
🐾 PHẦN 2 - CHƯƠNG 9: TẤM GƯƠNG KHÔNG CÓ HÌNH
✦ Buổi sáng yên ả sau bão
Thung Lũng Bình Yên sống đúng với cái tên của nó.
Sau trận chiến với Phân Thể Số Ba, bầu trời hôm nay xanh nhạt, sương mờ nhẹ, nắng không gắt.
Crane đang tập bay thấp cùng học trò. Viper chữa thương cho mấy con thú nhỏ. Monkey dựng lại bức tường gỗ bị phá vỡ đêm qua. Tai Lung... không rời đi, nhưng cũng không ở giữa đám đông. Hắn lặng lẽ ngồi dưới cây đào, đọc cuốn sách mượn từ thư viện – cuốn "Cách chấp nhận một thế giới không như kỳ vọng."
Po thì ngồi bên hiên nhà, đôi tay bó gối, miệng ngậm đũa tre. Đôi mắt không còn hoang mang, nhưng cũng chưa yên hẳn.
"Họ nói tôi là Chiến Binh Rồng." – cậu lẩm bẩm.
"Nhưng nếu tôi không phải... thì sao?"
✦ Cuộc gặp gỡ không có bài giảng
Buổi trưa, Shifu tìm Po. Không gậy, không uy, không giảng.
Ông chỉ đơn giản nói:
"Cuộn bí kíp... đã sẵn sàng."
Po đứng dậy. Không hỏi. Không từ chối.
✦ Tầng cao nhất
Po bước từng bước lên bậc đá dẫn tới tháp ngọc. Khải đi phía sau, không nói gì. Ngũ Đại, Shifu và Oogway (trong tưởng niệm) đứng bên dưới dõi theo.
Khi Po chạm vào trụ đỡ cuộn bí kíp, Khải dừng lại, chắp tay:
"Đừng cố nhìn thấy điều gì đặc biệt.
Chỉ cần... thành thật với người trong giấy."
✦ Tấm giấy trống
Po mở cuộn bí kíp.
Ánh sáng vàng tỏa ra.
Cậu hít sâu — rồi sững lại.
Trên cuộn giấy...
Không có gì cả.
Chỉ là một bề mặt phản chiếu, lấp loáng hình ảnh chính cậu — đôi mắt tròn, tay mập, bụng phệ, gương mặt lo lắng.
✦ Khoảnh khắc im lặng — rồi bật cười
Po im lặng.
Rất lâu.
Rồi đột nhiên... bật cười.
Cười to, cười lớn, cười đến độ lăn cả ra sàn.
Khải nhướng mày.
"Thấy gì rồi à?"
Po quay lại, mặt đỏ bừng:
"Là tôi! Trong giấy đó là tôi!"
"Và tôi... trông cực kỳ ngốc nghếch khi nghiêm túc!"
Cả sân ngỡ ngàng.
Po ngồi dậy, lau nước mắt:
"Tôi hiểu rồi. Bí kíp không nói cách để trở thành ai khác.
Mà là: tôi... đã đủ rồi."
"Chỉ cần tin điều đó, tôi có thể làm bất kỳ thứ gì — theo cách của tôi!"
✦ Sự thật đơn giản nhất
Shifu bước lên, ánh mắt dịu đi sau bao năm căng cứng:
"Con đã hiểu.
Bí kíp không phải là sức mạnh.
Mà là sự chấp nhận.
Một khi con không còn cố làm bản sao của ai khác —
Con mới thật sự là chính mình."
✦ Dạ Khải – Một dòng chữ mới
Tối hôm đó, Dạ Khải về phòng, mở cuốn sổ mà từ lâu không còn sợ viết. Cậu chấm bút, viết chậm rãi:
"Po đã thấy điều tôi từng không dám nhìn:
Rằng bản thân là đủ.
Không cần là chiến binh, không cần là thiên tài.
Chỉ cần là một người... không cố làm bản sao."
"Và lần đầu tiên, tôi soi mình trong nước —
Mà không thấy Phân Thể nào đang đợi phía sau."
✦ Cuối chương – Sự tĩnh lặng quý giá
Trăng tròn phủ sáng lên cả Jade Palace.
Các đệ tử ngồi quanh bếp, chia nhau bánh hạt dẻ.
Tai Lung không ăn, nhưng ngồi gần.
Shifu pha trà.
Khải đọc sách.
Po... đang kể chuyện cười dở dang mà chẳng ai hiểu.
Không khí không hoàn hảo.
Nhưng... đủ.
<Kết thúc chương 9 – Phần 2>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro