Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày mới...

Ngày mới, con người tất bật hối hả để chạy ngược xuôi theo dòng đời.
Tôi một cô bé 18 tuổi cũng chào đón ngày mới như thế.Gia đình tôi không giàu, ba tôi là người lái xe thuê cho một gia đình giàu có, còn mẹ tôi là giáo viên mầm non.
Chúng tôi sống trong một căn nhà nhỏ.Nhưng ngôi nhà của tôi rất ấm áp bởi những bữa cơm gia đình có ba và mẹ yêu thương và bên cạnh nhau.Tôi cảm thấy hạnh phúc và rất kêu hãnh với mọi người khi nói về gia đình tôi.

"Chào buổi sáng ba mẹ con đi học đây! Tôi tặng ba mẹ mỗi người một cái ôm thể hiện yêu thương."

"con gái đi học vui vẻ."

"Ánh Dương còn quên mang dù kìa.

Mẹ tôi chạy ra cửa.Trao cho tôi cây dù nhỏ.
Tôi đến trường học bằng một chiếc xe đạp cũ.Trên con đường là những hàng cây xanh mát.Tôi thích đạp xe trên con đường ấy vì nếu có mưa phùn thi lãng mạng như trong phim Hàn ý.Trường học của tôi rất đẹp, chất lượng nhất thành phố.Ba tôi được bà chủ giới thiệu ngôi trường này.Cho nên gia đình tôi đã quyết định cho tôi vào đó học.Có thể nói nó chỉ dành cho những đứa con nhà giàu và những thiên tài.Tôi đã nổ lực và cố gắng để xin học bổng để vào ngôi trường V-star.
Hôm nay tôi đến gặp thầy hiệu trưởng và xin nhận lớp.Đến trường tôi vội vàng gửi xe đạp .Sau đó đi dọc lối hành lang trường học để đến gặp thầy hiệu trưởng.Trước mắt tôi là một cánh cửa màu đen xì.Mặc dù cánh cửa ấy không làm gì tôi thì nó cũng gây cho tôi một cảm giác hồi hợp.
"Cốc cốc..cốc"
"Mời vào.Tiếng vọng từ bên trong cánh cửa"

"Em chào thầy.Em tên là Nguyễn Ánh Dương.Hôm nay em đến xin nhận lớp ạ"

Thầy hiệu trưởng là một người hiền hậu dễ gần.Thầy mỉn cười vui vẻ nói:

"Oh! Ánh Dương phải không ? Em là học sinh mới chuyển về lại có thành tích học suất sắc như vậy thầy rất hoan nghênh.Bây giờ em hãy đến lớp 12A1 gặp cô Tuyết để nhận lớp.Thầy có báo trước với cô rồi."

"Vâng em cảm ơn thầy.Đáp lại là một nụ cười tươi và lời chào tạm biệt thầy."

Ngôi trường mới thật là rộng.Rất may là tôi đã tranh thủ đến sớm nên không sợ trễ.Hình như tôi bị lạc rồi, sao đi mãi chưa đến được lớp 12A1.

"Này bạn ơi! Cho mình hỏi...."

Anh chàng đang đứng đeo tai phone vội tháo phone xuống và nhìn tôi bằng một ánh mắt khó chịu

-Chuyện gì? ~~

Đẹp quá.Từ lúc chào đời đến hôm nay Ánh Dương này mới thấy một người con trai đẹp đến thế.Cái dáng cao cao khi nhìn tôi có chút bất cần.

"Omz..Mình mới chuyển về nên bị lạc rồi.Cho hỏi 12A1 nằm ở đâu thế?
Chàng trai không nói gì.Anh mắt nhìn tôi đăm chiêu.Rồi chỉ tay về phía trước"

Tôi nhìn theo cái chỉ tay của cậu ấy.À thì ra 12A1 ngay phía trước thế mà mình không để ý ^^ Không biết người ta có hiễu lầm gì không nữa.Xấu hổ quá.Tôi vội vàng cúi đầu cảm ơn và chạy nhanh đi @@ Hình như đằng sau lưng tôi có một người đang cười thì phải.
-Reng..Reng.Rennnn.
Tiếng chuông vào học.Cô Tuyết dẫn tôi đến trước mặt cả lớp để giới thiệu.

"Chào cả lớp.Hôm nay lớp mình có một bạn học sinh vừa chuyển về.Các em vỗ tay để chào đón bạn nào."

"Chào các bạn mình tên Ánh Dương.Rất vui đến lớp 12A1 học với các bạn.Mong mọi người giúp đỡ."

Tôi cảm thấy run run.Nhưng mỗi lần run run thì tôi cười tít mắt để cảm thấy mình ổn.
Quả thật lớp học tôi toàn trai xinh gái đẹp.Các bạn nam thì cứ sành điệu và đậm chất công tử bột ghê gớm.Đây là kiểu con trai tôi không bao giờ thích.Nữ sinh thì trong sang chảnh với những chiếc tui xách hàng hiệu.Tôi cũng từng mê mẩn những món đồ hiệu của các hãng thời trang danh tiếng trên thế giới.Nên tôi có tìm hiểu qua.Nhưng chưa bao giờ Ánh Dương dám mua cả hihi

"Ánh Dương em ngồi bàn cuối dãy tổ một nhé!"

Cả lớp oà lên làm tôi không hiểu gì? Có vài ánh mắt khó chịu của một số cô gái trong lớp đang chỉa vào tôi.Đám con trai bàn tán xì xầm?-? Nhìn ánh mắt của bọn con trai như sắp có chuyện vui để xem vậy!
Tôi mặc kệ tất cả.Ánh Dương này không quan tâm đâu nha.Đến bàn cuối tôi bỏ balo xuống bắt đâu lấy tập vỡ ra .Theo tuyến trình lịch học hôm nay thì lớp 12A1 sẽ học tiết văn.Mọi người không còn chú ý tôi nữa khi thầy giáo dạy văn đến.À không đây là một anh thầy.Trong thầy còn rất trẻ với vẻ ngoài thư sinh.Một thanh niên nghiêm túc.
Kế bên tôi hình như còn một người bạn nữa.Trốn tiết à? Sao nảy giờ tôi không thấy? Tôi nghĩ thầm....Cả hai tiết văn trôi qua rất vui vẻ bởi thầy giáo hài hước.Làm cho cả lớp 12A1 không ai dám ngủ.Tôi bắt đầu thích lớp học rồi.Nó không khó để tôi cảm thấy mình không thể hoà nhập được.
Giờ ra chơi một cô bạn trong ngồi trước tôi.Cô bạn khá dễ thương và lanh lợi khi nhìn qua đôi mắt to tròn lém lĩnh.

-Helloooo...Ánh Dương mình là Linh Lan chúng ta kết bạn đi.Trông bạn đáng yêu quá.

Linh Lan đưa hai tay nựng má tui như một đứa trẻ.Cô bạn thân thiện đến mức chưa đợi câu trả lời của tôi đã xuống ngồi cạnh tôi.Linh Lan choàng tay qua cổ tôi như một người bạn lâu năm.

"Linh Lan bạn đừng làm mình sợ.Rất vui làm quen bạn" ^^

Một bạn trai tên Bảo Bảo ngồi cạnh bàn cũng quay xuống làm mặt quỷ với Linh Lan:

"Cái bà kia.Vừa vừa thôi.Thấy bạn học mới được ngồi cạnh Thiên kỳ là sáp sáp người ta để hỏi chuyện à!"
Linh Lan tức giận nắm cái tai Bảo Bảo hét to vào sau đó nói:

"Bà đây làm gì thì chẳng liên quan nhà mi nhé.Có tin mơi mốt ta không chỉ bài mi không?"

Bảo Bảo ánh mắt cún con khép nép và sau đó quay lên vờ ghi ghi chép chép trên vở của mình.Tôi bật cười với Bảo Bảo và Linh Lan
Linh Lan quay lại tiếp tục trò chuyên cùng tôi.Người bạn mới này thật dễ mến.Cô ấy và Bảo Bảo đều là con của những công ty xí nghiệp nhỏ.Hai người ở cạnh nhà nhau và chơi rất thân.Bảo Bảo cá tính yếu đuối.Còn Linh Lan thông minh lanh lợi như một người chị của Bảo Bảo.

"Này Ánh Dương bạn thật hạnh Phúc nha.Mới chuyển trường về bạn đã được ngồi cạnh hoàng tử của trường V-star rồi."

"Hả? hoàng tử cơ à? Bạn nói như trong mấy bộ phim Hàn Quốc mình xem vậy!"

Linh Lan nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ.Tôi toả vẻ không tin những gì Linh Lan nói.Linh Lan thấy tôi thờ ơ nên cô nàng thao bất tuyệt về chàng hoàng tử cúp học mà tôi chỉ thấy chiếc cặp cạnh balo màu hồng của mình :-P

" Trời! bà thiệt là không biết gì cả.Hoàng tử ngồi cạnh bà rất đẹp trai nha, tên là Hoàng Thiên Kỳ.Cậu ấy là con trai của mội gia tộc rất giàu có ở nước ngoài.Hiện nay gia đình Hoàng Thiên Kỳ kinh doanh bất động sản và các chuổi trung tâm thời trang lớn nhất cả nước..Gia đình Hoàng Thiên kỳ cũng là người có công góp tiền xây dựng trường V-star.Cho nên nếu hoàng tử mà cúp học thì cũng không ai nói gì đâu.Mà cậu ấy học giỏi lắm.Có điều tính tình có chút kỳ quái.Keke.Linh Lan nháy mắt làm mặt quỷ."

Nghe một trang sử dài về anh chàng Hoàng Thiên Kỳ mà tôi chưa biết mặt cũng thấy rất ngưỡng mộ.Bây giờ tôi mới biết con nhà người ta là thế nào.Con nhà người ta khác với con nhà người nghèo như tôi.Tôi cũng không nghĩ mình may mắn khi ngồi cạnh một chàng trai triệu đô như vậy.Haizzz

"Mà Ánh Dương nè.Bạn nên cẩn thẩn đó.Trường chúng ta có rất nhiều cô gái yêu mến Thiên Kỳ.Bạn ngồi cạnh Thiên Kỳ dễ bị bọn ác nữ ấy ăn hiếp."

Bảo Bảo đang ngồi ghi chép nghe Linh Lan nói vậy liền quay xuống bịt miệng Linh Lan làm ra vẻ thần bí.

"Suỵtttt.Mấy bà nói chuyện nhỏ thôi nếu không muốn fan cuồng của Thiên Kỳ ám sát."
***********
Cả một ngày học mệt mỏi cuối cùng tôi cũng được về nha thiệt là quá vui.Hôm nay hoàng tử cúp học ngồi cạnh tôi không thấy xuất hiện.Tôi quen được hai người bạn mới là Linh Lan và Bảo Bảo.Hai cậu ấy tuy gia đình khá giả nhưng vẫn thích đi xe đạp.Nói là cho thân thiện với môi trường.Tan học chúng tôi chia tay nhau.Về đến nhà tôi đã thấy mẹ đang nấu ăn.Mùi hương thức ăn làm cho bụng tôi gào thét.Tôi chạy ùa đến mẹ vừa làm nũng.

" Mẹ! Thơm quá."

"cái con bé này đi học về không đi tắm mà còn ăn vụng nữa."

Mẹ đánh yêu tôi.Tôi liền hun vào má mẹ.

"Sao ba chưa về? "

"Ba con đang bận công việc nên sẽ về muộn.Thôi mau mau tắm rửa rồi mẹ con mình ăn cơm đi.Không cần chờ ba."

Bữa tối gia đình trôi qua có chút thiếu thiếu nhưng tôi vẫn cảm nhận mùi vị của gia đình.Tôi biết dù ba tôi về muộn thì cũng không sao.Vì ba tôi đang làm việc để lo cho gia đình mà.
*************
Sáng sớm sân trường thật đông vui và náo nhiệt.Hình như có cái gì đó khiến cho bọn con gái trong trường cứ gào thét lên như gặp được thần tượng của mình.Tôi không quan tâm lắm.Dù có cố tò mò thì vóc dáng nhỏ nhánh của mình làm sao chen vào xem được.Tôi sẽ bị bẹp dí mất thôi.Vào lớp tôi đã thấy Linh Lan và Bảo Bảo vẫy gọi tôi.Dù mới quen nhau chưa lâu nhưng tôi cảm nhận được sự chân thành từ hai người bạn này.

"Hey Ánh Dương! Lại đây nào."
"Ánh Dương chào, buổi sáng vui vẻ!"

Bảo Bảo tính nhào đến ôm tôi đã bị Linh Lan xô ra lườn một cái.

"Ánh Dương mình nhớ bạn quá.Báo bạn tin vui.Thiên Kỳ một xíu nữa sẽ ngồi cạnh bạn.Ôi ôi ôi hay Ánh Dương nhường chỗ cho mình đi."

Linh Lan đôi mắt mơ màng biểu cảm như một fan cuồng.Bảo Bảo thấy vậy liền lắc lắc người Linh Lan.
"Tỉnh mộng đi!"

Tiếng chuông vào học.Mọi người về chỗ ngồi của riêng mình.Bọn con trai thì cầm lược chải chuốt mái tóc bóng bảy.Có cậu bạn thì ngồi ghi chép giấy nhỏ nhỏ.Có vẻ đó là một hình thứ quay cop mà học sinh xem nó chuyện bình thường.Những bạn nữ sinh tranh thủ tô son, dậm lại lớp trang điểm.Nhóm tôi Linh Lan va Bảo Bảo quay xuống bàn của tôi ngồi tám chuyện.
Bỗng nhiên tiếng cả lớp oà lên xen lẫn tiếng con gái nhắc tới tên Thiên Kỳ.Tôi vội ngẩn đầu lên, thấy Thiên Kỳ cũng đang nhìn tôi.Ơ mà sao thấy quen quá.Tôi vội giấu đi vẻ bối rối và đứng dậy nhường chỗ cho Thiên Kỳ.Cả một tiết học trôi qua môn toán không làm tôi thấy sợ mà ngồi cạnh Thiên Kỳ làm tôi căng thẳng quá.Tại sao lúc này Linh Lan và Bảo Bảo không quay xuống chọc phá tôi nhỉ.Nhìn họ cứ như học sinh xưa nay rất nghiêm túc.Chúa ơi, càng sợ hơn khi lâu lâu vài bạn nữ tặng tôi ánh mắt rất mang tính chất hận thù lẫn khinh khinh.Tôi giả vờ làm ngơ nhìn sang chỗ khác lại bắt gặp Thiên Kỳ đang nhìn mình.

" mặt mình dính gi à? Sao lại nhìn mình? Mà trông bạn quen thật hình như gặp ở đâu rồi" ~~

-Thiên Kỳ: omz..gặp rồi.

Cuộc trò chuyện của chúng tôi chỉ vậy thôi.Hừ con trai gì mà khô khan.Ơ nhưng đẹp thiệt.Cái vẻ lãng tử và bất cần lại nam tính.Mặc dù khó gần nhưng không hiểu sao tôi thích ngắm Thiên Kỳ.Cả một ngày học tôi đã dành chút thời gian quý báo của mình để ngắm người ta.Mà Thiên Kỳ không biêt đâu lo ngủ mà.Tôi nhìn trộm đó.
Lúc ra về tôi khi mọi ngươi ra khỏi lớp còn lại tôi với hai người bạn.Thiên Kỳ đi ngang tôi và lùi lại.Hơi nghiên người kề sát mặt tôi.Tôi ngượng ngùng né tránh.

"Bạn có sở thích nhìn trộm ngưới khác hử?..."

"Ánh Dương: Là...làm gì có!"

Thiên kỳ nói xong thì cười khẩy bước đi.Cái vẻ kêu ngạo sao thấy ghét quá.Lúc này đây Linh Lan và Bảo Bảo nhìn tôi với anh mắt khó hiểu.

" Ê ê Ánh Dương! Thiên Kỳ bạn ấy nói gì mà trong mặt bạn đỏ vậy?"

"Ánh Dương: đâu có hihi tại mình hay dễ đỏ mặt thôi..Thôi chúng ta về đi.Trễ rồi."

Tôi vờ lãng sang chuyện khác với ánh nhìn đăm chiêu của cô bạn.Trong sân trường tiếng đùa giỡn của chúng tôi cứ vang dần rồi lặng lẽ biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: