sinh thần chết chóc
Ngân Di cuối cùng cũng không thể kiềm chế được những câu hỏi liên tục nảy sinh một cách điên cuồng trong đầu hắn thêm liền đưa lời hỏi
_ " không lẽ ngươi thực sự không hề có hứng thú gì với Tố Yên Nhi ...? Nhìn ngươi lâu như vậy ta cũng không thấy ngươi giống với cái đám thô tục nhân sĩ giang hồ chút nào .? Có phải hết lí do từ chối rồi không hả ? ta cảm thấy không lí nào trên đời lại có người không yêu thích Tố Yên Nhi được ... à ... không đúng trừ cái tên này ra "
Ngân Di vừa nói liền đưa ánh mắt qua nhìn Phong Tuyết Nguyệt vẫn đứng ở bên cạnh lập tức nhận trọn Ánh nhìn lạnh như băng của hắn
Ngân Di không nhịn được rùng mình một cái quay sang nói với tôi
_ " ngươi có biết nàng ta là hoa khôi đẹp nhất cả thành Nam này không vậy ? Nàng ta chính là người nữ nhi mà người nam nhân nào cũng muốn có được ? Vậy mà ngươi ... haizz người ta đã chủ động ... vậy mà "
Tôi cứ vậy mà tròn mắt nhìn Ngân Di than ngắn thở dài đến lần thứ N sau hồi lâu mới khẽ đáp
_ " ta thấy nàng ấy ...đúng là có dung mạo rất đẹp nhưng cũng không có gì để có thể nói là quá đặc biệt ..thực chất ta đã thấy rất nhiều người còn đẹp hơn rất nhiều ... chỉ cần ta thích bọn họ sẽ tự động đến chơi với ta ..."
Phong Băng Cung nhìn tôi đầy ngờ vực cùng cái vẻ ngưỡng mộ của Ngân Di ... cái thứ cảm giác rùng mình vì nhận được ánh mắt sắc lạnh như dao của Phong Tuyết Nguyệt ... thực là ... không dễ chịu chút nào
Ngoài tập đoàn Sở Lăng , Sở Lăng Nhược còn tiếp quản một số công ti giải trí , hầu như có những bộ phim hay việc đầu tư vào dự án gì cũng đều thích hỏi ý kiến của tôi trước mới quyết định ... mà nền giải trí ... thứ không thiếu nhất chính là người đẹp , chỉ cần tôi thích anh hai sẽ không bao giờ ngần ngại giù có chi ra một số tiền lớn để đầu tư vào dự án ...nên những người trong làn giải trí cực kì thích "chơi " với tôi ...đây là điều đương nhiên vốn dĩ là như vậy ...
Cảm nhận được cái không khí có chút kì lạ tôi liền khẽ mĩm cười đưa lời hỏi
_ " mọi người cũng ở gần đây ? "
Phong Băng Cung nghe hỏi liền quay nhìn tôi khẽ đáp ...giọng điệu vẫn có chút ngạo mạn
_ " bọn ta có chút việc ở nơi này ..."
Ngân Di ngồi một bên không hiểu đang nghĩ đến chuyện gì mà lại bật cười một cách quái dị
_ " ở thành Nam này có Tố Yên Nhi là đệ nhất mĩ nữ ... cũng có một người là đệ nhất xấu xí ...ta thật sự rất tò mò về người con gái không tài không sắc này ... "
_ " ý huynh là gì ? .." tôi khẽ hỏi
Hắn ta mỉm cười ý vị sâu xa lại một lần nữa liếc nhìn Phong Tuyết Nguyệt ở bên cạnh
_ " quyền lực của phụ thân cô ta cũng rất lớn ...nhưng thật là đáng tiếc , con người vốn là lòng tham không đáy ...cuối cùng là để đứa con của ông ta chết dưới tay Thánh Dương Vương Điện Hạ "
Phong Tuyết Nguyệt lúc này khẽ động con ngươi đỏ màu máu lạnh lùng ném ánh nhìn sát nhân đầy ý cảnh cáo về phía Ngân Di làm hắn rùng mình ...ấy vậy nhưng làm sao ngăn được máu " bát quái " đột nhiên dâng trào trong hắn chứ
Bất chấp bị ánh mắt giết người kia giẫm đạp cho tơi tả nhưng hắn vẫn tiếp tục hắng giọng kể ...rõ ràng đây là hành động hi sinh thân mình vô cùng cao cả ...
Phong Băng Cung nhìn tên chuyên bát quái này mà đến lắc đầu ....
Huynh đệ ... tốt lắm ... nói tiếp đi , ta và Đan Huynh sẽ ủng hộ ngươi ngày này năm sau thắp ngươi nén hương...
_ " Hạ Đình Nguyệt đích thị là một cô gái vô cùng sui sẻo ...chỉ trách phụ thân cô ta giám tơ tưởng đến việc gả con gái cho người trong hoàn thất biến con gái duy nhất thành chổ dựa vững chắc mà tiến thân ... hôm nay nghe nói chính là sinh thần của cô ta ... "
Tôi vừa nghe đến đây ngụm trà trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống đã phun hết ra ngoài ho sặc sụa đến mức mặt mày cũng đều đỏ bừng cả lên
Phong Ly Đan lo lắng nhìn tôi chỉ thiếu việc lao đến mà vuốt lưng nữa thôi
_ " ngươi bị sao vậy? Cẩn thận chút "
_ " ta không sao ... khụ ... khụ .."
Phong Băng Cung lại nghi hoặc đưa lời hỏi
_ " không lẽ .... ngươi có quen biết cô gái tên là Hạ Đình Nguyệt ? "
_ " cũng ... cũng có thể coi là quen biết ...nhưng mà ... ta thắc mắc không biết nàng ta sắp chết dưới tay Thánh Giương Vương nào kia ... không lẽ lấy phu quân là người trong hoàng thất thì mắc tội chết ? Nói vậy không phải đám người trong hoàng thất nên chuẩn bị mà tuyệt hậu sao ... có phải không ? "
Lời vừa dứt nhất loạt cả bốn người đều nhìn tôi chằm chằm một cách quái dị
Ngân Di cùng Phong Ly Đan tính tình vốn âm trầm ôn nhu ở bên cạnh lại không nhịn được mà bật cười ... tôi lại không hiểu bản thân vừa nói gì sai
Phong Băng Cung nghi hoặc nhìn tôi rồi lại quay nhìn Phong Tuyết Nguyệt một cách khó hiểu mới nói
_ " ngươi thật sự không biết Thánh Dương Vương ... thật không biết ngươi có phải người của Lương Thi quốc không nữa ... "
Tôi tròn mắt hỏi ngược
_ " tại sao phải biết người tên Thánh Dương Vương đó thì mới được làm người của Lương Thi quốc ? "
Ngân Di ngồi bên cạnh cười ngất nói
_ " câu hỏi này thú vị ... thú vị nhất mà ta từng nghe ... ha ha ... huynh đệ , ngươi thật là thú vị "
Tôi chẳng hiểu gì liền nhắc lời Ngân Di mà suy ngẫm
_ " thú vị ? ... ta thú vị ? "
Thấy vậy hắn liền vô cùng đắc chí mà tiếp tục bát quái
_ " đúng vậy ... ngươi có biết tại sao nàng ta lại sắp chết dưới tay của Thánh Dương Vương không ? .. phụ thân của nàng ta chính là có ý gả nàng ta vào trong hoàng thất ...nếu là người khác thì thật là không đáng tội chết ... nhưng sui sẻo là không ai chịu lấy nàng ta ..."
Đoạn hắn ngừng lại , nhìn tôi lại nhìn cái người giết hắn cả trăm lần bằng ánh mắt kia một lúc mới nói tiếp
_ " bên cạnh vương tử khác không hề thiếu mĩ nhân ... chỉ duy có Thánh Dương Vương là không có một bông hoa héo nào bên cạnh chứ đừng nói là mĩ nhân ... vậy nên hoàn thượng quyết định Hạ Đình Nguyệt sẽ được gả cho Thánh Dương Vương điện hạ a... thật là đen đủi cho nàng ta "
Ngân Di vừa nói vừa lia ánh mắt đầy ý thăm dò không buồn che giấu về phía Phong Tuyết Nguyệt ... đáp lại hắn là ánh mắt lạnh như băng sát khí cũng nổi lên điên cuồng chưa từng có ... thậm chí có thể bức chết người bất cứ lúc nào làm Ngân Di bát quái im lặng không nói gì thêm .
_ " HẢ ..... sẽ ... sẽ lấy ... sao ... không ai nói với ta chuyện này ...? "
Tôi hốt hoảng đứng bật dậy giây thần kinh chợt căng như giây đàn không kịp suy nghĩ gì nhiều lập tức tung người nhảy xuống cầu thang rồi chạy như bay về phủ ... chẳng còn tâm tư mà để ý những tiếng gọi với ở phía sau lưng
về đến phủ thì cả người đã ướt đầm đìa mồ hôi
Tôi không kịp nghĩ nhiều cứ vậy mà cắm đầu chạy về phía trước...cứ vậy đâm sầm vào một tấm lưng rộng
Trên đỉnh đầu nahnh chóng truyền đến một giọng nói lo lắng quen thuộc
_ " muội lại cải trang nam ra ngoài ... ? C..hơi.. "
Tôi vui vẻ ngẩn lên nhìn người vừa nói không kịp thích ứng mà phát huy tinh thần không đánh đã khai. nói luôn một lượt
_ " hì hì ... tại ở trong phủ quá chán nên ...muội chỉ ra ngoài chơi một chút chỉ một lát thôi ..."
Bên trên đỉnh đầu im lặng không có tiếng đáp lời
Đến khi chợt nhận ra thì tôi đã ngẩn cả người đưa mắt nhìn người mình vừa đụng phải liền cúi đầu nói lí nhí
_ " ca.... ca ... muội biết lỗi rồi ..."
Hạ Trọng Ái vẫn ngẩn người nhìn chằm chằm vào người trước mặt , hóa ra khi không bôi lên lớp phấn giày cộm kia thì muội muội của hắn lại đẹp như vậy , mặc giù có bị chiếc mặt nạ kia che đi đến bảy phần gương mặt nhưng vẫn rất đẹp rất rung động lòng người ...
Hắn còn tưởng bản thân đã nhìn nhầm , chẳng qua là do Tiểu Thúy đã nói muội ấy cải trang nam trốn ra ngoài chơi nên hắn mới đứng ở đây đợi ... nếu không hắn thực sự sẽ không nhận ra
_ " huynh ở đây đợi muội ? "
Hạ Trọng Ái nghe tôi hỏi liền trầm giọng đáp
_ " hôm nay là sinh thần của muội ... muội quên rồi đúng không ?... Cũng không trách muội được , mau thay đồ đi rồi ra đại sảnh ... khách đều đã đến đủ rồi "
Tôi giật mình nhớ ra chuyện ban nãy nghe được vội túm lấy vạt áo của Hạ Trọng Ái gặng hỏi
_ " ca..... có phải muội sắp bị gã vào hoàng cung ? Gã cho Thánh Dương Vương gì đó rồi không ? "
Hạ trọng Ái nghe vậy nụ cười trên môi như đóng băng lại ... trái tim hắn cũng chợt đau đớn co thắt giữ dội
_ " mau nói cho muội nghe đi ... huynh đừng giấu muội "
Hắn không biết phải đáp lời ra sao ... trái tim hắn đau đớn đến không thể thở được ... người hắn yêu ... người muội muội đó ... sắp sửa gã vào hoàng cung , gã cho thập thất thái tử gã cho một người đàn ông khác mà hắn chỉ có thể đứng nhìn mà thôi
Tên đó là vị thái tử đầu tiên được phong vương ... quyền lực của hắn được cho là lớn đến mức có thể thâu tóm cả triều đình , người đó nổi tiếng là tàn bạo ... thành công của hắn là dựa vào vạn xương máu mà có , chính là người máu lạnh , tàn nhẫn nhất
Xưa nay hắn giết người không nhất thiết phải có lí do , điều đáng sợ là ngay đến cả nữ nhân hay một đứa trẻ cũng không tha , phàm là những kẻ làm hỏng việc của hắn đều sẽ chết một cách rất thảm ... người đó không phải không có nữ nhân nào bên cạnh chỉ là những thê tử đó đã bị chính hắn giết vào đêm động phòng ... ngay đến chiếc mũ phượng trên đầu cũng chưa được gỡ xuống
Từ nhỏ đến lớn con người đó đều tắm máu giẫm đạp lên thi thể trên xa trường mà lớn lên ... nếu hắn ra trận thì sẽ tuyệt không cho phép tên nào có thể thoát được cái chết ... hễ nhắc đến tên hắn , vạn vật đều tự khắc mà khiếp sợ ... run rẩy
_ " đúng vậy ... huynh không thể làm gì được ... nhưng huynh nhất định sẽ không để muội chịu thiệt thòi"
Nghe được chính miệng Hạ Trọng Ái khẳng định ... tôi cũng biết chắc đó không phải chỉ là lời đồn , thế giới chung quanh lập tức như sụp đổ
Tôi đến được nơi này chắc chắn là một chuyện không dễ dàng gì ... còn rất nhiều điều mà tôi muốn tự thân trãi nhiệm mọi thứ
Mặc giù chỉ biết qua tiểu thuyết và phim ảnh nhưng thật sự cũng đủ để tôi hoàn toàn khiếp sợ nơi gọi là Hoàng Cung kia , nơi được mệnh danh là địa ngục giết người không thấy máu , ... nơi cần tránh xa nhất chính là Hoàng Cung đáng sợ đó
Thế vậy nhưng ... hôm nay tôi lại phải chính thức bước vào nơi địa ngục trần gian đó
không buồn hỏi gì thêm nữa tôi liền chạy một mạch về phòng, tự tắm táp thay y phục sạch mới gọi Tiểu Thúy đến hóa trang
Phải mất Một hồi rất lâu chuẩn bị một diện mạo xấu đến " xuất quỷ nhập thần " xấu đến mức không còn chổ nào để chê mới cho ngừng lại
..........
Bước ra đại sảnh ...
đúng như mong đợi , phản ứng của mọi người trong đại sảnh là một sự thành công lớn với sự mày mò tỉ mỉ không biết mệt của tôi và Tiểu Thúy ... tạo ra một gương mặt xấu nhất trong những người xấu ... đây cũng là một thành công lớn
Ai biết được cái tên đó lỡ đâu khi thấy dung mạo này của tôi liền đổi ý mà từ hôn ...
Nghĩ đến đây tôi liền cảm thấy phấn khích vô cùng ,
Được rồi ... sinh thần chết chóc kia , ta đến rồi đây ....
.................................................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro