Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mộ Tình sinh bệnh

Phong Tín đang rất bực bội, lý do khiến hắn bực bội càng làm hắn thêm bực bội.Không có Mộ Tình để cùng hắn cãi nhau!Hắn cảm thấy không còn cái vui trên đời!Không còn cái vui trên đời!Hơn nữa một chút cũng đều không khoa trương,không biết đã xoay bao nhiều vòng trong điện của mình.

"Ta thao!"Phong Tín mắng câu thô tục.

Hắn đánh một chưởng lên bàn,hùng hổ đi đến Huyền Chân điện,người ngoài nhìn vào còn tưởng là hắn đang đi đòi nợ.

Đi vào Huyền Chân điện,không cần người thông báo,Phong Tín trực tiếp xông vào.Các tiểu thần quan trong điện cản không được nên cũng không thèm nói lí.

Phong Tín vốn dĩ cho rằng đi vào nghênh đón hắn là Mộ Tình đầy khinh thường cùng lời nói chanh chua,không nghĩ tới là ngay cả người cũng không thấy.Như này thật kì quái,hắn không nhớ Mộ Tình có đi ra ngoài.

"Đi đâu?Là đang ngủ sao?"Phong Tín lầm bầm lầu bầu suy đoán.

Phong Tín nâng bước đi đến tẩm điện của Mộ Tình.Thời điểm hắn ở ngoài cửa còn nghe được tiếng hít thở thập phần mỏng manh,thầm nghĩ:"Chẳng lẽ bị thương?".Bởi vì cửa khóa trái nên Phong Tín liền một chân đá văng .Nam Dương điện tuyệt đối sẽ không bồi tiền!

Phong Tín bước vào,vừa thấy Mộ Tình cuộn tròn đưa lưng về phía hắn,bộ dáng rất khó chịu.

Phong Tín thử kêu lên:"Mộ Tình?"

Mộ Tình đã thần trí không rõ,nghe được âm thanh chỉ có thể phát ra tiếng nức nỡ của tiểu thú.

Phong Tín bước đến,quơ quơ trước mặt Mộ Tình,lại phát hiện y toàn thân nóng đến dọa người,trong lòng lập tức khẩn trương.

"Mộ Tình?Mộ Tình?Ngươi có nghe ta nói không?"Phong Tín nâng Mộ Tình dậy,để y dựa vào lòng ngực mình.

Phong Tín sờ sờ trán y,lại kiểm tra địa phương khác một chút.Này rõ ràng là phát sốt,thần quan mà cũng phát sốt sao?Không thể nào.

Hoa Thành đang cùng Tạ Liên nhàn nhã đi dạo ở quỷ thị,mấy con quỷ chào hỏi bọn họ sôi nổi.

"Ngươi nói cái gì?"Tạ Liên kinh ngạc,"Tam Lang,đệ hạ dược Mộ Tình?"

"Một chút dược làm thần quan sinh bệnh mà thôi,ca ca không cần lo lắng,nghỉ ngơi một thời gian là sẽ khỏe."Hoa Thành cười cười,thập phần bình tĩnh.

"Sao đệ phải làm vậy?" Đừng nói với ta là bởi vì nó thú vị.

"Huynh không cảm thấy Phong Tín cùng Mộ Tình tiến triển có chút chậm sao?ta cùng ca ca đều..."Hoa Thành lời còn chưa nói xong đã bị Tạ Liên bưng kín miệng.

"Không cho nói!" Nghĩ đến cái Hoa Thành muốn nói,gương mặt Tạ Liên nóng lên.

"Được,không nói."Hoa Thành lập tức nghe lời,cười tủm tỉm nhìn Tạ Liên.

Tạ Liên nhìn hắn mà cả người không được tự nhiên.

"Mẫu thân......"Mộ Tình lẩm bẩm nói nhỏ.

"Ta không phải mẫu thân ngươi,ta là Phong Tín."Phong Tín lời nói khó được nhỏ nhẹ.

"Phong Tín,ta khó chịu..." Mộ Tình giống như mèo con,cọ cọ trước ngực Phong Tín.

A???đây là Mộ Tình?Mộ Tình có thể ngoan như vậy sao?chắc chắn là không có nha!Quả nhiên nguyên nhân là do bệnh.

"Ngươi khó chịu chỗ nào?"Phong Tín có chút đau lòng,hắn cũng không biết mình vì cái gì mà đau lòng như vậy.

"Ta nóng..."Mộ Tình phun ra một ngụm nhiệt khí,nói chuyện hữu khí vô lực.

Y bắt lấy tay Phong Tín,tiện tay dán ở trên má:"Tay ngươi thật lạnh,thật thoải mái."

Tay Phong Tín ở trên mặt Mộ Tình giống như bị hơi ấm trên mặt y thiêu đốt,hơi hơi lùi bước một chút,nhưng mà cuối cùng cũng không rút tay ra,tùy ý để y cầm.

Không thể không nói,làn da Mộ Tình thật tinh tế.Phong Tín không phục trước đây không thể gần gũi xem qua Mộ Tình như thế.Mộ Tình sinh bệnh chính là tuyệt đỉnh,ngày thường da thịt huyết sắt nhợt nhạt,bởi vì phát sốt mà đỏ ửng,cũng đã không còn thái độ lãnh đạm thường ngày,thoạt nhìn còn rất đáng yêu.

Nhịn không được vuốt ve đôi môi hồng nhuận của Mộ Tình,lại bị Mộ Tình ngậm lấy một ngụm,đụng tới cái lưỡi mềm mại kia,Phong Tín tức khắc cảm thấy một trận tê dại.Có lẽ hương vị không được ngon,Mộ Tình phun ngón tay ra,cuối cùng còn nhẹ nhàng cắn một ngụm.

Có thể là bởi vì trên người Phong Tín mang lại cảm giác mát mẻ,Mộ Tình dùng sức giữ lấy ngực hắn.

"Mộ Tình..."Phong Tín thực vô lực,không nghĩ là Mộ Tình có thể trêu người đến vậy!

Mộ Tình sinh bệnh thật quá là mê hoặc,Phong Tín có điểm không chịu được,suýt chút nữa là tông cửa chạy ra.

"Phong Tín..."Mộ Tình nói nhỏ.

"Chuyện gì?"Phong Tín đem lỗ tai để sát vào một chút để nghe rõ ràng hơn.

"Ngươi có biết hay không ngươi đặc biệt hổn đản..."Mộ Tình bắt đầu nói lời thật lòng.

"Ơ???" Ta thế nào hổn đản?Ta như thế nào không biết?

"Ngươi luôn cùng ta cãi nhau"Mộ Tình ủy khuất mở miệng,"Còn luôn nói lời thô tục với ta."

Y đột nhiên thay đổi sắc mặt,cười hắc hắc nói:"Nhưng mà chửi ngươi rất sảng khoái.....nếu ngươi chấp nhận để cho ta đánh càng tốt....."

Phong Tín không nói gì.Đây là cái người nào vậy?hắn rất muốn mắng người,còn muốn đánh người!

"Ngươi không quan tâm ta."sắc mặt Mộ Tình lại lần nữa chuyển biến,"Lúc ta không vui ngươi cũng chẳng ở bên quan tâm ta." Nói nói liền muốn khóc.

"Về sau ta quan tâm ngươi."Phong Tín thở dài,ai mà biết trong lòng ngươi nghĩ như thế nào,ngươi lại còn không nói.

"Ta nhớ mẫu thân." Mộ Tình ghé vào trên vai Phong Tín,nước mắt nhiễm ướt một mảnh

"Ta cùng ngươi tìm chuyển thể của nàng."Phong Tín một chút lại một chút vỗ lưng y nói,trái tim sinh đau,hắn chưa từng nghĩ Mộ Tình còn có một mặt yếu đuối như vậy.

"Ngươi hôn ta được không?"Mộ Tình mơ mơ màng màng đứng dậy nhìn Phong Tín,"Mỗi lần ta sinh bệnh,mẫu thân đều sẽ hôn lên trán ta."

"Nhưng ta không phải mẫu thân ngươi."Không biết gì sao,Phong Tín không nghĩ con mẹ nó Mộ Tình lại xem hắn như vật thay thế.

"Đúng nga,ngươi là Phong Tín."Mộ Tình keo kiệt một lát chợt nói:"Vậy ngươi hôn miệng ta đi....không nên không nên,Phong Tín là hổn đản,không thể hôn." Mộ Tình rối rắm nhíu mày

Phong Tín nghe được lời này miệng như bị che kín,hô hấp như ngừng lại,tim đập nhanh hơn.Câu sau như tạt vào mặt hắn một chậu nước lạnh,có chút tức giận.

"Vậy thì ai có thể hôn?"

"Phong Tín có thể hôn."

Phong Tín đỡ trán không nói gì,này không phải trước sau mâu thuẫn sao? Phong Tín là kiểu người hoặc là dứt khoát hoặc là không làm,đã làm phải làm đến cùng.Hắn trực tiếp đoạt lấy đôi môi Mộ Tình.Trong miệng Mộ Tình cực nóng,cảm nhận một vật thể lạnh lẽo,không tự giác mà cùng nó dây dưa,nụ hôn này cành ngày càng kịch liệt.

Chờ đến khi hồi phục tinh thần lại,Phong Tín đều ngay ngẩn cả người.Hắn cư nhiên hôn Mộ Tình!Hôn Mộ Tình!Lại còn kịch liệt như vậy!kịch liệt như vậy! Hắn nhìn sang Mộ Tình,tâm tình cảm thấy phức tạp.Để lên trán Mộ Tình một cái khăn lông ướt xong,hắn dứt khoát nằm xuống cạnh y.

"A??Sao ngươi lại ở đây?"Mộ Tình nhìn đến bên gối Phong Tín,theo bản năng hỏi.

Y có chút đau đầu,trong đầu từng màn dò xét tình huống hiện tại,cả người đều không tốt.

"Lăn mau!"Mộ Tình một chân đá.

Phong Tín tránh né không kịp,bị đá xuống giường.

"Ta thao!Ngươi phát điên cái gì."Phong Tín lập tức đứng dậy trên mặt đất:"Lão tử chiếu cố người thời gian dài như vậy,bộ ngươi tưởng dễ dàng lắm sao!"

Nghe thấy hắn nhắc lại chuyện đó,Mộ Tình càng thêm phát điên:"không được nhắc lại,lăn lăn lăn!"

Phong Tín nổi giận đùng đùng bỏ đi,quả nhiên ngoan ngoãn gì đó đều là gạt người!Cũng không biết việc này có tính là điểm tiến triển hay không,dược của Hoa Thành đúng là thực quý!
---------------------------------------
(Phong Tình đồng nhân) Mộ Tình sinh bệnh: HOÀN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro