Tình cảm khó thổ lộ .
Diệp Nam Thiên uống vài tuần rượu rồi xin phép cáo lui , trên đường về phòng mình hắn luôn nghĩ về cô .
Khi đi qua hậu viện nơi cô ở hắn thấy trong đó tắt đèn chắt cô đã ngủ rồi .
Hắn đứng bên ngoài tính gõ cửa phòng cô , hắn dự tính gặp cô hắn sẻ nói chuyện trong lòng mình đang nghĩ và đang ấp ủ .
Đứng một hồi hắn vẫn không gõ cửa .
Diệp Nam Thiên quay lưng rời đi , nếu như cô đối với hắn có nghi kỵ thì hắn có nên nói hết tiếng lòng của mình để cô và hắn có thể gần hơn chút nữa . Nhưng rồi hắn lại lắc đầu .
''nếu một ngày Yến Phi Phi thực sự quay trở lại mình ko muốn sống cùng nữ nhân đó đến hết cuộc đời đâu ''
Hắn nói khẻ rồi quay lưng bỏ đi .
Khi đến khu phòng của Nhị Lang và Tam Lang thì lúc này hắn thấy Yến Phi Phi đang ngồi trên ghế còn Tam Lang và Nhị Lang đang đứng , ba người đang bàn chuyện gì đó rất thần bí .
Hắn đứng đó nhìn cô , hình như cô ghi kỵ hắn điều gì hay sao mà có chuyện gì cũng ko nói cho hắn biết .
Lát sau ba người gật gù rồi rời đi .
Hắn bám theo thì thấy họ đi về phía tây , nơi đó là phòng của Hoa Thanh Nhi ....
Diệp Nam Thiên cũng lặng lẽ bám theo .
Đến nơi Hoa Thanh Nhi đứng trong phòng như đang đợi họ tới .
Thấy ba người cô mĩm cười rất hiền lành .
Nhị Lang hỏi '' Thanh Nhi muội có gì để nói ko ?''
Hoa Thanh Nhi lắc đầu nói '' chuyện này có gì để nói nữa chẳng phải quá rỏ rồi sao ?'' Lời nàng ta nói rất từ tốn ko có gì là sợ hãi hay hối hận .
''Vậy muội thừa nhận chính mình phản bội Thiên Kiếm Môn rồi sao ?'' Nhị Lang lại hỏi tiếp .
Yến Phi Phi và Tam Lang chỉ đứng đó nghe chứ ko xen vào câu chuyện .
Hoa Thanh Nhi nhìn Yến Phi Phi rồi nói '' muội ko hề phản bội Thiên Kiếm Môn , cái muội muốn chính là để Vương Gia đem Phi Phi tỷ đi mà thôi ''.
Tam Lang nghe vậy tính nói gì đó thì Yến Phi Phi ngăn lại , Nhị Lang nghe vậy liền nói '' Phi Phi tỷ có hôn ước với đại ca , muội làm vậy chính là muốn làm đại ca mất mặt '',
Hoa Thanh Nhi nhỏ giọng nói '' Diệp Đại ca chỉ vì Yến Tiền Bối nên mới đồng ý hôn sự này , trong bốn năm qua huynh ấy vẫn thường hay nói với muội chuyện huynh ấy muốn huỷ hôn , huynh ấy ko hề yêu thích Phi Phi tỷ ''.
Yến Phi Phi dù là hàng giả nhưng nghe vậy cũng có chút đau lòng , Tam Lang cùng Nhị Lang vô thức nhìn cô , quả thực đại ca hắn luôn muốn huỷ hôn với cô điều này ai cũng biết .
''Có rất nhiều cách để huỷ hôn , muội làm vậy cũng đâu phải là cách '' Cô lúc này lên tiếng nói .
Hoa Thanh Nhi cúi mắt nói '' Trước mắt muội chỉ nghĩ được cách này thôi , Vương Gia nói chỉ cần có được tỷ hắn sẻ tha cho Thiên Kiếm Môn nên muội mới làm vậy ''.
Nhị Lang nghe vậy thì nói '' dù như thế nào thì muội cũng sai rồi , muội theo ta đến gặp phụ thân chịu phạt đi ''.
Nhị Lang nói xong muốn cô đi cùng mình , lúc này Diệp Nam Thiên đi tới mọi người thấy hắn thì như thấy ôn thần ai cũng khép nép đứng qua một bên .
Hắn lúc này từ tốn nói '' phụ thân đã giao chuyện này cho ta xử lý , các đệ về nghĩ ngơi đi ''.
Nhị Lang thấy đại ca tới thì ko có ý kiến gì , Tam Lang cũng rất nghe lời nên chỉ im lặng cúi đầu rời đi .
Thấy hai đệ đệ này quá sợ hắn , cô thì ko sợ nên đứng đó hỏi .
'' vậy huynh định xử lý muội ấy thế nào ?'' .
Hắn nghe vậy liền nói '' chuyện này muội đừng xen vào , ta tự có tính toán ''.
Thấy hắn đối mình cũng lạnh lùng cô hơi bực .
Tính xoắn tay áo cãi tay đôi với hắn nhưng nghĩ lại cũng ko nên làm quá lên , hắn kiếp này trùng sinh chắt cũng ko lấy cô làm gì đâu , hơi sức đâu đôi co cho mệt xác .
Thực ra là cô cũng vừa buồn vừa ghen với Hoa Thanh Nhi vì nàng ta mà hắn làm nhiều chuyện , biết nàng ta bán đứng cô mà hắn ko nở để nàng ta nhận phạt .
Tự nhiên cô thấy nam nhân cổ đại này thực sự rất khó hiểu , thôi khó quá bỏ qua vậy .
''Vậy được , ta ko xen vào chuyện của huynh nữa '' cô nói xong quay lưng đi mất .
Diệp Nam Thiên thấy cô rời đi thì lạnh giọng nói '' Muội rời khỏi Thiên Kiếm Môn đi , từ nay ta ko muốn gặp lại muội nữa '' hắn nói thì đưa cho cô túi ngân lượng .
Hoa Thanh Nhi thấy hắn lạnh lùng liền nói '' Diệp đại ca huynh có phải yêu Yến Phi Phi rồi ko ?''.
Diệp Nam Thiên ko nói gì chỉ quay lưng rời đi khỏi đó .
Cô đi vê phòng thì giận quá không biết trút giận vào đâu thì đi tìm rượu uống ...
''Đáng ghét Diệp Nam Thiên ta vì người làm bao nhiêu chuyện ngươi lại vì một nữ nhân bán đứng ta mà đau lòng vì nàng ta '' cô tức giận nói rồi uống rượu ừng ực .
Cô uống hai ba bình gì đó thì đầu óc quay cuồng liền đi tìm hắn tính sổ , Diệp Nam Thiên vẫn chưa ngủ hắn đang ngồi trong phòng suy tư về cách hắn cư xử với cô hắn biết như vậy có hơi quá đáng , muốn cô gần gũi tâm sự với hắn , thân thiết với hắn nhưng hắn lúc nào gặp cô cũng ko mở lòng .
Đang suy nghĩ về cô thì cô đá cửa xong vào , hắn thấy cô trên tay cầm bình rượu thì hơi bất ngờ , cô đi vào phòng đứng đó chỉ thẳng vào mặt hắn rồi nói '' Diệp Nam Thiên tên phụ bạc nhà huynh , ta vì huynh là bao nhiêu chuyện huynh thì đối xử với ta thế nào hả ?''
Hắn bị cô nói vậy thì ko biết trả lời như thế nào ? Lúc này cô tự nhiên túm cổ áo hắn rồi nói '' tệ lắm huynh phải để cho ta hôn huynh mấy cái để bù lại sự vất vả của ta ''.
Cô nói xong chưa để hắn hoàn hồn đã cưỡng hôn hắn...
''Ưm '' Diệp Nam Thiên lần thứ hai bị cô hôn nhưng lần này hắn do có kinh nghiệm nên đở hơn một chút , Yến Phi Phi chiều cao so với Diệp Nam Thiên là chệnh lệch tận 25 cm nên cô muốn hôn hắn là ko thể , chỉ có thể tranh thủ lúc hắn ngồi mà hôn hắn .
Lát sau hắn xô cô ra , hai tay để lên vai cô để giữ khoản cách của cô với hắn .
''Huynh từ chối ta ?'' Cô hỏi hắn .
Hắn lắc đầu nói '' Phi phi muội say rồi , ta đưa muội về phòng ngủ ''.
Cô giật dỗi dậm chân nói '' ta muốn ngủ ở đây huynh cản ta được sao ?'' Cô nói rồi ấn hắn qua bên giường .
Diệp Nam Thiên hốt hoảng liền đánh ngất cô tại chổ .
Sau đó hắn để cô lên giường của hắn nằm ngủ .
Tiếp sau đó hắn rời đi ....lúc này hắn phát hiện môi mình vậy mà bị cô cắn cho chảy máu khi nào ko hay ..
Sáng hôm sau cô thức dậy với cái cổ bị đau và cái đầu nhứt như búa bổ .
Sau đó có đệ tử đến mời cô đi ăn cơm cùng gia đình .
Khi đến bàn ăn mọi người đã đủ chỉ thiếu mõi mình cô , thấy cô xoa xoa cái cổ đi tới Yến Vô Ưu nói '' con sao vậy ?''.
Cô xoa cổ nói '' con ko biết , tự nhiên ngủ dậy cổ đau đầu cũng đau ''
Diệp Nam Thiên ngồi bên cạnh ko nói gì , hắn nghĩ cô ko nhớ đến chuyện tối qua , lẻ ra đêm qua hắn để cô ngủ phòng mình nhưng suy nghĩ rồi hắn bế cô về phòng của cô , vì sợ sáng ra lở ai nhìn thấy cô từ trong phòng hắn đi ra thì thanh danh của cô sẻ bị ảnh hưởng .
Hắn thấu đáo là vậy còn cô thì cứ làm theo ý mình .
Cô liếc qua hắn thì nhớ tới hôm qua hắn bảo vệ Hoa Thanh Nhi thì máu ghen cô nổi lên liền .
Cô gắp thức ăn để vào chén cho phụ thân hắn và Diệp Hoàng Hạc .
Yến Vô Ưu thấy vậy liếc nhìn cô ý hỏi sao ko gắp cho Diệp Nam Thiên , cô vờ như ko thấy cứ thế ăn như thường .
Tam lang thấy môi của đại ca bị xưng thì lấy làm lạ liền hỏi '' Đại ca môi của huynh..... ?'' .
Diệp Nam Thiên tính vờ như ko nghe nhưng thấy phụ thân cùng Yến Vô Ưu đang nhìn thì hắn cười gượng nói '' ăn nhanh nên trúng môi ''.
Nhị Lang mĩm cười nói '' Đại ca ăn chậm như vậy mà trúng môi sao ? Nhìn vết thương như bị cắn ''.
Mọi người hơi suy nghĩ rồi vô thức nhìn qua Yến Phi Phi .
Cô bị mọi người nhìn thì ko biết gì liền lắc đầu , sau đó cô nói '' con ăn no rồi , mọi người từ từ dùng ''.
Cô nói xong thì chạy vèo đi mất ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro