điệu sonate diệu kỳ.
05/03/2025.
(mình có tham khảo một chút phần cốt truyện đã từng đọc ở đâu đó)
&
* ciao, sono helena.
người ơi, em thật tệ quá, em đã cố gắng học tiếng ý nhưng cũng chỉ nói được vài câu đơn giản.
hôm nay là ngày cuối cùng của năm, thời khắc này, em lắng nghe tiếng hát người cùng dung nhan em từng đắm chìm qua chiếc tivi đen trắng.
** grazie per essere venuto qui ad ascoltare la mia performance, mi chiamo rachel.
hôm nay người thật lộng lẫy kiêu sa trong tà váy đen tuyền, nơi nhà hát to lớn để cùng người dân ý chào đón năm mới.
nó làm em nhớ đến cô nàng thư sinh nọ, chiếc sơ mi trắng phẳng phiu cùng chú chó nhỏ xinh xắn, nhẹ nhàng luyện thanh bên dòng sông yên ả.
những giai điệu du dương cất lên, nó đưa em tham quan qua mọi miền nước ý, ngọn cờ ba màu thấm đẫm tình lứa đôi.
những cái chạm môi vấn vương, mềm mại sâu lắng của người làm em mất đi sức lực. khi lạc lối giữa tiếng đàn sonate, dường như em đã đắm chìm trong niềm hoang dại diệu kỳ.
dù em biết tình ta sẽ chẳng đến đâu, từ khoảnh khắc người giới thiệu bản thân mình.
*** ciao, sono uno studente dell'università della musica.
người, một sinh viên của trường đại học âm nhạc, mang trong mình hai dòng máu pháp và ý.
mỗi lời người nói ra đều là mật ngọt được chiết xuất từ những quyển sách pháp cổ, nơi người tới thường là những buổi dạ hội sang trọng với những bản nhạc đặc trưng của ý vang lên đầy mỹ miều.
chúng quá hào nhoáng và xa cách đối với em, người cũng thế.
người hỏi em na uy có gì, em ngượng ngùng chần chờ kể cho người về một ngôi làng yên ả, vùng thung lũng rộng lớn như chứa đựng cả khoảng trời trong em.
người thắc mắc vì sao vịnh nord hùng vĩ như vậy em chẳng nhắc, thủ đô oslo tráng lệ như thế em chẳng khoe.
trong em chẳng mong gì xa xôi, chỉ mong trong ký ức của người, có một vùng na uy tuyết trắng yên bình, dù em biết người sẽ quên sớm thôi.
châu âu trải dài, nước ý to lớn, liệu người có còn nhớ đến em, kẻ cách xa người hàng vạn dặm?
em nhìn người kiêu hãnh hát vang • il canto degli italiani để đón chào năm mới, qua màn hình tivi cách trở, để lại sau lưng một trời ký ức, mắt em ứa lệ đôi dòng.
công viên nơi thủ đô roma lần đầu ta gặp nhau, cách mà mối tình vút bay trong thoáng chốc rồi lại tan vỡ, tim em đau quá, người hỡi.
người đã từng nói em là nàng thơ hiện hữu để người thỏa sức múa bút trên các bản nhạc rung động, vậy em thầm mong điệu sonate diệu kỳ vẫn sống mãi trong người.
tạm biệt người, rachel em thương.
khi em cầm lấy chiếc điều khiển và định tắt tivi, giọng nói người vang lên.
* rachel, in quale paese vorresti viaggiare di più?
voglio andare in norvegia, visitare un piccolo villaggio e una grande valle.
em vội tắt tivi, tự nhủ lòng mình rằng những lời người nói chẳng phải là em.
&
em nghe thấy tiếng gõ cửa, cứ tưởng là người giao sữa như thường ngày cho đến khi em mở cánh cửa ra.
em thấy người đứng trước mặt, một chiếc áo sơ mi thẳng thớm cùng chú chó khi xưa nay đã to lớn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nghiêng đầu cười với em.
em nhìn người, người nhìn em, người lên tiếng:
na uy của em rộng lớn quá, tôi đành đánh vỡ ánh trăng, để nó mở lối cho tâm hồn tôi soi sáng thấy con đường em hằng che dấu, sải bước khắp nơi tìm gặp được em.
tôi đọc báo và họ nói rằng trăng khuya nay rất đẹp, dù với tôi nó đã vỡ vụn trăm nghìn mảnh, tôi mong em sẽ cùng tôi đêm nay, nhặt lại từng ánh trăng rơi.
kết thúc.
nỗi nhớ điệp trùng.
&
* xin chào, em là helena.
** xin cảm ơn vì đã đến đây lắng nghe màn trình diễn của tôi, tôi là rachel.
*** xin chào, tôi là sinh viên của trường đại học âm nhạc.
• quốc ca nước ý
* rachel, bạn muốn du lịch đến đất nước nào nhất?
tôi muốn đến na uy, ghé thăm một ngôi làng nhỏ và một thung lũng rộng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro