...
Giới thiệu Phượng Hí Đông Cung
LongLiễmThần làtháitử đường triều, hắn không có gìtrong tay ngoạitrừ tiền vàng vàthêthiếp.
Hoàng thượng và mẫu hậumuốn nhận thêmmột ngườicon gái nữalàmtháitử phi, đối với hắn chuyện này chẳng có gì quáto tát.
Nhưng nữ nhi này chẳng cho hắn nằmchung, bắt hắn phải ngủ dưới đất, đúng làcó mẫu hậu chống lung nên quá quắtmà. Đãthế hắn còn không được
đụng vào người nàng bấtcứ khi nào, nơi nào…
Bạn đang đọctruyệnPhượng Hí Đông Cung đượctảimiễn phítạiwWw.EbookFull.Net.
Tảimiễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net.
Q.0 - Chương 1: Mở đầu
"Con gáià, đạisự không ổn!"
Đang chấp bút lướt vẽ, PhượngTriêuHoa vẫn cúi đầu không ngẩng lên,chỉ nhạt nhẽo nhắc nhở phụ thân đại nhân thoắt trướcthoắtsau tưởng như hai
người kia, "Hô to gọi nhỏ như thế, sẽlàmhỏng uy nghiêmcủa Thừatướng đại nhân."
Nétmặt già nuacủa PhượngLiêmnhăn nhúmlại, "Cha đây chính là đang lo lắng cho tương laimấy chục nămvềsau củacon đấy!"
Nghe vậy, PhượngTriêuHoatrợnmắt lên, "Xin chỉ giáo?"
"Hoàng thượng tứ hôn cho con rồi!"
PhượngTriêuHoa hơi hứng thú nhíumày, đểcây viết trong tay xuống, thong thả ung dung đemláthư đã hoàn thành đưacho nha hoàn hầu bên cạnh nói:
"Giao cho ThanhTamThiếu."
PhượngLiêmkêu lên, "Lửacháy sắp lan đến nơirồi, sao con còn có tâmtư viết thư cho tên tiểu tử Thanh Phong Phổ kia?"
PhượngTriêuHoa nhướngmày, quay đầu lại nhàn nhạt hỏi, "Hoàng thượng chỉ hôn con cho aiạ?"
"Tháitử."PhượngLiêmlại nói, "Con gáià, hay làchúng tathu dọn hành lý bỏ trốn đi?"Ông thật không đành lòng đemđứacon gái bảo bốicủa mình
đưa vào cung chịu khổ. (hợ chưa bítailàmkhổ ai hehehe)
PhượngTriêuHoatrựctiếp gạt phăng câu nói kếtiếp của PhượngLiêm, dáng vẻ nhàn nhãtựa như mây trôi giữatrời nói, "Đông cung là một địa phương
tốt."
"Sao Đông cung có thểlà địa phương tốt? Nơi đó nhưng so hoàng thượng hậu cung còn sâu hố lửaa! Cha đây làmsao đang tâmnhìn con đi bị ngườita
bắt nạt!"
PhượngTriêuHoa nhíumày cười gượng, "Nhìn con giống người dễ bị bắt nạt lắmsao?"
PhượngLiêmlắc đầu, nếu nó thậtsự dễ bịức hiếp thì phủThừatướng đã không biến thành cáitình trạng éo lechỉcó nhịtiểu thư chứ không có lão gia
như ngày hômnay rồi. Hay da, "Nói gì đi nữathìcon cũng chỉlà mộtcô gái nhỏ bé yếu đuốimàthôi."
PhượngTriêuHoa ngước mắt, giọng nói ý vịsâu xa, "Yếu đuối không có nghĩalà nhu nhược."
Có điều, sau khi vào Đông cung rồiPhượngTriêuHoa mới hiểu được, đối phó với nữ nhân trongĐông cung dễ như trở bàn tay, bất nambất nữ càng dễ
thu phục,chỉcó namnhânmớilàtương đối khó đối phó….
◆◆◆
"Tamca, đạisự không ổn!"
Đang bực mình phê duyệt tấu chương, LongLiễmThần đặt bút xuống không vui nói, "Tốt nhấtmuội nên cho ta một lý do tạisao lalối omsòmở đây."
Gặp phảimột phụ hoàng bấtcần chấp chính làchuyện xui xẻo nhấtcuộc đờicủa hắn.
LongHiểuVân kêu lên, "Muội vừa mới nghe mẫu hậumuốn phụ hoàng chọn cho huynhmột Tháitử phi,chánh phi nga!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro