Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 035 còn không cởi áo, chờ ăn sáng nữa sao ?

Lâm Cẩn Du sững sờ trong phút chốc, hồng y mĩ nam chợt hé mắt.

Đó là một đôi mắt thế nào ?

Đen thùi như đá , thâm thúy như u đàm, bên trong mang theo huyền băng lạnh lùng, có cuồng dã thị huyết , hàm chứa ma mị cùng lực hấp dẫn , trong yêu dã mang theo sát khí, trong phóng đãng mang theo tà nịnh.

Giờ khắc này, Lâm Cẩn Du gần như đã quên thở , tim cũng tựa như ngừng đập.

Nam tử này, nhắm mắt giống như tiên, mở mắt giống như ác ma.

Hắn thực sự là tử sĩ  Thính Phong tìm kiếm cho nàng sao?

Thính Phong làm sao tìm được một cực phẩm nam tử như vậy ?

Sớm biết rằng lần trước Thính Phong hỏi nàng muốn gặp tử sĩ hay không , nàng cần phải đi . Lúc đó, nàng vì cẩn thận mà từ chối. Kỳ thật, nàng không muốn đi nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì trong lòng có quỷ, dù sao làm cho người ta đi chịu chết, chuyện này thật sự là hành vi vô đạo đức. Nàng sợ nàng không đành lòng khiến cho kế hoạch ngâm nước nóng .

Lúc này vừa thấy tử sĩ, nàng dám khẳng định, ngày đó nếu thấy hắn, nàng nhất định không muốn thực thi kế hoạch của nàng .

Để cho mỹ nam tử như vậy đi tìm chết, nàng không đồng ý a, nàng tốt xấu cũng là một người thương hương tiếc ngọc .

Hồng y nam tử mở mắt là lúc liền gặp được một nữ tử, nàng mặc quần áo màu hồng phấn, quần áo tuy rằng lịch sự tao nhã, nhưng là biểu cảm của nàng thế nào kỳ quái như vậy đây? Sao lại nhe răng nhếch miệng , một bàn tay còn gãi đầu gãi tai .

Vân Tư Thần nói hôm nay cho hắn một kinh hỉ, hắn vốn không muốn đến, nhưng là Vân Tư Thần lại lấy một manh mối cực kì trọng yếu trao đổi, hắn nghĩ dù sao cũng nhàn đến vô sự, liền đến .

Thế này là sao?

Hoá ra kinh hỉ Vân Tư Thần cho hắn chính là một nữ tử biểu cảm quái dị như vậy sao?

Hắn thật sự là nhàm chán đến cực điểm!

Nếu không phải người Vân Tư Thần tìm đến , hắn sớm ra tay giải quyết nàng , không có một nữ tử nào có thể tới gần hắn trong vòng một trượng .

Lâm Cẩn Du nhìn chằm chằm hồng y mĩ nam sau một lúc lâu, thấy hồng y mĩ nam cũng nhìn nàng không nói lời nàng, trong lòng nghĩ dù sao sự tình đã đến nước này , nàng không còn cách nào khác, mĩ nam thực xin lỗi .

“Ngươi còn không cởi áo, đang đợi ăn sáng nữa sao?”

Lâm Cẩn Du buông tay đang vò đầu nhìn hồng y mĩ nam quăng ra một câu.

Đồng tử Hồng y mĩ nam co rụt lại.

Cởi áo? Nữ tử này muốn làm gì?

Lâm Cẩn Du thấy trong mắt hồng y mĩ nam có nhợt nhạt nghi hoặc, đành hỏi:

“Ngươi không phải là đã đổi ý đấy chứ?”

Sớm biết rằng, trên đời nào có người ngốc như vậy , nguyện ý vì tiền đi tìm chết? Đây là nàng chuyện nàng không thể ngờ ở cổ đại.

Đổi ý?

Hồng y mĩ nam nhíu nhíu tuấn mi, như trước không biết Lâm Cẩn Du đang nói cái gì.

Lâm Cẩn Du có chút nóng nảy, chỉ vào cái mũi hồng y mĩ nam mà mắng:

“Ngươi nghĩ đến bộ dạng ngươi đẹp, tỷ tỷ ta sẽ không mắng ngươi sao, làm người phải giữ chữ tín, ngươi có biết không? Ngươi thu tiền của tỷ tỷ ta, cũng đáp ứng phải làm việc này , ngươi làm sao có thể tại đây lật lọng hử?”

Đẹp ?

Lâm Cẩn Du nói nhiều như vậy, hồng y nam tử chỉ nhớ được mỗi chữ này.

Cái cô gái này sử dụng từ thế nào lại giống Vân Tư Thần ? Là Vân Tư Thần dạy nàng sao?

“Ngươi làm hay là không làm?”

Lâm Cẩn Du thấy hồng y nam tử như trước không có nửa điểm phản ứng, tay nhấc lên ám khí chuẩn bị tập kích cổ hồng y mĩ nam. Nhưng, Lâm Cẩn Du mới vừa ra tay, hồng y nam tử liền cầm cổ tay trắng noãn của Lâm Cẩn Du .

Đôi mắt Lâm Cẩn Du trừng lớn, hồng y mĩ nam này phản ứng quả thực là quá mau, hiện tại nàng tuy rằng không tính là cao thủ tuyệt đỉnh , nhưng là cũng có thể hoành hành giang hồ , lại thêm gốc rễ chính là tốc độ nàng nhanh, một khi nàng ra tay không người có thể cản. Nhưng là, hôm nay vừa ra tay lại bị người bắt được, có thể thấy được người này võ công hẳn là sâu không lường được.

Tuy rằng tay bị hắn nắm, nhưng là giờ phút này trong lòng Lâm Cẩn Du thoải mái nhiều lắm, hồng y mĩ nam này võ công cao như vậy, hắn hẳn là cũng không cần phải chết.

Nhưng là, tay hắn sao lại lạnh như băng như vậy ?

Hồng y mĩ nam dễ dàng liền cầm cổ tay trắng noãn Lâm Cẩn Du , đôi mắt hắn nhíu lại, đồng tử ngăm đen trợn lên:

“Làm cái gì?”

Đôi mi thanh tú Lâm Cẩn Du vừa nhíu, vẻ mặt đương nhiên nói:

“Đương nhiên là khinh bạc ta a!”

“Cái gì?!”

Hồng y mĩ nam tung hoành giang hồ cũng không ít, chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy , một nữ tử cầm ám khí bức hắn khinh bạc nàng, còn nói là thanh toán tiền .

Sau này, lúc Vân Tư Thần biết việc này , chỉ vào hắn cười to ba ngày ba đêm đều không có khép miệng, nói Một người không ai bì nổi, lãnh ngạo cô tuyệt, quát tháo giang hồ  như hắn cũng sẽ có một ngày như vậy.

Đương nhiên, chuyện đó đều là sau này.

Lâm Cẩn Du thấy mắt hồng y nam tử lộ kinh ngạc, lạc giọng nói:

“Khụ khụ…… Ngươi không cần kinh hãi, ta nói khinh bạc là ngươi giả ý khinh bạc ta, không phải thật sự, chúng ta trước đây không phải nói qua sao? Tiền cũng cho ngươi a? Ngươi chạy nhanh động tác mau một chút, đem quần áo cởi một ít, đoàn người Dự Thành Vương chắc lập tức sẽ đến !”

“Dự Thành Vương?”

Trong mắt thâm thúy của Hồng y nam tử lộ ra nhiều điểm tinh mang.

Thời gian đã không đợi người, Lâm Cẩn Du đành nói thật:

“ Hay là ta nói thật cùng ngươi đi, ta không muốn gả cho Dự Thành Vương làm trắc phi, chỉ có thể dùng một chiêu này đến buộc hắn từ hôn, lấy thân phận của hắn hẳn là không thể cưới một nữ tử bị làm bẩn qua làm thiếp .

Vốn ta trước kia còn lo lắng ngươi sẽ bị Dự Thành Vương giết chết, hiện tại nhìn ngươi  thân thủ không tệ, Dự Thành Vương hẳn là không thể bắt ngươi , đợi việc này thành xong ta lại cho ngươi một khoảng phí bồi dưỡng.”

Hai tròng mắt Hồng y mĩ nam mở to hết cỡ, tay đang nắm cổ tay Lâm Cẩn Du tức thì nới lỏng ra.

Hoá ra, nữ tử này là Lâm Cẩn Du mà Vân Tư Thần cả ngày ghé vào lỗ tai hắn lải nhải .

Thật sự là, như sấm bên tai a!

Ở một nơi khác, Thính Vũ một đường chạy như điên trực tiếp đi phủ Tử Nghiêu , đến nha môn tiền cầm lấy dùi trống liên tiếp gõ trống kêu oan.

Chỉ chốc lát sau liền có nha dịch chạy ra đem nàng áp đi vào.

Vốn là muốn xếp hàng hỏi, nhưng là Thính Vũ làm sao chờ được , bị nha môn áp tiến vào xong thẳng đến công đường.

Phủ Tử Nghiêu là nơi thẩm án, thấy được có người chạy vào công đường, gõ mạnh đường mộc, cả giận nói:

“Lớn mật, điêu dân to gan dám xông vào công đường, bắt đi ra ngoài phạt hai mươi đại bản !”

“ Uyyyyyyyy… Uuuuuuuu”

Nha dịch lấy côn đánh người, Thính Vũ hai tay vung hét lớn:

“Đại nhân, dân nữ có việc gấp bẩm báo, tiểu thư nhà ta bị kẻ xấu bắt đi , cầu người mau mau phái người đuổi theo a……”

“Cho dù thế cũng phải chờ, làm cái gì cũng phải có trật tự.”

“Đại nhân…… Đại nhân……”

Mắt thấy Thính Vũ sẽ bị tha ra khỏi công đường, lại nghe một giọng nam trầm thấp nói một câu:

“Khoan!”

Nha dịch tức thì ngừng động tác.

Chữ này vừa ra, trong lòng Thính Vũ nghĩ, ôi lão thiên gia của ta, Vương gia người rốt cục lên tiếng .

Nạp Lan Duệ Tích vòng ra tiến đến đến trước mặt Thính Vũ , mới vừa rồi hắn cảm thấy người này có chút quen mặt, cho nên mới lên tiếng, hắn hỏi:

“Tiểu thư nhà ngươi họ tên là gì?”

“Tiểu thư nhà ta tên gọi Lâm Cẩn Du.”

“Cái gì?”

Đồng tử Nạp Lan Duệ Tích co rụt lại, vội vã hỏi:

“Ngươi nói nàng bị kẻ xấu bắt đi ? Hiện tại ở nơi nào?”

Thính Vũ nước mắt rơi nhanh mà ra lắc đầu nói:

“Ta không biết…… Cái xe ngựa kia chạy đến thật nhanh.”

“Chuyện đã xảy ra bao lâu ?”

“Đại khái hai khắc chung.”

Hai khắc chung còn không có thể ra Hoàng thành, Nạp Lan Duệ Tích sửa mi vừa nhíu, quát:

“Người đâu, tức khắc sai người phong tỏa cửa thành, không cho người hay xe xuất nhập thành.”

“Tuân mệnh!”

Thính Vũ nghe vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng cuối cùng không có nhục sứ mệnh hoàn thành nhiệm vụ, kế tiếp phải xem tiểu thư rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro