Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

sau một lúc ngồi dỗ em bé phương nhi đến từ vị trí của bảo ngọc thì cuối cùng hai con người này cũng chịu nhất mông lên đi chuẩn bị sau khi biết sắp trễ tới nơi.

"đó đó ngồi khóc trễ giờ rồi nè trờiii" bảo ngọc lật đật bay vào phòng thay đồ khi thấy đồng hồ đã điểm bảy giờ rưỡi, ừ thì còn tận ba mươi phút để chuẩn bị, nhiều ghê ha.

"ủa ủa tự nhiên đổ thừa em" phương nhi cũng hấp tấp đi skincare, make up này nọ nhưng vẫn không quên nói vọng ra trả treo với bảo ngọc.

"hai đứa có thôi đi không, sắp trễ tới nơi rồi kìa, chị nói từ lúc 7 giờ mà sao tới giờ này mới chuẩn bị" mai phương bước ra khỏi phòng khi mọi thứ đã tươm tất, chị có chút bực bội khi hai đứa nhỏ kia đến giờ mới chịu đi thay đồ, không biết có kịp không đây.

"dạ dạ em sắp xong rồi, chị la con bé phương nhi kia kìa, tại ẻm mà em trễ đó, em không biết gì đâu huhu" bảo ngọc may là buổi sáng có make up sẵn rồi nên giờ chỉ cần thay bộ đồ là xong, người lâu nhất là phương nhi, dậy sớm nhất nhưng cũng là người chuẩn bị lâu nhất.

"thôi bây giờ như vậy đi, ngọc em lấy xe chạy lên công ty trước đi, lát nữa chị với nhi lên sau" mai phương quay qua nói với bảo ngọc, một phần để bảo ngọc lên đó xem tình hình, một phần mai phương có chuyện riêng muốn nói với phương nhi, một mũi tên trúng hai con nhạn.

"ổn hong vậy bà" bảo ngọc hơi nghi hoặc nhìn mai phương.

"bây giờ mà đợi nữa là trễ cả ba đứa, em cứ lên đó trước đi, dì dung hay mấy chị lớn có hỏi thì lựa lời mà nói nha" mai phương đẩy bảo ngọc ra phía ngoài cửa, giống đuổi khéo quá ha.

'ủa rồi sao bà với tui hong đi chung, rồi bé nhi đi sau,ngộ ha' đương nhiên bảo ngọc chỉ dám nghĩ trong đầu, đành làm theo lời mai phương vậy.

sau khi thấy bảo ngọc đã lái xe đi, mai phương liền vào mục đích chính của mình.

"nhi, chị hỏi này, em với nhật nam là người yêu của nhau phải không?" mai phương giọng hơi trầm xuống, đứng quay lưng lại với em. phương nhi đang make up thì khựng lại trước câu hỏi của chị, em không muốn chị và em phải nói về vấn đề này chút nào.

"chị này, em không có, lúc nãy em đã giải thích rồi mà" phương nhi cười giã lã với chị, do mai phương đứng quay lưng lại nên em không thể quan sát cảm xúc trên gương mặt của chị lúc này, em cũng không biết tại sao mai phương lại hỏi em về vấn đề này, em cũng không thể biết mai phương hiện giờ đang nghĩ gì.

"hãy tìm một người có thể chăm sóc cho em nhé"

phương nhi không hiểu câu nói này của chị, hôm nay chị mai phương làm sao vậy không biết.

phía bảo ngọc đang phóng 70km/giờ cuối cùng cũng tới, tự nhiên giao hết trách nhiệm lên người bảo ngọc vậy hà.

vừa bước vào công ty đã thấy mấy chị lớn có mặt đông đủ hết, mà hình như thiếu chị tiên thì phải. tiểu vy thấy bảo ngọc đi vào thì nhìn xung quanh rồi hỏi.

tiểu vy: trời ơi tới sớm dữ ha bà, hai người kia đâu rồi.

bảo ngọc: em xin lỗi mấy chị nha, tại vì tụi em gặp một số trục trặc á, còn chị phương với bé nhi đi sau ạ, em xin lỗi nhiều ạ.

thấy bảo ngọc bối rối trả lời thì phương anh lên tiếng.

phương anh: không sao đâu bé, hoảng lại 30 phút nữa mới họp mà, cứ thoải mái nha.

bảo ngọc nghe xong mới nhẹ được mấy kí trong người, vội nhắn tin báo cho mai phương biết.

lê nguyễn bảo ngọc
alo bà, hoảng lại 30 phút nữa mới họp nha, làm rén muốn xỉu.

huỳnh nguyễn mai phương
okay cảm ơn khủng long, chị với nhi gần xong rồi.

seen

"xong rồi, mình đi thôi chị" phương nhi khoác tay mai phương ra chỗ giữ xe, nhưng em lại có cảm giác chị mai phương hôm nay lạ lắm, bình thường em thân mật như vậy chị sẽ luôn nói mấy lời châm chọc em, hôm nay lại im lặng đến lạ thường.

"chị mai phương? em có làm gì sai không" phương nhi nhẹ giọng hỏi, bây giờ nhìn em như một em bé vừa mới bị mẹ la vậy.

"h-hả? em hỏi vậy là sao, sai gì" mai phương thấy em đặt ra câu hỏi như vậy bèn quay trở lại trạng thái vui vẻ như bình thường, hình như mình vừa làm cho em bé sợ rồi.

"sao em thấy chị im lặng quá vậy" phương nhi thấy mai phương cười với mình thì cũng thả lỏng được phần nào.

"chị bình thường mà, mình đi thôi bé" mai phương đánh trống lãng sang một chủ đề khác. phương nhi trong suốt quãng đường tay luôn ôm eo chị, cằm thì đặt lên vai chị, trông không thể không giống những cặp tình nhân hơn.

"em xin lỗi các chị nha, tụi em gặp vấn đề nên tới trễ ạ" mai phương sau khi bước vào công ty liền lễ phép cúi đầu chào các chị. phương nhi vừa đến thì liền kiếm chỗ gần gần chị thùy linh rồi ngồi đó, một em bé đu idol thành công.

phương anh: chào hai bé, không sao đâu mà, cứ thoải mái lên, tụi mình là một gia đình mà.

chị phương anh luôn luôn tinh tế như vậy, biểu sao ai đó mê như điếu đổ.

ngọc thảo: chồi ồi chị phương anh của tui ôn nhu quá đii

ngọc thảo bắt đầu sáp lại phương anh rồi ôm ấp các kiểu.

thùy linh: thôi em xin ạ.

tiểu vy: chê, có chị tiên ở đây là mấy người biết tay tui rồi.

thùy linh: ui quên tui có bé đậu mà, bé đậu ớii.

kiều loan, bảo ngọc, phương nhi, mai phương: ???

những con người không có tình yêu xin từ chối hiểu ạ.

phương anh: thôi vô họp nè mấy đứa.

sau khi tất cả mọi người đã ổn định, dì dung bước vào đặt cốc cà phê lên bàn rồi đưa cho mỗi người một tờ giấy gì đó.

"mình thay đổi lịch trình một xíu nha mấy đứa, vì thùy tiên phải qua thái xử lí chuyện gấp nên bắt buộc phải thay đổi, hơi cực cho mấy đứa nhưng mà ráng xíu nha, cuối tuần này mình có party để thưởng cho top 3 miss world việt nam 2022 trong mấy tuần nay đã làm rất tốt nha"

tiểu vy: đã quá taa, lâu lắm rồi gia đình mình mới có một buổi party đó nha.

mai phương: dạ tụi con cảm ơn mẹ dung rất nhiều, tụi con sẽ cố gắng làm tốt hơn và khắc phục điều còn thiếu sót, hứa sẽ không phụ lòng mẹ dung ạ.

mai phương vừa nói xong thì một tràn pháo tay rần rần.

đỗ hà: giỏi quá ạ, mờ ê mê.

ngọc thảo: quá đỉnh mười điểm.

mai phương:mọi người quá khen rồi ạ.

mai phương ngượng ngùng cúi đầu cười một cái, lại vô tình khoảnh khắc dễ thương này lọt thỏm vào mắt của phương nhi, em cũng vô thức mỉm cười. chỉ cần nhìn thấy chị vui vẻ, như vậy là đủ rồi, em không dám đòi hỏi gì thêm đâu.

sau khi cuộc họp kết thúc, tiểu vy liền rủ rê mọi người đi ăn, nhưng điều nhận lại được là những câu trả lời thật phũ phàng.

ngọc thảo: hoi để lần sau nha bà, tui đi hẹn hò với chị phương anh òi.

thùy linh: tui cũng có hẹn với bé đậu rùi, xin lỗi bà, để dịp khác ha.

phương nhi nhìn hai cặp đôi kia quấn quít mà ganh tị, em nhìn sang phía mai phương. khi nào em mới có được chỗ đứng đấy trong lòng chị đây chị ơi?

tiểu vy: ủa gì z trời?

kiều loan: còn chị nè em

kiều loan giả vờ tựa đầu vào vai tiểu vy, ngay lập tức liền bị tác động vật lý, người ta là hoa có chủ rồi nha.

tiểu vy:chờ ê chê bà nha. tốp 3 mấy đứa có muốn đi ăn với hai kẻ cô đơn này không nhỉ.

bảo ngọc: chắc có mình em đi à chị ơi, hai cái con người kia cũng đi hẹn hò ròi.

tiểu vy, kiều loan:???

mai phương: nó sảng đó mấy chị, em là thẳng nữ à nha.

phương nhi đứng bên cạnh mấy chị chỉ biết cười cười. em là bé út mà, mấy chị nói sao thì nghe vậy thôi. vả lại em đang bận ngắm ai đó đến mức không muốn mở lời nói chuyện luôn rồi.

tiểu vy: alo bé út có đi hong nè.

tiểu vy thấy phương nhi đứng trân trân thì vỗ vai em một cái, làm em giật cả mình, nhanh chóng quay lại trả lời chị.

phương nhi: dạ có chứ, sao em dám từ chối lời mời của hoa hậu việt nam 2018 đây.

tiểu vy: cũng giỏi nịnh quá ha bé.

mai phương nhìn em, em ấy trong những lúc như vậy thật đáng yêu. rồi chị chợt nhớ ra, chẳng phải lúc nào em ấy cũng hồn nhiên vui vẻ thế này sao, là do chị vô tâm không để ý đến mới phải.
------

kiều lone: riết rồi đứa nào cũng có đôi có cặp, còn tui thì saooo.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro