Mỹ Nhân Thâm Độc .
Lý Giai Âm lúc này nhẹ giọng nói '' Phu Quân chàng đây là vì bảo vệ ai mà ra mặt vậy ?''.
Yến Vô Ưu nhìn nàng rồi nói '' ai ta cũng ko để họ bị thương ''.
Lý Giai Âm lại hỏi '' nếu hôm nay người bị vây khốn và ta và Phi Nhi thì chàng sẻ thế nào ?''.
Yến Vô Ưu liếc mắt nhìn nàng rồi giận dữ nói '' đợi đến khi đó Yến Vô Ưu ta cũng sẻ bảo vệ hai người nhưng đó là khi hai người là bị hại , nữ nhân đáng hận ăn chỉ lo chuyện hại người ''.
Lời nói nghe ra hắn đã biết chuyện gì đó rồi .
Lý Giai Âm nhếch môi cười khẩy nói '' chàng là nam nhi ý tại thiên hạ , ta là nữ nhân tâm ý chỉ để bên chàng vậy mà thứ ta nhận lại là cái nhìn ghẻ lạnh , chàng ghét ta đến thế sao ?''
Yến Vô Ưu chau mày nói '' nàng nếu như an phận ta còn có chuyện để làm sao ? Nàng suốt dọc đường cho người của phủ nha chặn đánh ta , giờ lên thuyền quay về nàng vẫn ko bỏ được tật đó , lại cho người vây đánh Nam Thiên ''.
Lý Giai Âm lúc này đi tới gần hắn rồi nói '' chàng bảo vệ Nam Thiên vì nó là con của nữ nhân chàng yêu sao ? Hay Nam Thiên là con của chàng ?''
Diệp Nam Thiên và Yến Phi Phi ( tác Giả ) ngớ người vì câu nói của nàng ta .
Yến Vô Ưu cũng đơ người vì nàng nói chuyện vô lý quá đáng như vậy , hắn thật sự ko biết nàng nghe tin tức từ ai mà ăn nói càng ngày càng khó nghe .
''Giai Âm cho đến hiện tại dù ta ko yêu nàng nhưng vẫn cho nàng sự tôn trọng nhất định nàng đừng ăn nói vô căn cứ khiến chút tôn trọng đó của ta dành cho nàng cũng cạn đi , Xuân Hoa một lòng với Diệp đệ muội ấy đã ko còn vậy mà nàng còn bôi nhọ danh dự của muội ấy hay sao ?''
Yến Vô Ưu nói xong Lý Giai Âm bật cười , nàng cười cho bản thân đến cuối cùng vẫn ko có trái tim của nam nhân nàng yêu đến ko cần bất cứ gì .
''Chàng đến tận bây giờ vẫn còn trân trọng tỷ ấy đến vậy sao ?'' Nàng nhỏ giọng nói .
Yến Vô Ưu ánh mắt tránh né ko trả lời nàng lúc này nàng nói tiếp '' nếu như năm đó người chết là ta thì huynh có nhớ ta đến vậy ko ?''.
Hắn im lặng ko nói gì , lúc này nàng lại nói t'' Hôm nay ta tuyệt đối ko để cho nữ nhân ấy sống tốt '' nàng nói thì chỉ tay về phía tác giả đang đứng .
Yến Vô Ưu chắn trước cô rồi nói '' ta ko để nàng hại cô nương ấy , nếu nàng làm vậy chính là muốn cắt đứt duyên phu thê của chúng ta ''.
Lý Giai Âm cười , nàng vừa cười vừa khóc nhìn thật đáng sợ làm sao , nữ nhân hắc hoá thật khiến người ta dè chừng mà .
''Yến Vô Ưu nàng ta hình như có gì đó khác lắm ngươi cẩn thận chút '' Cô vừa nói vừa lo lắng cho hắn .
Yến Vô Ưu lúc này cũng phát hiện ra Lý Giai Âm có gì đó rất lạ , nàng ta như muốn tẩu hoả nhập ma vậy ...
Mọi người chưa hết lo lắng thì lúc này nàng ta tự nhiên thân thủ nhanh nhẹn lạ thường tấn công về phía Tác giả đang đứng , Yến Vô Ưu ko ngờ nàng lại có võ công liền xuất chiêu chặn nàng lại nhưng do hắn ko nở làm nàng bị thương nên ra tay quá nhẹ , nàng thủ sẳn giao găm trong tay áo liền đâm Yến Vô Ưu .
Hắn ngã người tránh được cũng là lúc nàng bỏ qua hắn tấn công về phía Diệp Nam Thiên , hắn nhanh tay rút kiếm cản nàng lại nhưng Lý Giai Âm lại dùng chiêu , Lạc Hồng bộ cước pháp của Vạn Hoa sơn trang để xuất quỷ nhập hoá bắt được tác giả đứng sau lưng Diệp Nam Thiên .
Yến Vô Ưu và Diệp Nam Thiên lúc này do qua bất ngờ nên đã để nàng ta bắt cô nhảy lên thành thuyền đứng ở đó ...
''Tại sao bá mẫu lại dùng chiêu thức của Vạn Hoa Sơn trang , đây là chiêu Lạc Hồng trong Xuân Hoa bộ cước pháp , đây là võ công của mẫu thân ta ''. Diệp Nam Thiên nói lớn .
Vạn Xuân Hoa , nàng chuyên về y lý nên võ công ko cao , nhưng hành tẩu giang hồ cũng phải có một chiêu tủ để bảo toàn tính mạng, thế là nàng đã tự mình nghĩ ra môn khinh công Xuân Hoa bộ cước pháp chủ yếu có thể bỏ chạy khi gặp nguy .
So với Khinh công Phi Yến của Yến Vô Ưu thì ko là gì nhưng quả thực chiêu thức này rất nhanh và ảo diệu , Yến Vô Ưu đứng đó nhìn thê tử của hắn mà lòng đau như cắt nói .
''Nàng giết muội ấy là vì chuyện này sao ?''.
Diệp Nam Thiên nghe tới đó thì mặt đã tái đi , chuyện này là thật sao ?.
Lý Giai Âm nói '' Chàng yêu nàng ta vì nàng ta vừa xinh đẹp lại vừa giỏi võ , ta giết nàng ta thì cũng ko có gì lạ ''.
''Chẳng phải Vạn Xuân Hoa chết vì bệnh sao ? Tại sao lại thành bị giết rồi ?'' Tác giả như cô còn lên tiếng tự hỏi .
''Người sắp chết như cô biết thì cũng chẳng có hại gì cả ?'' Lý Giai Âm nói rồi mĩm cười nhìn Yến Vô Ưu .
''Thả cô nương ấy ra ngay nếu không đừng trách ta '' Yến Vô Ưu lạnh giọng nói .
Lý Giai Âm nhìn hắn rồi nói '' chàng ko muốn biết năm đó ta giết nữ nhân chàng yêu như thế nào sao ?'' .
Diệp Nam Thiên tay rung lên vì giận , hắn ko ngờ bá mẫu hắn xem như mẫu thân lại là người giết hại mẹ ruột của hắn .
Yến Vô Ưu lạnh lùng nói '' nếu nàng thả cô nương ấy ra , ta cho nàng chết được toàn thây ''.
Lý Giai Âm cười lớn rồi nhìn hắn bằng ánh mắt thù hận .
Yến Phi Phi (nữ chính ) chạy tới nói '' Phụ thân người ko lo cho mẫu thân lại chỉ nghĩ đến nữ nhân khác ''.
''Chát !!!'' Yến Vô Ưu lúc này tát cho nữ nhi hắn một bạt tay rồi nói .
''Vì ta quá nuông chiều con cho nên hiện tại con trắng đen bất phân , đúng là nữ nhân chỉ biết nghĩ cho mình ko nhìn xa trông rộng , tối ngày chỉ biết yêu đương thù hận , ngu si không có thuốc chữa ?'' Cú tát đó khiến cho Yến Phi Phi chảy máu miệng nàng ta xoay hẳng một vòng rồi được Bách Lý Hoành đở lấy .
''Bá Phụ cho dù là vậy người cũng ko nên đánh nàng ấy '' Bách Lý Hoành lên tiếng bên vực nàng .
''Ngươi câm miêng , nam nhân bị sắc đẹp mê hoặc ngươi có tư cách gì lên tiếng nói ta '' Yến Vô Ưu nói xong liền đi tới chổ Lý Giai Âm .
Hắn càng đi tới gần nàng càng nói lớn '' nếu chàng đã vậy ta cho cô nương ấy bồi táng tại đây '' dứt lời nàng ta đâm một dao vào bụng của tác giả ..
''A ''' cô chỉ than một tiếng rồi ôm bụng nói '' các ngươi cớ gì thù hận rồi lôi ra vào chứ .
Yến Vô Ưu nhanh như cắt lướt tới cướp lấy cô nhưng Lý Giai Âm sống cùng hắn hơn 20 năm lúc hắn chuẩn bị ra chiêu nàng biết rất rỏ liền nhanh tay ném cô xuống biển .
Thuyền cao mấy chục mét rơi xuống cũng mấy chút thời gian .
''Phi phi '' Yến Vô Ưu cùng Diệp Nam Thiên gọi lớn rồi lao về phía cô , Yến Vô Ưu nhìn Diệp Nam Thiên rồi nói gì đó , hắn tung chưởng để Diệp Nam Thiên bay ngược lại thuyền .
Hắn lao xuống biển cứu cô .
''Cô tuyệt đối ko thể chết , Phi Phi hai chúng ta dù gì cũng là người của hiện tại điều xuyên về cổ đại , nếu ko xưng hùng xưng bá thì cũng phải làm chủ một phương cớ gì cô lại khổ như vậy chứ ''
Yến Vô Ưu trong lòng tự trách vì ko bảo vệ được cô , dù trước đó hắn bảo vệ cô là sợ cô có chuyện thế giới này sẻ sụp đổ hắn cũng chết cùng nhưng hiện tại hắn đối với cô chính là muốn bảo bộc vì hắn có một em gái ở hiện tại nhưng từ nhỏ đã lạc mất nhau , biết đâu cô chính là đứa em gái đó thì sao ? Còn nếu ko phải hắn cũng sẻ bảo hộ cô bình an suốt đời này .
Yến Vô Ưu lao xuống biển , hắn nắm được tay cô rồi bơi ngược trở lên , sau đó hắn hội ngộ Diệp Nam Thiên ở cuối đuôi thuyền vì khi nảy hắn nói với Nam Thiên khi hai người nhảy xuống biển .
''Ở đuôi thuyền có thuyền nhỏ , con ra đó rồi chèo thuyền cứu ta và Phi Phi '' .
Diệp Nam Thiên khi bị đánh bật trở lên đã bám vào mạn thuyền để âm thầm ra phía sau lấy thuyền nhỏ , hiện tại 3 người đang trên thuyền lên đênh trên biển .
''Phi Phi '' Nam Thiên gọi lớn , Yến Vô Ưu đã dùng nội lực hông khô quần áo của hắn rồi nói .
''Vết thương khá sâu '' hắn nói rồi xé y phục chặn lại chổ vết thương sau đó lấy thuốc cầm máu trên người hắn cho cô uống .
''Phi Phi '' Yến Vô Ưu gọi khẻ ...
Lát sau cô mở mắt nhìn hai người rồi nói '' ta khi nảy mơ một giấc mơ , chắt ta sắp chết rồi '' cô nói rất nhỏ và hơi thở cũng rất yếu .
''ko , muội sẻ ko chết '' Diệp Nam Thiên nắm lấy tay cô rồi truyền nội lực của bản thân hắn vào người cô .
Lúc này trên trời sấm chớp rền vang , biển nổi gió lớn , nhưng ở nơi xa chứ chổ của cô bão chưa tới .
Bách Lý Hoành nhìn lên bầu trời liền nói '' tại sao thời tiết lại thay đổi đột ngột như vậy được ''.
''Đừng lo , thuyền này ko lật được đâu '' Lý Giai Âm lạnh lùng nói . Ánh mắt nàng nhìn về phía biển , nàng ko ngờ phu quân nàng lại nhảy xuống biển cứu người , hiện tại trái tim nàng như chết rồi .
Thuyền nhỏ lệnh đênh trên biển , Yến Vô Ưu cùng Diệp Nam Thiên thay phiên truyền nội lực cho cô để cô có thể đẩy nhanh quá trình trao đổi chất khiến vết thương khép miệng .
Môi cô nứt nẻ vì thiếu nước Diệp Nam Thiên lại đút nước cho cô ,
Yến Vô Ưu nhìn hắn rồi ko nói gì , hai người từ khi lên thuyền đến giờ chưa từng nói chuyện với nhau .
Thuyền lớn ở phía xa mắt thường vẫn có thể nhìn thấy được nhưng Yến Vô Ưu hiện tại ko muốn nhìn về hướng đó nữa rồi , nữ nhân cổ đại thật đáng sợ , yểu điệu cam chịu cuối cùng lại giết người ko ghê tay .
Hắn mấy năm nay đã âm thầm điều tra , chứng cứ chỉ về phía Lý Giai Âm khiến hắn cảm thấy sợ hãi nàng ta . Nhưng hắn chưa thể chắt chắn chính là nàng làm nay nàng thừa nhận thì hắn cần gì tìm chứng cứ nữa .
Yến Vô Ưu đở lấy đầu cô muốn để đầu cô gối lên chân mình , Diệp Nam Thiên nói '' con muốn tự chăm sóc muội ấy ''.
Yến Vô Ưu thấy vậy để Nam Thiên chăm sóc cô , hắn chỉ ngồi nhìn ..
Thuyền trôi trên biển mấy ngày liền gặp một chiếc thuyền lớn hơn , Yến Vô Ưu lúc này nói '' đưa cô ấy lên thuyền lớn hy vọng sẻ có thuốc trị thương ''.
Diệp Nam Thiên nhẹ gật đầu liền ôm cô bay lên thuyền lớn mà ko hỏi người ta có cho lên hay ko .
Yến Vô Ưu bay lên trước , hiên ngang đứng trên khoang thuyền.
Mọi người trên thuyền thấy 3 người xuất hiện thì tay cầm vũ khi lăm lăm chuẩn bị đánh nhau .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro