iii. cá quẫy mặt trời
bình minh lên biển loang ánh vàng
sóng gợn lòng sâu khúc "hồn hoang"
mặt trời rực lửa
sóng cuộn trào dâng
đốt cháy tim ta
hương gió ngần trong biếc
gió thì thào, ngỡ rằng ta không biết
rằng tim anh đã có ai khác rồi
đâu còn những chiều tà, cái hôn môi
giờ đơn côi
đã bao vòng hết cả
ta yên lặng nhìn ngắm ngoài khơi xa
cánh hải âu bay, những đàn cá
tim dậy lên một cảm xúc kì lạ
cá quẫy mặt trời, tình quẫy bức lòng ta...
(Nữ Anh Vương)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro