Chương 17: ĐI BIỂN
Ngày thứ tám sau khi trở về Kanto, vẫn như mọi khi, Tsuki lại một lần nữa thức dậy sớm hơn chị Anzu. Nhưng lần này không phải sớm hơn vài giây mà là vài phút. Chắc vì hôm qua ngủ sớm hơn bình thường, cô mới có thể dậy sớm đến như vậy.
Sau khi rời khỏi giường một cách cẩn thận để tránh làm Anzu thức giấc, Tsuki liền nhanh chân xuống phòng tắm, làm vệ sinh cá nhân, sau đó bắt tay vào làm bữa sáng cho mọi người. Hôm nay, cả bọn sẽ ra ngoài biển chơi. Cũng mấy ngày rồi không được nhìn thấy biển, cô thật sự rất nhớ những bãi cát trắng mịn cùng làn nước mặn mà trong xanh ấy. Cô muốn đến đó thật sớm để có thời gian vui chơi một lúc trước khi cuộc thi kia diễn ra.
Anzu vốn là một Nhẫn giả. Cho nên, khi nghe thấy tiếng Tsuki rục rịch rời khỏi giường, cô đã tỉnh dậy từ lâu rồi. Có điều, sau khi trông thấy Tsuki nhích từng chút để tránh làm mình thức giấc, cô quyết định nằm đó thêm một lúc nữa để tránh làm cho em ấy bị tốn công vô ích. Đợi đến khi Tsuki bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, cô mới giả vờ là mình vừa thức dậy và đi xuống chào em ấy.
Nhóm Pokémon đang nằm ngủ la liệt và ngon lành ngoài phòng khách, vừa ngửi thấy mùi thơm của thức ăn từ trong nhà bếp bay ra thì thi nhau thức dậy và ngồi chờ bữa sáng.
Bữa sáng vừa chuẩn bị xong, Tsuki nhanh chóng đem thức ăn ra ngoài phòng khách. Thấy em ấy bưng bê vất vả quá, Anzu liền đến phụ một tay.
Vẫn như mọi lần, những món ăn do Tsuki chế biến tuy rất bình thường nhưng lại hợp khẩu vị của Anzu và mấy cậu Pokémon. Chính vì vậy, bữa sáng đã kết thúc rất nhanh. Chỉ cần dọn dẹp đôi chút là họ có thể lên đường được rồi.
Mất thời gian nhất vẫn là công đoạn chọn phương tiện để di chuyển. Tsuki phải đắn đo suy nghĩ dữ lắm mới quyết định được nên cho Meta biến thành Pokémon gì.
- Meta. Tớ quyết định rồi. Cậu biến thành Suicune đi!
- Mon.
Theo lời của Tsuki, Meta liền biến thành, Suicune, một Pokémon với màu xanh lam chủ đạo, chiếc bờm tím dài suôn mượt, mình cao hai thước, cơ thể thon gọn và săn chắc, trông rất thanh tao và mạnh mẽ.
- Suicune? Em nghiêm túc à?!
- Dạ. Em nghiêm túc mà.
- Nhưng em có cần phải phô trương như vậy không?
- Đâu. Em có phô trương gì đâu. Em cố tình chọn Suicune vì cậu ấy là Pokémon hệ Nước, rất phù hợp với chủ đề của ngày hôm nay. Tốc độ di chuyển của cậu ấy cũng rất nhanh, chạy tốt trên mọi địa hình khác nhau, kể cả mặt nước. Quan trọng nhất là Suicune có hai màu xanh và tím chủ đạo, rất hợp tông với em và chị đó.
- Cảm ơn vì em đã nghĩ tới chị. Nhưng Suicune thật sự quá phô trương. Em có nhớ mình đang bị một tổ chức tội phạm truy đuổi không? Chị thật lòng khuyên em nên chọn một Pokémon nào đó ít gây sự chú ý để di chuyển thì sẽ an toàn hơn.
- Chị không hiểu rồi. Đây không phải là nơi rừng núi hoang vắng không ai biết tới mà là một thành phố lớn. Bọn Missile muốn tìm được em và chị không phải là khó. Bởi vậy, em mới cố tình khiến cho người ta chú ý đến mình. Như vậy thì bọn chúng mới không có cơ hội để tấn công chúng ta được.
- Nghe cũng hợp lí đấy. Vậy tại sao em không cho Meta biến thành Kyogre rồi bay lên trời để được nhiều người chú ý hơn.
- Ý tưởng của chị cũng hay đó. Cứ quyết định như vậy đi.
- Thôi. Làm ơn. Đừng! Chị chịu thua em rồi. Suicune thì Suicune.
- Hoan hô!
Vậy là cuối cùng, Tsuki và Anzu đã thống nhất ý kiến, cho Meta biến thành Suicune trong chuyến đi lần này.
Tuy nhiên, vấn đề vẫn chưa kết thúc ở đó. Vì cảm thấy mình ngồi trước không được hợp lí cho lắm, Tsuki đã nài nỉ, xin Anzu ra đằng trước ngồi, còn mình thì ngồi ở phía sau ôm lấy chị ấy. Vấn đề này nhìn chung cũng không quan trọng cho lắm, cho nên hai người họ giải quyết rất nhanh và nhanh chóng lên đường.
Quả thật, quyết định cho Meta biến thành Suicune không sai chút nào. Cậu ấy thật sự di chuyển rất nhanh. Chỉ cần nhảy một cái, cậu ấy đã có thể phi ra khỏi phần sân rộng lớn nhiều cây xung quanh ngôi nhà nhỏ của Tsuki một cách dễ dàng. Sau đó, cậu ấy tiếp tục phi nước đại, rời khỏi Thành phố Tamamushi và thẳng tiến đến Đường số 19 với tốc độ đáng nể.
Nhờ có Meta trong hình dạng của Suicune, đoạn đường mà Tsuki và Anzu phải đi dường như đã được rút ngắn đi rất nhiều. Thấy tốc độ di chuyển của Meta khá nhanh, Tsuki quyết định dừng chân cạnh một bìa rừng để nghỉ ngơi, uống chút trà rồi dành chút thời gian tìm hiểu về cuộc thi sẽ được tổ chức trên Đường số 19.
Theo thông tin mà Từ điển Pokémon tìm được thì cuộc thi ấy tên là Kawaii Aqua-i, một sự kiện quy mô nhỏ, được tổ chức hàng năm để tuyên truyền về giá trị của môi trường nước. Những thí sinh tham gia cuộc thi chỉ được phép sử dụng một Pokémon nhỏ sống trong môi trường nước, có kích thước nằm trong giới hạn do Ban Tổ chức quy định để thi đấu. Người chiến thắng sẽ nhận được một Pokémon hệ Nước đáng yêu và một trận đấu dưới biển với Kasumi.
- Kawaii Aqua-i? Cái tên nghe kì lạ thật.
- Em thấy người ta cố tình đặt tên như vậy cho có vần có điệu thôi. Ka...wai...i A...qua...i. Vậy đó. Nghe thôi cũng thấy dễ thương rồi.
- Vậy em có dự định tham gia cuộc thi này không?
- Em hả? Hay là chị nói trước đi. Chị có tính tham gia không?
- Không. Chị thấy mấy cuộc thi như vậy không hợp với chị cho lắm. Hơn nữa, phần thưởng nghe cũng chẳng thú vị gì.
- Sao lại không thú vị chứ? Theo như họ nói thì những Pokémon hệ Nước được nhắc đến trong phần thưởng đều đến từ những tổ chức bảo vệ môi trường nước khác nhau trên thế giới. Hàng năm, người ta tổ chức những cuộc thi này ở nhiều nơi chính là để tìm một Nhà huấn luyện tốt cho những Pokémon gặp nạn mà họ giải cứu được. Không phải ý nghĩa lắm sao? Hơn nữa, Pokémon được gửi đến mỗi năm đều khác nhau, chúng ta cũng chẳng biết mình sẽ nhận được Pokémon nào. Hồi hộp, kịch tính vậy còn gì?
- Nghe em nói thì chị thấy phần thưởng cũng thú vị hơn phần nào rồi. Nhưng còn trận đấu với cô Kasumi gì đó thì sao? Nếu muốn đấu với cô ta thì chỉ cần đến Nhà thi đấu Hanada thách đấu là được rồi. Đâu nhất thiết phải đợi đến bây giờ.
- Vậy chị lại không hiểu nữa rồi. Thủ lĩnh của các Nhà thi đấu khi tham gia một trận đấu với tư cách là một Thủ lĩnh sẽ khác với khi họ thi đấu với tư cách là một Nhà huấn luyện bình thường. Lấy ví dụ như chị Erika và bác Kyou đi. Khi đấu với em và chị, hai người họ có hơi đáng sợ, đúng không? Vậy nếu thay hai chị em chúng ta bằng một Nhà huấn luyện ngây thơ, dễ thương nào đó đến thách đấu lấy huy hiệu thì sao? Chắc chắn người đó sẽ thất bại thảm hại, trở nên tuyệt vọng và không còn hứng thú với giải League nữa.
- Em nói cũng không sai. Phụ thân từng nói với chị rằng trách nhiệm của một Thủ lĩnh không phải đơn giản là kiểm tra năng lực của những Nhà huấn luyện muốn tham gia giải League mà còn phải kiểm tra tinh thần, ý chí chiến đấu của họ và giúp cho họ tiến bộ hơn.
- Bởi vậy, khi một Thủ lĩnh thi đấu với tư cách là một Nhà huấn luyện bình thường thì họ sẽ không bị ràng buộc bởi những nguyên tắc được đặt ra và có thể thi đấu thoải mái hơn rất nhiều. Với lại, được đấu với một chuyên gia huấn luyện Pokémon hệ Nước ở ngay dưới biển thì còn gì tuyệt hơn nữa chứ?
- Vậy là em sẽ tham gia cuộc thi này, phải không?
- Tất nhiên là... không. - Tsuki yếu ớt, đáp.
- Hử?! Sao vậy? Chị vừa thấy em tỏ ra rất phấn khích với phần thưởng của cuộc thi kia mà. Hay là em thấy không khỏe ở đâu phải không?
- Không sao. Em vẫn ổn. Chỉ là... em không thể tham gia cuộc thì này được. Vì nếu muốn tham gia thì em phải đăng kí từ sáng hôm qua lận.
- Sáng hôm qua? Vậy tại sao vừa rồi em còn hỏi chị có tham gia hay không làm gì?
- Tại vì em muốn làm cho chị thất vọng giống em cho có đôi vậy thôi.
- Con bé nham hiểm này! Bày trò để kéo chị xuống nước chung sao?! Không thể tha thứ được. Mau đưa tay đây cho chị!
- Đừng! Đừng phế tay của em! Em xin lỗi! Em xin lỗi!
Để trả giá cho tội lỗi của mình, Tsuki đã phải gánh chịu hình phạt khẽ tay vô cùng tàn khốc. Chẳng cần roi hay thước gì, chỉ với hai ngón tay cùng một chút sức mạnh, Anzu đã có thể để lại một vết sưng dài trong lòng bàn tay của Tsuki, khiến cho em ấy than khóc suốt cả quãng đường còn lại.
- Đau lắm sao?
- Dạ đau. Giờ em không nắm tay lại được luôn rồi.
- Đây. Bôi thuốc của chị vào đi. Lần tới đừng có đùa kiểu đó nữa đấy!
- Cảm ơn chị. Em chừa rồi.
Cuối cùng, Tsuki và Anzu cũng đã đến Đường số 19, một bãi biển xinh đẹp với bãi cát trắng mịn cùng làn nước trong xanh mát mẻ, sóng đánh từng hồi trắng xóa. Nhờ thức dậy sớm và chọn Suicune làm vật cưỡi, hai người họ đã đến đây từ rất sớm, khi Mặt Trời cách đường chân trời chưa được bao xa.
Lúc này, ở đây đã có lác đác vài người, có vẻ là thí sinh và Ban Tổ chức của cuộc thi Kawaii Aqua-i. Sân khấu cũng đã được dựng sẵn, trông cũng khá đơn giản. Thí sinh ai nấy đều rất háo hức chờ đến khi cuộc thi bắt đầu. Một số người còn cùng Pokémon của mình tập dợt lần cuối.
Tuy nhiên, Tsuki lại không mấy quan tâm đến cuộc thi kia cho lắm. Thứ quan trọng nhất đối với cô lúc này chính là bãi biển.
- Biển kìa! Biển kìa!
Vừa trông thấy biển, Tsuki liền mừng rỡ kêu lên mấy tiếng như vừa gặp lại bạn cũ, sau đó chạy ào tới, cố tình khiến bản thân ngã nhào và đập mặt xuống bãi cát. Trông cô ấy ngay lúc này giống như một đứa trẻ thật sự vậy. Sau khi lăn mấy vòng liền trên bãi cát khiến cho cả người toàn là cát, cô liền vứt áo khoác, giày, nón và túi sang một bên rồi chạy thẳng về phía biển. Pokémon của cô ấy thấy thế cũng nhanh chóng chạy theo.
Meta thì biến thành Ashimari rồi cùng bơi với Kosokumushi và Miniryu. Purin thì thả mình trôi lềnh bềnh trên mặt nước giống như một quả bóng. Hana thì mở rộng chiếc váy lá của mình và dùng nó như là một chiếc bè để giúp bản thân nổi trên mặt trước, bơi bên cạnh Tsuki.
Nghịch nước với Pokémon được một lúc, Tsuki chợt lặn xuống rồi hớp lấy một ngụm nước biển lấp đầy cả khoang miệng của mình. Ai cũng biết nước biển thì không thể uống được. Chính vì vậy, khi vừa trông thấy Tsuki chơi ngu như vậy, Anzu đã lập tức phi thân đến và vỗ vào lưng em ấy mấy cái để tống hết số nước biển mà em ấy vừa uống ra ngoài.
- Em làm cái trò gì vậy?! Nước biển không thể uống được đâu. Chị tưởng em phải hiểu rõ chuyện này chứ. Mau nôn hết nước biển ra! Nôn ra! Nhanh lên!
- A...Ah... Ugh! Đ...Đau. Đau! Dừng... Dừng lại!
Vì cứ nghĩ rằng mình đang cứu người, Anzu đã quên không kiểm soát lực tay của mình, khiến cho Tsuki trải qua một phen chết đi sống lại, trong khi trước đó, em ấy vốn chẳng bị làm sao cả.
- Này. Em có sao không?
- Trước đó thì... không sao. Nhưng... nhờ chị vỗ lưng em mới có sao đó.
- Chị vỗ lưng em là để giúp em tống hết nước biển trong người ra. Chị vừa cứu em một mạng mà em còn quay lại trách chị sao?!
- Nước biển đúng là không uống được. Nhưng uống nước biển cũng đâu có chết được. Em chỉ muốn nếm thử mùi vị của nước biển ở đây để xem nó có khác gì nước biển ở Alola không thôi mà.
- Nếu em muốn nếm nước biển thì cũng đâu cần phải hớp cả một ngụm lớn như vậy. Em biết chị lo cho em lắm không?
- Em biết chứ. Em biết chị lo cho em nên mới làm vậy. Nếu không thì làm sao lừa chị xuống đây được.
- Sao?!
Nghe Tsuki nói thế, Anzu mới nhớ ra mình vì muốn ngăn em ấy uống nước biển nên đã vội vàng nhảy xuống mà không kịp suy nghĩ gì cả.
- Con bé nham hiểm này! Hết bày trò kéo chị xuống nước theo nghĩa bóng, giờ lại bài trò kéo chị xuống nước theo nghĩa đen. Quá đáng lắm rồi! Chị phải dạy dỗ em mới được.
- Em là dân đảo. Biển là địa bàn của em. Dưới này, chị không thắng được em đâu.
Nói rồi, Tsuki liền vung tay, hất nước về phía Anzu để che mắt chị ấy rồi nhanh chóng bơi ra xa. Với kinh nghiệm ba năm sống ở một vùng đảo như Alola, cô thật sự bơi rất nhanh và rất giỏi. Tuy nhiên, cô đã lầm khi nghĩ rằng mình có thể thắng được một Nhẫn giả như Anzu khi ở dưới nước.
Sau khi bơi được một đoạn dài, nghĩ rằng mình đã an toàn, Tsuki đã quay lại để chọc tức Anzu nhưng lại không thấy chị ấy đâu. Nhận thấy có vấn đề, cô liền quay lại và bơi tiếp nhưng không kịp. Từ dưới mặt nước, Anzu đã bất ngờ xuất hiện và cho cô một cái búng ngay giữa trán.
Đối với Anzu, đó chỉ là một cái búng yêu bình thường để đáp trả lại trò đùa của Tsuki. Tuy nhiên, đối với Tsuki, cái búng trán ấy còn đau hơn bị Mitsuha bắn cái gì đó vào đầu rất nhiều. Nó đau đến nỗi khiến cho cô ấy phải thét lên thất thanh và làm cho mọi người ở gần đó chú ý đến, quay lại xem chuyện gì đang xảy ra.
- Em làm gì mà hét lớn vậy?
- Đau thì phải kêu chứ. Em có phải mình đồng da sắt đâu mà không bị đau.
- Đau lắm sao? Chị ra tay vừa phải lắm mà.
- Vừa phải đối với chị thôi.
- Trước đây chị cũng dùng bấy nhiêu lực mà em có sao đâu.
- Ba năm du hành và luyện tập của chị chẳng lẽ để trưng thôi sao? Chắc chắn là chị đã mạnh hơn rất nhiều rồi.
- Em nói phải. Chị không để ý đến việc mình đã mạnh lên bao nhiêu. Cho chị xin lỗi. Lần tới chị sẽ dùng ít lực hơn.
- Thiệt tình. Em chỉ muốn chơi với chị thôi mà phải chịu hậu quả như vầy. Đúng là không đáng mà.
- Thôi. Được rồi. Đừng than nữa. Chị chơi với em. Chịu chưa? Bây giờ em muốn chơi thế nào?
- Đã tới biển rồi. Hay là chúng ta lặn đi.
- Lặn?
- Đợi em một chút. Em phải cất đồ trước đã.
Nói rồi, Tsuki liền quay trở lại bãi cát, lấy ra cái rương chứa đồ nhỏ và cất hết đồ của mình vào trong, sau đó thu tất cả vào một quả bóng Poké rồi giắt vào thắt lưng của mình. Xong việc, cô nhanh chân quay về với Anzu và bắt đầu chuyến đi lặn của mình.
- Được rồi. Meta. Cho bọn tớ ít bong bóng đi!
Đầu tiên, để có thể lặn trong một khoảng thời gian dài, Tsuki đã nhờ Meta trong hình dạng Ashimari tạo ra những quả bóng khí cho mình, Anzu, Hana và Purin. Vì không biết bơi, Purin phải nằm trọn trong một quả bóng và được Tsuki ôm theo bên người. Trong khi đó, tuy không phải là Pokémon sống trong môi trường nước, nhưng Hana chỉ cần một quả bóng nhỏ cho phần đầu của mình giống như Tsuki và Anzu.
- Hana không cần bong bóng toàn thân giống Purin sao?
- Tất nhiên là không cần. Cậu ấy biết bơi mà.
- Hana biết bơi sao?
- Thì Hana cũng giống như con người thôi mà. Chỉ cần học là sẽ biết thôi.
Để chứng minh cho Anzu thấy, Hana liền lặn sâu xuống nước rồi bơi qua bơi lại vài vòng cho cô ấy xem. Tương tự như cách con người đưa chân lên xuống khi bơi lặn, Hana đã khiến cho những chiếc lá của mình chuyển động qua lại, xòe ra rồi đóng lại, đóng lại rồi xòe ra, nhịp nhàng đều đặn theo nhịp điệu nhất định, tạo lực đẩy bản thân về phía trước.
Tuy kĩ thuật bơi của Hana vẫn không thể sánh với những Pokémon sống ở môi trường nước được. Nhưng với cơ thể nhỏ nhẹ và kĩ thuật vỗ lá của mình, cậu ấy có thể bơi nhanh hơn con người bình thường như Tsuki rất nhiều.
- Lợi hại thật!
- Lợi hại gì đâu. Kĩ năng cần thiết thôi mà. Hay là chị cũng cho Pokémon ra lặn chung đi.
- Được thôi.
Cảm thấy chưa đủ đông vui, Tsuki đã yêu cầu Anzu cho tất cả Pokémon của chị ấy ra chơi chung và chị ấy đã đồng ý. Vì không thể bơi được, Gureggru và Crobat sẽ phải nằm trọn trong những quả bóng do Meta tạo ra giống như Purin khi nãy. Crobat thì được Kouga dùng lưỡi kéo đi. Còn Gureggru thì được Gamageroge mang theo bên mình.
Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy, Tsuki, Anzu và Pokémon của họ liền cùng nhau bơi ra xa bờ rồi lặn thật sâu xuống đáy biển.
Không thua gì những cảnh đẹp trên mặt đất, khung cảnh dưới đáy biển cũng có những nét đẹp riêng. Những rặng san hô muôn hình vạn trạng, đa màu đa sắc. Những rặng đá với hình thù kì lạ, không khác gì những tòa lâu đài của những loài Pokémon ở đây. Ánh sáng Mặt Trời lung linh, huyền ảo sau khi đi qua nhiều tầng nước, khiến cho khung cảnh dưới đáy biển trông không khác gì một thế giới thần bí, tuyệt đẹp.
Mặc dù đã nhiều lần lặn sâu xuống nước để tập luyện thuật Độn thủy, nhưng Anzu chưa từng lặn xuống biển bao giờ. Không giống như sông hồ ao suối, đáy biển là một không gian rộng lớn, gần như không có giới hạn. Cảm giác thật sự rất kì lạ và khó tả.
- Được. Chỗ này đẹp nhất nè. Luyện tập một chút cho khỏe người nào!
- Luyện tập? Dưới đáy biển sao?
Dắt nhau đi ngắm cảnh quanh đáy biển được một lúc, Tsuki quyết định dừng chân tại nơi mà mình cảm thấy ưng ý nhất và bắt đầu luyện tập cho Pokémon của mình trước sự ngạc nhiên của Anzu.
Tiết học thứ nhất chính là khả năng di chuyển dưới nước. Tuy nghe có hơi căng thẳng, nhưng thật ra, Meta, Kosokumushi và Miniryu chỉ chơi rượt bắt với nhau để rèn luyện kĩ năng bơi lội mà thôi. Không hiểu luyện tập kiểu gì, đuổi qua đuổi lại một lúc, cả Nyoromo cũng bị lôi vào cuộc. Anzu cảm thấy không có vấn đề gì nên đã mặc cho cậu ấy tập luyện cùng Pokémon của Tsuki.
Sau khi mấy cậu ấy chơi rượt bắt chán chê rồi, Tsuki lại tiếp tục tiết học thứ hai của mình. Tiết học này có hơi căng thẳng hơn tiết học trước đó một chút vì Hana sẽ phải đấu một trận nhỏ với Miniryu. Tuy gọi là đấu, nhưng thật ra, Hana và Miniryu không cần phải triệt hạ lẫn nhau. Nhiệm vụ của Miniryu chỉ đơn giản là cố gắng phá vỡ bong bóng trên đầu Hana. Trong khi đó, Hana phải cố gắng bảo vệ bong bóng của mình.
Mặc dù thực lực hai bên có hơi chênh lệch, nhưng Miniryu lại có rất nhiều lợi thế khi chiến đấu ở dưới nước. Cậu ấy có thể di chuyển với tốc độ rất nhanh, bất ngờ tấn công Hana từ nhiều hướng và liên tục tung ra những đòn Thủy Lưu Vĩ đầy uy lực.
Trong khi đó, Hana lại gặp rất nhiều bất lợi khi chiến đấu trong môi trường nước như thế này. Khả năng bơi lội của cậu ấy không thể nào sánh với Miniryu được. Chính vì vậy, Tsuki đã cho cậu ấy đứng trong một khoảng đất trống để tiện cho việc di chuyển và tránh đòn. Tuy nhiên, kể cả khi được phép sử dụng kĩ năng di chuyển trên cạn của mình, Hana vẫn phải đối mặt với một vấn đề rất lớn. Đó là áp lực của nước.
Khi ở trên mặt đất, ta phải chịu áp lực từ không khí, khoảng một atmosphere. Khi ở dưới nước, ta phải chịu áp lực của nước và áp lực của không khí cùng một lúc. Cứ mỗi mười mét dưới mặt nước thì áp lực nước sẽ tăng thêm khoảng một atmosphere. Chính vì vậy, khi ở sâu dưới nước, chúng ta sẽ cảm thấy cơ thể mình rất nặng và di chuyển chậm hơn bình thường.
Tuy phải chịu rất nhiều bất lợi như vậy, nhưng Hana vẫn có thể di chuyển và chiến đấu rất tốt. Với Diệp Kiếm trong tay, cậu ấy tự tin làm chệch hướng mọi đòn Thủy Lưu Vĩ của Miniryu một cách dễ dàng.
Tuy nhiên, một quả bong bóng khí thì rất mong manh dễ vỡ. Miniryu chỉ cần cố gắng tung một đòn thật mạnh thật chính xác. Như vậy thì cho dù Hana có chặn được đòn tấn công ấy đi nữa, sóng xung kích do vụ va chạm đó tạo ra cũng đủ để khiến cho quả bóng ấy vỡ tung.
Sau một hồi chật vật, Miniryu cũng đã đạt được mục đích của mình. Bong bóng trên đầu của Hana đã vỡ tung và Miniryu đã giành được chiến thắng. Những người bạn chơi rượt bắt cùng Miniryu khi nãy đều tập trung lại và chia vui với cậu ấy. Riêng Meta thì nhanh chóng tạo ra một quả bong bóng khí mới cho Hana rồi mới bơi đến chỗ Miniryu.
- Cậu làm tốt lắm, Hana! Lại đây tớ ôm cái nào.
- Hana.
Tsuki đặt Purin sang một bên rồi dang tay, bơi về phía Hana. Thấy thế, Hana nhanh chóng bơi về phía Tsuki rồi lao vào lòng cô ấy. Không biết có phải do Hana dùng lực hơi quá hay không, nhưng khi cậu ấy lao vào lòng Tsuki, trông mặt cô ấy có hơi biến sắc một chút xíu.
- Không hổ danh là chủ lực của Tsuki! Ở dưới nước mà vẫn mạnh như vậy. Ta có lời khen.
- Hana! - Hana vui vẻ đáp lại thay lời cảm ơn.
- Chị quá khen rồi. Bọn em đã từng luyện tập ở dưới nước nên Hana mới có thể chiến đấu tốt như vậy thôi.
- Vậy là hai người các em từng luyện tập dưới nước sao? Đừng nói với chị là em muốn Hana thành thạo cả thủy chiến đấy.
- Không đâu. Bọn em chỉ mượn áp lực nước để luyện tập thôi.
- Mượn áp lực nước để luyện tập?
- Chắc chị cũng biết là khi xuống nước, cơ thể của chúng ta sẽ trở nên nặng nề hơn, phải không? Nguyên nhân là khi ở dưới nước như thế này, chúng ta vừa phải chịu áp lực của nước vừa phải chịu áp lực của không khí. Càng xuống sâu dưới mặt nước thì áp lực nước sẽ càng tăng lên. Vì vậy, chúng ta sẽ cảm thấy cơ thể của mình nặng hơn rất nhiều, chuyển động cũng khó khăn hơn. Em đã mượn tính chất này của nước để giúp cho Hana luyện tập.
- Phương pháp này cũng hay đấy chứ!
- Hay thì có hay nhưng mà cực quá! Em tính cho Hana tập luyện đến khi có thể di chuyển một cách bình thường ở độ sâu này rồi thôi. Sau đó, em sẽ thử tìm một phương pháp luyện tập khác ổn hơn cho cậu ấy.
- Luyện tập mà cũng sợ vất vả sao? Em như vậy gọi là nuông chiều đấy. Nếu em muốn Pokémon của mình mạnh hơn thì phải nghiêm khắc hơn một chút nữa.
- Giống như chị chứ gì? Em không thèm đâu. Tưởng tượng thôi cũng thấy cách của chị không phù hợp với Pokémon của em rồi. Không vui tí nào.
- Thôi. Pokémon của em tùy em quyết định vậy. Chị không quan tâm.
- Vậy dẹp chuyện luyện tập sang một bên đi. Chị có muốn lặn sâu thêm một chút nữa không?
- Được thôi.
Kết thúc buổi luyện tập ngắn, Tsuki và Anzu cùng Pokémon của họ lại tiếp tục chuyến lặn biển của mình. Sau khi lặn sâu thêm khoảng mười mét rồi dạo vài vòng dưới đó, hai người họ quyết định quay trở lại.
Bấy giờ, lễ khai mạc của cuộc thi Kawaii Aqua-i cũng đã bắt đầu. Trên bãi biển lúc này tập trung khá nhiều Nhà huấn luyện, chắc là thí sinh của cuộc thi. Kasumi, Thủ lĩnh của Nhà thi đấu Hanada, cũng đã xuất hiện trên sân khấu cùng với chị Y tá Joy và một vài người khác, có lẽ là thành viên của Ban Tổ chức.
Trong lúc Kasumi đang nói sơ qua về thể lệ của cuộc thi và việc sắp xếp các lượt đấu như thế nào thì một cô gái nào đó chợt chạy lên, nói nhỏ với cô ấy điều gì đó rồi nhanh chóng rời đi.
Đợi đến khi cô gái kia khuất sau cánh gà rồi, Kasumi mới tiếp tục công việc của mình và truyền đạt lại những gì mình vừa nghe khi nãy.
- Thật tiếc quá. Vừa rồi, tôi vừa nhận được một tin. Một bạn thí sinh vì gia đình có chuyện nên phải quay về gấp và đã tự rút khỏi cuộc thi. Điều đó khiến cho số lượng thí sinh hiện tại không đủ so với yêu cầu. Vì vậy, để cuộc thi có thể tiếp tục suôn sẻ, Ban Tổ chức sẽ ngẫu nhiên chọn ra một thí sinh không cần phải đấu trận đầu tiên. Mong các bạn thông cảm ch...
- Khoan đã!
Đúng lúc này, Tsuki và Anzu cũng vừa kết thúc chuyến lặn biển của mình. Nghe thấy những gì Kasumi vừa nói, Tsuki nghĩ rằng đây sẽ là cơ hội để mình tham gia cuộc thi này nên đã lập tức lên tiếng, ngăn cô ấy kết thúc bài phát biểu của mình.
Sợ rằng Kasumi không thể nghe thấy Tsuki gọi, Kosokumushi đã nhanh chóng sử dụng Thủy Lưu Phản Lực và lao thật nhanh về phía cô ấy. Với cơ thể mỏng manh của mình, cậu ấy có thể dễ dàng bay xuyên qua đám đông, thành công tiếp cận Kasumi và bám lấy chân phải của cô.
Cảm thấy có thứ gì đó mát mát vừa dính vào chân mình, Kasumi liền nhìn xuống xem đó là thứ gì. Vừa nhận ra thứ mát mát ấy là một con Pokémon hệ Bọ, cô ấy liền phát hoảng và hét toáng lên, dùng sức vung chân, đá Kosokumushi bay tít lên không trung, sau đó chạy ra sau chỗ ngồi của Y tá Joy và những người khác để trốn.
Không biết bằng cách nào, Kasumi lại có thể đá Kosokumushi lên cao đến như vậy được. Với độ cao hiện tại thì, khi rơi xuống, Kosokumushi chắc chắn sẽ không bị thương vì có lớp vỏ cứng cáp bảo vệ. Tuy nhiên, cả cái sân khấu nhỏ được dựng tạm này chắc chắn sẽ bị cậu ấy phá hủy.
Thật may, Anzu đã kịp thời xách Tsuki lên và phi thân đến, đỡ lấy Kosokumushi trước khi cậu ấy rơi xuống sân khấu, ngăn cản được một thảm kịch ngay trong gang tấc.
Sau pha giải cứu vừa rồi, Anzu nhanh chóng thả Tsuki xuống, trả lại Kosokumushi cho em ấy rồi tiện tay đẩy một cái, khiến cho em ấy chút nữa thì cắm đầu vào chỗ ngồi Ban Tổ chức.
- C...Chào! Ch...Cho em xin... xin lỗi vì sự cố vừa rồi.
Vì xém chút nữa là gây ra chuyện, Tsuki có hơi ngại, vừa ấp úng nói, vừa cố chỉnh lại mái tóc còn đang ướt của mình và đặt Kosokumushi nằm yên trên tay.
- Em... Em chỉ muốn xin được đăng kí tham gia cuộc thi này thôi. Hôm qua, vì gia đình em có việc rất là quan trọng, cho nên... em không thể đến đây đăng kí được. Em thật sự cảm thấy tiếc lắm. Nếu đã lỡ có một thí sinh rút khỏi cuộc thi. Vậy... anh chị có thể đặc cách cho em tham gia được không? Làm ơn!
- Chuyện này...
Những người trong Ban Tổ chức có chút bối rối, nhìn nhau một lúc rồi nhìn chị Y tá Joy. Thấy mấy người kia nhìn mình, chị Joy cũng bối rối, không biết quyết định thế nào cho phải.
Trông vẻ mặt bối rối của anh chị Ban Tổ chức và chị Joy, Tsuki liền đập bàn một cái để kéo hồn vía của họ về rồi tìm lời thuyết phục bọn họ.
- X...Xin lỗi. Nhưng em... có vài điều muốn nói. Nghe xong, chắc chắn anh chị sẽ dễ đưa ra quyết định hơn.
- Vậy em nói đi. - Chị Joy khẽ gật đầu đồng ý.
- Nếu em không lầm thì cuộc thi này chỉ được tổ chức trong một ngày thôi, phải không? Các trận đấu sẽ diễn ra liên tiếp, không ngừng nghỉ. Mỗi thí sinh lại chỉ được sử dụng một Pokémon. Trái cây hay thuốc men gì cũng không thể khiến mấy cậu ấy khỏe lên nhanh được. Nếu như vậy thì người may mắn được đấu ít đi một trận sẽ có lợi thế hơn những người khác rất nhiều. Không phải đó là lí do mà anh chị kiểm soát số lượng thí sinh tham gia cuộc thi này sao? Vì vậy, xin hãy nhét em vào chỗ trống đó đi. Làm ơn!
Sau khi nghe Tsuki trình bày, các anh chị của Ban Tổ chức và chị Y tá Joy đều cảm thấy những gì em ấy vừa nói rất hợp lí và thuyết phục. Tuy nhiên, họ vẫn giả vờ thảo luận, trao đổi vài câu với nhau thêm một lúc nữa rồi mới đưa ra quyết định để tránh bị kêu là tắc trách.
- Được rồi. Ban Tổ chức bọn chị đã quyết định cho em tham gia cuộc thi này. - Một chị đại diện cho Ban Tổ chức, nói ra quyết định của mình.
- Em có ý kiến gì không, Kasumi?
Chị Y tá Joy hỏi ý kiến của Kasumi và cho cô ấy đưa ra quyết định cuối cùng của mình. Tuy nhiên, đợi một lúc rồi mà không thấy ai trả lời, Ban Tổ chức và chị Joy mới phát hiện ra Kasumi không còn ở đó nữa. Loay hoay tìm kiếm một lúc, mấy người họ mới nhìn thấy Kasumi đang nấp phía sau cánh gà, mặt mày tái mét, toàn thân run lên vì sợ.
- Cậu ấy bị làm sao vậy ạ? - Tsuki ngạc nhiên, hỏi.
- Chị không chắc lắm. Nhưng hình như em ấy sợ Pokémon hệ Bọ thì phải. - Chị Y tá Joy nhìn vào Kosokumushi và đáp.
- À. Em hiểu rồi. Để em thử nói chuyện với cậu ấy xem thế nào.
Nói rồi, Tsuki chậm rãi tiến về phía của Kasumi từng bước, từng bước một. Trông thấy Tsuki và con Pokémon hệ Bọ trên tay cô ấy đang tiến đến gần, Kasumi liền sợ hãi lùi lại mấy bước.
- Đừng... Đừng có đem con Bọ đó qua đây!!!
- Đừng sợ! Tớ tên là Tsuki. Còn đây là Kosokumushi. Bọn tớ đến từ Alola. Cậu biết Alola chứ.
- B...Biết. Tớ có bạn ở đó. Nhưng như vậy thì có liên quan gì chứ?! Đừng có đem con Bọ đó qua đây.
- Vậy không biết cậu có đến Alola chơi lần nào chưa?
- Vẫn chưa. Nhưng tớ dự tính sẽ đến đó để thăm bạn trong tương lai. ... Mà... đừng có nói chuyện không đâu nữa! Làm ơn cho con Bọ đó quay về quả cầu Poké đi! Nhanh lên!
- Vậy là cậu không biết rồi. Kosokumushi là một Pokémon hệ Nước đó.
- Pokémon hệ Nước? Láo! Tôi không phải đứa con nít lên ba. Đừng có lừa tôi!
- Không đâu. Kosokumushi là Pokémon hệ Nước thật mà. Vừa rồi, tớ và cậu ấy vừa lặn biển xong. Người cậu ấy vẫn còn ướt đây này.
- N...Nếu con Bọ đó là Pokémon hệ Nước thật, vậy thì tại sao trông nó lại như thế kia?!
- Như thế kia là như thế nào?
- Thì... thân có giáp, chân có khớp.
- Tưởng gì. Pokémon hệ Nước thiếu gì loài thân có giáp, chân có khớp chứ. Ở Kanto thì nổi tiếng nhất là nhà họ Crab nè. Ở Hoenn thì có nhà Heigani nè. Cậu không nhớ sao?
- Phải rồi. Pokémon hệ Nước cũng có giáp xác và chân khớp kia mà. Sao tớ lại không nhớ vậy nhỉ? Nếu như vậy thì... Kosokumushi là Pokémon hệ Nước thật sao?
- Thật. Cậu thử lại đây sờ cậu ấy thử xem.
- Đ...Được.
Lấy hết can đảm của mình, Kasumi chậm rãi tiến về phía Tsuki rồi chạm vào lớp vỏ cứng mát lạnh của Kosokumushi, sau đó xoa nhẹ để cảm nhận sự trơn láng của nó.
- Rất cứng cáp, hơi man mát, lại có chút nước biển. Cảm giác giống như chạm vào một cậu Crab thật.
- Thấy chưa. Tớ đã bảo mà.
Không biết vì lí do gì, Anzu và Y tá Joy lại lo lắng nhìn về phía Kasumi lúc này đang tỏ ra thích thú với Kosokumushi trên tay Tsuki, sau đó, kẻ thì tặc lưỡi, người thì lắc đầu cho qua, xem như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi làm quen với Kasumi, Tsuki đã nhận được sự chấp nhận của cô ấy và được tham gia cuộc thi Kawaii Aqua-i mà trước đó mình đã để lỡ mất.
Và cũng nhờ có sự tham gia của Tsuki, Ban Tổ chức đã có thể chia đều thí sinh ra làm bốn bảng đấu. Mỗi bảng đấu gồm có tám thí sinh, ba vòng đấu và bảy trận đấu. Bốn bảng đấu này sẽ diễn ra đồng thời tại bốn khu vực được định sẵn trên biển với độ sâu là mười mét.
Để sắp xếp các bảng đấu một cách công bằng nhất, Ban Tổ chức sẽ cho các thí sinh rút thăm một cách ngẫu nhiên. Trong mỗi lá thăm sẽ là tên của bảng đấu và thứ tự trận đấu trong vòng đấu đầu tiên của bảng.
Ví dụ như lá thăm của Tsuki là lá A1. Như vậy, Tsuki là thí sinh thuộc bảng A và sẽ được đấu trận thứ nhất trong vòng đấu đầu tiên của bảng.
- Là A1 sao? Được lắm. Đến lá thăm cũng nói lên thứ hạng của em trong cuộc thi này.
- Khoan đã. Chị không rõ những việc như thế này cho lắm. Nhưng không phải là có một người khác sẽ có lá thăm tương tự như lá thăm của em sao?
- Ờ... Thì... em sẽ đánh bại người đó để trở thành người duy nhất sở hữu lá thăm này.
- Nhưng nếu người đó thua thì không phải lá A1 sẽ mất đi ý nghĩa mà em đã nói sao?
- Ờ... Thì... Chị để em ảo tưởng một chút có được không?
- Được thôi. Em tiếp tục đi.
- Thôi. Em hết hứng rồi.
Theo thể lệ của trận đấu thì các thí sinh chỉ được sử dụng một Pokémon duy nhất cho cả cuộc thi. Quan trọng hơn, Pokémon đó phải biết bơi, sống trong môi trường nước và có kích thước nhỏ bé đáng yêu.
Trong đội hình của Tsuki hiện tại thì chỉ có Kosokumushi và Miniryu là phù hợp với điều kiện của cuộc thi. Tuy nhiên, Tsuki đã quyết định chọn Miniryu vì nghĩ rằng cuộc thi nhỏ này chính là cơ hội tốt để giúp cậu ấy tích lũy chút kinh nghiệm chiến đấu đầu đời. Còn Kosokumushi, cô muốn cậu ấy dưỡng sức cho một trận đấu quan trọng hơn.
Sau khi các bảng đấu đã được sắp xếp đâu vào đấy, Tsuki liền ôm mấy cậu Pokémon hệ Nước của Anzu một cái rồi quay sang ôm Anzu một cái để lấy hên, sau đó mới nhanh chóng chạy về phía khu vực thi đấu của bảng A để chuẩn bị cho trận đấu đầu tiên của mình.
Đối thủ của Tsuki trong trận đấu đầu tiên này là một anh hơn cô vài tuổi, mặc quần bơi, đeo kính bơi, đội nón bơi, trông bình thường giống như một nhân vật quần chúng chính hiệu vậy.
Pokémon của anh ta là một cậu Menokurage. Quả đúng là trận đấu đầu tiên của cuộc thi. Mọi thứ diễn ra quá sức đơn giản. Miniryu chỉ cần khéo léo tránh hai chiếc roi của Menokurage rồi tung một đòn Thủy Lưu Vĩ thật chính xác là có thể hạ gục cậu ta một cách dễ dàng.
Sau khi giải quyết xong trận đấu đầu tiên của mình một cách gọn lẹ, Tsuki nhanh chóng quay trở lại với Anzu để quan sát những trận đấu khác thông qua bốn chiếc màn hình lớn, đánh giá xem ai sẽ là đối thủ cuối cùng của mình trong vòng chung kết.
- Tsuki này!
- Dạ?
- Lão bá ở bảng D, ông ta đang sử dụng một Pokémon khổng lồ như vậy không phải là phạm luật hay sao?
Nghe Anzu nói thế, Tsuki liền nhìn về phía màn hình thứ tư, nơi đang phát trực tiếp trận đấu cuối cùng trong vòng đầu tiên của bảng D. Một trong hai thí sinh trong trận đấu này là một ông bác đứng tuổi, mặc một bộ đồ lặn kiểu cũ. Đúng như những gì Anzu nói, Pokémon mà ông ấy sử dụng là một con cá khổng lồ dài hơn tám thước, trên người có nhiều đốm sáng nhỏ màu xanh lam, trong rất đáng sợ.
- À. Em hiểu rồi. Cậu ấy là Yowashi.
- Yowashi?
- Phải. Yowashi là... Đợi em một chút.
Nói đoạn, Tsuki vội lấy Từ điển Pokémon ra, tìm thông tin của Yowashi và đưa cho Anzu xem.
- Đây. Đây chính là hình dạng thật của Yowashi. Cậu ấy thật ra là một Pokémon rất nhỏ, chiều dài trung bình chỉ khoảng hai mươi tấc. Tuy nhiên, khi cần thiết, cậu ấy có thể gọi đồng loại của mình đến và tập hợp lại thành một khối duy nhất, như chị đang thấy. Mấy cái đốm sáng màu xanh kia chính là mắt của mấy cậu Yowashi đó.
- Nhưng như vậy cũng hợp lệ sao?
- Thì đây là đặc tính của Yowashi, tên là Đàn Cá. Mà đã gọi là đặc tính thì đương nhiên nó hợp lệ.
- Như vậy chẳng khác nào ỷ đông hiếp cô, ỷ mạnh hiếp yếu.
- Em thì thấy có sao đâu. Cũng vui mà. Ít ra thì cuộc thi này cũng có chút thử thách.
- Vậy em có tự tin đánh bại ông ta không?
- Em cũng không chắc nữa. Yowashi trong trạng thái này thật sự rất mạnh. Mạnh cực kì luôn. Ngoài tự nhiên, khi đụng phải một đàn Yowashi như thế này, Gyarados cũng phải sợ nữa đó.
- Lợi hại như vậy sao? Nhưng chị thấy em vẫn rất bình tĩnh. Dường như em có đối sách gì rồi phải không?
- Chị nghĩ em là thần thánh hay sao? Miniryu vừa ra đời không lâu. Em cũng chỉ vừa huấn luyện cậu ấy có mấy ngày thôi. Những chiêu thức mà cậu ấy biết dùng cũng chỉ toàn là những thứ mà một cậu Miniryu có thể học được một cách tự nhiên. Làm sao em nghĩ ra cách đối phó nhanh như vậy được?
- Em nói đùa với chị phải không?
- Thôi. Đừng có bàn tới chuyện này nữa. Em sắp phải thi tiếp rồi. Ôm cái lấy hên nào.
- Trước đó em đã ôm rồi còn gì. Đối thủ chẳng đâu vào đâu mà cứ phải lấy hên là thế nào?
- Không cho thì thôi.
Lúc này, trận đấu cuối cùng trong vòng đấu đầu tiên của bảng A cũng vừa kết thúc. Tsuki vẫy tay chào Anzu và mấy cậu Pokémon rồi nhanh chóng chạy về phía khu vực thi đấu của mình, chuẩn bị cho trận đấu đầu tiên của vòng đấu thứ hai.
Đối thủ của cô lần này là một chị gái mặc đồ bơi một mảnh màu xanh đen, trông cũng đơn giản như nhân vật quần chúng vậy. Pokémon mà chị ta sử dụng là một cậu Maril tròn trịa đáng yêu, một đối thủ ngoan cố, có sức chịu đựng khá cao. Miniryu phải dùng một đòn Thủy Lưu Vĩ thật mạnh, tạo ra một chiếc vòi rồng lớn quanh đuôi của mình rồi giáng thẳng vào đầu Maril mới hạ gục được cậu ấy.
Do sau đó, chỉ còn một trận đấu cuối cùng của vòng đấu thứ hai là sẽ đến phiên mình một lần nữa, Tsuki quyết định ở lại đó thêm một lúc để chờ tới lượt mình luôn.
Sau trận đấu ấy chính là trận đấu cuối cùng của bảng A, trận đấu quyết định thí sinh mạnh nhất của bảng, người sẽ tham gia vòng bán kết của cuộc thi.
Trong trận đấu này, đối thủ của Tsuki lại là một anh trai khác, lớn hơn cô khá nhiều tuổi, trông cơ thể rắn chắc, mạnh khỏe, gương mặt bảnh bao, sáng sủa, có một lượng người hâm mộ nho nhỏ gồm mấy chị xinh tươi đang cổ vũ ở gần đó.
Pokémon của anh chàng ấy là một cậu Tosakinto xinh đẹp với lớp vẩy lấp lánh ánh cam và chiếc đuôi mềm mại, xinh xắn. Cậu ta thật sự là một đối thủ phiền phức khi sở hữu một chiêu thức hệ Băng vốn rất nguy hiểm đối với một Pokémon hệ Rồng giống như Miniryu.
Tuy nhiên, nhờ có chiêu thức Siêu Tốc Độ, một chiêu thức giúp gia tăng tốc độ di chuyển, Miniryu đã có thể áp đảo Tosakinto với tốc độ của mình và hạ gục cậu ta với Thủy Lưu Vĩ.
Sau khi chiến thắng trận đấu cuối cùng của bảng A, Tsuki và Miniryu sẽ tiến thẳng vào vòng bán kết của cuộc thi. Những bảng đấu khác cũng đã nhanh chóng tìm ra được người mạnh nhất và đi tiếp vào vòng thi tiếp theo. Trong số đó có ông bác đứng tuổi và đàn Yowashi hùng mạnh của mình.
Để quyết định các cặp đấu trong vòng bán kết, bốn thí sinh mạnh nhất của bốn bảng đấu sẽ phải bốc thăm ngẫu nhiên một lần nữa. Nói như vậy thôi chứ chỉ mình Tsuki cần phải bốc là được rồi. Cô ấy là thí sinh bảng A nên sẽ chọn ngẫu nhiên một trong ba lá thăm B, C và D. Nếu cô chọn trúng lá nào thì sẽ phải đấu với người thuộc bảng đó trong vòng bán kết, còn hai người còn lại sẽ là đối thủ của nhau.
Vì không biết nên chọn lá thăm nào, Tsuki liền lẩm nhẩm đọc cậu thần chú gì đó và dùng ngón tay chỉ lần lượt vào những lá thăm. Khi thần chú kết thúc, ngón tay chỉ vào lá thăm nào thì cô sẽ chọn lá thăm ấy.
- Là B nè!
Tsuki vừa nói, vừa đưa lá thăm trên tay lên cho mọi người xem. Như vậy, đối thủ của cô ấy sẽ là thí sinh mạnh nhất của bảng B. Đó là một chị gái trông rất xinh, ba vòng đều rất chuẩn với bộ đồ bơi một mảnh cách điệu rất tôn dáng. Pokémon của chị ta là một cậu Showers xinh đẹp và thanh tao, thể tiến hóa hệ Nước của Eievui.
Không hổ danh là thí sinh vào đến vòng bán kết, chị gái mặt xinh dáng đẹp kia và cậu Showers của chị ấy thật sự rất khá. Tuy nhiên, Tsuki và Miniryu vẫn có thể giải quyết họ trong vòng một phút chỉ với Siêu Tốc Độ và Thủy Lưu Vĩ.
Về phía ông bác đứng tuổi và đội quân Yowashi của mình. Đối thủ của ông ấy là một anh chàng trẻ tuổi đeo kính bảo hộ thay cho kính bơi và cậu Kameil của anh ta. Hai người họ thật sự là một bộ đôi kiên cường và ngoan cố.
Để chống lại những tia nước mạnh mẽ của Yowashi, Kameil đã luân phiên sử dụng Thiết Bích để gia tăng sức chịu đựng và Thủy Lưu Phản Lực để bức tốc, từng bước từng bước áp sát cậu ta. Cuối cùng, ngay khi có cơ hội, cậu ấy đã lao thẳng về phía Yowashi với một đòn Thủy Lưu Phản Lực bất ngờ và đầy uy lực.
Tuy nhiên, các cá thể Yowashi tại vị trí đó đã nhanh chóng phân tán ra xung quanh, khiến cho Kameil lao thẳng vào bên trong đàn Yowashi khổng lồ. Đó chính là một cái bẫy đáng sợ và không hề có lỗi thoát. Ngay lúc này, Kameil đã bị bao vây bởi hàng trăm cá thể Yowashi bên trong Yowashi khổng lồ.
Sau hàng loạt tiếng nổ lớn nhỏ khác nhau, từ trong bụng của Yowashi khổng lồ, một cột nước cực đại được phóng ra với Kameil ở bên trong. Cậu ấy đã mất khả năng chiến đấu. Như vậy, người chiến thắng trận đấu ấy là ông bác đứng tuổi và đội quân Yowashi của ông ấy.
Trước khi trận đấu của vòng chung kết diễn ra, mọi người sẽ được giải lao khoảng hai mươi phút. Nhân lúc này, Tsuki nhanh chân quay lại Anzu để nói chuyện với chị ấy thêm một lúc nữa.
- Nè, Anzu! Giờ cho em ôm cái lấy hên được chưa?
- Không có khả năng thắng thì lấy hên có ý nghĩa gì? - Anzu đẩy nhẹ vào vai Tsuki, giữ em ấy tránh xa mình.
- Em chỉ nói là không chắc với chưa có cách đối phó thôi mà. Đâu có phải là chắc chắn thua luôn đâu?
- Không có cách đối phó mà vẫn có khả năng thắng sao?
- Thì... tùy cơ ứng biến thôi.
- Vậy là em vẫn có khả năng thắng?
- Đương nhiên.
- Không biết... em có ý định nhường cho lão bá tội nghiệp đó hay không?
- Không. Tất nhiên là không. Đây là một cuộc thi. Mục tiêu của em là Kasumi. Làm sao mà em nhường bác ấy được?
- Vậy thì tốt.
- Nếu đã tốt rồi thì cho em ôm được chưa?
- Được rồi. Được rồi. Lại đây.
Vừa dứt lời, Anzu liền ôm Tsuki một cái thật chặt rồi nhẹ nhàng xoa đầu em ấy vài cái, thầm chúc em ấy chiến thắng trận đấu này.
Tuy cái ôm của Anzu có hơi quá tay, nhưng thay vì kêu đau, Tsuki lại cảm thấy khí thế dâng lên vì nhận được sự cỗ vũ từ chị ấy.
- Sao hả? Đủ chưa?
- Dạ rồi.
- Nếu đủ rồi thì đi nhanh đi.
- Dạ vâng.
- Nhớ cố hết sức mình đấy!
- Em biết rồi.
Trận chung kết của cuộc thi vẫn sẽ được tổ chức dưới biển, nhưng lần này, độ sâu của khu vực thi đấu lên đến ba mươi thước. Để đảm bảo an toàn, Ban Tổ chức khuyên hai thí sinh nên cho một Pokémon khác đi cùng phòng khi bất trắc.
Vẫn như những trận trước đó, Tsuki mang theo Meta để tạo bong bóng khí giúp mình, thay cho đống thiết bị thở khó chịu của Ban Tổ chức. Tuy nhiên, lần này, thay vì Ashimari, cô lại cho Meta biến thành Ashirene cho oách.
Trong khi đó, ông bác kia thì mang theo một cậu Kamex bên mình. Cậu Kamex này tay chân trông rắn chắc và khỏe mạnh hơn những cậu Kamex thông thường, có một vết thẹo sượt qua mắt trái trông rất ngầu, chiếc mai và đôi khẩu pháo lại được chăm chút rất kĩ nên trông vừa sáng vừa bóng loáng. Trông nét mặt của cậu Kamex này, Tsuki cũng đoán được cậu ta chẳng còn trẻ trung gì, chắc hẳn đã cùng ông bác kia chiến đấu từ rất lâu rồi.
Trọng tài của trận đấu này là một cô gái trẻ có thân hình rất chuẩn với một bộ đồ lặn ôm sát từng đường cong trên cơ thể. Tsuki cảm thấy hơi quan ngại vì sợ ông bác kia sẽ mất tập trung khi nhìn thấy một chị trọng tài bốc lửa như vậy. Nhưng có lẽ cô đã lo hơi xa rồi. Bác ấy thật sự chẳng quan tâm gì đến chị trọng tài kia chút nào cả.
- Đây là trận chung kết của cuộc thi Kawaii Aqua-i giữa thí sinh Tsuki và thí sinh Kaigun. Mỗi người chỉ được sử dụng một Pokémon đã đăng kí trước đó. Nếu Pokémon của ai mất khả năng chiến đấu trước tiên thì xem như thua cuộc. Xin mời hai thí sinh cho Pokémon của mình ra sân.
Vì phần lớn thí sinh đều mang theo Pokémon nhỏ nên họ luôn để chúng ở ngoài và bơi song song với mình. Tsuki cũng tương tự như vậy. Miniryu luôn quấn chặt lấy cánh tay trái của cô ấy, nghe thấy hiệu lệnh của chị trọng tài mới chịu buông ra rồi tiến về phía trước.
Riêng ông bác Kaigun thì vẫn phải giữ đàn Yowashi ở trong bóng, khi nghe thấy hiệu lệnh của trọng tài thì mới gọi mấy cậu ấy ra vì cả đàn quá to, không thể dẫn theo được.
- Trận đấu... BẮT ĐẦU!!!
Ngay sau hiệu lệnh của chị trọng tài, không cần đợi chỉ thị của ông bác Kaigun, đàn Yowashi ngay lập tức phóng ra một tia nước khổng lồ từ cái miệng giả của mình về phía Miniryu. Theo phản xạ, Miniryu đã kịp thời sử dụng Siêu Tốc Độ để gia tăng tốc độ của mình và tránh khỏi đòn tấn công nguy hiểm đó.
- Tốt lắm, Miniryu! Tiếp tục sử dụng Siêu Tốc Độ để tăng tốc và tìm cách áp sát Yowashi!
Theo lời của Tsuki, Miniryu nhanh chóng lao thẳng về phía của Yowashi đồng thời sử dụng Siêu Tốc Độ để gia tăng tốc độ di chuyển của bản thân.
Cứ mỗi khi đàn Yowashi ra đòn tấn công, cơ thể của Miniryu lại tỏa ra một vầng hòa trắng trong chốc lát, dấu hiệu của chiêu thức Siêu Tốc Độ. Và cứ mỗi lần như vậy, cậu ấy lại di chuyển nhanh hơn và tránh khỏi tia nước khổng lồ của Yowashi một cách dễ dàng.
Cách tấn công của đàn Yowashi cũng khá đặc biệt. Ngoại trừ cái miệng khổng lồ kia, mấy cậu ấy vẫn có thể phóng ra những tia nước khổng lồ từ những vị trí khác trên cơ thể.
Chính vì vậy, Miniryu không thể chỉ tránh đòn rồi lao đến tấn công ngay được mà phải đi đường vòng, bơi xung quanh đàn Yowashi và cố gắng tránh khỏi những tia nước khổng lồ của mấy cậu ấy.
- Ngay lúc này, sử dụng Siêu Tốc Độ để tăng tốc và tấn công mấy cậu ấy với Thủy Lưu Vĩ!
Sau một hồi lượn lờ vòng quanh, cuối cùng, Miniryu cũng đã thành công tiếp cận đàn Yowashi khổng lồ. Nhân cơ hội này, cậu ấy nhanh chóng sử dụng Siêu Tốc Độ, liên tục gia tăng tốc độ di chuyển của mình theo lời của Tsuki, sau đó thi triển Thủy Lưu Vĩ, cường hóa chiếc đuôi của với một luồng nước xoáy rồi vung đuôi vào vị trí trước vây lưng của đàn Yowashi.
Tương tự như khi giao đấu với Kameil, ngay khi Miniryu vừa lao đến, những cậu Yowashi ở đó ngay lập tức phân tán ra xung quanh, tạo ra khoảng trống đủ lớn cho cậu ấy đi vào.
Tuy nhiên, vì đã được Tsuki nhắc nhở về cái bẫy này, Miniryu đã nhanh chóng trở mình tránh khỏi đó và lùi lại một đoạn, sau đó, vung đuôi đánh vào trán của Yowashi khổng lồ.
Ngay khi bị trúng đòn, những Yowashi gần đó lập tức phóng ra một tia nước khổng lồ hòng tận dụng sơ hở của Miniryu để tấn công cậu ấy. Tuy nhiên, với tốc độ của mình, Miniryu đã kịp thời lùi lại và tránh khỏi đòn tấn công nguy hiểm đó.
- Tránh được cái bẫy của bọn ta sao? Cũng khéo đấy! - Ông bác Kaigun nói.
- A. Bác chịu nói chuyện rồi kìa? Nãy giờ cứ im im để Yowashi tự đánh suốt. Nguy hiểm thật đó!
- Bọn ta đã lên chiến thuật rõ ràng cả rồi. Nhiệm vụ của ta ở đây chỉ là ra hiệu và hướng dẫn chúng thay đổi chiến thuật tùy theo từng tình huống khác nhau thôi.
- Bác đúng là gừng càng già càng cay. Huấn luyện chuyên nghiệp hết sức!
- Quá khen rồi.
- Vậy hồi nãy, chiến thuật của bác đã bị bọn cháu nhìn thấu rồi. Bác có tính sử dụng chiến thuật khác không?
- Đương nhiên rồi. Bọn ta sẽ dùng chiến thuật tốt nhất để đối phó với Miniryu. Mấy đứa đừng có khóc là được.
- Chuyện đó phải xem bác có làm cháu khóc được hay không đã.
- Được. Yowashi!
Nghe thấy giọng điệu của Kaigun, các Yowashi liền hiểu ý của ông và lập tức phóng ra một tia nước khổng lồ từ đỉnh đầu của mình về phía Miniryu. Khác hoàn toàn so với trước đó, tia nước này nhanh hơn và uy lực hơn rất nhiều lần. Tuy nhiên, Miniryu vẫn có thể tránh được nhờ tốc độ của mình.
Tiếp sau đó là hàng loạt tia nước khác đến từ những vị trí khác nhau trên cơ thể của Yowashi khổng lồ. Mỗi một tia nước đều vô cùng mạnh mẽ và uy lực đến đáng sợ. Tuy có hơi vất vả, nhưng nhờ có Siêu Tốc Độ, Miniryu vẫn có thể tránh khỏi những tia nước ấy một cách dễ dàng.
Nhưng rồi, một điều mà Tsuki hoàn toàn không ngờ tới đã diễn ra. Những chiếc bóng đen không biết từ đâu xuất hiện, bất ngờ lao đến và tấn công Miniryu trong khi cậu ấy đang tập trung tránh những tia nước khổng lồ kia. Hoàn toàn không có chút phòng bị nào, Miniryu đã bị chúng đánh trúng mà không kịp trở tay.
Ngay lúc này, Yowashi khổng lồ liền phóng ra một tia nước cực đại từ miệng của mình về phía Miniryu nhỏ bé. Vì vẫn chưa kịp định thần sau đòn tấn công bất ngờ vừa rồi, Miniryu đã lãnh trọn cả tia nước đầy uy lực ấy và bị đánh bay đi một đoạn khá xa.
- Miniryu!
Trông thấy Miniryu gánh chịu một đòn tấn công mạnh như vậy, Tsuki vì không thể giữ được bình tĩnh nên đã gọi lớn tên của cậu ấy với âm điệu đầy lo lắng. Thấy thế, Meta liền nhanh chóng đưa Tsuki đến cạnh Miniryu để xem tình trạng của cậu ấy như thế nào.
- Miniryu. Cậu không sao chứ?
- ryu... - Miniryu yếu ớt, đáp.
- Thôi. Tập luyện như vậy là đủ rồi. Cậu mau giả vờ thua đi.
- ryu... - Miniryu nhăn mặt, lắc đầu, tỏ vẻ không đồng tình với Tsuki.
- Nè. Tớ bảo cậu làm vậy không phải là để nhường cho bác ấy mà là muốn giữ gìn sức khỏe cho cậu thôi. Cậu chỉ mới ra đời có hai ngày thôi đó. Nhớ không?
- ryu! - Miniryu tỏ vẻ kiên quyết, mặc dù giọng vẫn còn rất yếu.
- Được rồi. Ngoan cố chứ gì? Nếu cậu có chuyện gì thì tớ sẽ không chịu trách nhiệm đâu.
Không thuyết phục được Miniryu rút lui được, Tsuki đành phải cùng cậu ấy quay lại để tiếp tục chiến đấu với con quái vật khổng lồ kia.
- Vẫn còn chiến đấu được sao? Ta có lời khen cho mấy đứa đấy.
- Bác quá khen rồi.
- Ta khen cho mấy đứa vui vậy thôi. Chứ nhìn thương tích trên người Miniryu thử xem. Ta dám cá là mấy đứa không chịu nổi một đòn nữa đâu.
- Vậy thì bọn cháu sẽ không để bị trúng đòn nữa là được rồi.
- Ái chà. Mấy đứa mạnh miệng thật đấy!
- Tất nhiên. Mọi chiến thuật đều sẽ trở nên yếu đi khi ta nhìn thấu chúng. Chiến thuật của bác cũng vậy thôi.
- Vậy là mấy đứa nhìn thấu chiến thuật của ta rồi sao?
- Phải. Thông thường, khi một đàn Yowashi tập hợp lại, mấy cậu ấy sẽ chiến đấu như một thể duy nhất. Tuy nhiên, mấy cậu Yowashi của bác thì khác. Dù đang chiến đấu như một thể duy nhất, mỗi một cậu Yowashi đều có những nhiệm vụ riêng, phối hợp với nhau một cách hoàn hảo. Giống như những người đồng đội cùng chiến đấu với nhau trên cùng một chiến hạm vậy. Người thì tấn công, người thì quan sát, người thì làm công việc hậu cần. Mỗi khi tấn công, một nhóm nhỏ Yowashi sẽ cùng sử dụng Thủy Trụ Pháo, một nhóm Yowashi ở bên trong sẽ sử dụng Hỗ Trợ để gia tăng sức mạnh cho nhóm tấn công. Còn nhóm xung quanh nhóm tấn công sẽ thông báo cho mọi người biết cách di chuyển của Miniryu. Và những nhóm như vậy sẽ phối hợp với nhau, tạo ra chuỗi những đòn tấn công vừa uy lực, vừa phức tạp.
- Ái chà. Chiến thuật của ta đã bị mấy đứa nhìn thấu cả rồi.
- Bác khoan hãy giả vờ thừa nhận là cháu đã đúng đi đã. Bác vẫn còn một quân bài ẩn khác. Đó là chiêu Tập Kích. Những chiếc bóng đen vừa rồi chính là những Yowashi nhỏ tách ra khỏi đàn, bí mật tấn công Miniryu trong khi cậu ấy đang bị tấm màn hỏa lực dày đặc kia che mắt. Tất nhiên, mỗi một cậu Yowashi được cử đi tấn công bất ngờ đều đã nhận được sự Hỗ Trợ từ những bạn bè xung quanh. Điều đó khiến cho mấy cậu ấy nguy hiểm không khác gì mấy quả ngư lôi vậy.
- Ái chà. Xem ra chiến thuật của ta đã bị mấy đứa nhìn thấu thật rồi.
- Chưa hết.
- Chưa hết nữa sao?
- À không. Cháu đoán thế thôi.
- Quả thật, mấy đứa đã nhìn thấu được tất cả chiến thuật của ta. Nhưng mấy đứa tính làm thế nào để có thể chiến thắng bọn ta mà không để bị trúng đòn nữa nào?
- Dễ thôi mà. Trước tiên là Siêu Tốc Độ. Sau đó thêm Long Vũ vào là được.
Ngay khi Tsuki vừa dứt lời thì Miniryu đã lập tức sử dụng Siêu Tốc Độ, gia tăng tốc độ di chuyển của bản thân và nhanh chóng lao thật nhanh về phía trước, rời khỏi vị trí hiện tại, kịp thời tránh khỏi đòn Tập Kích bất ngờ của mấy cậu Yowashi lén lút.
Sau đó, khi vầng hào quang màu trắng của Siêu Tốc Độ vừa biến mất, một vầng hào quang khác với sắc lam liền xuất hiện xung quanh cơ thể của Miniryu. Đó chính là dấu hiệu của chiêu thức Long Vũ, một chiêu thức giúp gia tăng sức mạnh và tốc độ của Pokémon khi sử dụng.
Mặc cho mấy cậu Yowashi đang ra sức truy đuổi hay những tia nước khổng lồ đang tấn công dồn dập, Miniryu vẫn có thể tránh khỏi một cách dễ dàng với những động tác uốn lượn mềm mại, thanh tao và tuyệt mĩ của mình.
Trước tiên cho Siêu Tốc Độ. Sau đó cho thêm Long Vũ. Đây chính là một công thức đơn giản nhưng tuyệt vời, tạo ra một tốc độ đáng kinh ngạc, nằm ngoài sức tưởng tượng của con người. Tuy nhiên, công thức tuyệt vời ấy vẫn có thể trở nên tuyệt vời hơn, thậm chí có thể trở thành một hỗn hợp hoàn hảo nếu ta cho thêm một nguyên liệu nữa.
- Miniryu. Thần Tốc!
Phải. Thần Tốc chính là nguyên liệu đặc biệt và quan trọng nhất, khiến cho công thức tuyệt vời ấy trở nên hoàn hảo.
Ngay khi Tsuki vừa dứt lời, Miniryu bỗng nhiên lóe sáng lên rồi biến mất ngay trước mắt các Yowashi. Hàng trăm con mắt bắt đầu hoạt động hết công suất của mình, cố quan sát xem cậu ấy đang ở đâu nhưng tất cả đều hoàn toàn vô dụng.
Ban Tổ chức cũng đã cho làm chậm cảnh chiến đấu của Miniryu và Yowashi trên cả bốn góc quay đến mức chậm nhất có thể. Nhưng tất cả những gì họ nhìn thấy được chỉ là những vệt sáng màu lam mờ ảo ẩn hiện không rõ ràng trên màn hình. Chính vì vậy, họ đành phải bỏ qua việc theo dõi chuyển động của Miniryu và để cho trận đấu tiếp tục diễn ra một cách tự nhiên trên màn hình.
- Vũ khí tàng hình sao? Mấy đứa làm ta ấn tượng đấy.
- Không sai. Dù cho bác có chiến hạm khủng đến đâu thì việc không có một chiếc Radar tốt chính là một điểm trừ lớn. Không thể thấy được kẻ địch thì mạnh đến đâu cũng vậy thôi.
- Phải. Đúng là ta không có chiếc Radar nào cả. Nhưng mấy đứa nên biến, dù cho cơ thể có nhỏ bé đến đâu thì khi di chuyển với tốc độ cao như vậy đều sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến môi trường nước xung quanh. Chỉ cần dựa vào những dấu hiệu này, bọn ta vẫn có khả năng tìm ra vị trí của mấy đứa.
- À. Cháu hiểu rồi. Ý bác là như vầy phải không?
Khi Tsuki vừa nói đến đây, một vòng nước xoáy khổng lồ đột nhiên xuất hiện xung quanh đàn Yowashi khổng lồ, tạo ra một góc chín mươi độ với loài ác quỷ của biển cả. Đây chắc chắn chính là tác phẩm do Miniryu tạo ra với tốc độ đáng kinh ngạc của mình. Vòng nước xoáy ấy nhanh chóng trở nên mạnh hơn, xé đôi cơ thể khổng lồ của con quỷ và khiến cho đội hình của đàn Yowashi tan tác.
- Mấy đứa bình tĩnh! Hình thành đội hình phòng thủ. Sử dụng Thủy Luân để tự chữa trị và Hỗ Trợ để gia tăng sức mạnh cho đồng đội. Sẵn sàng phản công!
Tuy không thể duy trì hình dạng ác quỷ của biển cả được nữa, nhưng nhờ có sự hướng dẫn của Kaigun, các Yowashi đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại và lập tức thực hiện theo những gì ông ấy nói.
Đầu tiên, mấy cậu Yowashi chia thành từng nhóm nhỏ, khoảng mười cậu một nhóm. Vài nhóm sẽ di chuyển xung quanh tạo ra những vòng không khép kín nhưng vẫn tuân theo một quy luật nào đó. Một vài nhóm khác sẽ ở bên trong khu vực do những nhóm kia tạo ra, tập trung hướng ra ngoài. Những nhóm còn lại ở trung tâm thì cùng tạo ra một hình cầu nhỏ, di chuyển qua lại, cẩn thận quan sát xung quanh.
Sau đó, tất cả thành viên trong đàn đồng loạt sử dụng Thủy Luân, tạo ra một vòng nước xung quanh cơ thể của mình. Vòng nước này có tác dụng chữa trị theo thời gian và có thể duy trì đến hết trận đấu. Như vậy, nếu có bất kì thành viên nào trong đàn bị thương, đội hình vẫn có thể duy trì ổn định bằng cách thay đổi vị trí các nhóm với nhau, giúp cho những thành viên bị thương có cơ hội hồi phục.
Cuối cùng, mỗi một thành viên trong đàn đều đồng loạt sử dụng Hỗ Trợ, khiến cho cơ thể tỏa ra một vầng hào quang màu xanh lam. Chiêu thức này có tác dụng gia tăng sức mạnh cho những đồng minh xung quanh Pokémon sử dụng. Với số lượng thành viên đông đảo và di chuyển liên tục như vậy, mỗi Yowashi đều nhận được sự Hỗ Trợ của hàng chục thành viên khác trong đàn, khiến cho sức mạnh được gia tăng lên đáng kể.
Với đội hình này, mặc dù không thể tấn công được, nhưng chỉ cần Miniryu để lộ hành tung của mình hay tấn công bất kì thành viên nào trong đàn, tất cả thành viên trong đàn sẽ cùng sử dụng chiêu thức nhanh nhất và mạnh nhất để tấn công cậu ấy ngay lập tức.
- Bác vẫn còn chiêu này sao? Như vậy thì làm sao mà tụi cháu tấn công được.
- Nhưng ta cảm thấy cách nói chuyện của mấy đứa nghe có vẻ không mấy lo lắng thì phải.
- Đây là diễn xuất đó bác. Cháu đang thật sự rất lo lắng. Không biết bác có thể gợi ý cho cháu biết mình nên làm gì được không?
- Bảo ta mách nước cho mấy đứa sao. Ai lại làm thế bao giờ. Ta chỉ cho mấy đứa ba lựa chọn thôi. Một là tấn công, hai là dừng lại, ba là tiếp tục bơi cho đến khi kiệt sức.
- Vậy... cháu xin chọn dừng lại vậy.
Nói rồi, Tsuki liền đưa tay lên ra hiệu cho Miniryu dừng lại. Không ngờ, cậu ấy lại thật sự làm theo ý của cô và xuất hiện ở một khoảng đất trống bên dưới.
Ngay khi Miniryu vừa lộ diện, tất cả thành viên trong đàn Yowashi đều đồng loạt nhìn về phía của cậu ấy và cùng phóng ra một tia nước cực đại với sức công phá đáng sợ, khiến cho cả một vùng biển xung phải rung chuyển.
Ông bác Kaigun cứ nghĩ rằng như vậy là Miniryu đã bị hạ. Nhưng không. Miniryu lại đột nhiên xuất hiện ngay phía trên đàn Yowashi và lao thẳng vào đội hình của mấy cậu ấy một cách liều lĩnh.
- Đánh lạc hướng cũng vô ích thôi. Yowashi. Hội Đồng!
Ngay sau hiệu lệnh của bác Kaigun, cả đàn Yowashi liền đồng loạt xông đến và tấn công Miniryu không thương tiếc. Tuy nhiên, khi nhìn kĩ lại thì, đó không phải là Miniryu mà chỉ là một lớp da của cậu ấy mà thôi.
- Miniryu đang tuổi ăn tuổi lớn nên lột da hơi nhiều thì phải. Mong bác thông cảm cho!
- Yowashi. Mau sắp xếp lại đội hình!
Biết mình đã bị lừa, ông bác Kaigun lập tức ra lệnh cho các Yowashi quay trở lại vị trí của mình, nhanh chóng thiết lập lại đội hình phòng thủ. Tuy nhiên, mọi chuyện đã quá muộn. Hàng trăm vệt sáng xanh mờ ảo chằng chịt không biết từ đâu xuất hiện, liên tục đi xuyên qua đàn Yowashi khổng lồ.
Lúc này, Miniryu mới thực sự xuất hiện ngay bên cạnh Tsuki. Sự hiện diện của cậu ấy chính là dấu hiệu thông báo rằng đòn tấn công vô hình vừa rồi đã chấm dứt.
- Yowashi đã mất khả năng chiến đấu. Miniryu thắng. Như vậy, người chiến thắng trận chung kết của cuộc thi Kawaii Aqua-i chính là thí sinh Tsuki.
Sau khi nghe chị trọng tài tuyên bố kết quả chung cuộc của trận đấu, tất cả những người đang theo dõi thông qua màn hình đều cảm thấy ngạc nhiên, không hiểu vì sao cô ấy lại nói như vậy. Đến khi máy quay phóng to và tập trung vào vẻ mặt của từng thành viên trong đàn Yowashi, bọn họ mới hiểu ra và bắt đầu hò reo, khen ngợi người chiến thắng.
Đòn tấn công của Miniryu thật sự quá nhanh và yên lặng. Mấy cậu Yowashi đều mất khả năng chiến đấu từ lúc nào không ai hay biết. May mà chị trọng tài xinh đẹp với đôi mắt tinh tường đã nhanh chóng nhận ra điều này từ sớm. Nếu không, mọi người vẫn phải ngơ ngác một lúc nữa rồi.
- Con bé nham hiểm này! Không có đối sách của em ấy là như thế này sao? - Anzu nói với mấy cậu Pokémon của mình.
- Cậu ấy cũng mạnh thật nhỉ? Tsuki ấy. - Kasumi chợt đến bắt chuyện với Anzu.
- Phải. Em ấy khá mạnh. Nhưng lại có vài tật xấu không hay cho lắm. Muốn nghe thử không?
- Không cần đâu. Lát nữa, Tsuki sẽ là đối thủ của em. Biết trước điểm yếu của cậu ấy thì không hay cho lắm.
- Không đâu. Đó không hẳn là một điểm yếu. Nếu em nắm được tật xấu này, có khi con bé Tsuki ấy sẽ chịu thi đấu nghiêm túc hơn.
- Vậy sao? Nghe hay đó. Nói em nghe thử xem.
Lễ trao giải diễn ra sau đó không lâu. Tất cả thí sinh đều được nhận một kỉ niệm chương của cuộc thi, giống như một món quà nhỏ thay cho lời cảm ơn vì sự góp mặt của họ trong ngày hôm nay.
Riêng Tsuki thì được nhận thêm một quả cầu Dive với hai màu trắng và xanh lam của sóng biển, trông rất đẹp và hợp tông với cô. Đó chính là quả cầu chứa Pokémon hệ Nước bí ẩn mà thí sinh giành chiến thắng sẽ nhận được trong cuộc thi lần này.
Tuy nhiên, không hiểu vì sao, Tsuki chỉ cầm quả cầu ấy trên tay và ngắm chứ không chịu gọi Pokémon bên trong ra xem thử. Lấy làm lạ, Kasumi liền hỏi xem thế nào.
- Này. Sao cậu không gọi Pokémon ở bên trong ra xem thử đi?
- Hả? À. Tớ chỉ muốn nhận luôn phần thưởng còn lại trước khi xem Pokémon trong đây là gì thôi. Tớ sợ xem xong phấn khích quá rồi không tập trung vào trận đấu được.
- Chỉ vậy thôi phải không? Nếu vậy thì mời cậu xuống biển. Chúng ta sẽ giải quyết nhanh chuyện này. Tớ sốt ruột muốn biết Pokémon trong đó là gì lắm rồi.
- Khoan đã! Cậu không biết Pokémon trong đây là gì sao?
- Không. Tớ chỉ được mời làm người đại diện thôi chứ đâu phải thành viên trong Ban Tổ chức đâu mà biết.
- Được rồi. Vậy thì đấu nhanh thôi nào. Không biết cậu có thể sử dụng Gyarados để đấu với tớ được không?
- Gyarados? Cũng được. Nhưng cậu định chọn Pokémon nào để với cậu ấy đây?
- Thì... Kosokumushi.
- Kosokumushi? Cậu không thấy thực lực hai bên có hơi chênh lệch sao?
- Có sao đâu. Đấu giao hữu vui thôi mà.
- Được thôi. Nếu cậu không sợ thì tớ xin chiều.
Như vậy, Tsuki đã giành chiến thắng trong cuộc thi Kawaii Aqua-i và có được một trận đấu giao hữu với Kasumi, Thủ lĩnh của Nhà thi đấu Hanada, như cô hằng mong muốn. Trận đấu ấy sẽ diễn ra như thế nào? Ai sẽ là người giành chiến thắng? Hãy cùng chờ xem.
▶HẾT CHƯƠNG 17◀
Cập Nhật Từ Điển Pokémon:
1. Ashimari (Popplio)
2. Ashirene (Primarina/Ashireenu)
3. Yowashi (Wishiwashi)
• Trạng thái Đơn lẻ (Solo Form)
• Trạng thái Bầy đàn (School Form)
4. Gyarados (Gyaradosu)
5. Crab (Krabby/Kurabu)
6. Heigani (Corphish)
7. Menokurage (Tentacool)
8. Maril (Marill/Mariru)
9. Tosakinto (Goldeen)
10. Showers (Vaporeon/Shawaazu)
11. Kameil (Wartortle/Kameeru)
12. Kamex (Blastoise/Kamekkusu)
Cập Nhật Từ Điển Chiêu Thức:
1. Thủy Lưu Vĩ (Aqua Tail): Một chiêu thức hệ Nước. Pokémon sẽ tạo ra một xoáy nước dưới đuôi của mình rồi sử dụng nó để tấn công đối phương.
2. Siêu Tốc Độ (Agility/High-speed Movement/Kousoku Idou): Một chiêu thức hệ Tâm Linh. Trong game, đây là một chiêu thức hiệu ứng giúp gia tăng tốc độ của Pokémon sử dụng. Trong anime, cách thể hiện của chiêu thức này khá là đa dạng. Lúc thì giống như Tấn Công Tốc Độ, lúc thì giống như Tập Kích.
3. Long Vũ (Dragon Dance/Ryuu No Mai): Một chiêu thức hệ Rồng. Khi sử dụng, Pokémon sẽ được gia tăng sức mạnh và tốc độ.
4. Thần Tốc (Extreme Speed/Swiftness/Shinsoku): Một chiêu thức hệ Thường. Phiên bản khác của Tấn Công Tốc Độ nhưng xịn hơn rất nhiều.
5. Thủy Luân (Aqua Ring): Một chiêu thức hệ Nước. Khi sử dụng, Pokémon sẽ tạo ra những vòng nước xung quanh cơ thể, giúp chúng tự hồi phục theo thời gian.
6. Hội Đồng (Beat Up/Gang Up/Fukurodataki): Một chiêu thức hệ Bóng Tối. Từng là hàng độc quyền của Nyula. Đúng như cái tên của mình, khi sử dụng chiêu thức này, Pokémon sẽ kéo cả đám bạn trong đội ra và hội đồng đối phương một trận. Chính vì tính chất phức tạp như vậy, chiêu này chưa từng được xuất hiện trên anime.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro