Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Cô Sa , cô không bỏ tôi đúng không?...

*5 năm sau*
" Cô Sa ơi ! Cô Sa ?"
" Cô Sa đâu rồi nhỉ ? " *Nghĩ thầm*
" Dạ thưa cô Thái Anh, cô Sa vừa ra ngoài rồi ạ"
" Ừ... "
Thái Anh có 1 cảm giác kì lạ, cảm thấy tim mình đập nhanh và hơi nhói.
" An ! Tôi đau quá "
" Dạ , dạ để tôi đỡ cô ạ ! "
Thái Anh được đỡ xuống ghế sofa, Cô thiếp đi.
" Thái Anh ! Thái Anh ! "
" Ai gọi tôi vậy ? "
" Là cô Sa ! "
Thái Anh chạy tới.
" Cô Sa ! Người cô... "
" Tôi không sao chỉ là tai...không , không có gì ! "
" Tai...nạn phải không ? "
" Không , không phải đâu ! "
Người Lệ Sa bắt đầu xuất hiện các vết thương hở.
" Cô Sa !! "
" Tôi phải đi rồi , tạm biệt em... "
" Không !! " *Bật khóc*
" Cô Sa... cô là kẻ nói dối... "
Thái Anh giật mình tỉnh dậy.
" Không lẻ nó là thật ư ? " Cô tự hỏi chính mình. Bỗng có tiếng chuông reo.
" Alo ! Cô có phải là Thái Anh không ? "
" Dạ là tôi "
" Mong co đến bệnh viện *** để nhận bệnh nhân và kí nhận phẫu thuậ ạ ! "
Thái Anh xửng người , tay rung rung không kiểm soát được.
" Vâng...tôi...đến ngay "
Cúp máy.
" An! Chở tôi đến bệnh viện *** mau  lên "
" Có chuyện gì rứa cô ? "
-Rứa : vậy  (Tiếng miền trung)
" Đừng hỏi nữa , đi mau lên "
" Vâng , Vâng "
Sau khi đến bệnh viện
" Dạ cho tôi hỏi phòng của bệnh nhân tên Lạp Lệ Sa Mã Nặc Ba ở đâu vậy ạ ? "
" Dạ phòng của bệnh nhân là phòng 52 ạ "
" Dạ vâng "
Thái Anh vội chạy tới phòng 52 .
" Lệ Sa ! Cô bị sao vậy "
" Em tới rồi à ? Có lẽ tôi không qua khỏi rồi..  "
" Không, không cô phải cố gắng lên ! Còn em mà..."
" Tí tôi phải qua 1 ca phẫu thuật chỉ có 40% sông thôi "
" Vậy là được rồi chỉ cần cô cố gắng thôi , đừng thua mà... "
" Tôi sẽ cố nhưng...không biết có được không..."
" Chắc chắn sẽ được , không có nhưng "
" Được cô sẽ cố . Tôi yêu em "
" Em cũng thế "
Ca phẫu thuật bắt đầu. Thái Anh ngồi mà lòng thắt lại , cô không ngừng cầu mong Lệ Sa qua khỏi cơn nguy kịch này.  Đèn phòng phẫu thuật chuyển từ màu đỏ sang màu xanh.
" Thưa cô Thái Anh , chúng tôi đã cố gắng hết sức..."
" Không...không đó không phải sự thật !"
" Mong cô bình tĩnh lại để tôi nói hết câu cái đã "
" Được rồi "
" Chúng tôi đã cố gắng hết sức và đã thành công giúp bệnh nhân qua cơn nguy kịch này ! "
" Eh ? May quá "
Lệ sa được chuyển sang phòng hồi sức
" May qua , cô ổn rồi "
" Ừm , may thật "
" Để Chúc mưng cô đã vượt qua thì em sẽ thưởng cho cô 1 món quà "
" Có quà luôn à ? "
" Đương nhiên ! Nhắm mắt lại đi "
" Ừ " Lệ sa nhắm mắt lại
* Chụt * Thái Anh hôn vào má của Lệ Sa
" Ừ , chả có gì cả "
" Không có gì sao tai với mặt đỏ hết thế ? "
" Ờm...ừm... Ờ thì có đấy "
Thái Anh cười , nụ cười khiến Lệ sa vui lây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro