Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

" Cô không lạ giường à ? "
" Tại sao tôi phải lạ giường khi đây là giường của em ? "
" ...Cô muốn tôi hát không? "
" Được! Tôi rất muốn nghe "
" Cho nhau cởi áo qua đầu...Phủ lấy thân nhau dù nắng mưa dãi đầu...Thương nhau nắm lấy dây trầu, Giữ lấy buồng cau cho đến khi bạc đầu.."
" Sao em lại khóc ? "
" Tôi cũng không biết tại sao nữa.."
" Ừm... "
Lệ sa ôm Thái Anh, lần này cô không kháng cự mà để vậy, nước mắt cô cứ rơi mãi, Thái Anh ngủ thiếp đi.
" Mợ ơi! Mợ"
" Gì vậy Nhiên ? "
" Bọn giặc bắt cô Sa rồi ! "
" Hả?! "
" Để con kêu ông ra "
" Ừ ,nhanh lên !! Để tao ra luôn "
" Thôi mợ! mợ là con gái duy nhất trong nhà, mợ mà đi lỡ có chuyện gì cậu đánh con chết "
" Vậy mày kêu mấy thằng trong nhà đi đi ! "
" Dạ "
Ở chỗ của Cô Sa
" Ce ! Où vas-tu ?( Này ! Mày khai quân mày đang ở đâu mau! )
" Ne sont pas! Je ne me rebellerai pas." ( Không ! Tao sẽ không phản nước đâu. )
" alors tu meurs ? "( vậy mày muốn chết à ? )
" Ne sont pas ! J' ai toujours la personne que j'aime à la maison qui m'attend. " ( Không! Tao còn người tao yêu ở nhà đợi tao. )
Một tiếng súng vang lên , xuyên qua người của Cô Sa đồng thời Mợ 2 cũng cảm thấy đau ở phần ngực, cô đã cảm nhận được người cô yêu đã đi...
" Cô Sa tôi yêu cô.. "
2 năm sau.
" Mợ 2 ! Mợ không định lấy chồng à "
" Ừ "
" Vì sao ? "
" Trái tim tao đông đá rồi.. "
"..."
" Thái Anh ! Thái Anh. "
" D..Dạ ai gọi vậy ? "
" Tỉnh dậy đi ! "
Thái Anh mơ màng mở mắt dậy, Lệ sa mừng rỡ khi thấy em đã tỉnh dậy.
" May quá , em tỉnh rồi "
" Sao vậy ? "
" Hồi nãy người em lạnh toát , tôi sợ lắm "
" Vâng... "
"Thôi dậy đi ăn sáng nào"
" V..vâng "
Lệ sa đứng dậy.
" Cô Sa "
" Hả ? "
Thái Anh ôm cô khóc không thành tiếng.
" E..em sao vậy Thái Anh? "
" Em sợ.. "
" Sợ gì ? "
" Sợ mất cô.. "
Lệ sa mỉm cười.
" Cô ở đây mà sao mất được ? "
Xoa đầu Thái Anh.
" Thôi dậy đi ăn nào, cô vẫn ở đây mà đừng khóc cô buồn "
" Dạ vâng "
Trong đầu Thái Anh cứ nghĩ về giấc mơ đó không thể nuốt nổi. Cô sợ, sợ 1 ngày Lệ sa biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro