Nói Ra Sự Thật .
Yến Phi Phi kéo hắn qua một nơi khác rồi nói .
''Nam Thiên huynh giết hắn thì huynh sẻ bị tội khi quân bị tru di tam tộc , huynh vẫn muốn giết hắn sao ?''.
Diệp Nam Thiên im lặng ko nói gì , hắn muốn nghe câu cô nói chính cô hại hắn , nên điều này ko phải hắn quan tâm .
Thấy hắn cứ đứng yên nhìn mình cô lúc này nuốt nước miếng ực một cái rồi nói .
''Ta biết chuyện này sớm muộn gì cũng tới , dấu mãi trong lòng khiến ta cảm thấy day dứt , nói ra thì chắt huynh sẻ ko tha cho ta ''.
Diệp Nam Thiên nghe vậy liền nói '' phải xem là chuyện gì đã , muội đã làm gì có lỗi với ta sao ? Hay muội đổi ý yêu Hắn ''.
Thì ra vấn đề Diệp Nam Thiên lo sợ là cô ko yêu hắn , hắn sợ cô thay lòng thôi .
Cô lúc này lắc đầu nói '' trái tim của ta từ đầu chỉ hướng về huynh ko thay đổi , nếu nghe xong câu chuyện này huynh giết ta cũng ko sao nhưng đừng để bản thân mất kiềm chế mà phạm tội tru di .''
Hắn im lặng đợi cô.
Cô lúc này nói '' thật ra ta từ một thế giới song song nơi này tới , mà niên đại đó cách đây tận mấy ngàn năm . Huynh và tất cả mọi người ở đây thực ra là nhân vật ko có thật ''.
Diệp Nam Thiên nghe xong thì đơ ra , hắn chưa hiểu ý cô lắm .
Một người đứng sờ sờ như vậy mà nói ko có thật là sao , hắn hiểu kiểu gì đây .
Thấy hắn đứng đơ ra cô lại nói .
''Thật ra ta chính là tác giả viết ra câu chuyện này , nó tên là Chọn Giang Sơn hay Chọn Mỹ nhân , nhân vật chính là Bách Lý Hoành cho nên bi kịch cuộc đời huynh là ta viết ra , ta là tác giả xuyên vào ''.
Diệp Nam Thiên tay cầm kiếm siết chặt , lời cô nói khiến hắn như bị hàng trăm vết đao đâm vào , phi lý đến cùng cực nhưng hắn tin cô , lời cô nói khiến hắn tin đến lạ thường .
Cô thấy hắn mặt tỉnh lặng mà tay thì siết chặt kiếm chắt hắn xiên cô luôn quá thì lúc này hắn bất ngờ hỏi .
''Vậy ra đó là lý do ngay từ đầu khi xuyên vào đây muội mới thay đổi cục diện , tất cả là vì muốn bù đắp cho ta sao ?''.
Cô nghe vậy khẻ gật đầu nói '' ta từ đầu thật ra rất yêu thích nhân vật Diệp Nam Thiên nhưng suy cho cùng lại hại huynh như vậy , khi xuyên vào đây ta đương nhiên phải sửa đổi ''.
Diệp Nam Thiên bước tới , cô hết hồn nhưng vẫn đứng yên ko dám nhúc nhích mắt thì nhìn hắn ko dám chớp .
Vẻ mặt hắn đau khổ , ánh mắt nổi lên tia máu , hắn nhìn cô rồi hỏi '' Tại sao chứ ? Tại sao lại viết cuộc đời ta khổ như vậy ? 13 tuổi mất mẹ ,16 tuổi lại chứng kiến đệ đệ chết đuối , 19 tuổi bị huỷ hôn cả đời sống trong thù hận và sự cười chê của mọi người , 21 tuổi thì bị diệt môn mắt chứng kiến phụ Thân Nhị đệ chết , 23 tuổi thì chứng kiến Yến Bá phụ chết , trước khi chết người còn nhờ ta quan tâm nữ nhi của người , tới sau cùng thì lại chứng kiến nữ nhân mình yêu chết chứ ?.''.
Hắn nói tới đây thì gân cổ cũng nổi lên , ánh mắt đau khổ hắn vậy mà khóc , Diệp Nam Thiên rơi nước mắt hắn nói '' tại sao chứ ? Ta sao đã viết về cuộc đời ta khổ sở như vậy đến khi xuất hiện lại nói yêu ta ? Tại sao đã yêu ta bây giờ lại nói sự thật với ta làm gì chứ ? ''.
Cô nghe hắn nói thì cũng rơi nước mắt , đã nhiều năm rồi cô chưa từng khóc , thậm chí từ khi xuyên đến cô dù bị thương cở nào cũng ko khóc nhưng vì hắn cô đã khóc .
''Nam Thiên xin lỗi , là ta hại huynh , ta ko biết dưới ngòi bút của ta lại làm huynh đau khổ nhưng ta cũng ko biết được chuyện đó , ta ko thể dấu huynh mãi nếu như sau này cứ ôm sự dối trá trong lòng ta ko sống nổi những ngày tháng còn lại của đời mình , nên ta mới phải nói ra sự thật để huynh chọn một hướng đi khác , giết ta huynh sẻ ko sao cả nhưng giết Bách Lý Hoành huynh sẻ bị tru di ''
Diệp Nam Thiên ánh mắt thù hận nhìn cô , cô chỉ đứng đó khóc rồi đợi hắn một kiếm xuyên tâm mình .
Nhưng hắn chỉ đứng nhìn cô mà ko xuống tay được , hình ảnh cô vì hắn làm bao nhiêu chuyện , hắn yêu cô như vậy sao lại nở xuống tay giết đi người mình yêu nhưng hắn ko biết phải làm sao cho đúng .
Qua hồi đau khổ hắn quay lưng nói '' Vậy thì ta để cho cô nương sống cuộc đời đau khổ mà ta phải chịu , theo ta '' hắn nói xong quay đi .
Cô đợi hắn giết mình nhưng hắn ko giết , cô đành lẻo đẻo theo hắn .
Diệp Nam Thiên quay lại với ánh mắt đỏ hoe còn cô thì cũng ko khá hơn .
Vạn Nhất Hoa nhìn hai người rồi nói '' Chuyện gì khiến hai đứa như vậy ?''
Diệp Nam Thiên nói '' Chuyện này con sẻ nói với người sau , hiện tại con chỉ muốn rời khỏi đây ''.
Cô nghe vậy nói '' Nam Thiên huynh tha cho Vương Gia đi ''
Hắn lạnh giọng nói '' ko đến lượt cô nương lên tiếng '' .
Cô im lặng ko nói nữa , Vạn Nhất Hoa và Bách Lý Hoành điều bất ngờ , sau mới nói chuyện riêng có một chút mà giờ xưng hô xa lạ vậy .
''Ngươi đi đi , ta ko giết ngươi '' Diệp Nam Thiên nói .
Bách Lý Hoành nhìn cô rồi ko nói gì , hắn rời đi .
Vạn Nhất Hoa bế Thượng Quan Ngọc lên rồi nói '' chúng ta đi thôi , người của ta sẻ tung tin ra ngoài theo ý ban đầu ''.
Diệp Nam Thiên quay lưng đi , cô đứng đó nhìn hắn mà ko biết hắn có ý gì , thì hắn nói '' cô nương cũng nên theo ta , trả lại những gì cô nương đã gây ra chứ nhỉ "
Ánh mắt hắn lạnh nhạt , mang theo chút phúc hắc nhìn rất đáng sợ , ánh mắt này cô đã từng nhìn thấy khi mới xuyên vào nữ chính , đây đích thị là ánh mắt thù hận .
Cô ko nghĩ gì nên đi theo họ .
Suốt quản đường đi hắn ko hề hé môi nói chuyện với cô , đi được một đêm thì Thượng Quan Ngọc mới tỉnh , từ đêm tới giờ Vạn Nhất Hoa điều bồng đồ nhi của hắn .
Đi rừng xuyên đêm đến sáng mặt trời lo dạng cô cũng mệt ko tả nổi , khác nước cùng buồn ngủ khiến cô ko trụ được nói .
''Ko được ta đi ko nổi nữa , các người đi trước ta nghỉ chút sẻ theo sao ?''. Cô mệt mõi khó nhọc nói .
''không được '' Diệp Nam Thiên lạnh giọng .
Cô nghe vậy cũng ko dám nói gì đi tiếp cùng mọi người .
Thượng Quan Ngọc ngủ được một đêm nên hiện tại đã khoẻ rất nhiều , thấy cô như vậy nàng nói '' Sư tôn chúng ta có thể nghỉ ngơi chút đi ? Phi phi sợ chịu ko nổi ''.
Vạn Nhất Hoa gật đầu nói '' vậy nghỉ ngơi chút đi , Nam Thiên con có chuyện gì thì nói luôn đi , im lặng như vậy cả đêm thật đáng sợ .''
Hắn ko nói gì chỉ là im lặng ôm kiếm ngồi một góc , cô lúc này ko biết do quá mệt hay là bị gì mà vừa ngồi xuống liền ngã ra .
''Phi Phi '' Thượng Quan Ngọc đở lấy cô rồi lúc này mới phát hiện hoá ra cô bị rắn cắn hồi nào rồi .
Vết rắn cắn ngay mu bàn tay , hơi sậm màu chắt bị trúng độc nhẹ .
Diệp Nam Thiên ko nói nhiều lướt tới ôm cô rồi ko nói hai lời hút độc rắn ra , dù im lặng nhưng ánh mắt cùng hành động hắn nhìn là biết hắn lo cho cô cở nào .
Sau đó Vạn Nhất Hoa cho cô uống thuốc giải độc rắn . Diệp Nam Thiên im lặng cổng cô trên lưng rời khỏi đó .
Do quá mệt cùng đuối sức cô đã ngủ một giấc ko biết qua bao lâu khi tỉnh lại thì trời đất tối đen , xung quanh ko hề có chút ánh sáng nào . Cô bị nhốt trong một không gian kính như cổ quan tài .
Yến Phi Phi hốt hoảng đập vào vách ngăn để kêu cứu , nhưng vô vọng .
Cô bị chôn sống rồi .
''Nam Thiên , cứu muội '' cô gọi lớn rồi nhớ đến chính cô là người hại hắn , giờ hắn biết sự thật rồi sao có thể cứu cô , mà ko chừng chính hắn chôn sống cô ko chừng .
Yến Phi Phi khó thở tự mình ôm lấy cổ , cô bị thiếu không khí nên rất khó chịu .
''Nam Thiên , Nam Thiên huynh thật tuyệt tình'' cô vừa rơi nước mắt vừa nói .
Sau đó nắp quan tài mở ra , ánh sáng chiếu vào gương mặt Diệp Nam Thiên đầy thù hận nhìn cô rồi nói '' Ta sẻ cho cô nương trải qua đủ nổi đau mà ta từng chịu '' hắn nói rồi nhìn cô mĩm cười , sau đó xúc đất đổ lên mặt cô .
''Không !!! Nam Thiên đừng !!'' Cô hét lớn rồi tỉnh lại .
Cô nhìn xung quanh thì ra là cô mơ ,
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro