Nam Nhân Bí Ẩn .
Diệp Nam Thiên trấn hưng Thiên Kiếm Sơn trang trở thành sơn trang tiếng tăm trong việc rèm kiếm , ba năm qua hắn đã luyện ra được một thanh kiếm có tên là Phi Thiên , kiếm này chặt sắt như chém bùn .
Kiếm Phi Thiên nghe qua đã biết là kiếm hắn rèn để nhớ đến vị hôn thê ko may mất tích của hắn , trên giang hồ ai cũng muốn có Phi Thiên Kiếm .
Vậy mà hôm nay hắn lại mở hội Thưởng kiếm , để cho mọi người có thể tận mắt nhìn thấy thanh kiếm trong lời đồn .
Ngày 15 tháng 7 đại hội thưởng kiếm được mở ra đón chào tất cả anh hùng đến Thiên Kiếm Sơn Trang để xem kiếm báu .
Phải biết cửa của Thiên Kiếm Sơn trang chưa từng mở ra bao giờ , nay lại mở cửa đón khách thì ai cũng vì ham mê kiếm báu mà đến .
Thiên Kiếm Sơn trang .
Vạn Nhất Hoa ngồi trên ghế tay gỏ gỏ lên bàn sau đó hắn nói '' Nam Thiên con thực sự muốn tiến hành kế hoạch sớm hơn dự tính sau ''
Diệp Nam Thiên khẻ gật đầu nói '' con nhận ra mình đã bỏ lở nàng ấy , chuyện báo thù đã khiến con bỏ qua điều quan trọng nhất ''.
Vạn Nhất Hoa nhìn hắn rồi nói '' biết là vậy nhưng Phi Phi đã ko biết đi đâu con làm vậy có sợ thất bại ko ?''.
Diệp Nam Thiên ánh mắt nhìn xa xăm nói '' để nàng ấy rời khỏi chính là thất bại nhất cuộc đời con rồi '' .
Nhìn ra hắn rất quyết tâm khiến Vạn Nhất Hoa xiêu lòng hắn nói '' vậy cứ như kế hoạch mà làm ''.
....
Vào ngày thưởng kiếm có rất nhiều anh hùng của các nơi đến để xem may mắn có thuộc về mình ko ?
Thượng Quan Ngọc và Bách Lý Hoành đôi bằng hữu chi giao cũng đến .
Bách Lý Hoành 3 năm trước giết ko được Diệp Nam Thiên thì cũng rất tức giận nhưng Yến Phi Phi lại mất tích ở đâu ko rỏ hắn ko có cớ gì để truy cùng đuổi tận người ta nữa .
Lần này hắn đến đây là vì kiếm Phi Thiên .
Những nhân vật lớn điều đến đến nơi thưởng kiếm để ngắm kiếm báu riêng có một nam nhân nhỏ nhắn thì đi ngược lại đám đông tìm đến cổng , hắn đứng đó gọi .
''Mộ Tử Thanh '' .
Mộ Tử Thanh ngồi trên hòn non bộ ko trả lời .
''Mộ Tử Thanh xem ta có gì có ngươi nè '' hắn nói rồi đưa ra con gà gói lá sen .
Nói về Mộ tử Thanh hắn là con nhà nghèo từ nhỏ bị đánh bị mắng , ăn ko đủ no mặc ko đủ ấm , cơ duyên trời sinh hắn có sức lực hơn người nên từ nhỏ đã đánh đấm mà lớn , nên hắn thiếu ăn mà món hắn thích nhất là gà bọc lá sen này .
Vừa nghe mùi gà hắn liền nhảy xuống nói '' cho ta ''.
Nam nhân mĩm cười nói '' cho ngươi '' nói rồi đưa gà cho hắn xong liền quay người đi .
Một Tử Thanh ăn gà xong thì hơi hối hận , chứng tham ăn này đã hại hắn rất thảm , giờ thì còn bị giam cầm ở đây .
Lễ hội thưởng kiếm kéo dài 7 ngày thì 7 ngày này hắn điều được nam nhân kia cho ăn gà .
Diệp Nam Thiên buổi nọ hắn vô tình nhìn về phía Mộ Tử Thanh thì thấy có một người ăn mặc như nam nhân nhưng dáng dấp nhỏ nhắn ngồi cạnh hắn .
Trong lòng hắn lấy làm lạ , tuy có người ko biết Mộ Tử Thanh là ác nhân nhưng với vộ dáng đó của hắn thì cũng rất sợ hãi chứ .
''Mộ Tử Thanh '' Diệp Nam Thiên đi tới gọi .
Nam nhân bên cạnh nghe được tiếng của hắn thì hốt hoảng ngồi im ko dám quay mặt qua .
Mộ Tử Thanh ko trả lời , hắn vẫn ngồi ăn . Diệp Nam Thiên đi tới , càng gần nam nhân kia càng sợ hãi rung rẫy tới nổi mắt thường có thể nhìn thấy được .
''Ngươi là ai ?'' Diệp Nam Thiên hỏi .
Nam nhân lúc này mới đứng dậy nói ''ta đến thưởng kiếm thấy hắn đáng thương nên mới tới trò chuyện cùng hắn ''.
Diệp Nam Thiên nghe vậy cũng ko nói gì nữa hắn quay đi nói '' nếu đã vậy ngươi cũng nên rời đi , Hắn ko phải như người nghĩ đâu ''. Nói xong qauy lưng đi .
Mộ Tử Thanh lúc này nói '' ta tuy là người xấu nhưng ăn của ngươi ta sẻ ko hại ngươi''.
''Ngươi vậy mà mở miệng nói chuyện với ta ?'' Hắn hơi bất ngời vì Mộ Tử Thanh vậy mà chịu nói chuyện với mình .
Mộ Tử Thanh chỉ nói vậy rồi ăn ko nói gì nữa .
Buổi tối Thiên Kiếm Sơn trang im lặng như tờ , trong đêm tối có tiếng bước chân rất khẻ .
''Diệp Nam Thiên rỏ ràng là Võ Lâm Minh chủ còn có Thiên Kiếm Sơn Trang vậy mà lại nghèo như vậy , ko có vật gì có giá trị cả '' một tên nói .
Mấy trên còn lại cũng gật gù nói '' đúng vậy , đường đường là Thiên Kiếm sơn trang giàu có lại ko có nổi đồ gì bán được tiền ''.
Lúc này trong bóng tối tiếng bước chân rất khẻ lại rời đi .... Tiếng chân vấp phải bật thềm té một cái bịch .
''Ai '' nhóm côn đồ hỏi lớn rồi lao qua bắt một người , đó chính là người mấy ngày nay đem gà cho Mộ Tử Thanh .
Thấy hắn nhỏ nhắn ko có võ công thì họ ném hắn xuống rồi nói '' ngươi cũng đến trộm đồ trong Thiên Kiếm Sơn trang sao ?''
Hắn gật đầu nói '' đúng vậy , ta đến để trộm ít đồ nhưng ko có gì đáng giá nên định đi ''
Thấy là đồng đạo nên bọn chúng cũng ko quá khắc khe nhưng ko có ý định thả hắn đi , lát sau một tên nói '' ngươi nhỏ nhắn nhìn như nữ nhân vậy , chắt ko phải nữ cải nam trang đâu nhỉ ''.
''Ta ...''
Chưa kịp nói gì thì bên ngoài tiếng đá cửa vang lên , một nhóm người trên tay cầm vũ khí bắt hết mấy tên côn đồ , bắt luôn hắn .
''Tam Lang '' tiếng hắn nhẹ gọi .
Diệp Tam Lang hiện tại đã 17 , dáng người đã ko còn như ba năm trước hắn nghe tên này gọi mình thì nhìn , hồi lâu hắn ko biết sao lại thấy quen đến vậy .
''Minh chủ nói bắt được nhóm cường đạo giết ko tha '' đệ tử dưới trướng nói .
''Ta ko phải cường đạo , ta bị bọn họ bắt '' nam nhân mặt mày đen nhẻm lại nói lớn .
Diệp Tam Lang hơi do dự nói '' thật sao ?''
''Thật '' hắn gật đầu lia lịa .
''Vậy lôi mấy tên này đi , để tên kia lại '' Diệp Tam Lang nói xong họ bị lôi đi .
Lúc này chỉ còn hai người Tam Lang hỏi '' ngươi là ai tại sao lại bị chúng bắt ''.
Lúc này cô mới khai thật '' ta lưu lạc tứ phương sợ người ta ức hiếp mới cải nam trang , thật ra ta là nữ '' cô nói .
Tam Lang thất cô nam quả nữ trong phòng giữ đêm thì lùi lại nói '' vậy được rồi , cô nương yên tâm ta sẻ an bài cho cô nương , giờ thì cô nương theo ta ''.
Cô nghe vậy nói '' Tam Lang thiếu hiệp , xin huynh giữ bí mật chuyện ta cải nam trang có được ko ?'' .
Hắn ko suy nghĩ gì liền gật đầu .
Chuyện Tam Lang tha cho một người trong nhóm cường đạo thì họ đi báo lại với Diệp Nam Thiên , nghĩ đệ đệ trẻ người non dạ bị lừa nên hắn đi tới tìm đệ đệ mình , thấy hai người đang đi về phía phòng Tam Lang thì hắn chặn lại .
''Đại ca '' Tam Lang giật mình khi thấy hắn đứng trước mặt mình .
Cô bên cạnh hết hồn quay mặt tránh đụng mặt hắn .
Diệp Nam Thiên lạnh giọng nói '' hắn là ai ?'' .
Tam Lang nghe vậy liền nói '' đây là bằng hữu của đệ ''
Diệp Nam Thiên ánh mắt sắt bén nhìn qua cô , hắn nói '' bằng hữu ? Ta chưa từng nghe đệ có bằng hữu ''
Diệp Tam Lang sợ đại ca từ bé nên khi bị hỏi ko biết phải trả lời sao , Diệp Nam Thiên nhìn qua cô đang cải nam trang thì nói '' dẫn đi ''.
Hai đệ tử ở đâu xuất liện khoá tay kéo cô đi ..
''Đại ca đừng làm vậy , tha cho .....''
''Ta ko cần xin xỏ hắn '' cô nói lớn át cả tiếng của Tam Lang .
Diệp Nam Thiên bị lời nói cùng ánh mắt của cô làm cho giật mình .
Hắn nói '' giọng nói của ngươi nghe rất lạ , nam nhân ko ẻo lã như vậy ? Mau nói ai phái người đến '' dứt lời hắn tháo dây cột tóc của cô xuống , máy tóc dài hiện ra , gương mặt nữ nhân càng hiện rỏ ràng hơn .
Cô nhìn hắn , ánh mắt chăm chú khiến hắn chột dạ quay mặt đi '' mau nói ai phái ngươi đến nếu ko đừng trách ta ''.
Cô mĩm cười nhìn hắn nói '' cùng lắm huynh giết ta lần nữa là được mà ''.
Lời cô nói khiến hắn bất ngờ , cô là ai ,hắn làm gì có giết ai bao giờ chứ .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro