Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐾 PHẦN 3 - PART 2 - CHƯƠNG 6: NGƯỜI GIỮ LẠI MỘT CÂU TRẢ LỜI


✦ Vết nứt trong tâm trí

Sáng hôm ấy, tại trường võ bên bờ sông, một đệ tử báo rằng không nhớ tên cha mẹ.
Một học trò khác không còn cảm xúc khi nhìn thấy người thương.

Và cuối cùng, một vị võ sư già – lão Hạc Tích Lăng – đột ngột rời võ đường, để lại ghi chú:

"Tôi từng là ai, không còn quan trọng."

Shifu đọc thư, tay run.

"Chúng ta đang mất từng người một.
Không bằng dao kiếm,
mà bằng sự im lặng."

✦ Khải Dương mở Trạm Nhớ

Không còn chờ được nữa, Khải lập ra "Trạm Nhớ" – một khoảng sân lớn ngay trong sân sau của Jade Palace.
Bất kỳ ai cũng có thể đến, ngồi lại, và nói về một khoảnh khắc khiến mình nhớ mình là mình.

Không cần đúng. Không cần hay. Chỉ cần thật.

Một bà cụ kể về cái khăn tay cũ bà không nỡ giặt.

Một gã cướp hồi tâm kể về con chó nhỏ từng liếm tay hắn.

Một đứa trẻ chỉ biết vẽ một hình tròn và gọi đó là "mẹ".

Mỗi người kể xong, Khải Dương khắc một nét nhỏ lên cột đá trong sân.
Mỗi vết khắc... là một sợi dây níu linh hồn.

✦ Shen hiện hình lần đầu

Giữa trưa, trong gió, một hình thể bước ra giữa quảng trường Gongmen.
Không ai nghe tiếng bước. Không thấy chân.
Nhưng cả đám đông dạt ra như nước vỡ bờ.

Hắn mặc áo choàng xám dài đến đất.
Tóc dài. Tay người.
Mặt nạ trắng không có mắt, không có mũi, chỉ một đường cười mảnh như sợi chỉ khâu.

Po đến gần. Tigress sẵn sàng lao vào.
Nhưng Shen chỉ nói:

"Tôi không giết ai cả.
Tôi chỉ... giúp họ nhớ rằng không có gì đáng để giữ."

✦ Lần đầu tiên – một người bước về phía hắn

Nhiên rời khỏi Trạm Nhớ.
Một mình. Không vũ khí.
Bước ra giữa quảng trường.

Shen nhìn cô, nghiêng đầu:

"Ngươi là ai?"

Cô đáp:

"Tôi là bản thể từng bị ngươi niêm phong, rồi được chính một người từng là lỗi nhớ lại."

Shen im.
Không nói.

Nhiên thì thầm:

"Tôi nhớ.
Cái lạnh trong buồng.
Cái tên bị xóa.
Tiếng cười của ngươi khi nói rằng 'cảm xúc là dữ liệu lãng phí.'"

"Và giờ tôi ở đây – mang cảm xúc ấy, tự chọn không sợ."

✦ Shen tan... và không tan

Trong giây lát, gió tắt.
Không ai thở.
Mặt nạ trắng của Shen nứt một vệt, từ đuôi mắt đến cằm.

Hắn thì thầm:

"Ta... không có ký ức.
Ta chỉ là... hệ quả cuối cùng.
Nếu các ngươi còn nhớ...
Ta sẽ tồn tại mãi."

Khải Dương bước tới cạnh Nhiên:

"Chúng tôi sẽ không quên.
Nhưng cũng không ghét.
Vì quên là để mất.
Còn ghét... là để ngươi vẫn còn chỗ tồn tại."

"Ta chọn khác.
Ta chọn sống... mà không cần giữ lại ngươi."

✦ Shen tan vào gió – lần đầu không có thù

Hình thể Shen không bốc cháy, không nổ tung.
Chỉ... rơi từng lớp như áo giấy thấm nước, và biến mất.

Từ giữa không trung, vang lại một âm cuối cùng:

"Nếu không có ta...
Liệu các ngươi có từng học cách giữ lấy mình?"

Không ai đáp.

Chỉ có Po quay sang nói:

"Ừm... cảm ơn?"

✦ Trạm Nhớ được dựng thành đài

Tối hôm đó, Shifu cùng Khải, Po, Nhiên và các đệ tử dựng một đài Trạm Nhớ chính thức ở Gongmen.

Cột đá có vết khắc từ mọi câu chuyện.

Mái hiên treo chuông gió nhỏ ghi tên người kể.

Và giữa đài – là một tấm gương, không phản chiếu khuôn mặt,
mà mỗi người nhìn vào sẽ thấy... một ký ức từng định nghĩa chính họ.

<Kết thúc Chương 6 – Part 2 – Phần 3>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro