Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 033 nữ nhân thần bí

Lâm Cẩn Du cùng Thính Vũ một đường đi thẳng tới hậu viện , vừa bước qua cửa , Lâm Cẩn Du lại phát hiện thấy một thân ảnh đã lâu không thấy , Lâm Chấn Thanh , phụ thân của nàng .

Nếu tính kỹ thì cũng đã nửa năm nàng chưa từng một lần nhìn thấy phụ thân này rồi , xem ra hắn bình thường rất chán ghét nàng a .

Thấy Lâm Chấn Thanh đang ở hậu viện , Lâm Cẩn Du nhếch mắt hướng Thính Vũ nói:

“Ngươi trước tiên ở ngoài cửa chờ ta một lát.”

Thính Vũ gật đầu , Lâm Cẩn Du lắc mình tiến vào trong , vừa vào liền thấy Lan Tịch Chi còn có Hân Nhi theo sau cùng đi ra , nàng nhẹ giọng ra lệnh cho Hân Nhi ra ngoài thủ viện , sau đó nàng đi lên giữa phòng , nghiêng tai lắng nghe .

Trong phòng, Lan Tịch Chi ngổi yên tĩnh phía trước cửa sổ, qua quãng thời gian được Lâm Cẩn Du điều dưỡng , chứng bệnh của Lan Tịch Chi không chỉ chữa khỏi mà cả người càng toả sáng, nhan sắc cực kì đẹp mắt, Lâm Chấn Thanh nhìn thấy Lan Tịch Chi như vậy , tim đập nhanh hơn , hắn mở miệng kêu:

“Chi nhi……”

Lan Tịch Chi chuyển mắt nhìn về phía hắn, nhiều năm trôi qua như vậy , Lâm Chấn Thanh vì chuyện Lâm Cẩn Du mà đối nàng tức giận, đem nàng ném tại hậu viện này tự sinh tự diệt .

Ban đầu nàng còn ảo tưởng, muốn có thể tiêu trừ khúc mắc trong hắn , nhưng ai biết, Du Nhi trong lòng hắn chính là một khối u nhọt , thế nào cũng không chữa được  .

Hôm nay hắn thế nào lại đến , là bởi vì Du Nhi chuẩn bị xuất giá sao?

“Lão gia thế nào lại đến đây ? Chỗ này của ta quá bẩn , lão gia không nên tới.”

Lâm Chấn Thanh nắm tay Lan Tịch Chi động dung nói:

“Chi nhi, mấy năm nay, nàng chịu khổ .”

“Chịu khổ ?”

Lan Tịch Chi nước mắt lã chã :

“Lão gia, người làm cái gì vậy? Bởi vì Du Nhi chuẩn bị xuất giá , khúc mắc trong lòng người rốt cục có thể rút ra sao?”

Lúc  Lâm Cẩn Du nghe vậy mày liễu nhíu lại, tiếp tục ẩn núp mà nghe.

“Chi nhi, ta cũng muốn tin tưởng nàng, nhưng là năm đó lúc lấy máu nhận thân, hai giọt máu căn bản là không có hòa , nàng bảo ta làm sao mà chịu nổi?”

Lâm Cẩn Du nghe vậy, đôi mắt trừng lớn, thì ra nguyên nhân nàng cùng Lan Tịch Chi bị vứt bỏ tới hậu viện là vì việc này, như nàng nghĩ nàng thật không phải là con của Lâm Chấn Thanh !

“Lão gia, ta vẫn là câu nói kia, năm đó lấy máu nhận thân là có người đổ oan ta, muốn ta phát lời thề độc cũng được , thiên lôi đánh xuống cũng thế, nàng chính là con của chúng ta.”

Những lời này của Lan Tịch Chi làm Lâm Cẩn Du có chút không hiểu, hay là, Lan Tịch Chi xác thực có đứa con ruột , mà đứa nhỏ kia đã chết , nàng là thay thế nàng ta mà sống?

“Chi nhi, chúng ta không nói chuyện này , dù sao hiện tại Du Nhi chuẩn bị xuất giá , từ nay về sau, ta đem nàng đón đến trong việc cuả ta , được không ?”

Lan Tịch Chi bĩu môi , cười nói:

“Ta nghĩ hay là thôi đi, ta còn muốn sống lâu vài năm.”

Dựa theo tâm ghen tị của Tạ Ngọc Phương , nàng còn có mệnh đi vào trong sân việc của  Lâm Chấn Thanh sao ?

Lâm Chấn Thanh phất tay áo, giọng căm hận nói:

“ Đã là ở cùng viện với ta , nàng không vừa lòng ?”

“ Tấm lòng của lão gia , ta nhận , nhưng ta sống trong viện này cũng thành quen , không nghĩ muốn chuyển đi……”

Lâm Chấn Thanh nghe vậy còn muốn nói cái gì, chỉ thấy cửa phòng bỗng nhiên trong lúc đó bị người mở ra .

“ Thì ra là phụ thân đến  .”

Lâm Cẩn Du thấy Lâm Chấn Thanh, học bộ dáng Lâm Cẩn Du ngày xưa hướng hắn bật thanh tiếp đón.

Lâm Chấn Thanh lúc nhìn thấy Lâm Cẩn Du thì tâm tình nháy mắt liền biến mất hầu như không còn, theo sau trừng mắt nhìn nàng một cái xong liền phất tay áo rời đi.

Quá khứ , Lâm Cẩn Du gặp loại đãi ngộ này thì sẽ tìm một nơi không người mà khóc , lúc này Lâm Cẩn Du căn bản không cần, nàng sở dĩ lúc này đẩy cửa mà vào, là không muốn lại nhìn cảnh Lâm Chấn Thanh bắt buộc mẫu thân.

Lan Tịch Chi nhìn thấy Lâm Cẩn Du, kêu:

“Du Nhi, đến trước mặt nương.”

Lâm Cẩn Du cười cười, đi đến trước mặt nhi:

“ Mẫu thân ……”

Lan Tịch Chi nâng tay vuốt ve sợi tóc mềm mại của Lâm Cẩn Du, thở dài:

“Nữ nhi của ta đã lớn rồi a ……”

“ Mẫu thân ……”

Lâm Cẩn Du tựa đầu vào trong lòng Lan Tịch Chi  .

Lan Tịch Chi vỗ vỗ nàng bờ vai, nói:

“ Con từ nay về sau là dâu hoàng gia , hoàng gia quy củ nhiều, con cần phải hảo hảo học tập, chú ý bảo hộ chính mình, nhưng là…… mặt nạ của con ……”

Bản thân nàng cũng không muốn Du Nhi gả vào hoàng gia, nhưng là, Thái Hậu hạ ý chỉ như thế nào có thể sửa đây?

Lâm Cẩn Du thấy Lan Tịch Chi nhắc tới mặt nạ liền nhíu mày hỏi:

“ Nữ nhi có thể đưa ra thực nhan sao ?”

Giữa những chuyện này , vấn đề nàng chú ý nhất chính là chuyện thực nhan của nàng  .

Lan Tịch Chi nghe vậy, mặt hiện lúng túng.

Lâm Cẩn Du nhân cơ hội hỏi:

“ Mẫu thân , chuyện hai người mới nói , nữ nhi nghe thấy được, mẫu thân , ta không phải hài tử của phụ thân sao?”

“Cái gì?”

Lan Tịch Chi nghe vậy, sắc mặt liền chuyển trắng:

“ Con đứa nhỏ này, sao lại nghe lén người lớn nói chuyện ?”

“ Mẫu thân , chuyện tới hiện thời, người còn muốn gạt Du nhi sao ?”

Lâm Cẩn Du bên trong mắt ẩn lệ , lấy lý phục nhân, lấy tình động nhân.

Lan Tịch Chi thấy Lâm Cẩn Du khóc, vội vàng lấy tay lau đi nước mắt trên mặt nàng :

“Du Nhi a, con thật sự không phải hài tử của mẫu thân cùng Lâm Chấn Thanh , hài tử của mẫu thân cùng Lâm Chấn Thanh lúc ba tuổi liền chết non .”

“ Vậy con làm sao đến Lâm phủ ?”

Lan Tịch Chi nhìn Lâm Cẩn Du, thật lâu sau mới vừa nói:

“ Nếu con đã phát hiện , mẫu thân liền nói cho con đi.

Năm đó, hài tử của mẫu thân nhiễm phong hàn, vừa vặn đúng lúc Lâm Chấn Thanh ra ngoài không ở trong phủ, trong đêm hôm, hài tử phát sốt rất cao , tất cả y quán đều đóng cửa , mẫu thân không có cách nào phải đi tìm Tạ Ngọc Phương, nàng nói hài tử kia không phải con của Lâm Chấn Thanh , cho nên nàng thấy chết không cứu, đêm hôm đó, hài tử của ta liền chết non mà đi.”

“Tạ Ngọc Phương quả nhiên là lòng lang dạ sói !”

Hài tử nhỏ như vậy , nàng lại ngoan độc đến vậy !

Lan Tịch Chi lắc đầu:

“Đều là mẫu thân yếu đuối , không có quyền thế , mới có thể hại hài tử của ta.

Một đêm kia, ta khóc đến thương tâm muốn chết, lúc canh ba, ta tính toán ôm hài tử đi mai táng sau lại tự sát. Ra cửa phòng, hậu viện bỗng nhiên xuất hiện một bạch y nữ tử.

Mẫu thân nhớ được, nữ tử kia bộ dạng nghiên lệ vô song, tao nhã chính thịnh, lúc đó, bên người nàng còn có một tiểu cô nương đang đứng , tiểu cô nương đó là con.

Bạch y nữ tử kia hỏi ta có nguyện ý nuôi nấng con hay không, ta vừa mới mất đi hài tử, dưới ánh trăng, ta thấy con phấn điêu ngọc mài rất là đáng yêu, trong lòng trìu mến dâng lên , liền đáp ứng nàng.

Nàng nói, ta có thể nuôi nấng con, nhưng là không được nói cho người khác con là nàng ôm cho ta , nói con là con ta sinh ra , mặt khác nàng còn phân phó ta không cho con lộ ra thực nhan, một là vì bộ dạng con vừa không giống ta cũng không giống Lâm Chấn Thanh, hai là vì nếu con lộ ra thực nhan chắc chắn thiên hạ đại họa , do đó làm cho con chết oan chết uổng.

Ta ban đầu không nghĩ cho con mang theo mặt nạ sống, nhưng là, khi con năm tuổi, ta phát hiện con đã có dung mạo khuynh quốc , cho nên liền tin lời của nàng.”

“ Nàng ta hiện ở đâu ?”

Nữ nhân thần bí này đến cùng là ai? Vì sao đem nàng ôm cho Lan Tịch Chi?

Còn có chuyện dung nhan , nàng có chết cũng không tin  .

Lan Tịch Chi thở dài một hơi:

“ Khi con qua mười ba tuổi , mẫu thân liền không còn có nhìn thấy qua nữ tử kia.”

Chuyện này cứ như vậy mà cho qua sao ?

Phụ thân thật sự của nàng là người nào a ?!

Một đêm này , Lan Tịch Chi bởi vì nhắc lại chuyện xưa mà cảm xúc kích động, Lâm Cẩn Du khuyên một lúc lâu mới mơ màng đi vào giấc ngủ, mà Lâm Cẩn Du ở trở lại phòng xong cũng là ôm đầu gối nghĩ một đêm.

Xem ra, thân thể này của nàng còn có lai lịch không tầm thường a !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro