Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Thời gian cứ như thế lặng lẽ trôi đi, người và vật cũng có nhiều biến đổi, nhưng thói quen của Trịnh Tú Nghiên thì không thay đổi, nàng một mình đi đến nơi bí mật mà nàng từng dẫn Lâm Duẫn Nhi đến, nơi này Lâm Duẫn Nhi đặt tên cho nó là Phong Tình Tuyết hàm nghĩa cũng tựa như ám chỉ tình yêu của hai người, nhưng cũng chỉ có mình Lâm Duẫn Nhi gọi bằng là cái tên này, Trịnh Tú Nghiên chưa bao giờ thừa nhận điều đó, hôm nay nàng đến đây nhận ra bên cạnh gốc cây đào ở gần vách núi không biết từ bao giờ xuất hiện một ngôi nhà gỗ đơn sơ, nàng đi vào bên trong quan sát nhận ra ở đây có bàn ghế, còn có một gian phòng bếp và phòng ngủ, tiện nghi tựa như một ngôi nhà dân.

"Cực cưng có thích hay không ?"

Trịnh Tú Nghiên quay đầu lại thấy Lâm Duẫn Nhi đang đứng bên ngoài cửa, trong tay đang cầm một nhánh hoa đào, nàng không biết Lâm Duẫn Nhi tại sao lại xây dựng ngôi nhà ở nơi này, Lâm Duẫn Nhi đi vào đặt nhánh hoa đào vào bình hoa, nàng dẫn Trịnh Tú Nghiên đến bên ghế ngồi, Trịnh Tú Nghiên vẫn không nói lời nào, chỉ lẳng lặng chờ đợi đối phương nói cho mình biết mọi việc, Lâm Duẫn Nhi thấy nàng đang nhìn mình liền mỉm cười, ôn nhu nắm tay của Trịnh Tú Nghiên.

"Ta biết ngươi rất thích nơi này, cũng thường hay đến đây ngắm nhìn phong cảnh, nhưng là ta sợ trời mưa ngươi không có chổ dừng chân cho nên ta đã xây dựng ngôi nhà ở đây, ngươi có thích nó hay không ?"

Kỳ thật ngôi nhà này Lâm Duẫn Nhi muốn dùng nó làm nhà tranh của hai người, nhưng nàng sợ Trịnh Tú Nghiên không thèm vào nhà khi biết được tâm ý của nàng, cho nên nàng mới phải lừa gạt Trịnh Tú Nghiên.

"Đa tạ ngươi, nhưng sau này ngươi đừng vì ta mà làm thêm bất kỳ việc gì nữa, bởi vì đối với ta nó chẳng có ý nghĩa gì, không phải ngươi là Ma vương của Huyễn Không hay sao, ngươi nên trở về nơi mình sống đi"

"Cục cưng, ngươi vì sao lại muốn đuổi ta rời đi ?, ngươi không thích cái gì liền nói đi, ta sẽ làm đến khi nào ngươi hài lòng mới thôi"

Trịnh Tú Nghiên im lặng không nói thêm gì nữa, hôm qua nàng có nghe Hạ Hầu Dương kể những việc liên quan đến Lâm Duẫn Nhi, nàng cũng đã nhận ra Lâm Duẫn Nhi là nữ nhân, trước đây nàng vốn ái ngại vì "hắn" cứ bày tỏ tình cảm với mình, nay nàng lại càng ái ngại hơn vì biết đối phương cũng là thân nữ tử như mình, hai nữ tử vốn dĩ không thể thành đôi, từ thời xa xưa Nữ Oa đã tạo nên loài người, âm dương kết hợp, đời đời kiếp kiếp cũng liền không thay đổi, tựa như thiên địa tồn tại bất di bất dịch, đây đã là lẽ thường, âm và âm kết hợp sẽ làm cho sự cân bằng của nhân thế đảo ngược, trái với thiên ý, huống chi Trịnh Tú Nghiên là thánh nữ càng không thể yêu nam nhân thì nói chi là nữ nhân, nàng càng không mong Lâm Duẫn Nhi sẽ tiếp tục lãng phí tâm tình vì mình.

Kỳ thật biết được Lâm Duẫn Nhi là thân nữ nhi để cho Trịnh Tú Nghiên mơ hồ khó chịu trong lòng, trước đây nàng vốn dĩ nghĩ Lâm Duẫn Nhi là nam nhân, sau này biết được Lâm Duẫn Nhi từng thừa nhận thân phận nữ nhân là thật chứ không phải đùa giởn, dù vậy Trịnh Tú Nghiên vẫn cảm giác mình bị đối phương lường gạt, nhưng cho dù Lâm Duẫn Nhi có lừa gạt nàng hay không cũng không sao, vì nàng không thể đáp lại tình cảm của Lâm Duẫn Nhi, lần đầu có một người đồng giới bày tỏ tình ý làm cho Trịnh Tú Nghiên có chút rối rắm, nàng không biết nên làm thế nào, Lâm Duẫn Nhi tự hỏi vì cái gì cục cưng muốn đuổi mình đi, vì cái gì lại lãnh đạm với mình như thế, chẳng lẻ sự quan tâm và tình cảm mình dành cho khiến nàng chán ghét đến như vậy sao.

"Cục cưng ngươi làm sao vậy, tại sao im lặng không nói ?"

"Ta không có yêu ngươi, ngươi càng đến gần ta càng cảm thấy chán ghét ngươi có biết không ?"

"Ta biết cục cưng không yêu ta, càng chán ghét ta, vậy thì đã sao, chỉ cần ta yêu ngươi là đủ rồi"

Ái tình là tự do của mỗi người, Trịnh Tú Nghiên cũng không thể ngăn cấm người khác yêu mình, nhưng nàng không muốn Lâm Duẫn Nhi tiếp tục đối tốt với nàng, càng tốt với nàng càng làm cho nàng cảm thấy áy náy trong lòng,cả hai là không thể nào, nàng không muốn Lâm Duẫn Nhi càng lúng càng sâu, sau này sẽ không tránh khỏi đau thương.

"Ngươi đi đi, sau này cũng đừng xuất hiện trước mặt ta nữa, ta không muốn nhìn thấy tên bán nam bán nữ như ngươi"

Trịnh Tú Nghiên nói xong liền vô tình xoay người rời đi, bỏ lại Lâm Duẫn Nhi ngồi thất thần, lấy tay đạt lên tim mình, không hiểu vì sao chổ này lại đau ê ẫm khi nghe những lời này, loại cảm giác này cũng là lần đầu tiên Lâm Duẫn Nhi cảm nhận được, trước nay nàng là kẻ vô tâm vô phế chỉ biết vui vẻ không ưu phiền, hiện tại ngay cả việc mình đau lòng nàng cũng không nhận ra nó là loại cảm thụ gì, cục cưng mắng nàng là bán nam bán nữ, không muốn nhìn thấy nàng nữa, Lâm Duẫn Nhi ánh mắt ma mị chợt đỏ ửng, vẻ mặt mang nét ưu buồn nhìn theo bóng lưng Trịnh Tú Nghiên. Lâm Duẫn Nhi đi đến một con suối ngắm nhìn bản thân phản chiếu trong nước, nàng thật sự có bán nam bán nữ như cục cưng nói sao, cục cưng cuối cùng thích nàng là nam nhân hay nữ nhân đây, lâm Duẫn Nhi ngẫm nghĩ lại quả thật thời gian qua ngày nào mình cũng làm phiền đến Trịnh Tú Nghiên, bị người ta chán ghét cũng là lẽ thường tình, bất quá là do nàng không thể kiềm chế được mà muốn đi gặp đối phương, cho nên mới bị người ta chán ghét.

Lâm Duẫn Nhi nhẹ nhàng phất tay, thân ảnh mỹ nam tử trong mặt nước bây giờ đã biến thành mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, cùng một dung mạo nhưng thay đổi ngoại hình liền có thể làm cho người ta không phân biệt được cả hai là một, Lâm Duẫn Nhi thở dài một tiếng, nhẹ nhàng phất tay biến trở lại thành nam tử, nàng thật tình không quen nhìn mình ăn mặc rườm rà giống nữ nhân, từ khi sinh ra cho đến bây giờ mọi người ở Huyễn Không cũng như phụ mẫu đều mang nàng làm thành nam hài để nuôi dưỡng, Lâm Huyền Tôn cũng từng nói Lâm Duẫn Nhi không phải nữ nhi của hắn mà là nhi tử, Lâm Duẫn Nhi cũng không quan tâm giới tính của mình cho đến khi bị Trịnh Tú Nghiên dùng một lời đánh thức người trong mộng, hiện tại Lâm Duẫn Nhi mới nhận ra mình khác biệt với mọi người, có lẽ nàng thật sự bán nam bán nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: