Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Pokemon: The Scenic M #66

Trường D là một trong những ngôi trường cấp ba lớn trong thành phố, nằm ngoài mặt tiền giữa một khu dân cư. Thay vì tiếng reo hò náo nhiệt của học sinh, thì từ cổng trường đã khoác lên một không khí yên tĩnh đến lạ.

Dù được cho là có bạo động nhưng đến một chút sự hỗn loạn cũng không có. Tất cả những gì chúng tôi nhận được chỉ là một cuộc điện thoại cầu cứu của một học sinh với tông giọng nghe như đang bị thương rất nặng.

Càng kì lạ hơn bóng dáng những tòa nhà của trường D mờ ảo trong làn sương mỏng máu hồng nhạt mà chẳng ai quá để tâm đến chúng. Cổng trường chẳng có người gác, tôi cứ thế dễ dàng đi vào.

Đặt chân lên sảnh lớn, các cơ trong đầu tôi lại co thắt, một cơn đau nhói trong đầu bỗng nhiên xuất hiện khiến tôi phải cau mày.

Emily đỡ lấy tôi. "Minoru mày sao vậy?"

"Ờ... Không sao chắc chỗ hơi lạ tao chưa quen thôi"

Violet Dream chủ động bước vào phòng giáo vụ ngay bên phải sảnh chính, nơi không gian lạnh lẽo và vắng lặng đến kỳ lạ. Ánh sáng từ cửa sổ hắt vào chỉ đủ để nhìn thấy những chiếc bàn ghế phủ bụi mờ, tạo nên một cảm giác hoang tàn như thể nơi này đã bị bỏ quên từ lâu. Đèn không bật được, và khi cậu nhấc chiếc điện thoại bàn lên, một âm thanh khô khốc vang lên trước khi cậu nhận ra rằng nó cũng không hoạt động. Có lẽ nguồn điện trong trường đã bị tắt.

"Lạ vậy? Ma bắt hết người trong trường này à?"

Chuông điện thoại của tôi bỗng reo lên, đập tan sự im lặng đáng sợ này. Đó là cuộc điện thoại từ Jogasaki.

"Alo...". Tôi nhẹ nhàng nhấc máy

"Mọi chuyện thế nào rồi?". Đầu dây bên kia trả lời một cách đơn giản

Tôi tóm tắt ngắn gọn tình hình bất thường hiện tại, đồng thời hỏi thêm chi tiết về vụ việc. Câu trả lời nhận lại chỉ khiến cho mọi thứ càng thêm bí ẩn.

"Tôi đã thử liên lạc với gia đình của những học sinh của trường. Họ vẫn chưa biết chuyện gì đang diễn ra và Iori không công khai vụ việc khi chưa nắm rõ tình hình nhằm để yên lòng dân. Cậu tiếp tục giải quyết việc này, được phép dùng vũ lực nhưng hạn chế thiệt hại hết mức có thể. Người của Hiệp Hội tôi đã cho túc trực xung quanh hiện trường, nếu có tình huống khẩn cấp lực lượng sẽ hành động"

"Hiểu rồi, anh Jogasaki". Tôi nuốt nước bọt.

Sân trường rộng lớn, lát bê tông nứt nẻ dưới ánh nắng gay gắt, không một bóng người. Những hàng ghế đá hai bên bị bỏ trống, trông như chỉ vừa giây trước vẫn còn người ở đây, trong khi lá cờ trên cột cao đứng yên lặng, không có lấy một cơn gió để làm nó lay động.

Trên bầu trời xanh ngắt, ba chú chim bay vòng quanh, tiếng kêu của chúng vọng xuống, phá tan sự tĩnh lặng đến ngột ngạt. Cảnh vật mang một vẻ gì đó vừa yên bình, vừa rợn người.

"Nhìn kìa!". Emily chỉ lên tầng cao nhất của ngôi trường, các phòng lớp học của cả một dãy điều bị đóng kín cửa. Phần còn lại có dấu hiệu của người hoặc Pokemon động đậy.

"Có người... lên đi". Bọn tôi tức tốc băng qua sân trường, nhắm tới cầu thang gần nhất ở phía đối diện. Nhưng đó là một quyết định vội vàng.

Chiếc bóng khổng lồ trên bầu trời dần phủ xuống, in đậm trên mặt đất. Gió cuộn lên dữ dội, mang theo hơi nóng bỏng rát như thiêu đốt da thịt. Talonflame lao xuống từ không trung như một mũi tên lửa, xé toạc bầu trời bằng sức mạnh cuồng nộ. Làn sóng xung kích từ cú đâm quét qua, hất tung mọi thứ trong tầm ảnh hưởng, tạo nên một cơn chấn động khiến chúng tôi chẳng kịp trở tay.

Tiếng rú của nó vang vọng, xé tan bầu không khí, kéo theo ánh nắng chói chang tập trung về phía nó như một ngọn ngọn đuốc chết chóc. Mặt đất rung chuyển, các khe nứt lan rộng, để lộ những luồng sáng đỏ rực như dòng nham thạch đang trào dâng. Những ngọn cỏ nhỏ bé bị ánh sáng ấy nuốt chửng, biến thành tro bụi trong chớp mắt, sân trường bỗng chốc trở thành chiến trường.

"Talonflame!? Tao biết ai làm ra vụ này rồi – Kael...". Trên nóc trường, có bóng dáng của một nam và một nữ lấp ló quan sát chúng tôi

"Inteleon! Bắn nó". Violet Dream hét lớn

Ba tia nước chớp nhoáng lao tới từ một góc bất ngờ nhắm thẳng vào Talonflame. Nhưng con chim lửa chỉ khẽ vỗ cánh, ngọn lửa rực cháy từ đôi cánh của nó tạo thành một làn sóng nhiệt mạnh mẽ, biến những tia nước thành hơi sương ngay khi chạm vào.

Inteleon từ từ hiện hình trên đỉnh một cột nhà, ánh mắt sắc lạnh như muốn xuyên thấu đối thủ. Cậu buông mình rơi xuống, hạ cánh nhẹ nhàng nhưng đầy uy nghi, đôi mắt vàng ánh của cậu không rời Talonflame dù chỉ một giây.

Tôi không chần chừ tung Pokeball của Milotic ra trận. Koji cũng nhanh chóng gọi ra bài tủ Kaia. Cậu ta xuất hiện từ quả bóng bằng một màn xoay tròn điệu nghệ rồi giậm chân tát ra làn sóng tắt một phần mặt đất đang cháy bỏng dưới nguồn nhiệt của Talonflame.

"Emily! Ba Pokemon hệ Nước là đủ lo con chim lửa này rồi. Mày chạy lên lầu xem còn ai không. Cứu người nếu được, ok?". Tôi hét về phía cô bạn đằng xa

Emily nhanh chóng nắm bắt và chạy lên cầu thang, còn tôi ở lại cầm chân Pokemon lâu la của Kael.

Milotic trườn lên phía trước, thân hình uốn lượn mềm mại. Mở màn bằng tia nước áp lực cao, dòng nước xoáy cuộn lao thẳng về phía Talonflame. Kaia lao vào, xoay người tung ra thủy cước, từng bước nhảy như khiêu vũ nhưng mỗi cú chạm đất lại tạo nên những luồng sóng nước mạnh mẽ quét qua sân đấu.

Inteleon câu vai Violet Dream, phóng sợi dây chất nhầy từ đầu ngón tay kéo cả hai đu lên tầng một. Từ đây sẽ là góc bắn thuận lợi của cậu để nhắm những đường đạn xé gió ngắm về phía mục tiêu.

Talonflame chống trả. Nó xoay người trên không, đôi cánh rực lửa vung lên, ngọn lửa bùng nổ xé tan dòng nước và đẩy lùi những đợt sóng tấn công, thậm chí còn làm lệch hướng tia nước sắc bén của Inteleon.

Milotic thổi làn hơi nước mù mịt khiến Talonflame điêu đứng, thừa cơ hội đó cô quật cho nó cắm đầu xuống đất bằng chiếc đuôi bọc nước. Kaia bồi thêm cú sút từ dưới hất tung Talonflame lên trời.

Talonflame vỗ cánh mạnh mẽ, giữ mình lơ lửng trên không trung. Nó phát ra một tiếng kêu vang dội, đầy uy hiếp, rồi bất ngờ tăng tốc, đôi cánh vỗ nhanh như cắt. Với một cú sải mạnh, Talonflame lao xuống như tên lửa, thu cánh lại và xoay tròn giữa không trung. Lửa bùng lên bao phủ toàn thân nó, biến cơ thể thành một quả thiên thạch rực cháy, xé toạc màn hơi nước trong không khí và nhắm thẳng vào Milotic.

Cú va chạm mạnh hất văng văng Milotic, đẩy cô lùi mạnh về phía sau. Cơ thể của Milotic đập mạnh vào cây cột nhà, tạo nên tiếng nứt vỡ chói tai, làm lộ cả phần lõi bê tông bên trong. Dù vậy, Milotic vẫn cố gượng dậy. Một vòng nước xoay quanh cơ thể cô, làm dịu đi sức nóng khủng khiếp từ đòn tấn công vừa rồi. Lớp vảy trên một phần thân Milotic bỗng ánh lên sắc kim loại, cứng cáp hơn hẳn, giảm bớt phần nào thương tổn.

Tuy vậy, việc lãnh trọn một đòn chí mạng của Talonflame vốn đã quá sức với một Pokemon đơn thuần, Milotic vẫn có thể đứng dậy cũng không hề dễ dàng.

"Phía bên đây nè!". Koji ném đá vào Talonflame khiến nó mất tập trung vào Milotic. "Ngon thì nhào vô mà múc!".

Lời khiêu khích đã có hiệu nghiệm, Talonflame chuyển mục tiêu sang Koji. Kaia chờ đúng khoảng khắc đó cắt hai tia nước từ cánh, đòn tấn công của cậu đủ nhanh và mạnh để làm Talonflame chao đảo trong giây lát. Nhưng nó nhanh chóng tỉnh táo lại, tỏa ra một làn sóng nhiệt thổi bay Kaia. Lửa bén lên lông của Kaia, làm cậu không thể tiếp tục ra đòn, Koji rơi vào tình huống nguy hiểm.

May là Inteleon và Violet Dream vẫn ở đó, cả hai vừa chạy vừa nả đạn từ mọi góc độ lên khắp cơ thể Talonflame. Một tia nước bất ngờ trúng vào khớp cánh Talonflame, khiến nó chao đảo trên không. Tôi liền kêu Milotic tận dụng cơ hội, phóng lên với một đòn tấn công trực diện, tạo ra áp lực lớn lên con chim lửa. Không dễ như thế, Talonflame quật cánh làm gió đẩy lệch hướng rơi của Milotic.

Từ miệng con chim hội tụ một điểm lửa cực sáng, sau đó là giải phóng thành một tia lửa mạnh hướng xuống Milotic, cô gấp gáp khiến nước bao phủ cơ thể để bảo vệ bản thân nhưng bấy nhiêu đó vẫn là chưa đủ.

Talonflame duy trì ngọn lửa chết chóc, quét qua các tầng lầu với sức mạnh tàn phá kinh hoàng. Những tán cây trên đường nó đi qua bốc cháy, chỉ còn lại một màu đen cháy xém, gạch đá cũng nứt toác vì sức nóng. Không gian chìm trong ánh sáng rực rỡ của ngọn lửa, huy hoàng đối với Kael nhưng tuyệt vọng đối với chúng tôi.

Nó ngắm vào Violet Dream và Inteleon, cả hai phải chạy thục mạng từ đầu bên này đến đầu bên kia của hành lang. Ngọn lửa ngày càng to, đường chạy thì khép lại, hành lang hẹp dần và không còn lối thoái

Đến đường cùng, Talonflame lại càng thổi cho ngọn lửa mạnh hơn đến mức rực sáng như tia nắng mặt trời. Khi mọi thứ dừng lại, tôi chỉ thấy cả khu vực đó tan hoang và cháy xém, cả gạch đá cũng không chịu nổi sức nóng dữ dội đó. Tôi đưa mắt tìm kiếm, nhưng không thấy Violet Dream và Inteleon đâu. Họ đã biến mất giữa biển lửa, để lại trong tôi một cảm giác trống rỗng và bất an đến nghẹt thở. Mồ hôi mặn chát lăn dài trên mặt, từng giọt lăn xuống môi mà tôi có thể nếm rõ. Chưa bao giờ tôi lại cầu mong cậu ta vẫn sống sót như vậy.

Con chim đó không hề muốn dừng lại. Nó tiếp tục tung ra những cột lửa xoáy cuốn quanh sân đấu, chia cắt tôi, Milotic với Koji. Tôi vội nấp sau một băng ghế đá. Milotic vẫn ra sức chống đỡ, ánh sáng dịu dàng bao quanh cơ thể cô, tự chữa lành phần nào những vết thương.

Kaia liền lao về phía tôi, thân hình nhỏ bé của cậu ta len lỏi qua những vòng xoáy lửa đang cuồng nộ. Tôi hét lên, gọi cậu ấy bằng chất giọng méo mó trong bầu không khí ngột ngạt. Kaia quay lại nhìn tôi, một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt lấm lem tro bụi, đôi mắt vẫn sáng ngời. Bộ lông của cậu ta đã cháy xém, nhưng không một chút sợ hãi nào hiện diện trong ánh mắt ấy. Cậu ấy vẫn tin rằng mình có thể vượt qua. Và trong khoảnh khắc đó, tôi cũng muốn tin như vậy.

Nhưng rồi, mọi thứ sụp đổ trước mắt tôi.

Ngay khi Kaia chỉ còn cách tôi vài bước chân, mặt đất dưới chân cậu bỗng nổ tung trong một cơn lốc lửa dữ dội. Ngọn lửa cuồng nộ bùng lên như một con quái vật, nuốt chửng lấy Kaia trong một tích tắc. Tôi đứng chết lặng, cánh tay đang vươn ra như muốn kéo cậu ấy lại giờ chỉ nắm lấy khoảng không.

"Kaia!" Tôi gào lên, giọng nói như bị xé toạc bởi cơn tuyệt vọng. Nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng lửa gầm rú, nhấn chìm mọi âm thanh khác.

Tôi ngước lên, và Talonflame hiện ra giữa màn khói mịt mù. Đôi cánh của nó dang rộng, những tia lửa vẫn bốc lên từ cơ thể rực cháy. Đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn thẳng vào tôi, không còn chút gì của lý trí hay kiểm soát. Nó là hiện thân của sự cuồng nộ, là mầm móng tai họa mà Pyramid đã gieo rắc.

Tôi cảm thấy toàn thân mình run rẩy, không phải vì sợ hãi, mà vì căm thù. Cơn giận dữ trào dâng trong tôi như muốn bùng nổ, nhưng cùng lúc đó, sự bất lực lại siết chặt lấy tôi như một chiếc gông sắt. Tôi không thể làm gì để cứu Kaia. Tôi không thể ngăn được con quái vật này. Tay nắm vào quả Pokeball tiếp theo trên chiếc thắt lưng, tôi vẫn còn hy vọng.

Milotic bất ngờ phóng lên cắn vào cổ con chim, kéo nó xuống đất và siết chặt lấy cơ thể nó. Cô giận dữ tấn công nó liên tục, mặc cho tiếng kêu đau đớn của Talonflame làm rung chuyển cả ngôi trường.

Tôi cầm chắc Pokeball và đưa về phía trước. Đây chính là cơ hội.

"Mi...noru... Chạy đi". Âm thanh rè rè từ bộ chuyển đổi giọng nói trên cổ Milotic khiến tôi khựng lại

Nhưng tôi vẫn quyết tâm không hạ Pokeball xuống.

"Đừng... gọi... thêm... chị em nữa. Đừng... để... ai... bị thương nữa. Chạy!"

"Không được, Milotic! Mọi người còn ở đây. Tớ không thể chạy". Sóng mũi tôi cay xè, giọng như sắp vỡ vụn

Sau một lúc vùng vẫy, cơ thể Talonflame bắt đầu sáng rực lên. Tôi có thể cảm thấy nhiệt độ đang tăng lên dù đã đứng khá xa nhưng Milotic vẫn quấn chặt Talonflame, cơ thể cô bốc khói lên, rõ ràng là rất đau đớn. "Chạy... đi!"

Talonflame phát nổ với làn sóng nhiệt và xung kích cực mạnh. Milotic lãnh trọn sát thương và bị hất văng, tôi ném Pokeball thu cô ấy vào để không phải chịu thêm bất kì thiệt hại nào nữa.

"Lửa khắc Cỏ, Lửa khắc Băng... Eevee còn quá nhỏ, nó sẽ thiêu em ấy trong một nốt nhạc. Hệ Lửa là hệ đáng nguyền rủa nhất đời mà". Tôi cắn răng suy nghĩ, đường nào cũng bất lợi cho tôi.

Tiếng bước chân lạch bạch vang lên từ phía sau Talonflame, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt và căng thẳng. Theo sau đó là một tràng cười ngạo nghễ, thách thức. Trong thoáng chốc, tôi đã nghĩ đó là Violet Dream nhưng không...

"Đẩy tao đến mức này à?" Giọng nói ấy vang lên, khàn nhưng rắn rỏi, mang theo một sự kích thích cao độ. "Lần đầu tiên tao được trải nghiệm cảm giác này... cảm giác đánh nhau mà tính mạng treo trên sợi tóc. Tao hiểu rồi, tao hiểu tại sao mấy giải đấu Pokemon chính thống lại cấm chuyện này. Vì khi điều đó xảy ra, đó sẽ là ngày tao thủy táng chúng mày..."

Kaia bước ra từ làn khói, thân hình cháy xém nhưng ánh mắt đã thay đổi, nó không còn thân thiện và vui tính nữa thay vào đó là một ánh lườm quỷ dị và nụ cười hoang dại. Cậu ấy nghiêng đầu, liếc nhìn người đang đứng bên cạnh: "Đúng không, Koji?"

"Kaia, mày không sao là được rồi. Nhưng mà... kì cục quá"

Talonflame quay sang hai người kia, nó phẩy cánh bay lên đầy uy phong. "ROAAAAAR..."

"Như lần trước đã được học". Koji thì thầm bên Kaia

"Biết mà...". Cậu bắt đầu giậm chân và lắc lư như hòa quyện vào một điệu nhạc vô hình. Từng chiếc lông vũ hình giọt nước trên đuôi bỗng chốc trở nên lộng lẫy, dựng đứng và phát sáng theo nhịp điệu của dòng nước. Kaia nhịp nhàng bước lên, những chiếc lông tách ra và xoay quanh cơ thể vừa thanh thoát vừa lộng lẫy

Mỗi bước chân của Kaia chạm đất, một làn nước trong vắt tỏa ra, vẽ nên một vòng tròn hoàn hảo, như một vầng trăng sống động mà vị nguyệt thần chính là cậu. Ánh sáng đỏ cam của những ngọn lửa dần nhạt đi, nhường chỗ cho sự dịu dàng của ánh nắng đang tắt dần. Những hạt mưa nhỏ bắt đầu rơi, không ngẫu nhiên, mà như được dẫn dắt bởi giai điệu mà cậu đang hòa tấu, rơi theo đúng giới hạn của vòng tròn nước.

"Khai triển môi trường: Thủy Nguyệt Cảnh"

Kaia cười khẩy, ánh mắt không chút sợ hãi khi đối diện với Talonflame, làm cho con chim lửa điên cuồng lao tới, toàn thân bốc cháy dữ dội. Nhưng khi nó bay lên, thiếu đi ánh mặt trời, ngọn lửa trên cơ thể nó dần yếu đi, không còn sức thiêu đốt đáng sợ như trước.

Cậu đứng vững, giậm nhẹ một chân xuống mặt đất, tạo ra một cơn sóng nước khuấy động. Những làn sóng nước xoáy bắt đầu luân chuyển, không ngừng di chuyển như thể chúng đang sống. Đột nhiên, từ dưới lớp nước, một tia nước sắc như gai nhọn vươn lên, xuyên thẳng qua cánh của Talonflame. Con chim loạng choạng, kêu lên đau đớn, nhưng không thể dừng lại.

Talonflame cuồng nộ phát ra những vết cắt bằng gió vô hình lao về phía Kaia. Nhưng dòng nước vẫn không ngừng xoay vần, trồi lên và hấp thụ toàn bộ những đòn tấn công đó. Từ những dao động ấy, những cú tấn công như bàn gai, quay ngược lại và đâm thẳng vào Talonflame, khiến con chim lửa phải rít lên trong đau đớn.

"Chưa đủ với nó đâu. Minoru, thả Milotic của cậu trở lại sàn đấu đi"

"Nhưng mà... Nó đang bị thương"

"Sóng nước là nơi những Pokemon như thế thuộc về. Tin tôi đi, đây là điều mà Milotic cần"

Tôi lưỡng lự một chút, nhưng rồi quyết định thả Pokeball của Milotic vào vũng nước. Dù chỉ là một lớp nước mỏng manh trên mặt đất, nhưng khi quả Pokeball chạm vào, nó lập tức chìm xuống và biến mất trong làn sóng. Dưới mặt nước, một hình bóng to lớn bắt đầu xuất hiện, lượn vòng quanh như một sinh vật bí ẩn. Milotic có thể lặn xuống dưới vũng nước này bằng một cách nào đó mà chỉ nó mới biết.

Đúng lúc đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên, cắt ngang không gian căng thẳng. "Tụi mày quên tao lâu rồi đấy, bọn súc vật."

Violet Dream thình lình xuất hiện trong tình trạng quần áo bị cháy xém và nhem nhuốc tro bụi trên cơ thể. Lần này, không chỉ có một mình Inteleon bên cạnh, mà là cả ba Pokémon thân cận nhất của cậu ta. Samurott và Mimikyu lặng lẽ đứng ngoài, quan sát.

Violet Dream không hề tỏ ra lo lắng, ngược lại, cậu ta bước lên, gạt mạnh bức tường nước mưa bao quanh vòng tròn, rồi tự tin bước vào cùng Inteleon.

"Koji, con vịt của mày biết cách tạo ra lãnh địa rồi à? Tao không nghĩ nhiều về nó đâu nhưng lần này mày làm tao ấn tượng hơn thằng vô dụng nào đó rồi đấy". Violet Dream cười khinh.

Koji gãi đầu. "Ừ... Cảm ơn. Tao cũng chỉ mới biết phải làm gì thôi..."

"Violet Dream! Làm sao mày còn sống được?"

"Làm sao tao còn sống được? Mày muốn tao chết đến vậy hả? Tao mà chết thì ba đời nhà mày ở dưới đó cũng không được yên đâu. Dù sao thì... Lúc con chim đó phun lửa vô góc tường, tao nhanh trí kêu Inteleon bám lên trần nhà nên toàn mạng. Nãy đến giờ tao cố tìm cái điện thoại nào đó còn hoạt động được để gọi Samurott, mà chắc bây giờ cũng hơi thừa rồi. Thôi thì còn bao nhiêu Inteleon dọn nốt đi vậy"

Không thể để Talonflame có thêm thời gian phản kháng, mhững chiếc lông vũ trên đuôi Kaia phát sáng, bay vút lên không trung rồi xoay vòng quanh Talonflame. Trong chớp mắt, chúng biến thành những sợi xích nước óng ánh, siết chặt lấy đôi cánh rực lửa của con chim, khóa chặt mọi cử động của nó.

Talonflame càng kêu la và giẫy dụa mạnh bạo, nhằm cố thoát khỏi sự khống chế. Milotic phóng lên từ bên dưới mặt nước, ghì chặt cổ Talonflame, kéo nó xuống sát mặt nước, khiến ngọn lửa trên người nó dần bị dập tắt, chỉ còn lại màu lông xám xịt như ban đầu

"Inteleon, Thủy Lưu Hội Tụ cắt cổ gà cho tao". Violet Dream lạnh lùng lên tiếng

"Mày biết làm trò đó hao sức lắm không? Tao rặn muốn ná thở chỉ để làm trò cho mày xem à?"

"Có bị ngu không, mày đang ở trong môi trường thì cứ vận nước từ môi trường. Tao có biểu mày dùng nước trong cơ thể hả?"

Inteleon tặc lưỡi, vẻ mặt cay cú hiện rõ, nhưng vẫn làm theo lời Violet Dream. Cậu đứng vững, chắp hai tay lại trước ngực, hướng thẳng xuống cổ Talonflame. Nước dưới chân cậu bắt đầu cuộn lên, chảy theo một dòng xoáy uyển chuyển rồi tụ lại nơi đôi bàn tay.

Hít một hơi thật sâu, Inteleon tập trung sức mạnh từ bên trong lẫn bên ngoài. Giữa hai bàn tay cậu, một tia nước trắng xóa phóng ra, mỏng đến mức gần như vô hình, nhưng tốc độ thì nhanh đến mức khiến không khí xung quanh rung động.

Inteleon nhắm mắt, hơi thở đều lại trong giây lát, rồi mở bừng mắt với ánh nhìn sắc lạnh. Không chút do dự, cậu vung tay ngang qua cổ Talonflame, động tác dứt khoát như một đao phủ đang thực thi bản án cuối cùng.

Chiếc vòng cổ của Talonflame phát ra một tiếng rạn nứt, rồi đứt làm đôi. Viên Hỏa Thạch gắn trên đó vỡ tan, ánh cam rực rỡ bên trong biến mất, chỉ còn lại những mảnh vụn vô hồn rơi xuống đất.

Mất đi chiếc vòng cổ, Talonflame như mất đi nguồn sống. Đôi mắt nó dần mờ đi, rồi khép lại hoàn toàn. Cả cơ thể buông lỏng, không còn sức mạnh hay ý chí kháng cự.

Inteleon hạ tay xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Talonflame lần cuối, rồi quay lại đứng bên cạnh Violet Dream.

Tôi lấy ra một Pokéball trống, dự định thu phục Talonflame để giao nộp cho Hiệp Hội. Nhưng trước khi tôi kịp hành động, bầu trời bất ngờ tối sầm giữa ban ngày, như thể một cơn bão đang ập đến. Những tia sáng bất thường lóe lên.

Bất thình lình, một tia sét giáng xuống băng ghế ngay bên cạnh, làm nó vỡ tan thành từng mảnh, khiến cả nhóm giật mình lùi lại. Môi trường nước của Kaia lập tức bị vô hiệu hóa, mặt đất khô cằn trong nháy mắt. Tôi nhận ra đây không phải hiện tượng tự nhiên - đây là Điện Trường, và rõ ràng, nó được tạo ra bởi một Pokemon khác.

Trước mắt tôi, một viên Revive lấp lánh được thả xuống cơ thể bất động của Talonflame. Khi viên thuốc tiếp xúc với cơ thể con chim lửa, một luồng sáng vàng rực rỡ chớp lên, bao trùm lấy nó. Trong tích tắc, đôi mắt Talonflame mở ra, ngọn lửa yếu ớt trên cơ thể nó bùng cháy trở lại.

Tiếng kêu vang vọng chấn động không gian, khiến tôi dựng tóc gáy. Ngay lúc đó, một bóng đen vụt ngang qua bầu trời, nhanh đến mức không ai kịp phản ứng. Khi tôi nhận ra, Talonflame đã bị bắt đi. Đôi mắt tôi ngước lên và thấy rõ thủ phạm: Kilowattrel, con chim điện của Kael.

Những tia sét nó gọi xuống liên tục đánh trúng mặt đất, phá hủy mọi thứ xung quanh và buộc chúng tôi phải tháo chạy khỏi sân trường, tìm đường hội ngộ với Emily.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro