Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh..!

Bác tài xế vừa mở cửa xe mang nước cho Thiên Kỳ.Ngay lúc này họ cũng giật mình bởi tiếng la của một cô gái đang lao về chiếc xe của họ.Cả đám vệ sĩ đằng sau xe cũng không biết làm sao với tình huống đột ngột như vậy.Và rồi Thiên Kỳ cùng bác tài xế chỉ thấy gương chiếu hậu của xe hơi bay theo cũng cô gái ấy.

"Chuyện gì thế này?.Cô gái kia...."

Có một tia khó chịu trong mắt anh.Nhưng có chút gì đó quen thuộc len lỏi trong anh.Nó làm anh giật mình bởi suy nghĩ ấy.

"Chủ tịch cậu chờ đây.Để tôi đến xem cô gái kia thế nào!"

"Khoan! Để tôi "

Anh mở cửa xe ra và đi thẳng về phía sau.Bác tài xế đi sau anh cùng vài vệ sĩ.
"ui da!!! Đau quá "

"cô có sao không?"

Nghe được được giọng nói trầm bổng nhưng lạnh lùng của anh.Ánh Dương vội ngẩn đầu lên.

"Tôi..tôi ko sao!"

Thiên Kỳ chìa tay ra để dìu Ánh Dương.Cô bây giờ mới để ý người đàn ông này thật là cao nha.Chiếc kính râm đã che đi nữa khuôn mặt nhưng vẫn thấy cái mũi cao và đôi môi mỏng đỏ đầy cuốn hút.Hương thơm nam tính từ người ấy khiến người ta mê đắm.Cứ thế mà cô nhìn anh quên luôn cả mình đang ở tình huống nào.
"Này! Cô ko định đứng dậy à?"

Anh sắp rút tay lại thì đột nhiên một cảm giác mềm mại đang nắm chặt lấy tay anh.Một tia thay đổi trong mắt anh mà cô không thấy được.

"Hỳhỳ Cảm ơn " ^^

" Bây giờ cô tính sao với xe của tôi hử?"

Anh đưa tay chỉ về chiếc xe hơi đang dừng bên lề đường.Cô cũng nhìn theo và khuôn mặt bắt đầu nhăn nhó biểu cảm rất đau khổ.

" tôi thật không cố ý mà.Dù sao thì... thì..cũng chỉ bị hỏng kính xe.Anh bỏ qua cho tôi được không?"

Cô nhìn Thiên Kỳ với ánh mắt cún con.Hai tai chắp lại

'Hừ! Cô nghĩ...xe tôi sẽ chạy mà không cần gương chiếu hậu sao ?"

Anh tiến vài bước khoảng cách của anh và cô rất gần.Cô chỉ đứng ngang vai anh.Thậm chí anh còn cảm nhận được hơi thở của cô, mùi hương sữa thanh mát.Nó làm anh thấy dễ chịu

"Hứ! Vậy anh muốn sao? Thật sự là tôi không cô ý nha. "

"Vậy thì là tôi sao?....Tôi nhớ ko lầm là cô là người chạy đâm vào xe tôi."

Ánh Dương cảm thấy nhột.Cô biết mình sai rồi.Sai ngay từ đầu cô ko nên nổi hứng rinh xe đap ra chạy haizzzz haiz haiz Cô ko thể trốn được rắc rối hôm nay.
" Được thôi! Đền thì đền.Anh nói giá đi."

Cô lúc này như một nữ chiếc binh quyết không sợ....

" Điện thoại.Cô đưa đây cho tôi!"

"Làm gì hỏ?"

Nói vậy nhưng cô vẫn cầm điện thoại ra.Anh liền cầm lấy ngón tay thanh mảnh và đẹp bấm nhanh một dãy số.Điện thoại trong túi anh cũng reo lên.

" Số của cô tôi đã lưu.Tôi sẽ gửi biên lai thanh toán cho cô sau.Tạm biệt!"

" ơ...này phải cho tôi biết số tiền bao nhiêu.Tôi sẽ ko trả đủ nếu mà anh lừa tôi."

"Yên tâm! Tôi không lừa cô."

Anh bước đi từ từ về phía xe của mình.Còn cô đứng đó.Sau một phút suy tư.Cô gọi theo...
" Anh kia!"

Thiên kỳ dừng bước nhưng không quay đầu lại.

" Anh! ...Chúng ta có quen nhau không nhỉ? Tôi có cảm giác anh rất quen....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: