Nổi khổ Tâm của Yến Vô Ưu .
Yến Vô Ưu nào có hay biết chuyện nữ nhi hắn mấy năm qua vẫn cho người để ý nhất cử nhất động của hắn , thấy hắn làm nhiều chuyện vì tác giả mà họ nghĩ hai người đó có tư tình với nhau .
Yến Vô Ưu đứng bên cửa sổ nói chuyện với ảnh vệ của mình một lát thì nắm được tình hình trong ngoài Yến Sơn trang mấy năm qua , sau đó hắn còn biết được tin nữ nhi hắn đã bắt tay với Vương Gia để giết bằng được Yến Phi Phi ( tác Giả ) .
''Nam Thiên thế nào ?'' Hắn nhỏ giọng hỏi .
Ảnh vệ đứng trong bóng tối bẩm báo '' hai năm qua chưa từng rời khỏi Thiên Kiếm Sơn trang ''.
Yến Vô Ưu nghe vậy liền gật đầu nói '' được rồi cứ y theo lệnh ta mà làm , đi đi ''.
Ảnh vệ cúi đầu nhận lệnh liền biên mất trong màn đêm đen kịch .
Đêm khuya dần Yến Vô Ưu ngồi đó suy nghĩ nhiều chuyện , hắn cố gắng an bài cho mọi chuyện đâu vào đó lại làm thê tử và nữ nhi hắn hiểu lầm khiến mọi chuyện càng ngày càng khó giải quyết .
Lý Giai Âm bên ngoài đi vào , hắn thấy vậy thì ko nói gì chỉ ngồi đó , nàng đi tới rót trà cho hắn rồi nói '' Hôm nay mọi chuyện có hơi vượt quá hạn , chàng đừng giận ''.
Yến Vô Ưu nghe nàng nói vậy thì lắc đầu nói '' ta ko giận chỉ là ta cảm thấy nhân phẩm của ta ngày càng tệ khiến lời đồn ác ý ngày càng nhiều ''.
Nàng nghe vậy liền nhỏ giọng hỏi '' chàng thật sự ko có ý lập thiếp thật sao ?'' .
Hắn lắc đầu nói '' ko có , ta vốn dĩ ko tốt ko muốn làm khổ ai nữa , nếu như nàng cũng thấy sống với ta quá khổ sở ta cho nàng tự do nhé ''.
Lý Giai Âm gương mặt mỹ nhân đầy bi thương nói '' phu quân từ bao giờ chàng có ý nghĩ đó vậy ? Có phải sống với thiếp mệt mõi lắm ko ?'' .
Yến Vô Ưu nhìn nàng rồi nói '' ta từ trước đến nay chỉ nghĩ mình có lỗi với nàng chứ chưa từng nghĩ đến chuyện bỏ nàng , nhưng hôm nay nàng muốn như vậy thì ta cũng biết nàng chịu đựng hết nổi rồi , ta cho nàng được như ý cũng là muốn chuộc lỗi của bản thân ta ''.
Hắn nói xong thì nàng cuối đầu , nước mắt rơi lã chả , nàng ko nói gì chỉ ngồi đó ....
Yến Vô Ưu lúc này tâm tình loạn như ma hắn vốn nhiều dự định , chuyện ái tình hắn chưa từng nghĩ đến quá nhiều , nếu như sống với hắn nàng khổ như vậy chi bằng để nàng đi ......
''Chàng nhiều năm qua vẫn còn lưu luyến Vạn Xuân Hoa , nay nàng ta đã mất lại xuất hiện một cô nương có thể khiến trái tim chàng hướng về , Vô Ưu có phải hơn hai mươi năm chàng chưa từng yêu ta phải ko ?''.
Lý Giai Âm lau nước mắt hỏi hắn .
Hắn im lặng nhìn nàng rồi chưa vội trả lời , lát sau hắn đứng dậy nói '' nữ nhân lúc nào cũng muốn yêu đương , muốn nắm giữ trái tim của phu quân mình mà có khi nào nàng thử tìm hiểu xem sao bao nhiêu năm qua tại sao ta lại lạnh nhạt với nàng , đó đơn giản ko phải là yêu hay ko yêu nữa ..''.
Nàng mĩm cười khi nghe hắn nói vậy ,
''Ý chàng là ta chỉ biết chờ đợi chàng yêu ta , nhưng chưa từng hiểu cho chàng chứ gì ? Chàng lòng mang chí lớn lại là anh hùng thiên hạ đệ nhất , ai khó khăn thì chàng có mặt , ban phái chém giết chàng cũng dẹp yên , bao nhiêu chuyện bên ngoài chàng lo tốt chỉ duy có một mình ta thì chàng chưa từng để trong lòng , ta cam chịu , ta chấp nhận hết nhưng chàng nay lại nói muốn để ta đi là vì tốt cho ta , chàng nói vậy chẳng khác nào như dao cứa vào tim ta cả ''.
Nàng nói thì ôm lấy trái tim đau khổ mà khóc không thành tiếng .
Yến Vô Ưu thở dài đi tới cạnh nàng rồi nói '' Giai Âm đến cuối cùng là nàng muốn thế nào ? Ta ko giỏi đoán ý nữ nhân nàng muốn gì cứ nói thẳng nếu làm được cho nàng ta đương nhiên sẻ làm ''.
Lý Giai Âm lúc này ko nói gì nàng đứng dậy nhìn hắn , hai người bốn mắt nhìn nhau nàng nhẹ nhàn khiển chân muốn môi mình chạm môi hắn , Yến Vô Ưu lùi lại nói .
''Ta mệt ''.
Hắn biết nàng có ý gì nên tránh né nụ hôn đó của nàng .
Nàng mĩm cười , nụ cười của đau khổ , nàng nhìn hắn rồi nói '' huỷ hôn cho Phi Nhi có được ko ? Coi như ta xin chàng ''.
Yến Vô Ưu lúc này nói '' chuyện khác , chuyện này khó ''.
Nàng lúc này ko biết phải nói gì , hôn nàng hắn ko hôn , huỷ hôn hắn ko huỷ ....
Lý Giai Âm lúc này quỳ xuống nói '' Vô Ưu xin chàng , huỷ hôn cho nữ nhi của chúng ta có được ko ?''.
Hắn thấy nàng như vậy liền vội đở nàng lên , dù gì cũng là phu thê hơn 20 năm sao có thể để nàng quỳ mà cầu xin hắn chứ ..
''Nàng đứng lên , chuyện này để ta suy nghĩ đã ''.
''Phu quân chàng ko hiểu trái tim nữ nhân , nếu như yêu ai thì đến chết cũng không sợ nhưng nếu như Nam Thiên và Phi Phi ko có duyên phu thê xin chàng huỷ hôn cho hai đứa trẻ được tự do chọn người chúng yêu mến '', nàng vừa nói vừa lau nước mắt .
Yến Vô Ưu trong lòng khó chịu hắn thực sự muốn Nam Thiên làm rể nhà hắn nhưng xem ra chuyện này khó khăn rồi .
Hắn thấy nàng cứ khóc cả tối thì cũng mũi lòng , liền nói '' được rồi , nàng nghỉ ngơi trước ta sẻ đến thư phòng ngủ '' hắn nói xong liền muốn đi .
Nàng nắm lấy cánh tay áo của hắn , ánh mắt lưu luyến ko muốn hắn ra thư phòng , hắn nhìn nàng ... nàng nhẹ nhàng bỏ tay áo hắn ra .
Yến Vô Ưu ko phải là chán ghét gì nàng nhưng hắn là người hiện đại xuyên đến cổ đại một lòng phát huy mong có thể đứng đầu quần hùng , tạo dựng cơ nghiệp ko muốn bị người khác dẫm đạp với nơi giang hồ hiểm ác này ,
Hắn xuyên vào cái truyện gì chính hắn còn ko biết , nhưng bản thân hắn biết mình muốn điều gì , nữ nhân rất phiền hắn hiểu rỏ nhất , yêu đương sâu đậm liền không muốn rời xa , nói chung là cản trở rất nhiều .
Năm đó hắn vừa gặp đã yêu Vạn Xuân Hoa nên trong lòng chỉ có mõi nàng ấy , trong mắt hắn Xuân Hoa mạnh mẻ và hiểu chuyện rất nhiều , luôn nhìn cho đại cuộc và cũng có thể do ko có được nên hắn vẫn nghĩ nàng có nhiều điểm hơn Giai Âm .
Lý Giai Âm tuổi nhỏ , tính tình an phận ko hề có chút sở trường gì ngoài nhan sắc , nàng ấy đụng chuyện chỉ lấy nước mắt rửa mặt , dù hắn lạnh nhạt nhưng nàng cũng chỉ cam chịu sống như một bông hoa trong chậu được người chăm sóc .
Dù là vậy nhưng nàng cũng sinh con cho hắn nên hắn sẻ ko thể làm chuyện gì có lỗi với nàng được , nhưng thực sự gần nàng hắn ko có chút nào khơi lên ham muốn của đàn ông cả .
Hiện tại hắn chỉ cần nhìn nàng liền khiến nàng sợ hãi hắn mà buông tay , sau nàng ko thử vùn lên cho hắn xem nàng có chút mạnh mẽ hay chính kiến nào ko ?.
Hắn tính nói với nàng nhưng chưa gì mới nhìn nàng đã sợ hắn nên buông tay khiến hắn ko còn gì để nói nữa , Yến Vô Ưu lạnh lùng quay lưng rời khỏi phòng , để nàng đứng đó nhìn theo hắn với ánh mắt ngấn lệ .
Yến Phi Phi đứng một góc nhìn phụ thân mở cửa rời đi , còn ko thèm quyến luyến khiến nàng quyết tâm phải giết nữ nhân kia , sau đó nàng lặng lẻ rời đi.
Ảnh vệ theo dõi nàng báo lại với Yến Vô Ưu .
Hắn chỉ im lặng , nữ nhi hắn muốn làm cái gì đây ?.
Yến Vô Ưu cũng ko thể ngồi yên , hắn cho người đến Thiên Kiếm Sơn trang xem Diệp Nam Thiên thế nào , dù trong lòng biết Nam Thiên đã yêu người khác ko phải nữ nhi của hắn nhưng dù gì hắn cũng nhìn Nam Thiên lớn lên nên trong lòng thật sự rất quan tâm .
Thiên Kiếm Sơn trang thì thuộc hạ của Võ Lâm Minh báo lại , Võ Lâm Minh Chủ đã bế quan nên chính cũng ko biết khi nào thì xuất quan ...
Lúc này Ảnh vệ cũng quay lại báo với Yến Vô Ưu .
Kho nghe qua tin báo mặt hắn tái đi ....
''Thực sự quá quắt '' hắn tay co thành đấm , lời nói nghiếng qua kẻ răng .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro