Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuộc chiến trên thuyền


Diệp Nam Thiên thấy cô như vậy lòng hắn bất an , yêu cô nhưng lại ko thể bên cạnh cô được hắn cảm thấy mình như đứng giữa một màn sương mù ko thấy lối đi , có phải từ đầu hắn nên tuyệt tình từ chối cô hay ko ? Như vậy lòng hắn sẻ ko khó chịu và đau đớn như thế này , vì chuyện của bản thân hắn lại khiến cô lở dở tận 6 năm .

Trên đảo mấy hôm thì đâu cũng vào đó , Diệp Nam Thiên nhận thư từ bồ câu rằng , Vạn Nhất Hoa bị lạc quay lại đất liền luôn rồi ko tới đảo được .

Lúc này ở nhà tranh Hà Đông đạo sĩ cùng đệ đệ Hà Nam nói chuyện năm xưa , Hà Nam cũng chính miệng thừa nhận hắn giết thê tử của mình . Hai người ở lại đảo một thời gian vì đảo này thuộc quyền sở hữu của Hà Đông đạo sĩ .

Sau đó tới lượt Yến Vô Ưu , khi này thê tử của hắn là Lý Giai Âm lòng mang nhiều uất hận khiến không khí khó chịu vô cùng , nàng ko nói chuyện với hắn cũng ngủ ở phòng khác , hắn thì cũng ko quan tâm cho lắm nên cũng kệ nàng muốn làm gì thì làm .

Vết thương của Yến Phi Phi đã khỏi nên họ quyết định cùng nhau rời khỏi đảo .

Trước khi đi Hà Đông đạo sĩ gọi riêng cô ra rồi nói '' ta bói được cô nương lần này gặp hoạ đổ máu , nhưng số có quý nhân phù trợ trong hoạ lại có phúc ''.

Cô nghe vậy khoé môi giật giật ko biết nói sao .

Ngày lên thuyền cô thấy Bách Lý Hoành tay phe phẩy quạt , hắn thấy nữ chính thì chạy tới đở nàng lên thuyền lớn , chiếc thuyền lớn đến nổi cô lần đầu thấy luôn .

''1 năm trước ra đảo thuyền cũng ko lớn như vậy ?'' Cô nhẹ giọng nói .

Diệp Nam Thiên nhìn Bách Lý Hoành rồi lơ đểnh nói '' hắn là Vương gia , khác với thường dân ''.

Cô gật gật đầu coi như hiểu . Yến Vô Ưu đi tới gần hai người rồi nói .

''Ta đi ra đây bằng thuyền nhỏ , hiện tại đã bị hư hại , Phi Nhi nói sẻ đi nhờ thuyền của Vương gia nhưng lòng ta có chút bất an '' .

''Bất an vậy mà vẫn đi , ngươi tại sao từ đầu ko nói vậy để ta ở lại đảo cho rồi '' cô lên tiếng trách móc hắn .

Diệp Nam Thiên liếc mắt nhìn cô , hắn đâu có nghĩ cô dám nói chuyện với bá phụ như vậy .

Yến vô Ưu ánh mắt mang theo ý cười nói '' nếu ta vào trước lại cho thuyền trở ra rất mất thời gian , đi chung với ta sẻ ko sao ?''

Diệp Nam Thiên lúc này nói '' con còn chuyện phải làm nên quả thực ko đợi được ''

''Con còn chuyện gì phải làm nữa , chẳng phải hiện tại con nên đột phá đến Thiên biến Vạn Hoá hay sao ?''. Yến Vô Ưu quay sang hỏi hắn .

Diệp Nam Thiên nghe vậy liền nói '' con vẫn chưa thể , lòng còn nhiều vướn bận tâm chưa thông suốt nên là ....''

Hắn chưa nói xong Yến vô Ưu đưa tay lên ý kiêu hắn đừng nói nữa , Yến Vô Ưu nói '' con đừng nghĩ quá nhiều , chuyện gì rồi cũng sẻ có câu trả lời thôi ''. Hắn nói xong thì nhìn Diệp Nam Thiên rồi nói '' ta xưa nay vẫn nghĩ con còn trẻ người non dạ nhưng con đã bái Hà Đông là sư phụ điều đó khiến ta bất ngờ , hiện tại ta có cái nhìn rất khác về con ''.

Diệp Nam Thiên cúi đầu ko nói , cô thấy vậy liền chuyển chủ đề .

Cô nói '' ta từ khi lên thuyền có linh cảm xấu lắm ''.

Yến Vô Ưu nhìn cô rồi mĩm cười nói '' Yên tâm , có ta ở đây ai muốn hại cô điều ko dể dàng gì ''.

''Ngươi nhớ lời mình nói đó , tới khi ta bị gì nhớ cứu ta '' cô nói xong hắn chỉ mĩm cười nhìn ra biển .

Diệp Nam Thiên lòng nổi máu ghen mà ko nói gì .

Thuyền đi an ổn được mấy hôm , vì có Yến Vô Ưu chống lưng nên hiện tại Nữ chính chưa có hành động gì đáng kể , Lý Giai Âm thì không biết trong lòng nghĩ gì nàng ta ko nói chuyện cũng ko tỏ vẻ gì là ghét bỏ cô nữa . Mõi tối Diệp Nam Thiên điều đứng trước cửa phòng cô để canh gác , hắn sợ chỉ cần quay lưng đi cô sẻ biến mất .

Hắn nhớ 3 năm trước khi mọi người còn ở trấn Vô Phương , chỉ một đêm cô biến mất ko thấy tâm hơi , hắn đã lo sợ thế nào , cuối cùng nhờ sư tôn hắn mới biết cô bị giam ở núi Thập Ác , hiện tại dù là ai nói gì hắn chỉ có thể tin một nữa , Yến Bá Phụ của hắn còn nói ko đáng tin nữa kia mà , hắn có thể tin ai đây .

Cô mở cửa phòng ra , hắn ôm kiếm đứng một bên nên cô ko biết ...

''Nam Thiên chúng ta thực sự mãi ko thể bên nhau sau ?'' Cô vừa mở cửa vừa nói như tự hỏi chính mình .

Diệp Nam Thiên đứng một bên nói '' sẻ ko , huynh nhất định bảo vệ được muội ''.

Cô bị lời hắn nói làm cho giật mình , cô nhìn hắn rồi hỏi '' Huynh đứng đây là để bảo vệ ta hả ? Đứng cả đêm sao ?''.

Hắn ko trả lời cô chỉ đi tới gần cô rồi sửa lại áo choàng , hắn nói '' Muội ko cần nghĩ nhiều , mau vào ngủ ban đêm trên biển lạnh lắm ''.

''Ta .....! '' cô chưa kịp cảm động đã bị hắn đuổi đi .

Là hắn mắc cở , nếu như để cô biết hắn mấy đêm nay điều đứng bên ngoài canh cửa hắn ngại chết , cô lúc này nói '' Huynh chờ đã , ta có chuyện muốn nói ''.

Hắn nghe vậy ko bắt cô vào nữa , lúc này cô nói '' Huynh xích xuống chút chuyện này ko để ai nghe được ''

Diệp Nam Thiên nghe vậy liền khom người đưa tai xuống để cô nói , lúc này cô lại nhón chân hôn vào má hắn một cái ....

''Chụt !!!'' .

Hắn lúc này nhớ đến chiêu này của cô , toàn là lừa hắn vậy mà hắn hết lần này tới lần khác trúng chiêu ...

''Huynh làm nhiều chuyện mục đích là bảo vệ ta sao ? Nam Thiên huynh có biết thực ra ta cũng muốn bảo vệ huynh nữa '' .

Lời cô nói kèm theo đó là ánh mắt lo lắng , hắn lúc này qua nhiều năm sóng gió cũng đã hiểu ý cô nói liền nói '' ko ! Muội ko cần phải lo cho huynh , muội tuyệt đối đừng làm điều gì dạy dột ''.

Cô nhẹ gật đầu rồi mĩm cười với hắn .

''Mọi chuyện nghe huynh ''.

Cô đi vào ngủ , gần đến sáng lại nghe được tiếng chân ồn ào nhìn ra bên ngoài cô mờ mờ thấy được có người đánh nhau .

Trên thuyền lớn lúc này tiếng đánh nhau vang lên , Diệp Nam Thiên bị bao vây tứ phía , kẻ đến võ công ko tệ lại đông như kiến khiến thuyền lớn dù lớn cở nào cũng phải bị ảnh hưởng .

Yến Vô Ưu bị bao vây còn nhiều hơn cả Nam Thiên .

''Các ngươi do ai phái đến '' Diệp Nam Thiên lớn tiếng hỏi .

Hắc y nhân ko nói chỉ lao vào đánh nhau ,

Cô ngồi trong phòng nghe được hắn bên ngoài đánh nhau rất căng thẳng nhưng hắn vẫn bảo hộ cửa vào dù bản thân bị bao vây thế nào .

Lúc này hắc y nhân chỉ muốn công phá căn phòng phía sau lưng hắn mà thôi ..

''Ngươi giao người ta cho ngươi toàn mạng '' hắc Y nhân nói .

''Thì ra là vậy '' Diệp Nam Thiên hiểu mục đích đến của bọn chúng liền nhếch môi cười , sau đó hắn còn sát phạt hơn lúc đầu .

Hai bên đánh nhau tới trời sáng vẫn chưa kết thúc , căn phòng hiện tại đã bị lủng vài chổ vì họ muốn công phá chổ cô ở để bắt người .

Diệp Nam Thiên chém người như chém chuối , võ công thật phi phàm , cô nhìn thấy chỉ có thể ca thán , mới mấy năm mà võ công của hắn thật tốt ...

Người chết nằm như rơm rạ dưới chân hắn , cô chỉ có thể nấp một góc nhìn .

''Họ muốn bắt sống mình nên mới chần chừ ko dám tấn công thẳng vào đây '' cô lẫm bẩm rồi nhìn ngó xung quanh .

Lát sau một tên bị đánh văng vào chổ cô đang nấp , chết tức khắc .

Diệp Nam Thiên đi vào nắm lấy tay cô rồi kéo cô chạy ra ngoài , hắn một đường chém giết đến mũi thuyền , trên tầng 1 của thuyền Bách Lý Hoành ngồi nhàn nhã uống trà , bên cạnh còn có Yến Phi Phi , hai người họ đúng là hào quang nhân vật chính có khác , vừa giàu vừa đẹp lại vừa xứng đôi .

''Là ngươi ??'' Diệp Nam Thiên một tay nắm tay cô một tay cầm kiếm mặt đầy sát khí nói .

Bách Lý Hoành lắc đầu nói '' Diệp Nam Thiên dáng vẻ của ngươi hiện tại thật làm ta ngứa mắt , ngày ngươi bước chân lên thuyền thì ta đã định ngày chết của ngươi rồi ''.

''Vậy sao ? Dựa vào ngươi ?'' Diệp Nam Thiên mím môi nói .

Bách Lý Hoành nhìn cô rồi nói '' Cô nương mấy năm ko gặp hình như cô nương chẳng hề thay đổi gì cả , vẫn dáng vẻ đáng hận của năm nào ''.

Cô chỉ nhìn hắn , ánh mắt ko hận cũng ko nói lên được điều gì chỉ đơn giản là nhìn hắn vậy thôi . Yến Phi Phi bên cạnh bị ánh mắt của cô nhìn thì cũng hơi chột dạ , nàng ta ko nói gì chỉ ngồi đó nhìn hai người bên dưới bị bao vây .

Hắn chột dạ nói '' đừng trách ta , ta cũng chỉ là muốn giết hắn , ko phải muốn giết cô nương ''.

Bách Lý Hoành bị ánh mắt hắc hoá của cô nhìn cho chột dạ liền nói '' bắt sống cô nương ấy , giết chết Diệp Nam Thiên ''.

Lúc này hắc y nhân lại tấn công hai người , Diệp Nam Thiên vừa nắm tay cô vừa đánh , đánh một hồi cô và hắn bị bao vây lùi tới mạn tàu .

Trong khi đó Yến Vô Ưu bên kia cũng đã phá được vòng vây đang chạy về phía khoang tàu chổ hai người bị vây để giải cứu .

Bách Lý Hoành đứng trên  cao tay dương cung , hắn đang đợi Diệp Nam Thiên sơ hở sẻ bắn tên ... Diệp Nam Thiên ko thấy nhưng cô thì thấy hắn đang hướng mũi tên về phía Diệp Nam Thiên .

Bách Lý Hoanh buông dây , tên bay vút đi .

''Nam Thiên cẩn thận '' cô nói rồi lao ra chắn trước người hắn ý muốn đở tên dùm .

Diệp Nam Thiên đang bị bao vây nên đã ko kịp phải ứng , mắt thấy tên bay đến hắn ôm lấy cô rồi xoay người lấy thân mình che chở cô vào lòng , dù tên có bắn tới hắn sẻ tự gánh .

Bổng đâu Yến Vô Ưu xuất hiện chắn trước hai người hắn nhẹ nhàng bắt được mũi tên trong tay ..

Lúc này Yến Vô Ưu đứng trước hai người họ rồi nhìn về phía nữ nhi của mình bằng ánh mắt đau lòng , Yến Phi Phi thấy phụ thân bảo vệ hai người thì ko dám nhìn thẳng .

''Vương Gia hôm nay người giết hại Nam Thiên là  muốn trở mặt với Yến Vô Ưu ta hay sao ?'' Yến Vô Ưu lạnh giọng trả lời .

Bách Lý Hoành lúc này hơi e dè Yến Vô Ưu liền nói '' Thật ra chỉ là chút chuyện của tiểu bối , Yến Bá phụ đừng để vào mắt ''.

Yến Vô Ưu ko nói gì , chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt đầy sát khí , lúc này Lý Giai Âm từ trong khoang thuyền đi ra ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro