Gặp mặt Yến Vô Ưu .
Yến Phi Phi ( nữ chính ) và Bách Lý Hoành đi dạo ở hoa viên , hắn nhìn nàng trái tim liền như mở hội , Yến Phi Phi xinh đẹp động lòng người , khí chất đúng chuẩn tuyệt thế giai nhân thử hỏi ai nhìn mà ko rung động chứ ?.
''Vương gia chắt đã nghe qua chuyện ta bị đổi hồn rồi phải ko ?'' Yến Phi Phi lên tiếng hỏi .
Hắn gật đầu nói '' đã nghe qua , vậy chuyện đó là thật sao ?''.
Nàng gật đầu nói '' đúng vậy , 3 năm trước ta đã lấy lại thân xác nhưng vẫn ko muốn xuất hiện , ta đã âm thầm tìm hiểu mọi chuyện rồi ''.
Bách Lý Hoành nghe vậy nói '' chuyện đó ko quan trọng nữa , chuyện ta quan tâm lúc này là lời hứa năm đó nàng còn nhớ chứ ?''.
Yến Phi Phi mi tâm khẻ liếc hắn rồi nói '' Huynh chỉ nhớ những chuyện đó thôi sao ? ''.
Hắn nghe vậy vội nói '' Phi Phi ko phải như vậy ? Chúng ta đã hứa gì ta nhớ rất rỏ chỉ có nàng khi bị người ta đoạt xá đã quá quan tâm đến Diệp Nam Thiên khiến ta thực sự ko thể không để trong lòng ''.
''Vậy hiện giờ huynh muốn sao ? Chẳng lẻ ta phải quan tâm huynh thì mới được à ? Chuyện đoạt xá ta cũng đâu có muốn '' nàng ánh mắt liếc hắn nói .
Hắn sợ làm mỹ nhân giận liền mĩm cười nói '' ko phải , ta nào có ý đó nàng đừng giận ''.
Yến Phi Phi nhớ lời Tác giả nói liền ko dám lộ liễu tình cảm của mình dành cho hắn , nếu như lời tác giả nói là thật thì khi nàng lấy hắn sau này sẻ kéo theo hệ luỵ ko nhỏ , Thiên Kiếm Môn bị diệt , Phụ mẫu nàng sống cũng ko được , phụ thân nàng yêu quý Diệp Bá phụ chắt chắn cũng sẻ ko sống tốt , còn có về chuyện Hắn lên làm hoàng đế liền lạnh nhạt với nàng .
Thà tin là có chứ đừng nên tin là ko , nếu như ko có chuyện đổi hồn này nàng nhất quyết ko tin đâu nhưng Yến Phi Phi (tác Giả) đã nói chính xác chuyện của nàng kể cả sở thích và nhiều chuyện của phụ mẫu nàng thì nàng tin đó là sự thật .
Yến Phi Phi lúc này nhẹ giọng nói '' Ba năm qua ta đã nghĩ nhiều chuyện , Vương Gia thứ cho ta ko thể thực hiện lời hứa năm đó ''
Lời nàng nói xong khiến hắn chết lặng , dù nàng đã quay về đúng với thân xác nhưng nàng vẫn ko chịu hắn .
''Phi phi nàng thay lòng '' hắn nhẹ giọng nói .
Nàng nhìn hắn rồi suy nghĩ đến lời Yến Phi Phi (tác Giả) nói khi trước .
Nhưng nàng nhìn vị Vương Gia si tình này có cái gì giống như người sẻ trở nên tàn ác chứ ? Nhưng chính người viết ra câu truyện của thế giới này đã nói thì làm sao sai được , đó là lý do nàng muốn đem Yến phi Phi ( tác giả ) về đây để từ từ dò hỏi nhưng đã ko được .
''Vương gia năm đó ta mới 16 tuổi đã phải lòng ngài , hiện tại đã qua 3 năm ta nay đã khác , dù gì cũng có chút thời gian nhìn lại mọi chuyện vẫn là ta ko nên trèo cao thì hơn '' nàng nói với giọng lạnh lùng , nàng vốn con nhà võ dù là mỹ nhân khuynh thành nhưng nàng có chút mạnh mẽ rất cuốn hút .
Bách Lý Hoành nghe vậy liền đau lòng , hắn nhẹ giọng hỏi '' hay nàng cũng động lòng với Diệp Nam Thiên rồi ''.
Yến Phi Phi nghe vậy liền nhớ đến Diệp Nam Thiên người âm trầm ánh mắt sắt lạnh nhìn nàng như có thù hận từ kiếp trước nàng liền lạnh sống lưng nói '' ta cũng sẻ tìm cách huỷ hôn với huynh ấy , hiện tại ta ko muốn xuất giá ''.
Hắn nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm hắn mĩm cười nói '' ta đợi nàng , đợi bao lâu cũng được , Phi Phi chỉ cần nàng trong lòng có ta bao lâu ta cũng đợi ''.
Nàng nghe nam nhân trong lòng nói thì cũng đau lòng nhưng vẫn lạnh nhạt nói '' vậy Vương Gia về đi , ta tuyệt đối ko lấy Diệp Đại Ca '' .
Bách Lý Hoành vui vẻ hơn , dù hắn muốn đứng nhìn nàng chút nữa nhưng vẫn phải ra về , Yến Phi Phi nhìn hắn rời đi mà lòng buồn rười rượi , nàng muốn sống cùng hắn đến bạc đầu giai lão nhưng có lẻ chuyện đó phải dời lại vì nàng phải tìm cách thay đổi kết quả của số mệnh nàng .
Bách Lý Hoành rời đi Yến Vô Ưu cho mời nàng vào Khách Phòng , Lý Giai Âm cũng ngồi đợi nàng ở đó ..
Khi nàng tới chưa kịp nói gì đã quỳ xuống dập đầu nói '' Phụ Thân xin tán thành cho nữ nhi huỷ hôn với Diệp Đại Ca ''.
Lời nàng nói ra khiến Phu Phụ Yến Vô Ưu tái mặt , chuyện gì nữa đây ?.
Lý Giai Âm liếc nhìn phu quân , Yến Vô Ưu ánh mắt âm trầm gương mặt khẻ biến sắc nói '' Con lại muốn làm gì , ba năm trước còn vì Nam Thiên tới chết còn ko sợ nay lại muốn huỷ hôn là sao ?'' Lời ông nói hơi lớn tiếng .
Yến Phi Phi lúc này nói '' là huynh ấy có lỗi với con trước , ba năm qua con mất tích huynh ấy đã động lòng với nữ nhân khác rồi ''.
Nàng nói xong lời khiến Yến Vô Ưu và Lý Giai Âm nhìn nhau , nàng thấy vậy liền nói '' nữ nhi ko nói sai , nữ nhân đó cũng có tên là Phi Phi là người mà Phụ Thân đã gặp trên núi Bạch Đà ''.
Yến Vô Ưu hước hơi lên , Nam Thiên vậy mà lại dấu nữ nhân đó tận núi Bạch Đà , hèn gì hôm đó khi nói muốn đem người đi hắn chết lặng không nói được gì .
''Không bằng ko cớ đó là lời nói từ một phía , ta ko tin Nam Thiên là người như vậy ?'' Yến Vô Ưu đập ghế đứng dậy nói lớn .
Yến Phi Phi lúc này nói '' nếu ko tin phụ thân sao ko tự mình đi tìm hiểu , nữ nhân đó đối với huynh ấy rất quan trọng ''.
Lý Giai Âm nghe vậy nói '' Phu Quân chàng nghĩ sao ?'' .
Yến Vô Ưu nghe vậy liền nói '' được , ta sẻ đích thân tìm hiểu ''.
Hắn nói rồi anh dũng hiên ngang rời đi ..
Yến Vô Ưu một thân khinh công cùng võ công trác tuyệt hắn mà muốn đến ai có thể cảng , tại núi Bạch Đà cô vẫn ngày ngày nấu gà bọc lá sen cho Mộ Tử Thanh và nấu nước cho Diệp Nam Thiên tắm .
Hôm nay cũng như mọi ngày nhưng trên đường cô đi gánh nước có bóng người cao lớn đứng cản lối , trời tuy ngã về chiều nhưng vẫn thấy rỏ bóng lưng đó cô vẫn nhớ như in ..
''Yến Vô Ưu .....'' cô vừa gọi thì hắn quay mặt nhìn cô , cô nói thêm '' ....tiền bối ''.
Yến Vô Ưu nhìn cô thì lạnh giọng hỏi '' cô nương nhớ ta ?'' .
Cô mĩm cười nói '' nhớ chứ , trí nhớ ta tốt gặp một lần liền ko quên huống hồ Yến tiền bối mỹ mạo bất phàm khí chất lẫm lẫm sao ta quên được ''
''E...hèm '' hắn nghe cô khen mình thì hắng giọng nói '' ko cần xua nịn , hôm nay ta tới chắt cô nương cũng biết vì chuyện gì rồi ''.
Cô nghe vậy liền nói '' ta biết , Yến Tiền bối đến xem ta có phải là nữ nhân của Diệp Nam Thiên ko ?''.
Yến Vô Ưu nghe vậy liền nhếch môi nói '' có chút thông minh , vậy ta ko cần nói nhiều nữa , mời cô nương theo ta ''.
Cô hơi chần chừ nói '' công việc của ta mõi ngày là nấu ăn và gánh nước , nay nước chưa gánh xong sao có thể nói đi liền đi được ''.
Yến Vô Ưu nghe vậy cũng gật đầu coi như là đúng , hắn đành đứng qua một bên để cô có thể xách nước đổ vào lu , hắn đi theo cô tới cái lu thì thấy đây là thùng nước đầu tiên đổ vào hắn lắc đầu nói '' sức người có hạn sao ko dùng đầu óc một chút ''.
Cô nghe vậy nhìn hắn nói '' ko phải ta ko có đầu óc tại Diệp Minh Chủ bắt ta phải gánh từng thùng , nếu ko trên núi có tre ta dẫn nước cũng được mà ''.
Hắn nghe cô nói vậy thì mĩm cười nói '' hoá ra là Nam Thiên có ý tứ riêng , được rồi ta thay cô nương dẫn nước hắn ko dám làm gì ta từ đó sẻ ko trách cô nương ''.
Yến Vô Ưu nói xong liền bay đi , sau đó tre từ trên núi được hắn mang xuống rồi dẫn nước vào lu cho cô , Yến Phi Phi mĩm cười đầy vui vẻ , cuối cùng cô cũng thoát khỏi cảnh gánh nước mõi ngày rồi .
Khi dẫn nước xong Yến Vô Ưu nói '' ta xem ra bộ dáng cô nương có mấy phần quen mắt hoá ra có vài điểm giống với nữ nhi ta '' .
Cô nghe vậy nói '' nhưng tuổi thì ta lớn hơn nàng ấy nhiều đấy , ta thua Yến Tiền bối ít tuổi thôi ''
Yến Vô Ưu nhếch môi khinh bỉ nói '' ta đoán chừng cô nương cở 20 tuổi , sao lại nói mình lớn tuổi làm gì ?''.
Cô nghe vậy ko nói gì nữa chỉ đứng nhìn hắn , lát sau phát hiện ánh mắt cô nhìn mình hắn lại hắng giọng nói '' Cô nương cớ gì nhìn ta mãi , trên mặt ta dính gì sao ?''.
Cô lúc này mới nói '' xin lỗi Yến Vô Ưu ta có lỗi với ngươi , đáng lẻ năm đó ta nên để ngươi lấy Vạn Xuân Hoa thì mọi chuyện đã ko như vậy .''
Lời cô nói ra khiến hắn tái mặt , hắn còn ko biết cô đang nói gì nữa .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro