Đạo gia .
Yến Phi Phi nữ chính nhìn ngó tứ bề , nàng ta muốn tìm kiếm cho được tác giả nhưng có vẻ hơi khó tìm .
Lúc này Tác giả trốn một góc khuất ở sau hậu viện , lát sau cô cũng bị phát hiện .
Cô bỏ chạy ra cổng lớn , nơi này đã bị quan binh bao vây , Yến Phi Phi chỉ cần nhún mũi chân liền bay tới đá cho tác giả một cái chúi nhủi ...
Cô đứng lồm cồm đứng dậy thì bị nữ chính nắm cổ áo kéo đi .
''Yến Phi Phi , ta có làm gì lỗi với cô đâu sao cứ đuổi cùng giết tận ta vậy ?'' Cô hỏi lớn .
Yến Phi Phi mĩm cười nói '' ngày nào còn có cô giang hồ sẻ ko an ổn , ta giết cô sẻ trừ được hậu hoạn sau này '',
Cô nghe vậy vùng vẫy nói '' ngươi sai rồi , ngày nào ta còn ở đây nơi này sẻ an ổn hơn , chỉ tại các ngươi ích kỷ nên mới có cớ sự này , cái gì ko được như ý các ngươi điều đổ lỗi cho ta , Yến Phi Phi ta nói cho ngươi biết nếu ta ko đến ngươi đã chết hăm 16 tuổi rồi ''.
Yến Phi Phi hơi chần chừ nhớ lại chuyện cũ , quả thực năm 16 tuổi cô dự hội xuân ở Vạn Hoa sơn trang đã rơi xuống hồ , đến khi tỉnh lại thì đã bị tác giả đoạt xá , sau đó mới trở về với thân xác thật .
Nhưng là vậy cũng khó có thể tha thứ cho nữ nhân dám mê hoặc phụ thân nàng , Yến Phi Phi lúc này lạnh giọng nói '' đừng nhiều lời , cô nương số đến đây đã tận rồi ''.
Cô nghe vậy liền nói lớn '' Ta dù gì cũng là người tạo ra thế giới này , cô giết ta là gây ra sự sụp đổ của thế giới này đó ''.
Yến Phi Phi nghe vậy thì lòng dao động nhưng rất nhanh nàng nói '' ngươi chết đến nơi còn dám cuồng ngôn , nếu vậy ta chặt đứt tay chân của cô rồi huỷ đi đôi mắt , sau đó ta giam giữ cô nương ở ngục mãi mãi ko thấy được mặt trời , để xem cô nương còn mê hoặc ai được ko ?''.
Cô nghe vậy thì sợ quá nói lớn , '' ta nào có mê hoặc ai , ta chỉ là quá tốt thôi , kiểu thánh mẫu đó hiểu ko ? Ngươi làm vậy chi bằng giết ta cho rồi .''
Hai người cứ đứng tranh luận mãi cũng ko có kết quả gì , lúc này Yến Phi Phi rút kiếm muốn chém cô thử một nhát thì từ xa Tiểu Hắc lao xuống mổ vào đầu nàng ta , sau cô tác giả nhanh tay ném gì đó lên thứ đó vừa xuất hiện nó kéo theo một đàn quạ lao xuống , nữ chính hốt hoảng buông cô ra vì bầy quạ tấn công nàng .
Tác giả nhanh chân chuồn mất , các quan binh đứng đó cũng bị quạ tấn công , cô vừa chạy vừa nói '' ta chắt là truyền nhân của itachi hay sao mà quạ cũng kéo thành đàn đến cứu ta vậy '',
Cô vừa nói vừa chạy , khi cô thoát khỏi đó đàn quạ cũng bay mất .
Yến Phi Phi trong lòng cả kinh , nàng ko ngờ một cô nương yếu đuối ko có võ công hay nội lực lại có thể gọi cả quạ đến cứu .
Sau đó nàng tức tốc đuổi theo cô .
Yến Phi Phi ( tác giả) chạy ra sau núi , thấy Hà Đông và Hà Nam đang đứng đó , hai người cách xa nhau một đoạn ánh mắt nhìn nhau ko biết đang nghĩ gì .
Cô lao tới nắm lấy đạo bào của Hà Đông rồi nói '' Yến Phi Phi nàng ta nói muốn giết ta , Hà Đông ngươi sao còn ở đây ? Ta nghĩ ngươi dùng thuyền nhỏ đi rồi chứ ''.
Hà Đông đạo sĩ hơi bất ngờ nhìn cô với ánh mắt xa lạ , cô nhìn hắn thì thấy hắn sao cứ đứng nhìn mình , ánh mắt này hình như là hắn chưa từng quen cô . Cô nhìn lại thì thấy hơi sai sai .
''Ngươi sao gầy đi một chút vậy ?''. Cô nói xong thì quan binh cũng đuổi tới .
Cô nấp sau lưng hắn .
Cô ko để ý kỹ quả thực Hà Đông đạo sĩ dáng người thư sinh , cao một mét 80 còn Hà Đông ở cùng cô 3 năm qua là một nam nhân cao tận một mét chín dáng người săn chắt cùng cơ bắp nhiều hơn một chút .
Cô nói '' Ngươi nói với họ rằng ta ko thể chết được ''.
Hà Đông đạo sĩ lúc này nói '' Các ngươi vây bắt một tiểu cô nương như vậy còn có vương pháp ko ?''.
''Vương gia chính là Vương Pháp '' một tên quan binh nói lớn .
''Hửm ! Ý ngươi nói Vương gia các ngươi đã có thể một tay che trời rồi sao ?'' Hà Đông đạo sĩ nhẹ giọng nói nhưng lời nói như có sức nặng ngàn cân vậy , các quan binh nhìn nhau lúc này Hắn lại nói '' Vương Gia các ngươi nếu có mặt cũng ko dám nói chuyện kiểu đó , các ngươi ko xem thử thuyền lớn của Vương gia đã neo đậu ở đâu chưa ?''.
Họ lúc này chỉ biết nhìn nhau .
Yến Phi Phi ( nữ chính ) xuất hiện nàng ta tay cầm kiếm Vô Hận nhìn thực sự rất muốn giết người . Nàng ta nhìn vị đạo sĩ ko vướn bụi trần liền nói '' Hà Nam chẳng phải ngươi nói sẻ ko nhún tay vào sao ? Vậy mà ngươi còn kêu cứu viện ''.
Hà Nam im lặng ko nói gì .
Yến Phi Phi nhìn tác giả rồi nói '' cô nương cũng có quen biết người đạo gia sao ? Hắn là cô nương gọi tới ''.
Cô đứng sau lưng Hà Đông đạo sĩ rồi ló đầu ra nói '' ta và hắn ở đây đã 1 năm rồi , ko phải cứu viện , khi sáng ta còn có ý định gặp ngươi rồi nói lý một chút hy vọng ngươi hiểu , nhưng ngươi muốn giết ta thì lại khác ''.
Yến Phi Phi mím môi tức giận , nàng ta chỉ cần vung kiếm sẻ giết chết được cô nhưng ko nghĩ cô lại có cứu viện , hiện tại nàng không biết mình có thể đánh lại vị đạo sĩ này không ?.
''Cô nương , oan gia nên giải không nên kết , đó là chuyện mà người học võ chúng ta ai cũng đã từng nghe qua , cớ sao cô nương lại muốn giết người tay ko tất sắt , lại ko có chút võ công nào ?''. Hà Đông đạo sĩ ôn nhu dịu giọng nói .
Cô đứng sau lưng hắn nhìn lên thì thấy hình như hắn khác mọi ngày , chiều cao này hình như có chút ngắn hơn thì phải .
Yến Phi Phi (nữ chính ) nghe vậy liền nói '' Nếu như đạo nhân biết nàng ta là ai thì chắt sẻ ko nói vậy ?''.
Cô đứng đó rất đổi tự nhiên vì Hà Đông cũng biết chuyện cô là tác giả rồi nên cô có gì mà sợ .
Hà Đông đạo sĩ lúc này điềm đạm nói '' dù cô nương ấy là ai cũng chỉ là một tiểu cô nương , Yến Tiểu Thư xin đừng làm mọi chuyện đi xa hơn ''.
Yến Phi Phi lúc này liền nói '' hôm nay ta nhất định giết nàng ta ''.
Nói rồi lướt tới tung cuồng phong kiếm pháp , Phá Sơn đánh về phía Hà Đông đạo sĩ , Hắn vẫn đứng yên một chổ , lúc này kiếm phong đánh tới Hà Đông chân liền lùi lại , sau đó hai tay vẻ thành vòng tròn trên không , hắn dùng nhu chế cương khoá lại kiếm phong sau đó xoay một vòng trên tay rồi nhẹ nhàn ném đi , hắn phá giải chiếu thức cường đại chỉ cần một động tác đơn giản vậy thôi .
Nơi hắn ném qua vậy mà phát ra tiếng nổ lớn làm cây cối ngã đổ , phải biết chiêu thức Phá Sơn đó có thể phá núi .
Mọi người điều cảm thấy mình vừa nhìn thấy một điều gì đó kinh khủng lắm , Yến Phi Phi lúc này ko để Hà Đông đạo sĩ yên liền giận giữ lao đến kiếm đâm thẳng về phía tác giả đứng sau lưng hắn .
Hà Đông đạo sĩ lấy tay nhẹ nhàn kéo cô qua một bên sau đó dùng ngón tay trỏ và giữa kẹp mũi kiếm của nàng ta lại , kiếm công thành vòng cung sau đó hắn búng một cái kiếm bị nảy lại , cái búng này kèm theo nội lực đạo gia khiến Yến Phi Phi phải lùi lại mấy bước mới có thể đứng vững .
Hà Nam đứng nhìn đại ca mình , nhiều năm ko gặp nay đã là một vị tông sư nội lực cao siêu , còn hắn thì vẫn còn vướn vào tâm ma của mình mà chưa thể thoát ra , hắn và đại ca hắn hiện tại như hai nét đối lập một đen một trắng trên vòng lưỡng nghi vậy .
Yến Phi Phi chưa kịp xuất chiêu thứ hai Hà Đông đạo sĩ đã lướt tới điểm huyệt của nàng , nàng đứng yên bất động liền ko biết phải làm sao ?.
Tác giả đứng đó mắt to còn mở lớn nhìn như hâm mộ hắn lắm cô chạy tới nói '' Hà Đông ngươi hiện tại rất khác , võ công cùng nội lực thực bức người ''.
Hắn đứng nhìn cô rồi lắc nhẹ đầu sau đó nhìn Yến Phi Phi rồi nói '' ta với Yến đại ca chính là bằng hữu , năm đó có giao tình nay Yến tiểu thư lại là nhi nữ của huynh ấy ta đương nhiên phải đối xử như tiểu bối trong nhà , Yến Tiểu Thư nghe ta khuyên một câu có được ko ?''.
Yến Phi Phi lần đầu bị thua thê thảm như vậy liền mím môi nói '' đừng lôi phụ thân ta vào , người không biết gì cả ?''
Hà Đông đạo sĩ thở dài nói '' vậy Yến tiểu thư nên rời khỏi đây tránh khi huynh ấy đến lại khó xử ''.
''Phụ thân ta đến sao ?'' Yến Phi Phi lo lắng hỏi .
''Ta đã gặp huynh ấy trên biển nhưng do có chuyện quan trọng ta đã đến đảo trước '' Hà Đông đạo sĩ nói xong cô đứng bên cạnh đơ người .
Hắn chẳng phải ở bên cạnh cô từ mấy năm nay rồi sao? Nói vậy là hù dạo Yến Phi Phi thôi phải ko ?.
Lúc này tiếng binh khí va nhau leng keng , lát sau quan binh binh bị đánh nằm la liệt có một tên còn bay về phía họ , Hà Đông đạo sĩ lại dùng chiêu lấy nhu chế cương đở được tên quan binh đó rồi để hắn tiếp đất rất nhẹ .
Sau đó từ ngoài một Hà Đông lại xuất hiện , hắn nhìn thấy cô đứng bên cạnh Hà Đông đạo sĩ thì hơi chau mày , còn cô thì ko biết tại sao lại có chuyện này , không lẻ huynh đệ Hà thị sinh 3 ...
''Sao lai có 3 người giống nhau như đúc là sau '' cô vừa nói vừa nắm lấy cánh tay của Hà Đông đạo sĩ .
Lúc này Hà Đông nói '' Qua đây ''.
Cô nhìn hắn rồi nói '' ngươi là ai ?'' Nói rồi còn nắm tay Hà Đông đạo sĩ chặt hơn .
Hà Đông lúc này hơi bực mình nói '' còn ko bỏ tay ra khỏi người sư tôn '' hắn nói rồi đi tới hành lễ với Hà Đông đạo sĩ .
''Nam Thiên bái kiến sư tôn '' hắn nói xong cô mới hết hồn buông tay ra vì lúc này cô nhớ khi sáng Hà Đông ko phải ăn mặc như vậy ..
Hà Đông đạo sĩ đở hắn lên rồi nói '' Nam Thiên ko cần đa lễ ''.
Cô thấy vậy đi ra phía sau của họ đứng , ko biết chuyện gì đang xảy ra nữa ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro