Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nghi Ngờ


Yến Phi Phi té xuống hồ , nước lạnh thấu xương khiến cô tỉnh táo rất nhiều nhưng cũng chấp nhận buông bỏ những thứ ở đây vì cô nghĩ biết đâu khi chết ở đây cô sẻ quay về với hiện đại của cô dù nơi đó cô cũng không có gì để luyến tiếc ,

Nhị Lang tính nhảy xuống hồ cứu cô thì từ sau một bóng đen vọt xuống hồ nhanh như cắt , đó có thể là ai ngoài Đại ca hắn  .

Diệp Nam Thiên lao xuống cứu cô không hề suy nghĩ ,

Trong giây phút mất dần ý thức cô cảm nhận được bàn tay ai đó ôm lấy mình rồi cô ngất đi không biết gì nữa .

Chẳng biết qua bao lâu cô ho sặc sụa , người khó chịu mà mở mắt ra , cô thấy hắn lo lắng nhìn mình , ánh mắt cùng gương mặt ấy khiến cô mĩm cười nhắm mắt .

''Phi Phi ! Phi Phi '' tiếng Diệp Nam Thiên lo lắng gọi cô .

Trời khá lạnh , cô lại bị thương chưa khỏi hẳn , hắn lúc này không biết phải làm sau liền nhanh chống vận công sưởi ấm cho cô .

Khi cô tỉnh lại bên cạnh đã đó đống lửa , Hắn để cô tựa lưng vào tản đá còn hắn thì đang bẻ cành khô cho vào đống lửa .

''Huynh sao lại cứu ta , chẳng phải huynh muốn huỷ hôn sao '' cô nhẹ giọng hỏi hắn .

Hắn quay lại nhìn cô rồi nói '' huỷ hôn là một chuyện , thấy chết không cứu lại là chuyện khác '' hắn vừa nói vừa đi tới thêm củi vào đống lửa

Cô nghe vậy gật đầu nói '' huynh nói cũng phải , ta khi thấy Tam Lang té dù không biết bơi nhưng ta cũng không thể bỏ mặt ?'' Cô nói xong thì ngồi co ro chịu lạnh .

Hắn thấy vậy nói '' vận công ''.

''Hả ? Vận công gì ?'' Cô hơi bất ngờ hỏi lại hắn .

''Vận công sẻ giúp chân khí lưu thông , nội công muội thâm hậu không lẻ chuyện này muội không biết '' hắn nói xong vận công truyền vào cơ thể cô .

Cô nghe vậy liền cười cười , cô biết chết liền á ,

Lúc này cô cảm nhận được hơi ấm len lỏi vào cơ thể liền nắm tay hắn nói '' đừng ! Cứ để ta tự làm huynh không cần tổn hao công lực vì ta ''.

Tự nhiên bị cô nắm tay hắn hơi bất ngờ liền rụt về nói '' không sao , chỉ là chút công lực ko đến nổi hao tổn '' hắn nói xong đứng dậy , cô phát hiện đồ hắn vậy mà khô rồi .

Lát sau cô nhẹ giọng hỏi '' Huynh thích Hoa Thanh Nhi phải không ?''

Diệp Nam Thiên vẫn ngồi đó hiên ngang lạnh lùng , hắn không vội trả lời cô ,

''Nếu huynh thích nàng ấy ta giúp huynh đạt được điều huynh muốn '' cô lại tiếp tục nói .

Trời ngã về tây , ánh sáng bắt đầu yếu đi , bóng lưng hắn in trên đá , lạnh nhạt và đơn độc . Hắn ngước mắt nhìn cô rồi nhẹ giọng nói '' muội nghĩ bản thân mình là thần tiên hay sao ? Chỉ cần ta muốn muội điều giúp được ?''.

Cô nghe vậy thì cũng không biết nói sao nhưng nghe ra hắn quả thực có điều gì đó đang ấp ủ , không thể nói rỏ với cô được .

''Ta chỉ cần huỷ hôn huynh sẻ đến được với nữ nhân mà huynh yêu '' cô đi tới ngồi cạnh hắn rồi nói .

Hắn lúc này đứng dậy như không muốn ngồi gần cô , sợ cô lây bệnh cho hắn hay gì không biết .

''Chuyện này không phải huỷ hôn là được đâu , trời tối rồi chúng ta mau về tránh phụ thân lo lắng '' hắn nói xong đi về ..

Cô thấy vậy đứng dậy đi theo hắn ....

Lúc này bên ngoài Diệp Hoàng Hạc cùng Nhị Lang , Tam Lang và Hoa Thanh Nhi thêm một số đệ tử đang đi tìm họ , thấy hai người mọi người như bỏ được gánh nặng xuống .

Diệp Hoàng Hạc nói '' Hai đứa không sao là tốt rồi '' nói xong nhìn Nhị Lang .

Nhị Lang đi tới đưa áo choàng cho Đại ca hắn , Diệp Nam Thiên nhận áo rồi tính khoát lên người mình .

''E...hèm ''

Nhị Lang ra dấu cho hắn lấy áo choàng khoát cho cô .

Diệp Nam Thiên như hiểu ra liền đưa áo choàng cho cô , cô không nhận .. liền đi tới nói '' Bá Phụ khiến người lo lắng rồi ''.

Diệp Hoàng Hạc liếc hắn , hắn thấy vậy mới chủ động choàng áo cho cô , cô đứng yên để hắn khoát áo cho mình .

Tính ra Diệp Nam Thiên chỉ mới 19 tuổi , tuổi tác còn khá nhỏ cộng với việc không thích cô khiến hắn không chu đáo cũng là chuyện dể hiểu .

''Phi Phi con về phòng thay y phục rồi đến thiện phòng dùng cơm cùng chúng ta '' Diệp Hoàng Hạc nói rồi để cô rời đi .

Hoa Thanh Nhi đứng một bên , thấy cô rời đi mới bước đến bên cạnh Diệp Nam Thiên .

''Diệp đại ca huynh cũng nên thay y phục khác kẻo cảm lạnh '' .

Hắn nhìn cô rồi mĩm cười nói '' huynh biết rồi , muội không cần lo lắng ''.

Diệp Hoàng Hạc thở dài , Thanh Nhi là biểu muội của Nam Thiên , hai đứa lớn lên cùng nhau nhiều năm tình cảm cũng rất tốt nhưng nay hai đứa đã lớn cũng không nên quá thân thiết được .

''Thanh Nhi con về thiện phòng chuẩn bị bữa tối đi '' Diệp Hoàng Hạc nói khéo để nàng rời đi .

Nàng cúi người xem như đồng ý rồi lui về .

Lúc này Diệp Hoàng Hạc nói với Hắn '' Nam Thiên con thực sự không có tình ý với Thanh Nhi chứ ?'' .

Diệp Nam Thiên lắc đầu nói '' con chỉ xem muội ấy như muội muội ruột , không có nữa điểm tư tình nam nữ '' .

''Ta cũng thấy vậy nhưng là nam nhi con nên rỏ ràng dứt khoát hơn , có thể trong mắt mọi người Thanh nhi như muội muội con vậy Phi Phi thì sao , con bé chắt gì đã nhìn ra điều đó , nếu con đã chấp nhận hôn sự thì nên vạch rỏ ranh giới với Thanh Nhi tránh hiểu lầm không đáng có ''.

Diệp Hoàng Hạc lời lẻ ôn nhu giải thích cho con trai hắn hiểu , nữ nhân dù không nói nhưng tránh được hiểu lầm thì tốt , đừng để chuyện đi quá xa ko thể cứu vãn .

''Vâng phụ thân '' Diệp Nam Thiên cúi người nói .

Đến bữa tối , Yến Phi Phi thay xong y phục thì đến ăn cùng mọi người , Diệp Hoàng Hạc thấy cô đến thì vui vẻ hẳn , cô mĩm cười gắp thức ăn cho hắn càng khiến hắn vui thêm mấy phần .

''Phi Phi chuyện hôm nay con liều mình cứu Tam Lang ta thực sự rất vui nhưng lở con có chuyện gì ta cũng chỉ biết lấy cái chết tạ tội với Yến Đại ca '' Diệp Hoàng Hạc nói vậy là thầm nói với mọi người , Yến Phi Phi không được xảy ra chuyện gì cả .

''Diệp Bá Phụ đừng nói vậy , con mắt thấy Tam Lang bị té , đệ ấy lại không biết bơi nếu có chuyện gì con mới khó ăn nói vì chính con rủ đệ ấy đi câu '' cô nhẹ giọng giải thích .

Diệp Nam Thiên ánh mắt khẻ liếc về cô , hắn đang suy nghĩ gì đó .

Tam Lang nghe vậy liền nói '' Phi Phi tỷ ? Đệ biết bơi mà ''

''Đệ biết bơi ???'' Cô nghe vậy hơi giật mình hỏi

Tam Lang gật đầu nói '' 4 năm trước đại ca đã dạy đệ bơi rồi '' hắn nói thì vẫn gắp thức ăn trong sự bất ngờ của cô .

Diệp Nam Thiên ánh mắt thăm dò cô , Hoa Thanh Nhi yên lặng nhưng cũng có suy nghĩ của riêng mình .

Bữa ăn nhanh chống qua đi , cô ăn xong đi dạo vòng vòng ở hậu viện để tiêu thưc , cô nghĩ .

4 năm trước Diệp Nam Thiên dạy Tam Lang bơi nên đệ ấy mới tránh bị chết đuối , vậy cốt truyện thay đổi khá nhiều rồi . Ai là người gián tiếp thay đổi cốt truyện này , là cô hay truyện bị bug .

Nghĩ vậy cô cũng vô thức thở dài ,

Diệp Nam Thiên đứng một góc tối quan sát cô , hắn đang nghi ngờ cô không phải Yến Phi Phi thực sự nhưng gương mặt và giọng nói điều không hề giả , nếu như mang mặt nạ thì khi té xuống hồ nhân lúc cô chưa tỉnh hắn đã kiểm tra qua , cô không hề đeo mặt nạ gì cả .

Lúc này Tam Lang từ đâu cầm theo một cái hợp gổ là loại đựng thức ăn rồi nói '' Phi Phi tỷ ''.

Cô nghe hắn gọi thì mĩm cười nói '' tỷ ở đây , đệ tìm tỷ có chuyện gì ?''.

Tam Lang lúc này đi tới ghế ngồi xuống rồi nói '' khi chiều tỷ vì ta té xuống hồ , ta còn chưa cảm ơn tỷ nên có nấu chén canh gừng bổ phổi tỷ uống đi ''.

Cô thấy hắn chu đáo thì cũng ngồi xuống nói '' đệ thật chu đáo '' cô nói rồi nhận chén canh , sau đó nhìn qua thấy dĩa bánh thì hỏi '' đệ đem cho tỷ luôn hả ?'',

''Buổi chiều thấy tỷ ăn ít , đệ đem thêm cho tỷ đĩa điểm tâm , tỷ ăn đi '' hắn nói rồi ngồi nhìn cô mà cười ..

Yến Phi Phi không nghĩ gì liền đưa tay xoa đầu hắn rồi nói '' có một đệ đệ đáng yêu như vậy ta có té xuống hồ cũng vui lòng '' .

Hắn bị cô xoa đầu thì cười vui vẻ , Diệp Nam Thiên đứng đó nhìn hai người , hắn không biết sao cô lại tốt với Tam Lang như vậy , mà sao tự nhiên trong lòng hắn khó chịu quá ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro