nhớ em
tôi yêu em
vào ngày thu tháng 8
tình ta đẹp
tựa nước chảy mây trôi.
nhưng em ơi
đời không thương ai cả
em bệnh rồi
tình ta biết sao đây.
nằm bên giường
hai ta đan bàn tay
hơi thở em
nhọc nhằn sắp biến mất.
em nhìn tôi
nở nụ cười mềm mại
em bảo rằng
cảm ơn anh bên em.
vuốt má tôi
vuốt đi hàng nước mắt
thủ thỉ rằng
xin hãy quên em đi.
mai sau này
mong anh thương người khác
đừng nhớ em
dang dở cả đời anh.
em đi rồi
bỏ tôi đi vĩnh viễn
vẫn sống tốt
nhưng cô đơn đến già.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro