Chương 27: Phủ Trưởng công chúa thịnh yến
Trưởng công chúa Tấn Trữ là tỷ tỷ của đương kim hoàng đế, là cô cô của Vân Tử Thù, trước đây rất được tiên đế sủng ái, nhưng vị trưởng công chúa này là một người phong lưu, năm đó với Phò mã coi như là mối tình thắm thiết, nhưng mà nhiều năm như vậy, trong phủ trừ Phò mã ra, thỉnh thoảng cũng sẽ sủng hạnh thiếu niên tuấn tú, Phò mã bị đội mũ xanh (cắm sừng) cũng không dám hé răng.
Đích nữ Tiêu gia Tiêu Vân Vụ gả cho con trai Trưởng công chúa Tấn Trữ Hứa An Chi, hai nhà là thông gia, nhưng trưởng công chúa không nhiếp triều chính, cũng không nắm binh quyền, đối với thái tử mà nói giá trị lợi dụng không lớn.Nhưng đối với Tiêu gia mà nói, con gái gả vào phủ Trưởng công chúa, cả đời này có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, chuyện khác đều không quan trọng, quan hệ thông gia thật sự quan trọng liên quan tới quyền lực trong triều là Tiêu Vân Hành.Hôn sự của Tiêu Vân Hành và Vân Tử Thù xem như là kết quả mà hoàng đế và Tiêu Viễn Đình cùng mong đợi.Nhưng những điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Tiêu Vân Vụ vẫn sẽ vì Tiêu gia suy nghĩ, cho nên Tiêu Vân Vụ có tình cảm không tồi với Tiêu Vân Hành, sau khi ngồi yên xem biến mấy ngày, rốt cục cũng xem như lộ diện rồi.Hôm sau sáng sớm, Vân Tử Thù ngồi xe ngựa đến phủ Trưởng công chúa.Mới vừa xuống xe ngựa còn có người đi ra nghênh đón cô, có tên nhóc quỳ rạp trên mặt đất dưới chân nàng, Vân Tử Thù nhìn thoáng qua, kéo theo làn váy, thân thể nhẹ nhàng nhảy xuống mặt đất."Cửu công chúa điện hạ?" Một chiếc xe ngựa khác chậm rãi chạy lại, trên xe một cô gái vén màn xe chào hỏi, "Hôm nay cũng tới tham gia tiệc thưởng hoa do trưởng công chúa tổ chức?"Vân Tử Thù quay đầu nhìn cô, ảm đạm cười "Bảo Châu quận chúa."Xe ngựa ngừng lại, màn xe bị thị nữ vén lên, cô gái giẫm lên người chân đi xuống, ánh mắt kiêu căng nhìn về phía Vân Tử Thù, "Cửu công chúa khí sắc thật không tệ."Vân Tử Thù hôm nay mặc một chiếc váy dài chấm đất màu xanh lam, đầu cài trâm cài tóc khảm ngọc bích, đôi bông tai màu băng lam rất hợp với màu sắc chiếc váy trên người cô, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn tươi sáng động lòng người tinh xảo xinh đẹp, nước da trắng sứ vô cùng mịn màng.Cả người tản mát ra một loại khí chất cao quý hoàn toàn tự nhiên thiên.Tử Thù ảm đạm cười "Bảo Châu quận chúa cũng như vậy mà."Người này là con gái Vinh thân vương - Bảo Châu quận chúa, mới mười lăm tuổi, được mẫu thân sủng làm cho tính tình tương đối kiêu căng, trước nay không quá để mắt tới Vân Tử Thù không có mẫu thân.Hơn nữa cô ta cùng Tiêu Vân Vụ có giao hảo, lần này đương nhiên lại càng nhìn không quen mắt Vân Tử Thù.Hai người sóng vai đi vào phủ Trưởng công chúa, dưới sự chỉ dẫn của thị nữ đi vào phòng khách Lan Viên, Bảo Châu quận chúa nói nhẹ "Đế đô hoàng thành có bao nhiêu quý nữ thế gia muốn gả tới Tiêu gia, cửu công chúa lần này náo tới khó coi như vậy, không sợ bị tiêu thiếu tướng quân chán ghét mà vứt bỏ?""Bản cung đã chán ghét muốn vứt bỏ hắn rồi, không hề để ý liệu có bị hắn chán ghét mà vứt bỏ hay không." Vân Tử Thù thanh âm đạm mạc, nói xong, nghiêng đầu nhìn về phía Vân Bảo Châu, "Chỉ có nữ nhân coi nam nhân là trời như Bảo Châu công chúa, mới luôn quan tâm mình có bị nhà chồng ghét bỏ hay không."Vân Bảo Châu thần sắc biến đổi, biểu tình chợt cứng ngắc khó coi "Ngươi..""Mọi người đều đang chờ." Vân Tử Thù ánh mắt hướng vào trong vườn, "Chúng ta mau qua đi."Trong phòng khách vài vị quận chúa, quý nữ đã ngồi xuống, mọi người đều nói chuyện phiếm phẩm trà ngắm hoa, không khí vô cùng hòa hợp, đến khi Vân Tử Thù cùng vân Bảo Châu bước đến, nháy mắt làm cho phòng khách im lặng.Hơn mười ánh mắt đồng loạt dừng ở trên mặt Vân Tử Thù, lập tức đáy mắt hiện lên vẻ nghi ngờ kinh ngạc.Bọn họ tưởng rằng sau khi cùng Tiêu gia náo loạn như vậy, Vân Tử Thù nhất định là tiều tụy mà chật vật, dù sao từ xưa đến nay nữ tử dựa vào nam nhân là thiết luật, cho dù là công chúa cao quý cũng không ngoại lệ.Huống hồ Vân Tử Thù công chúa này căn bản không có chỗ dựa vào, cô cần dựa vào nhà chồng lớn mạnh che chở, mới có thể làm cho người ta xem trọng cô.Nháo trở mặt với Tiêu gia, đối với một nữ tử mà nói chẳng những mất mặt làm người chê cười, từ nay về sau cũng sẽ mất đi chỗ dựa.Nhưng hôm nay những biểu hiện ra ngoài của cô lại nằm ngoài dự liệu của mọi người."Đích công chúa giá lâm, các vị quý nữ không biết phải đứng dậy chào?" Lãnh Nguyệt ánh mắt hơi quét qua, nhìn mọi người đang ngồi trong phòng khách, "Đây là giáo dưỡng cùng quy của các nhà quý nữ?"Lời vừa nói ra, không khí trong phòng khách liền thay đổi.Các vị nữ tử hai mặt nhìn nhau, lập tức không cam lòng không muốn đứng dậy hành lễ với Vân Tử Thù "Tham kiến cửu công chúa điện hạ.""Miễn lễ." Vân Tử Thù thanh âm bình tĩnh, "Chư vị ngồi đi."Các vị nữ tử thần sắc không ngờ, nhanh chóng ngồi xuống."Cửu công chúa điện hạ khí sắc không tồi." Tiêu Vân Vụ một thân váy tím bước đến, phía sau bốn thị nữ đi theo, "Những ngày này náo loạn Tiêu gia gà chó không yên, công chúa điện hạ cảm thấy rất uy phong?"Vân Tử Thù quay đầu, nhìn về phía Tiêu Vân Vụ chậm rãi đi đến, khóe miệng khẽ nhếch "Tiêu phu nhân ở trước mặt bản cung cũng phải quỳ mà nói chuyện, cô chẳng những dám đứng, còn dám dùng lời châm chọc khiêu khích cung, không biết là ai cho cô dũng khí?"Tiêu Vân Vụ biến sắc, ánh mắt âm u lạnh lùng nhìn cô."Tiêu Vân Hành hiện giờ đã chuyển vào phủ công chúa, bản cung hạ lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào thăm hỏi." Vân Tử Thù cười cười, ý cười đã có chút lạnh lùng, "Tiêu cô nương đây là muốn chống đối bản cung, cho bản cung một cái lý do tốt, để xả giận lên người Tiêu Vân Hành?"Tiêu Vân Vụ lạnh lẽo nói "Ngươi dám!""Bản cung tại sao không dám?" Vân Tử Thù nhướn mày, "Bản cung ngay cả hưu thư cũng dám viết, còn có cái gì không dám?"Tiêu Vân Vụ sắc mặt xanh mét.Có người ở giữa hòa giải "Cửu công chúa điện hạ, hôm nay là trưởng công chúa mời đến, mong người nể mặt trưởng công chúa..""Tiêu cô nương chưa từng cho bản cung mặt mũi, tại sao bản cung phải nể mặt người khác?" Vân Tử Thù chậm rãi ngồi xuống ghế, "Bản cung trước kia ở Tiêu gia, Tiêu phu nhân ngày nào cũng gào lên muốn dạy bản cung quy củ, nhưng mà trưởng công chúa cô cô lại cố tình không dạy quy củ cho con gái của Tiêu gia cho tốt, làm cho cô ta ngay cả tôn ti cũng phân không rõ."Tiêu Vân Vụ mặt cứng ngắc trắng bệch nghiêm mặt nhìn cô, nắm chặt khăn trong tay.Vốn dĩ hôm nay muốn làm nhục Vân Tử Thù một chút, không ngờ Vân Tử Thù ngược lại trước mặt nhiều người như vậy, không hề lưu tình mà sỉ nhục cô, sắc mặt Tiêu Vân Vụ khó coi đến cực điểm, hận không thể tiến lên cho cô hai cái cái tát.Vân Tử Thù cùng những người không có việc gì làm, ngồi ở một bên uống trà, nước trà đã được Lãnh Sương nghiệm độc, đã xác nhận không đáng ngại."Cửu muội cũng nghiêm túc quá rồi, ở trong này ra vẻ công chúa gì chứ?" Bát công chúa Vận Tử Nhu lười biếng mở miệng cười nói, "Một công chúa không có mẫu hậu che chở, thật ra so với thứ nữ trong nhà quan viên không có gì khác nhau, giữ cái danh phận đích nữ thì có ăn được không? Cúi đầu khiêm tốn mới là đạo lý tự bảo vệ mình."Bát công chúa vừa nói, những nữ tử khác tinh thần chấn động, sôi nổi phụ họa "Đúng a, công chúa không có mẫu thân che chở, thì cũng đừng nói đích hay không đích, so với bé gái mồ côi cũng không có gì là không giống."Vân Bảo Châu mới vừa rồi ở bên ngoài bị nàng chọc tức, lúc này rốt cục có cơ hội phản kích, lạnh lùng cười "Còn dám hưu thiếu tướng quân Tiêu gia, cũng không nhìn xem bản thân là ai, về sau cần dựa vào ai."Vân Tử Thù nâng chén trà lên, từ từ nhấp một ngụm trà, quả nhiên là ung dung ưu nhã."Về sau ai dựa vào ai thực sự còn khó nói." Cô chậm rãi nói, "Nhưng mà Tiêu Vân Hành hiện giờ là phò mã của bản cung, muốn xử trí hắn như thế nào, đại khái vẫn là bản cung định đoạt."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro