PHƯỢNG MỊ - VĂN ÁN
PHƯỢNG MỊ ( Nữ Tôn)
Tình trạng: đang viết
Văn án
Nàng – Đường Vũ Mị , điệp viên sát thủ, tuyệt thế vô song. Một đời làm việc cho tổ chức, biết quá nhiều bí mật cho nên bị BOSS thủ tiêu _ xuyên qua thành một khất nhi 4 tuổi
Hắn- Trầm Phượng, khuynh thành tuyệt thế băng dung, u nhã như bạch liên ngàn năm. Đặc biệt xinh đẹp màu tím phượng mâu câu hồn nhiếp phách nhân tâm
Nàng gặp hắn lúc 6 tuổi, một cái nhìn định tình cả vạn năm. Lãnh tình như nàng, vô tâm ko lòng dạ nào, lần đầu biết như thế nào là nhất kiến chung tình nha
Từ khất nhi trở thành cung chủ huyết sát minh cung, đường tả thừa tướng bí ẩn của diễm nguyệt quốc, cho đến thống nhất tam quốc trở thành phượng đế của phượng quốc đại lục…….
Thả xem lãnh tình sát thủ xuyên qua ngàn năm thời không, nhất kiến chung tình nhị kiến khuynh tâm, một đời yêu lụy, một đời si mê……….
Này áng văn nhẹ nhàng ấm áp như lưu thủy vào lòng người đọc, có phân ly rồi lại hợp, nữ chủ mạnh mẽ quyết đoán, thủ đoạn tàn khốc nhưng vô cùng sủng nịnh nam chủ, này văn kết thúc mở,…………
Spoil vài đoạn hay:
vTrầm Phượng…Phượng ….của ngươi tên, của ngươi ánh mắt, của ngươi nụ cười, mỗi cái nhíu mi rồi lại đáng yêu cử chỉ………khắc vào ta dung huyết, cốt nhục đến tận xương tủy ,ta yêu ngươi ..yêu đến ta cũng ko rõ nó nhiều như thế nào, chỉ biết dù trăm vạn năm sau,……..thương hải tan điền qua đi, này giang sơn như họa cũng chôn theo vết bụi mờ lịch sử. Tất cả trở thành hư vô……giữa ngàn người qua lại ta cũng sẽ nhận ra ngươi………..nhìn ngươi..rồi lại yêu ngươi…….
vCó lẽ đau đớn ko phải là khi trụy nhai
Cũng ko phải khi chịu tra tấn đến từng khớp xương khi vết thương cũ tái phát…
Mà là đau phát từ linh hồn, từ nội tâm của hắn
Năm năm tưởng niệm, năm năm tương tư
Dày vò hắn đến sống đi chết lại
Hắn nhớ người ấy ấm áp hoài ôm
Nhớ ôn nhu sủng nịnh đối mình
Nhớ người ấy sủng mình đến vô pháp vô thiên
Rồi bá đạo. lớn mật hành vi, cử chỉ……..hắn nhớ. ……nhớ đến phát điên
Sống trong bóng tối, u ám hơi thở khiến hắn mệt mỏi
Tưởng niệm nghe đến tiếng nói người ấy, ánh mắt ôn nhu đến nịch nhân……tưởng đến mức hắn hận ko thể bay về ,nhào vào trong ấm áp hoài ôm đó, nghe người đó hữu lực tiếng tim đập…..còn có,…. Có !!!! nhiều lắm……….
Một khúc khuynh ca
Một đời khuynh tẫn
Vuốt lên cầm phổ
Một khúc ly ca
Một đời yêu
Cả đời luyến
Quấn quýt si mê
Tình ca, tình lụy
vTa từng nói bên cạnh ta không cần kẻ vô dụng, nhưng ngươi phượng a! Đứa ngốc này nha, thiện lương như ngươi ta thật hết cách. Này ngươi không biết cầm kì thi họa, không biết …….không biết, ta cũng không cần không muốn ngươi biết nha! Của ta phượng chỉ cần ngươi là ngươi thì tốt rồi, chỉ cần nhận của ta yêu, của ta sủng……mọi việc để cho ta được ko…..chỉ cần ngươi vui vẻ thì tốt rồi.
Ngươi có biết, ngươi vốn là của ta quang minh, của ta nguồn sống, cho nên của ta phượng nha, ngươi không vô dụng…….ngươi là của ta ái nhân, yêu ngươi là của ta hạnh phúc. Cho nên không cần gì cả, chỉ cần bên cạnh ta, tin tưởng ta là được rồi, biết không!!!.......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro