như vậy cũng đủ lắm rồi, món ngon phải từ từ nhấm nháp mới hấp dẫn chứ.

Sau khi Pond rời đi Phuwin vội vàng mặc quần áo tránh thú tính hắn bộc phát quay lại ăn cậu. Tên háo sắc cầm thú này, có ngày cậu sẽ hành hạ hắn báo thù rửa hận, thế thiên hành đạo.

Từng nơi trên cơ thể Phuwin đều bị hắn chạm qua, bị hắn hôn qua. Cậu như thế nào nhớ lại cảnh đó liền đỏ mặc nóng bừng. Không được... không thể bị tên cầm thú kia làm cho sa ngã. Phải quên đi... quên đi.

Mặc kệ hắn ta, Phuwin phải nhanh chóng xuống nhà dọn cơm tránh bọn họ sinh nghi. Cuộc sống này đang cần cậu cố gắng. Đây không phải lúc để e lệ.

Bước xuống nhà chuẩn bị bàn ăn thật thịnh soạn, bình thường chẳng bao giờ được như vậy chứng tỏ tầm quan trọng của hắn ta.

Bố trí chỗ ngồi cũng thật lạ đời mà, đột nhiên hắn lại ngồi cạnh cậu chứ không phải bạn gái đáng yêu của hắn là chị cậu.

Cha cậu ngồi ỡ giữa của bàn ăn dài hình chữ nhật. Hắn và cậu ngồi bên tay trái cha cậu còn mẹ kế cùng chị cậu ngồi bên tay phải cha cậu.

Ngồi đối diện hai người họ lúc nào cũng phải hứng chịu ánh mắt hình viên đạn của họ. Bữa cơm này dù rất thịnh soạn nhưng thực lòng cậu nuốt không trôi.

" Pond à, thức ăn có hợp khẩu vị con không?" - mẹ kế cậu sởi lởi.

" Khá tốt".

" Meen nhà ta đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị đó, ngon thì con ăn nhiều một chút".

" Vâng"

Thật không hổ danh là mẹ kế của cậu mà, kỉ xảo đổi trắng thay đen đã đạt đến mức thượng thừa.

Đang ngồi ăn Phuwin chợt sững người đứng hình không dám nhúc nhích gì kể cả gấp đồ ăn cũng không thể.

Dưới bàn một bàn tay thô ráp thon dài đang vuốt ve đùi Phuwin. Có thể là ai khác ngoài hắn chứ, tên háo sắc vô sỉ này. Trước mặt nhiều người như thế mà còn là cha mẹ và cô vợ tương lai của hắn ấy thế mà dám ngang nhiên trêu ghẹo cậu.

Bàn tay tham lam không yên phận sờ nắng đùi cậu hướng tới đủng quần xoa xoa.

Phuwin bị khích thích nhưng không thể rên lên chỉ có thể cố gắng kìm nén cắm cúi ăn cơm. Đến khi vật nhỏ ngẩng đầu  hắn mới vừa lòng mà buông tha. Thật đáng ghét, nhục nhã muốn chết đi cho xong.

" Phuwin con sao vậy? Sao mặt lại đỏ như thế?" - mẹ kế tỏ vẻ ân cần quan tâm.

" Dạ... dạ... tại con... thấy hơi nóng"

" kỳ lạ. Có phải lại nóng sốt không"

" Vâng. vâng, chỉ là bệnh vặt"

" Đúng là yếu đuối các tí là bệnh. Ăn xong cậu lên phòng mà nghỉ không thôi người ngoài nhìn vào lại nói mẹ kế như tôi ngược đãi con chồng".

" Yên được chưa, nhà đang có khách ầm ĩ cái gì" - cha cậu tức giận quát.

" Cha ơi, anh ấy không phải người ngoài mà. Thôi nào em ăn nhiều một chút tốt cho sức khỏe" - Meen giả vờ gấp cho cậu miếng gà sốt cay. Giọng điệu thì nhu mì điềm đạm như rất yêu thương em trai nhưng bên trong có ai biết được. Đời này cậu ghét nhất là ăn cay đó.

" Vẫn là Meen hiểu chuyện " - cha cậu thiên vị rất rõ rệt.

" Đúng vậy em trai, ăn nhiều một chút thì thể lực mới tốt được" - hắn lạnh nhạt nói sau đó gắp cho Phuwin một miếng sườn sào chua ngot.

Nét mặt và thần thái đúng là có tu luyện qua nên không hề thay đổi. Nhất thời không lộ ra ý tứ gì nên mọi người vẫn không nghi nghờ chỉ cho rằng vì hắn yêu chị cậu nên đương nhiên sẽ quan tâm đến người nhà chị ta thôi.

Nhưng Phuwin hiểu rất rõ, rất rõ nữa là đằng khác. Ý tứ của câu nói kia là gì.

Mặc kệ, dù sao cũng đã bước chân vào thì phải bước tiếp thôi.

Sau bữa cơm Phuwin lên phòng ngay còn Pond xin phép về trước vì có công việc không thể nán lại thêm.

Tốt nhất là như vậy, không tiễn nha đồ háo sắc vô sỉ... hứ.

-------------------------------------------
Đọc lại truyện thấy thịt hơi nhìuuu, chắc phải cắt bớt đi thoyy😚, mà mấy bà thấy ngán thịt ko vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro