Chap 84: Cùng nhau
Pond tìm đến Joong và Dunk, mong muốn nhận được sự hỗ trợ trước khi đối diện với Phuwin. Không khí trong phòng trở nên căng thẳng ngay từ những câu đầu tiên.
Joong với nét mặt đầy lo lắng, phản đối quyết định của Pond:
- Mày không thể giữ im lặng mãi được. Nếu nói ra sớm hơn có lẽ Phuwin sẽ có cơ hội giúp đỡ mày và cả hai có thể đối mặt với vấn đề này cùng nhau.
Dunk thì ngược lại, khuyên Pond nên suy nghĩ kỹ lưỡng hơn:
- Mày phải hiểu rằng việc này không chỉ ảnh hưởng đến mày mà còn cả Phuwin. Em ấy có thể không đủ mạnh mẽ để đối diện ngay lúc này. Hơn nữa ta đã giấu thằng bé việc của tao rồi. Có thể sẽ tốt hơn nếu mày giữ im lặng.
Joong đứng lên, giọng căng thẳng:
- Pond, mày không thể tiếp tục như vậy. Sự thật cần được biết, dù có khó khăn thế nào đi nữa. Đó là sự tôn trọng với chính mình và với Phuwin.”
Dunk lắc đầu, sắc mặt không hề thay đổi:
- Joong, anh không hiểu hết hoàn cảnh của Pond. Phuwin có thể không đủ sức để đón nhận tin này ngay bây giờ. Nếu chúng ta áp đặt sự thật lên em ấy quá sớm, có thể gây tổn thương lớn hơn.
- Nhưng nếu không nói ngay, sự dối trá này có thể làm hại cả hai người sau này - Joong phản bác, giọng anh cứng rắn - Pond cũng không thể sống trong sự lừa dối, và Phuwin thì có quyền được biết sự thật.
Dunk khịt mũi, đôi mắt vẫn sắc lạnh:
- Anh đang quên rằng sự thật không phải lúc nào cũng mang lại kết quả tốt. Phuwin có thể gục ngã nếu biết quá sớm. Thời gian là thứ duy nhất có thể giúp mọi thứ trở nên dễ chịu hơn trong tình huống này.
- Thế thì phải đợi bao lâu? - Joong nhìn Dunk.
Không hiểu sao trong những lúc như thế này, Joong từ một tên khờ khạo, sợ vợ lại hóa thành người nghiêm nghị hơn bao giờ hết.
Cuộc cãi vã giữa Joong và Dunk trở nên gay gắt. Joong vốn là người luôn trực giác và quyết đoán, nhấn mạnh tầm quan trọng của sự trung thực trong mối quan hệ. Trong khi Dunk với sự trải đời và kinh nghiệm, lại lo ngại về tác động tâm lý đối với Phuwin.
Pond ngồi giữa, cảm thấy như bị kéo giữa hai thế giới, với trái tim nặng trĩu khi phải quyết định con đường nào là đúng đắn nhất. Những lời tranh cãi vang lên trong đầu anh khiến mọi thứ trở nên càng phức tạp hơn.
Joong nhìn Pond, ánh mắt đầy lo lắng:
- Pond, mày phải quyết định. Nếu mày nghĩ rằng sự thật có thể cứu vãn tình hình, thì hãy nói cho Phuwin biết ngay.
Dunk cũng nhìn Pond, ánh mắt đầy quyết tâm:
- Pond mày chọn đi. Sự thật hay thời gian?
Pond cảm thấy mình đang đứng trước một ngã rẽ quan trọng:
- Cảm ơn tụi bây, tao sẽ suy nghĩ kỹ lưỡng về điều này.
Anh nói rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng với tâm trạng nặng trĩu.
Anh quyết định rồi!
Giấu đến khi nào mới được chứ...
Phải nói!!!
.......
Trong ánh sáng yếu ớt do ánh trăng truyền vào phòng, Pond và Phuwin ngồi đối diện nhau trong căn phòng nhỏ, nơi ánh đèn mờ nhạt tạo nên không khí ấm cúng nhưng cũng đầy căng thẳng. Pond, với vẻ mặt nghiêm nghị và đôi mắt sáng rực, dường như đang phải đối mặt với một quyết định quan trọng, trong khi Phuwin, vẻ mặt lo lắng, chờ đợi những gì sắp được tiết lộ.
- Phuwin, có chuyện này anh cần nói với em. - Pond bắt đầu, giọng nói của anh run rẩy như thể một cơn gió mạnh đang thổi qua tâm trí của anh. Anh đã cố gắng chuẩn bị cho khoảnh khắc này, nhưng giờ đây, khi đối diện với Phuwin, mọi thứ dường như trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Phuwin nhìn Pond, ánh mắt anh chứa đựng sự nghi ngờ và lo lắng:
- Có chuyện gì vậy ạ?
Pond hít một hơi sâu, cố gắng tìm lại sự tự tin đã mất từ lâu:
- Em... em đang mang thai.
Anh vừa nói vừa đưa ra tờ giấy khám thai hôm trước.
Câu nói này như một cú sốc mạnh mẽ đối với Phuwin. Đôi mắt cậu mở to, và trái tim cậu dường như ngừng đập một nhịp. Cảm giác khó thở này là sao?
Phuwin đứng dậy khỏi ghế, đi lại một vòng trong phòng, cảm giác choáng váng và bối rối dâng trào trong lòng.
Pond tiếp tục, giọng nói anh đầy nỗi đau:
- Anh biết em đã từng trải qua một điều rất đau đớn. Anh không biết làm thế nào để nói với em điều này mà không khiến em thêm lo lắng. Nhưng anh nghĩ rằng em nên biết được sự thật sớm nhất có thể.
Phuwin dừng lại, ánh mắt cậu đẫm lệ:
- Tại sao anh lại giấu em điều này lâu đến thế? Tại sao anh không nói sớm hơn?
Pond cúi đầu, đôi tay anh nắm chặt lại, như thể muốn giữ chặt cảm xúc đang dâng trào:
- Anh sợ, Phuwin. Anh sợ em sẽ cảm thấy tổn thương thêm nữa, vì em đã từng trải qua sự mất mát lớn. Anh không muốn gây thêm đau đớn cho em.
Cảm xúc của Phuwin như một cơn bão lửa, đầy hỗn loạn và đau đớn. Cậu đã từng trải qua nỗi đau mất đi đứa trẻ trước đây, và việc biết rằng Pond có thể đang phải đối mặt với điều tương tự khiến cậu cảm thấy như lửa đang thiêu đốt trái tim mình. Nhưng trong khoảnh khắc đó, Phuwin nhận ra rằng Pond đã thật sự cố gắng để bảo vệ cậu, và nỗi đau của Pond cũng không hề nhỏ bé.
- Em biết điều đó là rất khó khăn đối với anh. - Phuwin nói, giọng không ngừng run rẩy.
Cậu ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói ra từng câu một cách khó khăn:
- Anh đã rất đau đớn khi phải giấu em điều này. Em nghĩ hai ta không thể một mình chịu đựng nỗi đau này nữa. À mà không, đây không phải nỗi đau, đây là niềm vui mà. Một sinh linh nhỏ bé đang tồn tại ở đây mà. Chúng ta có thể cùng nhau vượt qua...
Pond ngẩng lên, đôi mắt anh chạm phải ánh mắt của Phuwin:
- Em thật sự nghĩ rằng chúng ta có thể vượt qua được sao?
Phuwin gật đầu, ánh mắt anh chứa đầy sự kiên định và yêu thương:
- Chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều thử thách, và em tin rằng nếu chúng ta đối mặt với điều này cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua được.
Khi Pond nghe những lời này, một cảm giác nhẹ nhõm dâng lên trong lòng anh. Anh nhận ra rằng, mặc dù sự đau đớn và nỗi sợ hãi vẫn hiện diện, nhưng tình yêu và sự hỗ trợ lẫn nhau có thể là nguồn động viên mạnh mẽ nhất.
Cả hai ngồi xuống lại bên nhau, và Pond cảm nhận được sự ấm áp từ Phuwin.
Họ biết rằng con đường phía trước không hề dễ dàng, nhưng họ cũng hiểu rằng việc đối mặt và vượt qua những khó khăn cùng nhau sẽ giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn. Dù mọi thứ không hoàn hảo, nhưng tình yêu và sự kiên nhẫn của họ đã giúp họ vượt qua những thử thách lớn lao.
--------------------------------------
ĐL, 1/8/2024
Hihi só ry mấy bè vì cổ thất hứa 7749 lần 😇🙏
Cổ đã move on được dồi và cổ sẽ quay trở lại đường đua tiếppp hehe
Mấy bè đừng bỏ rơi cổ nha chứ tình hình là cổ bị floppp
Lớp duuuuuu
Iu iu iu ❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro