Poet
Poet: Rabindranath Tagore (1861-1941)
The most distant way in the world
is not the way from birth to the end
it is when I sit near you
that you don’t understand I love you
The most distant way in the world
is not that you’re not sure I love you
It is when my love is bewildering the soul
but I can’t speak it out
The most distant way in the world
is not that I can’t say I love you
it is after looking into my heart
I can’t change my love
The most distant way in the world
is not that I’m loving you
it is in our love
we are keeping between the distance.
The most distant way in the world
is not the distance across us.
it is when we’re breaking through the way
we deny the existence of love
So the most distant way in the world
is not in two distant trees.
it is the same rooted branches
can’t enjoy the co-existence
So the most distant way in the world
is not in the being separated branches
it is in the blinking stars
they can’t burn the light
So the most distant way in the world
is not the burning stars
it is after the light
they can’t be seen from afar
So the most distant way in the world
is not the light that is fading away
it is the coincidence of us
is not supposed for the love
So the most distant way in the world
is the love between the fish and bird
one is flying at the sky,
the other is looking upon into the sea.
Đã được trans sang tiếng Trung và ss Jini dịch bản Trung đó sang tiếng Việt:
世界上最遥远的距离
不是 生与死
而是 我就站在你面前 你却不知道我爱你
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này không phải giữa sự sống và cái chết
Mà là em đứng trước anh, nhưng anh lại không biết: Em Yêu Anh.
世界上最遥远的距离
不是 我就站在你面前 你却不知道我爱你
而是 明明知道彼此相爱 却不能在一起
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này không phải em đứng trước anh
anh lại không biết: Em Yêu Anh
Mà là biết rõ yêu nhau nhưng không thể ở bên nhau.
世界上最遥远的距离
不是 明明知道彼此相爱 却不能在一起
而是 明明无法抵挡这种思念
却还得故意装作丝毫没有把你放在心里
Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải biết rõ yêu nhau
nhưng không thể ở bên nhau
Mà là không thể ngừng nỗi nhớ nhung
lại phải cố ý giả vờ không hề có anh trong trái tim.
世界上最遥远的距离
不是明明无法抵挡这种思念
却还得故意装作丝毫没有把你放在心里
而是 用自己冷漠的心 对爱你的人
掘了一条无法跨越的沟渠 。
Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải là:
không thể ngừng nỗi nhớ nhung
lại phải cố ý giả vờ không hề có anh trong trái tim.
Mà chính là phải đối xử với người em yêu bằng trái tim lạnh lùng,
đào lên một con kênh không thể vượt qua.
*************
(ss ấy chỉ dịch đoạn này thôi, hơn nữa bản full tiếng Trung cũng có rất nhiều dị bản khác nhau)
Thực ra thì mình biết và thích cái bản tiếng Trung trước rồi cơ :X Bài thơ này hay và nổi tiếng đến nỗi, mình sẽ thuộc luôn nó nếu như đọc nhiều truyện ngôn tình, bởi nó được trích dẫn rất thường xuyên và liên tục ==
Một bài hát được sử dụng làm nhạc chuông của 2 nhân vật chính-“Tha thứ” (ca sĩ Trương Ngọc Hoa), nhẹ nhàng mà buồn…
原谅
张玉华
作词:徐世珍 作曲:Kiroro
雪花飘(新歌+精选)
——–
原谅把你带走的雨天
在突然醒来的黑夜
发现我终于没有再流泪
原谅被你带走的永远
时钟就快要走到明天
痛会随着时间 好一点
那些日子你会不会舍不得
思念就像关不紧的门
空气里有幸福的灰尘
否则为何闭上眼睛的时候 那么疼
谁都别说 让我一个人躲一躲
你的承诺 我竟没怀疑过
反反覆覆 要不是当初的温柔
毕竟是我爱的人
我能够怪你什么
原谅把你带走的雨天
在渐渐模糊的窗前
每个人最后都要说再见
原谅被你带走的永远
微笑着容易过一天
也许是我已经 老了一点
否则为何闭上眼睛的时候
又全都想起了
谁都别说 让我一个人躲一躲
你的承诺 我竟然没怀疑过
反反覆覆 要不是当初深深爱过
我试着恨你 却想起你的笑容.
Bản dịch của ss Den (DennisQ):
原谅把你带走的雨天 Tha thứ cho ngày mưa đã mang anh đi
在突然醒来的黑夜 Trong đêm tối khi bất ngờ tỉnh lại
发现我终于没有再流泪 Phát hiện ra cuối cùng em đã không còn rơi nước mắt
原谅被你带走的永远 Tha thứ cho vĩnh hằng đã bị anh mang đi mất
时钟就快要走到明天 Đồng hồ đã sắp chỉ đến ngày mai
痛会随着时间好一点 Nỗi đau sẽ khá hơn theo thời gian
那些日子你会不会舍不得 Những tháng ngày ấy anh có thấy luyến lưu không
思念就像关不紧的门 Nỗi nhớ như một cánh cửa không khép chặt
空气里有幸福的灰尘 Trong không khí có những hạt bụi hạnh phúc
否则为何闭上眼睛的时候 Nếu không thì vì sao khi nhắm mắt
那么疼 Lại đau đến thế
谁都别说 Xin đừng ai nói gì
让我一个人躲一躲 Để em trốn tránh một mình
你的承诺 Lời hứa của anh
我竟没怀疑过 Mà em lại chưa hề hoài nghi
反反覆覆 Lặp đi lặp lại
要不是当初的温柔 Nếu không vì sự dịu dàng ban đầu
毕竟是我爱的人 Dù sao cũng là người em yêu
我能够怪你什么 Em có thể trách gì anh đây?
原谅把你带走的雨天 Tha thứ cho ngày mưa đã mang anh đi
在渐渐模糊的窗前 Trước khung cửa sổ đang dần mờ nhòa
每个人最后都要说再见 Mỗi người rồi cuối cùng cũng phải nói tạm biệt
原谅被你带走的永远 Tha thứ cho vĩnh hằng đã bị anh mang đi mất
微笑着容易过一天 Mỉm cười để dễ dàng sống qua một ngày
也许是我已经老了一点 Có lẽ là em đã già hơn
那些日子你会不会舍不得 Những tháng ngày ấy liệu anh có quyến luyến?
思念就像关不紧的门 Nỗi nhớ như cánh cửa khép không chặt
空气里有幸福的灰尘 Trong không khí có những hạt bụi hạnh phúc
否则为何闭上眼睛的时候 Nếu không thì vì sao khi nhắm mắt
又全都想起了 Lại nhớ hết tất cả?
谁都别说 Xin đừng ai nói gì
让我一个人躲一躲 Hãy để em trốn tránh một mình
你的承诺 Lời hứa của anh
我竟然没怀疑过 Em lại chưa từng hoài nghi
反反覆覆 Lặp đi lặp lại
要不是当初深深爱过 Nếu không phải đã từng yêu sâu đậm
我试着恨你 Em đã từng thử hận anh
却想起你的笑容 Nhưng chỉ nhớ đến nụ cười của anh.
EM NẤU TÌNH YÊU THÀNH MÓN CANH
----------------------------------------
T/giả:Hạ Âu
Em nấu tình yêu thành món canh
Không gia vị, không bỏ đường
Nhưng nêm chút cảm xúc sôi trào
Em nấu tình yêu thành món canh
Những vui buồn đớn đau gác lại bên
Để lửa nho nhỏ
Rồi thưởng thức...
Em nấu tình yêu thành món canh
Không thổ lộ, không khoa trương
Để đôi khi trong cô tịch
Mình em nếm...
Em nấu tình yêu thành món canh
Như hương hoa lan xa mười dặm dù trời lặng gió
Thẩm thấu, cho và gửi lại
Thanh thoát...
Em nấu tình yêu thành món canh
Không dục vọng không vật chất nhưng đường dài
Lo khi trái tình yêu chín
Nơi em sẽ rộn ràng...!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro