Chương 210: Bạn bè
"Ta nghe cha nói, tiết độ sứ và thứ sử Ích Châu đều bị đưa đến kinh thành nghe thiên tử răn dạy rồi, ngay cả Ích Châu vương cũng bị buộc tội, bây giờ đang phải vội vã đi cứu tế đó. Cho nên thánh nhân không vấn tội nữa, chờ xong việc này, chỉ sợ toàn bộ quan viên của Kiếm Nam Đạo đều bị vấn tội." Phó Văn Vân có chút lo lắng, "Không biết phụ thân ta có bị sao không."
Mãn Bảo nói: "Huyện La Giang của chúng ta có vỡ đê đâu, ông trời cho mưa thì cha tỷ cũng làm gì có cách nào, cho nên chắc hẳn là không sao đâu nhỉ?"
Phó Văn Vân kề tai thì thầm với bé, "Ta nghe cha nói, có bị sao không còn phải xem chuyện sau này, nếu là không an trí lưu dân tốt, hoặc nơi mình trị hạ có bá tánh lưu vong, tổn thất dân cư nghiêm trọng, thì cho dù La Giang chúng ta không bị vỡ đê cũng sẽ không thoát nổi."
Lòng Mãn Bảo khẽ rung lên, kề sát bên tai nàng nhỏ giọng nói: "Chuyện này thì muội có cách, chỉ cần dân chúng không bị đói chết, thì trên cơ bản sẽ không nỡ bỏ nhà trốn đi đâu. Bây giờ có trận mưa này, chắc chắn lương thực thu được sẽ giảm, nhưng nếu người không chết, cũng không bị lũ quá nghiêm trọng, chỉ cần nha huyện cho cứu tế ít lương thực thì hẳn có thể chịu được."
"Huyện thừa cũng nói như vậy đấy, nhưng cha ta nói rất khó, bởi vì số lượng lưu dân ùa vào thành sẽ chỉ ngày càng nhiều thôi, nha huyện phải dành một phần để cứu tế cho bọn họ, nếu không chắc chắn bọn họ sẽ làm loạn."
"Vậy việc thu thuế phải làm sao đây, bây giờ mọi người còn chẳng đủ ăn, mùa thu phải nộp thuế kiểu gì chứ? Đến lúc đó chỉ sợ mọi người sẽ càng khổ hơn, nếu làm không tốt mới là loạn thật."
Phó Văn Vân suy nghĩ, đúng là nàng không nghĩ tới việc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro