Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Y nữ Tiết Nghi

"Công chúa thật sự muốn thả Lê Tuyết?""Lê Tuyết đương nhiên là phải thả." Vân Tử Thù bước chậm trên hành lang dài, thanh âm hờ hững, "Một nữ tử yếu đuối như cô ta, thật muốn giam giữ cô ta thật ta ở Ám các, người bên ngoài chỉ cho rằng bản cung lòng dạ độc ác, đối xử lãnh khốc như thế với một nữ tử nhu nhược tay trói gà không chặt, thời gian lâu, người ngoài rất nhanh sẽ quên cô ta lúc trước đã làm cái gì, ngược lại chỉ nhớ bản cung lãnh khốc vô tình."Lãnh Nguyệt bất bình "Như vậy cũng hời cho cô ta quá rồi.""Hời cho cô ta?" Vân Tử Thù nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, chậm rãi lắc đầu, "Nhốt cô ta tại Ám Các mới là hời cô ta."Người như Lê Tuyết nếu vẫn bị giam giữ, lấy đâu ra cơ hội gây sự?Thả cô ta về Tiêu gia, Cho cô ta và Tiêu phu nhân cả ngày mặt đối mặt, mắt đôi mắt, xem bọn họ còn có thể chung sống tình cảm sâu đậm hay không?Còn có tiêu Đại tướng quân, lúc này chỉ sợ đã hận cả nhà Lê gia, Lê Tuyết có còn có thể trông chờ vào ngày tháng tốt đẹp trước kia?Vân Tử Thù nhớ tới một chuyện, quay đầu nhìn về phía Lãnh Nguyệt và Lãnh Sương "Hôm qua Trưởng công chúa Tấn Trữ không phải tiến cung cáo ngự trạng sao? Sao đến bây giờ chưa nghe thấy động tĩnh gì?""À, bà ta đi đến ngoài cửa cung bị thống lĩnh đại nhân cản lại, còn chưa cáo ngự trạng được." Lãnh Nguyệt nói.Vân Tử Thù trầm mặc, bị cản lại?Được rồi.Vân Tử Thù ngược lại chưa nói cái gì, chỉ phân phó Lãnh Sương "Lát nữa đi nói với Tư Thương, bảo hắn thả Lê Tuyết, Lê Hiên tiếp tục giam giữ, nếu thương thế nghiêm trọng, nên kê thuốc thì kê thuốc, tuyệt đối đừng để cho người chết.""Vâng""Đúng rồi." Lãnh Nguyệt nhớ tới một chuyện, "Cháu gái Tiết thái y đã đến đây, hôm qua điện hạ tới phủ Trưởng công chúa, quản sự trong phủ bố trí cô ấy ở phòng thị nữ, nói là chờ điện hạ triệu kiến cô."Vân Tử Thù nghe vậy gật đầu "Bảo cô ấy lại đây đi, bản cung gặp cô ấy một chút.""Vâng"Vân Tử Thù trở lại tẩm điện, Lãnh Nguyệt dâng trà đã pha cho cô, không bao lâu sau, nhũ mẫu quản sự dẫn một gái ăn mặc nhẹ nhàng đi vào, dung mạo tươi tắn sạch sẽ, cả người ăn mặc thật sự là mộc mạc.Vào điện, cô gái hành lễ cũng rất đoan chính "Dân nữ Tiết Nghi, tham kiến đích công chúa điện hạ.""Miễn lễ." Vân Tử Thù nhìn cô gái trước mắt này, ý cười lăn tăn, "Tiết Nghi?""Vâng""Y thuật như thế nào?"Tiết Nghi bộ dạng phục tùng nói "Bệnh thương hàn ho khan đơn giản dân nữ đều có thể xem, bệnh liên quan tới phương diện nữ tử kinh nguyệt cũng hiểu được một."Vân Tử Thù trong lòng hiểu rõ, y thuật bình thường sẽ không cuồng vọng tự đại, trong miệng người khiêm tốn "Hiểu được một ít" ý cơ bản chính là y thuật không tồi.Huống chi Tiết Nghi lại là cháu gái của người đứng đầu thái y viện tiết thái y."Ngươi không cần câu nệ, bản cung không có địch ý với ngươi." Vân Tử Thù uống ngụm trà, "Chỉ là bản cung là nữ tử, ngẫu có thương hàn không khoẻ không muốn kinh động thái y trong cung, nghĩ là nếu bên người có một nữ y tùy thân xem bệnh dù sao cũng tiện hơn chút."Tiết Nghi bộ dạng phục tùng nói "Có thể hầu hạ công chúa điện hạ, là phúc khí của dân nữ.""Trong phủ công chúa nhiều viện, ngươi có thể chọn một phòng thu dọn đồ đạc gần chỗ bản cung chút, trừ một gian phòng ngủ và một gian phòng thuốc, cần bạc và cái gì có thể nói với nhũ mẫu quản sự, bảo bà ấy lấy cho cô." Vân Tử Thù nói, "Về sau ngươi ăn, mặc, ở, đi lại đều do bản cung phụ trách, mỗi tháng sẽ phát bạc hàng tháng cho người."Tiết Nghi gật đầu "Vâng"Nhưng mà nói đến bạc, Vân Tử Thù nhíu mày "Phủ công chúa tạm thời còn có chút túng thiếu, chờ bản cung lĩnh bổng lộc của mình rồi nói sau.""Vâng"Vân Tử Thù mới chuyển về phủ công chúa không lâu, lúc này mới bỗng nhiên nhớ hình như cô không có tiễn, nói ra cũng bi ai, công chúa mỗi tháng có bổng lộc, nhưng sau khi gả tới Tiêu gia, toàn bộ tiền trong tay cô đều đặt mua của hồi môn, cũng mang một ít bạc làm tiền riêng.Chỉ là ngày tháng khổ sở ở Tiêu gia không hề để ý tới tiền bạc, mà là cô hoàn toàn là công chúa bị quản chế, kiếp trước những bi thảm đã qua không nhắc lại nữa, lần này trở về cô chỉ lo bản thân đi, còn chưa lấy lại của hồi môn.Nghĩ đến đây, Vân Tử Thù phân phó Lãnh Sương "Ngươi tìm vài tên rảnh rỗi, mang vài người đến Tiêu gia thu dọn của hồi môn của ta một chút, toàn bộ đều lấy hết về."Lãnh Sương gật đầu "Vâng"Hôm nay không có chuyện gì để làm, Vân Tử Thù ở trong phủ dùng bữa trưa, ăn xong ngủ một buổi trưa yên ổn, ngày tháng không ai quấy rầy trôi qua thật là thư thái.Nằm ở trên giường, cô sẽ bình tĩnh suy nghĩ một chút kế tiếp phải làm cái gì, cô bây giờ chỉ là một công chúa vô quyền vô thế, làm chuyện gì cũng không có thể quá sốt ruột.Trừ việc có thể bảo đảm sẽ không lại nhân nhượng vì đại cục ra, chuyện khác vẫn cần lên kế hoạch cẩn thận.Chọn thời gian, có lẽ trước tiên cô nên đi gặp thái hậu một lần, có những nghi vấn biết rõ rồi, về sau nên làm cái gì mới càng rõ ràng hơn.Tiêu gia sau buổi trưa, bởi vì Lê Tuyết đột nhiên trở về mà nháy mắt bận rộn cả lên."Cô cô!" Nhìn thấy mặt của Tiêu phu nhân, Lê Tuyết không thể khống chế mà bổ nhào vào lồng ngực bà òa khóc, lo lắng sợ hãi của mấy ngày nay lúc này toàn bộ hóa thành nước mắt sợ hãi, "Hu hu hu..""Đừng khóc đừng khóc, trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi." Tiêu phu nhân nhìn thấy cô bình yên vô sự cũng vui vẻ, sau khi kéo cô ra không ngừng đánh giá, "Không bị thương chứ? Có bị tra tấn không? Đều do cô cô vô dụng, làm con phải chịu ủy khuất..""Cô cô, con không sao." Lê Tuyết khóe mắt đỏ hoe suy nghĩ, ánh chiều tà chiếu lên làm mặt cô tái nhợt như giấy, "Không ai đánh con, cũng không tra tấn con, cũng chỉ là nhốt vài ngày.. Nhưng bọn họ dùng roi đánh đại ca, thật đáng sợ.."Tiêu phu nhân sắc mặt khẽ thay đổi, nghĩ đến Vân Tử Thù trước đây sai người đánh Lê Hiên một trăm roi, còn cắt ba ngày đồ ăn nước uống, không khỏi thầm mắng cô một tiếng tiểu tiện nhân lòng lang dạ sói, ngoài miệng vội vàng hỏi "Đại ca ngươi hiện tại tình hình thế nào? Có gì ngại hay không?""Đại ca không có gì đáng ngại, cũng chỉ là bị thương ngoài da." Lê Tuyết nói xong, có chút sợ hãi, "Nhưng huynh ấy vẫn bị nhốt tại Ám Các.""Còn ở Ám Các?" Tiêu phu nhân biến sắc, "Nó không ra cùng con?"Lê Tuyết lắc đầu.Tiêu phu nhân thần sắc âm tình bất định, tâm tình có chút trầm trọng địa sai người chuẩn bị nước ấm tắm rửa thay quần áo cho Lê Tuyết, "Đi tắm rửa trước, sau đó đi ra ăn cơm, ta bảo người chuẩn bị cho con chút đồ ăn."Lê Tuyết gật đầu, nghẹn ngào nói "Cám ơn cô cô, vẫn là cô cô tốt với con.""Nói lời ngốc nghếch gì đấy?"Lê Tuyết vừa muốn đi, quay đầu sợ hãi hỏi "Cô cô, hành ca không ở nhà?"Tiêu phu nhân biến sắc, ngữ khí lạnh ba phần "Nó ở phủ công chúa.""Phủ công chúa?" Lê Tuyết lờ mờ, "Phủ công chúa nào?""Trấn quốc phủ đích công chúa.. Chuyện nói nói ra rất dài." Tiêu phu nhân mặt mày tối tăm lại, "Con đi tắm rửa sạch sẽ trước, sau đó ta lại nói rõ cho con nghe.""Ừm."Quần áo trên người Lê Tuyết đã bẩn đến không thể tin nổi, còn có mùi máu, quả thật cần tắm rửa sạch sẽ thay quần áo trước.Các thị nữ chuẩn bị nước ấm cho cô tắm rửa, Tiêu phu nhân bên này trùng lòng xuống, nhưng tưởng tượng đến Vân Hành cùng Lê Hiên, tâm tình lại nhịn không được bắt đầu phiền muộn.Vân Hành trên người thương thế còn rất nặng, hai ngày này ở trong phủ công chúa cũng không biết có bị ngược đãi hay không, có người đúng giờ thay thuốc vết thương cho nó hay không, thuốc thang một ngày hai chén có uống đúng giờ hay không?Tiểu tiện nhân Vân Tử Thù kia, không biết có nhân cơ hội trả thù nó hay không.Còn có Lê Hiên.Vân Tử Thù rốt cuộc muốn làm gì? Rõ ràng đồng ý với bà, chỉ cần Vân Hành vào phủ công chúa ở, cô bảo Tư Thương thả Lê Hiên và Lê Tuyết, nhưng trước mắt cô lại chỉ thả Lê Tuyết, còn tiếp tục giam giữ Lê Hiên.Tiểu tiện nhân này nói chuyện không giữ lời!Ngày mai bà nhất định phải đi phủ công chúa nhìn xem, nếu Vân Tử Thù dám làm cái gì với Vân Hành, bà nhất định sẽ không bỏ qua cô!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro