CHƯƠNG 2: TÂM KHẨU BẤT NHẤT*
*tâm nghĩ một đằng nhưng miệng lại nói một nẻo
Khắp trên phố đều có lời đồn, bên dưới Cảnh Hoa Sơn có động cổ đàm ngàn năm, trong đầm có một con Huyền Long.
Huyền Long sinh ra xấu xí, sừng bị chặt đứt một bên, khi còn bé bị huynh đệ, tỷ muội xa lánh mẫu thân vứt bỏ, bị đuổi khỏi Long tộc, một đường lưu lạc tới đây, nhiều năm sinh hoạt ở dưới đáy đầm.
Hôm qua Huyền Long khó có được một ngày ra ngoài, lại tùy tay nhặt được một nam nhân Nhân tộc bên hồ, bị trọng thương trở về.
Không thể ngờ nam nhân loài người ấy lại thật ồn ào, tỉnh lại liền quấn lấy y hỏi đông hỏi tây, thật là phiền long mà, hỏi đến đâu y đều không trả lời.
"Ngươi tên là gì a?"
"........"
"Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi a?"
".........."
"Ngươi vẫn luôn một mình sống dưới đáy đầm này sao?"
"........."
"Ngươi vì sao không có nhân thân bằng hữu a?"
"........."
Đáy đầm u ám
Huyền Long hóa thành hình người ngồi xếp bằng dưới đất tu luyện, bị quấy rầy đến không nhịn được nữa, giơ tay làm một cái thuật cấm ngôn.
Thanh tịnh.
Thời điểm nam nhân được cứu cả người đều bị thương, tỉnh lại thì trên người đã không thấy áo ngoài đã nhiễm đầy máu đâu của hắn đâu, hắn mặc một thân áo trong màu trắng, mở to đôi mắt câu nhân nhìn Huyền long ở bên cạnh, ngô ngô mà chỉ vào miệng mình, chính là không thể phát ra âm thanh.
Huyền Long mở mắt ra, lạnh lùng mà nhìn vào hắn một lát. Nâng tay áo lên, thuật cấm ngôn liền được giải.
Nam nhân từng từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò. lại dính lên người Huyền Long, còn không sợ chết mà hướng đến mặt y "Mắt ngươi thật là đẹp, làm màu xanh đậm a......"
"........"
"Ngươi sinh ra đẹp như vậy, vì sao lại đeo mặt nạ?"
"........."
"Nếu ngươi không mang mặt nạ, bộ dáng sẽ càng đẹp mắt, có thể cho ta nhìn hay không?......" Nam nhân ở bên người Huyền Long quỳ xuống, nâng ngón tay trắng nõn chạm lên hoa văn cổ xưa được khảm kim sắc trên mặt nạ.
Huyền Long đưa tay giữ lấy tay đối phương, lạnh nhạt mà nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi không sợ ta?"
"Ta vì sao phải sợ ngươi?" Yến Diên bật cười, hắn có khuôn mặt cực mỹ,
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro