Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Năm Tháng Không Từ Bỏ - Không Buông Tha Năm Tháng (不饶岁月) Tác giả: Vô Tâm Đàm Tiếu (无心谈笑)Editor: ShmilySmile17Nhất Thanh Nhất Thế Nhất Song NhânNhất Nhân Phối Nhất NgọcNhất Sanh Cận Nhất Mai.[周枕月 - 穆雪衣]Chu Chẩm Nguyệt - Mục Tuyết Y Zhou Zhen Yue - Mu Xueyi 🌙❄️Link cập nhật chương nhanh nhất:https://truyen247.pro/tac-gia/ShmilySmile17…
Tác giả: Thỏ nguyệt quanNguồn: Kho tàng đam mỹEdit: Onirique-vkSố chương: 124 chươngVăn ánSau khi Phương Tử Dương chết đi mới biết mình cư nhiên là một nam phụ cực phẩm trong một bộ truyện ngọt sủng cẩu huyết.Mà vai chính vĩnh viễn luôn là một bạn học lương thiện. Người kia có rất nhiều kim chủ ba ba, các công chính luôn chạy theo sau hắn.Ở trong sách, anh trai của cậu, ba của cậu, còn có vị hôn phu, cữu cữu đều rất yêu thương vai chính, một đường tương thân tương ái, hạnh phúc ngập tràn.Chỉ có cậu khắp nơi hãm hại vai chính, cuối cùng lại bị chính cha ruột của mình đuổi ra khỏi nhà, anh trai tự tay giết chết pháo hôi ác độc.Một ngày kia, cậu được trọng sinh quay trở về thay đổi vận mệnh.Lúc này cậu đang là bá vương vườn trường. Vì chuyện bạo lực học đường nam chính mà bị người người phỉ nhổ chửi bới.Phương Tử Dương lấy điện thoại ra, đem tên weibo "Phương Tử Dương ✅" đổi thành "Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅".Sau đó... Đăng một cái weibo.【Cục cưng chỉ thích làm trời làm đất ✅: Xin chào tất cả mọi người, tôi là Phương Tử Dương. Đương nhiên các cậu cũng có thể gọi tôi là giáo bá nhất trung. Về sự kiện bạo lực học đường bạn học mà hai ngày nay mọi người mắng lên đầu tôi, vì lòng tốt nên hôm nay tôi sẽ phát sóng trực tiếp nói rõ cho các cậu nghe chuyện này. Muốn biết thì hẹn gặp lại lúc 8 giờ.】Phương Tử Dương mỉm cười: Nếu tâm trạng của tôi không tốt, tất cả mọi người đều khỏi ngủ ngon luôn đi.#Bắt đầu từ hôm nay sẽ làm trời làm đất.#…
Đa số H, SM và hài Đau thương thì ít hường phấn thì nhiều ạ ❤️Đọc xuống phía dưới sẽ hay hơn, khúc đầu viết hơi nhảm 😂______________________________Làm ơn hãy là 1 người đọc có văn hoá📍Đừng mang con tôi đi sang 1 nơi khác📍Không sao chép, copy dưới mọi hình thức. 📍 Không chuyển ver📍 Không mượn ý tưởng🙂 Thích thì hoan nghênh còn không thì lượn dùm…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…
Tên truyện: Chú ái tinh khôngTác giả: Mặc Yên Vũ DạThể loại: đam mỹ, trọng sinh, tương lai, cơ giáp, tinh tế, quân lữ văn, mỹ công x cường thụ, 1×1, HESố chương: 283 chương + 2 ngoại truyệnNguồn: macnguyet.wordpress.comEditor: NguyệtVăn án:Chung Thịnh có cơ hội được sống lại lần nữa lần này vì muốn sớm gặp được ý trung nhân nên anh đã ghi danh thi vào trường quân đội Đệ nhất liên bang.Ở kiếp trước, anh chỉ có thể lấy thân phận cấp dưới để theo dõi bóng lưng của người anh thích còn ở kiếp này anh lại được kề vai sát cánh cùng người ấy với thân phận bạn học.Anh vốn nghĩ đời này cũng sẽ lẳng lặng thích người ấy như trước, nhưng mà ...Vì sao ánh mắt trưởng quan nhìn anh lại kỳ quái như vậy?Ngài Ariel ...Có chuyện gì mà phó quan tôi không biết sao?Người đăng: Trầm Vân.…
Cô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng sau lưng họ, cô và anh là hai người xa lạ, xa lạ đến mức chỉ biết tên họ và số điện thoại của nhau.Đến một ngày anh gặp được mặt mộc của cô, đến một ngày cô trông thấy mối tình đầu của mình."Em còn yêu anh ta?" Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.Cô gật đầu.Anh điềm nhiên như không, "Được, tôi thành toàn cho em."Từ được đề bạt đến thăng tiến, từ bị bạn thân bán đứng đến tìm được công việc khác, từ vật hy sinh đến gầy dựng sự nghiệp thành công. Cuộc sống của cô dường như đã không còn liên quan tới anh.Rồi một ngày mối tình đầu của cô quay về, cô mới biết hạnh phúc nhìn như mật ngọt chỉ là khế ước.Giang Mạc Viễn nói, "Trở lại bên tôi, tôi có thể cho em cái em muốn."Trình Thiếu Tiên nói, "Thực ra em rất có năng lực, chỉ cần tôi cho em điểm tựa."Cố Mặc nói, "Chúng ta rất giống nhau, vì vậy phải nương tựa đối phương mới đủ ấm áp."Cuộc sống đã định sẵn để cô gặp gỡ hai người. Một người với quãng thời gian tươi đẹp và rung động, một người với năm tháng dịu dàng và ấm áp. Có điều cô không tài nào ngờ nổi, năm tháng dịu dàng và ấm áp kia lại là... một trò chơi thương trường và tình yêu được sắp đặt sẵn.…
Đường Tiểu Nhiễm nói: " Chấp niệm của em quá lớn rồi, nếu em cứ sống mà không thể ôm lấy anh, em sẽ phát điên mất thôi."Mỗi người ai cũng có một chấp niệm của riêng mình, chấp niệm của Đường Tiểu Nhiễm thật ra chính là Thẩm Mộ Diễn.Đường Tiểu Nhiễm quá cố chấp, cố chấp đến mức biến thành chấp niệm. Mà chấp niệm này làm tổn thương người khác, làm tổn thương chính mình.Đường Tiểu Nhiễm không quan tâm đến vết thương của mình, thứ cô ấy quan tâm lại là tổn thương anh, tổn thương người khác. Chính vì thế mà đến khi hiểu được đạo lí này, cô đã làm ra việc khiến ai cũng không ngờ đến: cô quyết định chia tay, trả tự do cho anh.Nhưng cũng chính như cô nói, nếu cô cứ sống mà không thể ôm lấy Thẩm Mộ Diễn cô nhất định sẽ phát điên lên. Đường Tiểu Nhiễm đã quá mệt mỏi, thời khắc những đám mây phủ kín cả bầu trời hoàng hôn, trong căn hộ của mình, cô lặng lẽ giữa một vũng máu, nét mặt vô cùng bình thản, cô cứ nghĩ cuối cùng cũng rũ bỏ được tình yêu này nào ngờ không thể gạt bỏ được chấp niệm.Thẩm Mộ Diễn đã đạt được giấc mộng tự do mà anh hằng theo đuổi, nhưng để mất cô rồi mới phát hiện ra cuộc sống này vì sao bỗng nhiên trở nên nhạt nhẽo đến như vậy, cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó vô cùng quan trọng. Đường Tiểu Nhiễm, anh hối hận rồi. **************Nguồn: vietwritter.comP/s: Đăng để lưu >.<…