phong luu phap su 494-497
Chương 494: Phù dung noãn trướng của Tinh Tinh
Dịch: ryuken
Biên tập: huntercd
Nguồn: - http://4vn.eu/forum
"Tiểu thư của ngươi tìm ta có việc gì?" Long Nhất cùng thị nữ kia đi tới, tay liền khe khẽ cạ cạ vào tay nàng.
Mặtthị nữ thanh tú kia liền ửng hồng, hung hăng nhìn Long Nhất một cái rồilập tức bước nhanh hơn, không chút hảo khí nói: "Ta làm sao biết được,ngài gặp tiểu thư tự nhiên sẽ biết" Cuối cùng còn nhỏ giọng khẽ nói mộtcâu, sắc quỷ chết tiệt.
Long Nhất khóe miệng nhích lên, tiểu nha đầu này thật là khả ái.
Đúnglúc này, cửa một gian phòng ở tầng hai đột nhiên mở ra, Mộc Hàm Yêncùng phong hệ ma pháp sư nọ một trước một sau từ trong đi ra, vừa lúcLong Nhất đi qua.
Mộc Hàm Yến vừa mới đi được hai bước, thân thểnhư bị kìm hãm, xoay người lại nhìn theo bóng dáng Long Nhất đang khuấtdần trong góc, lẩm bẩm nói: "Người vừa rồi cười cười tại sao lại giốnghắn thế?"
"Tiểu thư, sao vậy?" Phong hệ ma pháp sư kia cung kính hỏi.
MộcHàm Yên cũng không để ý đến hắn, trực tiếp đi tới một gian phòng khác,trong phòng chính là mỹ phụ kiều diễm đã từng tiếp đãi Long Nhất - LộLộ.
"Tiểu thư" Lộ Lộ cung kính đứng dậy làm một loại lễ tiết rất kì quái.
"Mở mật thất ra" Mộc Hàm Yến thản nhiên ra lệnh.
"Vâng,tiểu thư" Lộ Lộ tại bức tường trong cùng ấn hai cái, trên tường tức thìxuất hiện một cái lỗ nhỏ, sau đó nàng từ trong không gian giới chỉ lấyra rất nhiểu tinh hạch hình tròn to nhỏ khác nhau nhất nhất nhét vàotrong lỗ, chỉ nghe thấy có chút âm thanh vang lên, bức tường lập tức mởra hai bên.
Mật thất không lớn, nhưng bên trong lại trang trícực kỳ đặc biệt, các đường nét kì dị tạo thành nhiều loại đồ án lạ kìxung quanh mật thất, trên cái bàn ở chính giữa đặt mấy thủy tinh cầulớn nhỏ to bằng đầu người.
Mộc Hàm Yên đặt ngọc thủ lên trên mộtkhỏa thủy tinh cầu trong đó, nhắm mắt lẩm bẩm niệm vài câu chú ngữ khóhiểu, liền thấy trong thủy tinh cầu kia một làn hơi sắc tím dày đặc tứcthì bay lên.
Đột nhiên từ trong thủy tinh cầu hiện ra một bứchọa đồ sống động, tại một căn phòng sang trọng, Tinh Tinh cô nương quốcsắc thiên hương đang tựa vào cửa sổ ngắm nhìn cảnh đêm của Bạch Vân hồ.
Lúc này, một thị nữ dẫn theo một nam nhân đi đến, cung kính nói: "Tiểu thư, hắn đến rồi".
Tinh Tinh khẽ lên tiếng, cũng không quay đầu lại nói: "Biết rồi, người lui ra đi".
Lúcnày trong phòng chỉ còn lại có Long Nhất và Tinh Tinh hai người, LongNhất thấy mĩ nhân đang đắm trìm trong suy nghĩ, cũng không vội vã, ngồixuống một cái ghế gác hai chân lên rồi cũng ngắm nhìn cảnh đêm bênngoài.
Hồng Tụ phảng chậm rãi trôi nổi trong Bạch Vân hồ, lúcnày đại đa số thuyền bè đều theo hướng bờ hồ mà đi, từ xa nhìn lạigiống như một chiếc cầu vồng rực rỡ, từng chiếc từng chiếc hướng BạchVân hồ xa xa đi qua, làm cho người ta có một cảm giác không chân thật.
Phiềnmuộn than nhẹ một tiếng, Tinh Tinh xoay người, trên khuôn mặt khuynhnước khuynh thành hiện lên một chút ai oán, tâm tình tựa hồ có một nỗibuồn không thể diễn tả, nàng nhìn Long Nhất ánh mắt đang có chút mê ly,trong mắt thoáng hiện lên một tia tức giận.
"Ngươi đang nghĩ gìđấy?" Tinh Tinh không biết từ lúc nào đã tới sau lưng Long Nhất, thânthể kia phát ra hương thơm nhàn nhạt câu hồn đoạt phách.
Long Nhất vuốt mũi, quay đầu lại cười nói: "Không có gì, chỉ là nhìn thấy cảnh đêm mộng ảo, tưởng rằng đang ở trên thiên đường".
TinhTinh bị nụ cười xán lạn của Long Nhất làm rung động, nàng không nghĩđến tên gia hỏa này thoạt nhìn có chút bỉ ổi nhưng khi cười lên lại cóthần thái như vậy.
"Này, ta nói Tinh Tinh cô nương nghe, kháchđã tới, nàng tại sao ngay cả trà cũng không mời ta được một chén" LongNhất không khách khí cười nói.
Tinh Tinh khẽ cắn môi, nếu khôngcó việc cần hỏi, nàng không nghĩ tới việc gặp lại tên gia hỏa vừa háosắc lại vừa không biết thương hoa tiếc ngọc này, bình thường nam nhânnào gặp nàng cũng răm rắp nghe lời, mấy tên ngụy quân tử thấy được dungmạo nàng lại càng nghe lời như cún con. Tên gia hỏa này lại không giốngnhư vậy, lại còn do chính nàng mời tới, nghĩ nàng đường đường là...
Tinh Tinh nghĩ tới đây vẻ mặt trở nên ảm đạm, khẽ than một tiếng rót một chén trà để trước mặt Long Nhất.
LongNhất không khách khí cầm lấy, tu một hơi, nhắm mắt khen: "Trà ngon,hương rất thơm, mùi vị quả nhiên là làm cho người ta nhớ vô cùng".
Uống thêm mấy ngụm, Long Nhất cầm chén trà đưa cho Tinh Tinh đang đứng bên cạnh, dường như đã coi nàng như thị nữ.
TinhTinh tiếp lấy chén trà hừ một tiếng, nghe Long Nhất nói: "Được rồi, cóviệc gì, cứ nói ra đi, ta cũng không uống không trà của nàng đâu".
Têntiểu tử này thật nhạy cảm, Tinh Tinh thầm nói, vừa muốn mở miệng hỏi,dư quang trong khóe mắt lại liếc thấy thủy tinh cầu trong phòng phát raánh sáng rực rỡ, ai nhìn vào cũng nghĩ đấy chỉ là một vật trang sức đẹpđẽ.
"Ngươi theo ta qua đây, phòng này gió hơi lớn" Tinh Tinh đứng trước mặt Long Nhất, hai mắt đong đưa nhìn hắn.
LongNhất nao nao, cười rồi đứng lên, đã thấy Tinh Tinh dẫn theo hắn đi vàotrong, đi qua một tấm bình phong tinh mỹ, chính là khuê phòng màu sắcấm cúng ngát hương thơm, trong phòng có một chiếc giường màn che đu đưalàm cho người ta tâm sanh phấp phới.
Ai ngờ Tinh Tinh tựa hồ rất hiểu lòng người, đi thẳng tới chiếc giường lớn kia, phất phất tay ý bảo hắn đi tới.
Lẩmbẩm một tiếng, Long Nhất nuốt nước bọt, không thể nào, chẳng lẽ TinhTinh cô nương này ngoài thì làm bộ thanh cao, trong thì là một nữ tửdâm đãng, nàng đẹp như thế, cùng nàng lên giường cũng vô hại mà thôi.
Long Nhất cười dâm đãng đi qua, đặt mông ngồi lên giường, đại thủ không khách khí nắm lấy bàn tay trắng nõn của nàng.
"Ngươi làm gì vậy, đồ sắc lang đáng chết " Tinh Tinh kinh sợ rút tay lại quát.
"Ồ... nàng gọi ta lên giường không phải..." Long Nhất kì quái nhìn nữ tử giống thần bí tiên tử này.
TinhTinh trừng mắt nhìn Long Nhất một cái, cởi giày chui lên trên giường,hừ hừ nói: "Tâm tư ngươi thật xấu xa, ta cho ngươi lên giường đươngnhiên là có nguyên nhân".
Long Nhất nghe vậy giật mình, đầu nhìntứ phía, từ từ cảm thụ, ngạc nhiên nói: "ý nàng nói là có người theodõi, sao ta không thể phát hiện được".
"Ngươi mà phát hiện được mới là kì quái, bớt nói nhảm đi, ta có việc muốn hỏi ngươi" Tinh Tinh nói.
"Cógì thì hỏi đi, điều gì ta biết nhất định sẽ nói hết" Long Nhất cười sauđó nằm xuống, nằm trên tấm nệm mềm mại trên giường, ngửi thấy hươngthơm thoang thoảng kia liền hít lấy hít để vào mũi.
Tinh Tinhthấy Long Nhất nằm trên giường nàng, trong lòng không khỏi có chút xấuhổ, nhưng thấy bộ dạng vô lại của hắn, biết rằng nói cũng vô ích.
Màlúc này trong mật thất ở tầng hai, Mộc Hàm Yên mặt cười đanh lại, nàngvung tay, đồ tượng trong thủy tinh cầu liền biến mất, còn thủy tinh cầucũng khôi phục lại như bình thường.
"Nha đầu chết tiệt này..." MộcHàm Yên thần tình bất thiện mắng một câu, ánh mắt biến ảo, hành độngcủa tên nam nhân này giống như hành động của Tây Môn Vũ, theo lẽ mà nóithì hắn ắt hẳn là đã tới Bạch Vân thành, sao tai mắt trong ngoài thànhđều không có tin gì truyền tới.
"Lộ Lộ, ngươi cho người điềutra thân phận nam nhân này một chút cho ta, chờ chút, cả người bên cạnhhắn nữa, càng chi tiết càng tốt" Mộc Hàm Yên lạnh nhạt nói.
"Vâng,tiểu thư, nô tỳ lập tức đi làm" Lộ Lộ cung kính nói, chuyển người rakhỏi mật thất, tậm trạng có chút mơ hồ vì Long Nhất mà trở nên lo lắng,người này thoạt nhìn rất bình thường nhưng lại rất nổi bật, nàng nhìnngười vô sô trực giác chắc không sai, chỉ hi vọng hắn không phải làđịch nhân của tiểu thư.
Long Nhất lúc này cũng đang thoải máinhư ếch bò bò trên giường, đại thủ vươn ra, nhẹ nhàng lướt qua bàn chânđi tất màu bạc của Tinh Tinh.
Tinh Tinh theo phản xạ co chânlại, toàn thân không tự chủ nổi da gà, nàng không nhịn được khẽ quát:"Ngươi có tin ta ném ngươi xuống Bạch Vân hồ làm mồi cho cá không,ngươi rốt cục có trả lời vấn đề của ta không".
"Tin, đương nhiêntin, quang minh ma tầm sư tiểu thư, nghĩ không ra bây giờ ma tầm sư lạiít giá trị như vậy, tự nhiên trở thành cô nương phong trần, đáng tiếc,đáng tiếc..." Long Nhất giương mắt lên, liền thấy đôi mắp đẹp của TinhTinh trừng trừng nhìn hắn, vội vàng nói tiếp: "À , nàng vừa rồi hỏi cáigì, ta không nghe rõ".
"Ta hỏi ngươi, ngươi có phải là từ Thượng Nguyệt thành đến không" Tinh Tinh hít hai hơi rồi hỏi.
"Khôngsai, bất quá nàng hỏi làm gì, chẳng lẽ thật sự coi trọng ta, mặc dù nhàta còn phòng, nhưng mỹ nữ không thiếu, nếu nàng theo ta ta cũng khôngcó dị nghị gì, chỉ bất quá..."
"Ngươi nói xong chưa, còn nói nữata đem cái mồm thối của ngươi khâu lại bây giờ" Tức giận trách mắng,cầm một cái gối đánh vào đầu Long Nhất.
Long Nhất cười hắc hắc,cũng không né tránh, một cái gối mềm sao có thể đả thương người đây,hắn biết rõ Tinh Tinh cô nương này mặt ngoài thì lãnh đạm, nhưng tâmtình lại có chút đơn thuần như tiểu nữ hài, hơn nữa sự kiêu ngạo củanàng là từ trong xương cốt phát ra, xuất thân tuyệt đối không bìnhthường.
"Ngươi có phải đã gặp qua nữ nhân giống ta không" Tinh Tinh tiếp tục hỏi.
"Khôngsai, trong Thượng Nguyệt thành nàng ta được gọi là thần bí tiên tử,nàng ta tựa hồ như từ trong đá tạc ra, cũng không biết nàng ta có thânphận gì" Long Nhất nhích người một cái, sát lại gần Tinh Tinh.
"Ngươixa ta ra một chút" Tinh Tinh nhìn thấy Long Nhất lơ đãng lại gần, tronglòng run lên, một cước liền hướng mặt Long Nhất đá tới.
Long Nhât như chớp vươn tay nắm lấy mắt cá chân Tinh Tinh, mỹ nữ đúng là mỹ nữ, ngay cả chân cũng có hương thơm.
TinhTinh tức giận giãy dụa, thấy giãy mãi không ra, đột nhiên khuôn mặt cóchút vặn vẹo, tiểu thủ hiện lên môt vòng bạch quang thẳng hướng mặtLong Nhất, giờ khắc này, Long Nhất cảm thấy trên người Tinh Tinh toátra sát khí điên cuồng.
Chương 495: Quan hệ phức tạp và mục đích của Mộc Hàm Yên
Dịch: ryuken
Biên tập: huntercd
Nguồn: - http://4vn.eu/forum
[b]
Long Nhất trong lòng cả kinh, nữ nhân này phát cuồng sao, hắn đỡ lấytiểu cước của nàng, nghiêng người lộn lại. Đúng lúc này, chỉ nghe mộttiếng bốp vang lên, bạch quang chợt lóe, nơi Long Nhất vừa nằm cũngxuất hiện nhiều rất nhiều hắc động lớn nhỏ, một vùng chăn nệm liền biếnthành cát bụi.
Lúc này khuôn mặt Tinh Tinh nhăn nhó, trong mắt lộ ra tia oán hận sâu đậm, xem ra nàng đã không thể khống chế tâm tình.
Long Nhất không do dự nữa, ngón tay như thiểm điện điểm lên bả vainàng, tay kia vỗ lên mi tâm nàng, tinh thần lực cùng nội lực nhu hòachậm rãi truyền vào cơ thể nàng.
Một lúc lâu sau, vẻ mặt nhăn nhó của Tinh Tinh bắt đầu trở lại bìnhthường, chỉ là sắc mặt tái nhợt có chút mệt mỏi, trong con mắt là mộtmảng âm u vô thần.
"Cám ơn" Tinh Tinh phức tạp nhìn Long Nhất một cái nói.
"Không cần khách khí, thiếu chút nữa là bị nàng dọa chết, nàng... tại saolại có oán khí nặng nề như vậy? Nàng hận ai?" Long Nhất nhìn vào cáiđộng khẩu tối om om ơ giữa giường, cẩn thận hỏi, sợ lại làm cho nàngtức giận.
Tinh Tinh thản nhiên lắc đầu, hai tay ôm gối ngồi trên giường, như mộttiểu nữ hài bất lực, khiến cho Long Nhất cảm thấy có chút thương tiếc,chỉ cần không phải địch nhân của hắn, hắn đối với nữ nhân cũng còn rấtkhoan dung, huống chi nàng lại rất giống thần bí tiên tử.
"Thần bí tiên tử kia tại Thượng Nguyệt thành làm những việc gì ngươi cóbiết không?" Tinh Tinh giương mắt nhìn thấy trong mắt Long Nhất có vẻthương tiếc, trong lòng liền cảm thấy ấm áp, ngữ khí cũng ôn nhu đi vàiphần.
Nam nhân này thật là kỳ lạ, bên ngoài tuy trông rất bình thường, cũngháo sắc chiếm chút tiện nghi, nhưng nàng nhìn ra hắn rất hay cười. Hơnnữa đối với vẻ đẹp của mình không chút để ý, sợ là chỉ có chút tò mò.Lại thấy hắn có thể đánh mình một chưởng hơn nữa lại còn có thể xoa dịutâm tình ác liệt của mình. Hắn tuyệt đối không phải là một nam nhânbình thường.
"Chuyện này... Ta cũng không biết rõ. Thần bí tiên tử kia luôn luôn xuấtquỷ nhập thần" Long Nhất nhún nhún vai, nhìn thấy vẻ mặt thất vọng củaTinh Tinh, trong lòng có một cảm giác mơ hồ. Đột nhiên nói tiếp: "Bấtquá theo như một vị bằng hữu của ta nói, thần bí tiên tử kia không biếtvì sao lại bị trọng thương. tựa hồ linh hồn bị thương cực kỳ nghiêmtrọng. Thất khiếu chảy máu bộ dạng thập phần dọa người".
"Linh hồn thụ thương? Là thật sao?" Tinh Tinh vội nói, nhìn thấy nàngkhông phải là quan tâm, trái lại bộ dạng lại có chút hoan hỉ.
Long Nhất kỳ quái nhìn Tinh Tinh đánh giá, trong đầu cũng có vài phầnkhẳng định nàng và thần bí tiên tử có quan hệ mật thiết, nhìn các nànggiống nhau như vậy, là tỷ muội cũng không chừng, chỉ bất quá dường nhưquan hệ giữa hai người không tốt cho lắm.
"Nhìn cái gì mà nhìn, hỏi ta cũng hỏi xong rồi, ngươi có thể đi được rồi" Tinh Tinh nhìn Long Nhất không chút hảo khí nói.
"Lợi dụng xong thì vứt bỏ. Thực là không có thiên lý. Tốt xấu gì cũngphải có chút ít gọi là báo đáp chứ" Long Nhất vẻ mặt bất phẫn nói.
"Vậy ngươi muốn báo đáp cái gì" Tinh Tinh có chút buồn cười, nàng còn không biết được tâm tư xấu xa của xú sắc lang này sao.
"Đem hai mươi tử tinh tệ của ta trả lại cho ta. Đó cũng không phải là con số nhỏ" Long Nhất chìa tay vô sỉ nói.
Vẻ cười của Tinh Tinh tức thì nghiêm lại, tên khốn kiếp này, nàng còn tưởng rằng...
"Thế nào? Không nỡ sao. Nếu không... Nàng làm nữ nhân của ta, nhìn nàngbưng trà rót nước cũng không tồi. Trông cũng rất tự nhiên, dẫn theo rađường cũng không mất mặt..." Long Nhất nói đến đây liền dừng lại, nhìnthấy Tinh Tinh mặt càng lúc càng đen, trong đầu nghĩ có nên tránh rangoài một chút hay không.
"Làm nữ nhân của ngươi cũng được" Tinh Tinh nghiến răng nói.
"Ặc..."
"Bất quá người phải giúp ta giết tiên tử thần bí kia" Tinh Tinh nói tiếp.
"Khụ khụ... Coi như ta chưa nói qua" Long Nhất tí nữa bị sặc nước bọt,hắn chuyển người xuống giường, giết tiên tử thần bí? Hắn có năng lựcnày hay không. Mà nếu có, việc này làm cũng rất khó, tuy nói rằng khôngbiết đó là bạn hay thù, nhưng tối thiểu từ trước tới nay nàng cùng MộcHàm Yên giúp hắn không ít.
"Đồ chết nhát" Tinh Tinh trên mặt có chút thất vọng, sửa sang lại y phục rồi xuống giường.
"Cái này, thời gian cũng không còn sớm nữa, ta còn có kiều thê mỹ quyếnđang đợi, không dây dưa với nàng nữa" Long Nhất cười hắc hắc nói.
"Biến đi càng nhanh càng tốt" Tinh Tinh hừ một tiếng ngồi lên trên ghế dựa. Quay đầu không thèm lý tới Long Nhất.
Long Nhất nhún nhún vai, bước ra ngoài, chỉ bất quá vừa mới đi được vàibước, đột nhiên toàn thân chấn động, con ngươi chợt lóe đi nhanh rakhỏi khuê phòng của Tinh Tinh.
Tinh Tinh lúc đầu còn tưởng Long Nhất đổi ý, trong lòng mơ hồ có chútvui sướng, đến khi Long Nhất biến mất trong phòng, nàng lại cực kỳ thấtvọng, nhịn không được đứng dậy đuổi theo, nhưng phát hiện trong phòngvắng tanh, Long Nhất đã không còn tăm hơi.
"Trên thế gian này còn ai có thể giúp ta đây?" Tinh Tinh lẩm bẩm nói, khẽ thở dài rồi chuyển thân quay vào trong khuê phòng.
"Tiểu thư, Cáp Lôi đến rồi" Cửa mật thất một lần nữa lại mở ra, Lộ Lộ tại cửa cung kính nói.
Mộc Hàm Yên gật đầu đứng dậy, dời bước đi ra ngoài, bức tường đóng lại, không chút dấu vết.
Cửa phòng mở ra, một thân ảnh cao lớn toàn thân mặc hắc bào lắc mình đitới, thấy Mộc Hàm Yền ngồi trên ghế liền cúi người hành lễ, giọng khànkhàn nói: " Thuộc hạ Cáp Lôi tham kiến tiểu thư".
"Không cần đa lễ, ngồi đi" Mộc Hàm Yên chậm rãi nói, khí độ cao sang làm cho người khác không dám nhìn thẳng.
Mà lúc này, Long Nhất ở bên trong làn nước cách Hồng Tụ phảng không xa,mày kiếm nhăn thành một đoàn, tên Cáp Lôi này cùng hắn có quan hệ linhhồn khế ước, hơn nữa còn có thân phận chủ tớ, cho nên khi Cáp Lôi đếngần thì hắn có thể cảm giác được nhưng Cáp Lôi lại không cảm giác đượchắn, trừ phi hắn nguyện ý.
"Cáp Lôi... Tên gia hỏa này lại tới xem nào nhiệt? Long Nhất cảm giácđược khí tức của hắn ta rất gần mặt hồ, hắn ta ở trong phòng trên tầnghai một lúc lâu, theo hắn quan sát, gian phòng này tịnh không phải đểtiếp khách.
Tự dưng hắn nhớ tới Mộc Hàm Yên, nhớ phong hệ ma pháp sư kia, nếu HồngTụ phảng này quả thật là do Mộc Hàm Yên mở ra, Cáp Lôi kia cùng Mộc HàmYên có quan hệ bí mật gì.
Suy nghĩ một lúc lâu, Long Nhất khóe miệng thoáng hiện nét cười, hắndùng chân khí chậm rãi tới gần cửa sổ gian phòng, hắn dám khẳng địnhbên trong đã bố trí một kết giới cường đại.
Chân khí chậm rãi tới gần, dễ dàng xuyên qua tấm ván, bắt đầu từ từ ăn mòn kết giới bên trong.
Mộc Hàm Yên đang nghe Cáp Lôi hồi báo, đột nhiên trong lòng run lên,hai mắt như điện nhìn ra hướng cửa sổ, nàng nhẹ nhàng đứng dậy, hai đạohắc mang trên tay bốp một tiếng đánh tới, còn Cáp Lôi thần kinh nhưthắt lại theo sát phía sau.
Cửa sổ mở ra rồi đóng lại, khí tức vừa muốn tiến nhập kết giới kia vô thanh vô tức tiêu thất tại không trung.
Mộc Hàm Yên nghi hoặc lắc đầu, cảm giác được có điều gì đó không đúng,chẳng lẽ là hắn? Trong đầu Mộc Hàm Yên hiện lên hình ảnh Long Nhất, hắnphát hiện ra mình ở tại Hồng Tụ phảng sao?
Giữa Bạch Vân hồ, một cái đầu từ từ nhô lền, Long Nhất lắc đầu làm chonước bắn tung tóe, khóe miệng khẽ hiện một nét cười âm lãnh, đạo chânkhí kia đã đạt được hiệu quả hắn muốn, trong lúc cửa sổ mở ra rồi khéplại, hắn đã thấy rõ thân ảnh Mộc Hàm Yên.
"Cả Cáp Lôi nữa, Mộc Hàm Yên, tay nàng cũng thật dài đấy" Long Nhất lẩmbẩm nói, lúc này lại xuất hiện thêm Cáp Lôi thần bí, sự việc này khôngthể đơn giản.
Cáp Lôi trình độ nhất định có thể đại biểu cho thế lực hắc ám sau lưngLong Chiến, mà Mộc Hàm Yên cùng đại tẩu của hắn - Lưu thị cũng có tiếpxúc qua, nếu nói thế nàng ta khẳng định có rất nhiều quan hệ với hắc ámthế lực sau lưng Long Chiến, hơn nữa khi hai hoàng tử trong ThượngNguyệt thành tranh quyền, nàng có thể làm cho U Minh tế tự đại biểu củaHắc ám Giáo hội Lạp Pháp Nhĩ rút lui, rõ ràng quan hệ của nàng với Hắcám Giáo hội cũng không đơn giản, trời mới biết nàng còn có quân cờ bímật nào.
Nữ nhân này tuy luôn miệng nói muốn giúp hắn, nhưng lại đem thế lực củanàng từ từ lộ diện, rồi lại làm cho Long Nhất không nghi kỵ và phòngbị, nàng hết thảy là muốn làm gì? Chắc không phải là vì giúp mình, việcnày căn bản không có khả năng. Mộc Hàm Yên nữ nhân này thật quá thầnbí, tâm tư khó dò. Nàng đối với mình có lẽ cũng có vài phần tình nghĩa,nhưng đợi lúc hai bên xung đột, sợ rằng chút tình nghĩa kia cũng khôngcòn tồn tại. Nữ nhân loại này hắn không thể nắm được, cũng có thể nàngcăn bản sẽ không vì việc gì mà trở mặt.
Long Nhất tịch mịch lắc đầu, hắn không thể quên, Mộc Hàm Yên hao tâm trợ giúp hắn mục đích tuyệt không đơn giản.
Long Nhất không nhanh không chậm ở giữa hồ bơi tới phía sau Hồng Tụphảng xa xa, ban đêm đẹp đẽ như thế, bơi lội cũng là một việc thích thú.
Không lâu, phía trên Hồng Tụ phảng một thân hắc ảnh phóng lên cao, chớp mắt biến mất trong màn đêm.
Long Nhất thản nhiên cười, thu liễm khí tức toàn thân đuổi theo.
"Thành chủ phủ?" Long Nhất nhìn thấy xa xa Cáp Lôi bay vào bên trongBạch Vân thành chủ phủ. Mục quang chợt lóe, đột nhiên hắc hắc nở nụcười.
"Cáp Lôi, Thành chủ phủ, Thần Phong quân đoàn, thì ra là như vậy" Vôluận Cáp Lôi và Mộc Hàm Yên có quan hệ gì, trước mắt cứ để hắn nghe lờimình như con cún, quan hệ linh hồn khế ước khiến hắn không cách nào làmtrái lệnh mình. Lúc trước Cáp Lôi tiến nhập Thần Phong Quân đoàn, hômnày lại bị phái đến Bạch Vân thành, sợ rằng tính toán của Long Chiến sẽthất bại, Tây Môn gia tộc liên thủ cùng Nạp Lan đế quốc, mặc Long Chiếnngươi có năng lực to lớn như thế nào.
Có thể việc Cáp Lôi đảm nhiệm chức Bạch Vân thành chủ là do Mộc Hàm Yênan bài, nhưng là thế nào? Tối thiểu hai người đều nhất trí với mục đíchtrước mắt, đó chính là thống nhất Thương Lan đại lục
Chương 496: Cuồng Sư, hai ta đánh cuộc
Dịch: ryuken
Biên tập: huntercd
Nguồn: - http://4vn.eu/forum
[b]Bên trong khuê phòng sạch sẽ thơm tho, Mộc Hàm Yênđứng thẳng, lạnh lùng nhìn Tinh Tinh đang thản nhiên ngồi trên ghế sửamóng tay, trong mắt có chút căm tức.
"Hỏi lại ngươi lần nữa, vừa rồi ngươi cùng tên nam nhân kia rốt cục là làm chuyện gì?" Mộc Hàm Yên nén hỏa khí lạnh lùng hỏi.
Tinh Tinh giương mắt nhìn Mộc Hàm Yên một cái, không nhanh không chậmnói: "Cô nam quả nữ ở trên giường, người nói chúng ta có thể làm gì".
"Ngươi..." Mộc Hàm Yến mục quang lăng lệ bắn tới Tinh Tinh, mang theo một khí tức cay nghiệt.
"Sao? Ngươi tức giận cái gì? Chẳng lẽ ngươi ghen" Tinh Tinh không buồn để ý, khóe miệng thoáng hiện nét cười trào phúng.
Sát khí băng lãnh trong mắt Mộc Hàm Yên biến mất, thiên kiều bách mị cười nói: "Ngươi đừng quên, ngươi không phải là người"
Tinh Tinh đột nhiên đờ người, con dao trên tay run lên, ngón tay chảymáu, nàng thất thần nhìn vào giọt máu, tựa hồ như không phải từ ngườinàng chảy ra.
"Ngươi tốt nhất đừng gây chuyện, đừng để ta biết được ngươi giở trò gì,không thì..." Mộc Hàm Yến hừ lạnh một tiếng lắc mình biến mất.
Mộc Hàm Yên vừa đi, Tinh Tinh tâm tình có sự dị thường không thể áp chếba động nổi lên. Người nàng run lên, nghiến răng ken két, vẻ mặt oánđộc, tâm tình nàng xem ra không thể khống chế. Đột nhiên từ giữa tâm minàng một luồng khí tức ấm áp quen thuộc, lưu chuyển trên thân nàng, nhưmột bàn tay ôn nhu ôm lấy nàng, làm cho tâm tình nàng từ từ ổn định trởlại.
"Là hắn sao?" trong đầu Tinh Tinh hiện lên khuôn mặt Long Nhất cùng vớinụ cười xấu xa đáng ghét, trái tim băng lãnh bất giác có chút ấm áp.
Cũng vừa lúc trời sáng, mặt trời chói lọi từ phía đông mọc lên, không khí bắt đầu nóng dần.
"Phụ thân. Phụ thân, người tỉnh chưa" Một giọng nói non nớt vang lênbên tai Long Nhất, ngay sau đó thân hắn bất đầu bị đẩy đẩy, hoảng hốtnhỏm dậy.
"Nữu Nhi, sớm thế này có chuyện gì vậy" Long Nhất hé mắt. Nữu Nhi mũm mĩm ôm lấy ngực hắn.
"Đói..." Nữu Nhi ủy khuất nói.
Long Nhất cười khổ một tiếng, nói: "Lão đầu râu rậm kia không mang bữa sáng tới sao?"
"Ít lắm, Nữu nhi chưa no" Nữu Nhi làm nũng cấu véo trước ngực Long Nhất.
"Được rồi, được rồi, đừng vậy nữa, lão tử ta đau lắm" Long Nhất ôm NữuNhi dậy, lau mặt một cái, rồi cẩn thận ngắm nhìn tướng mạo mình trongma pháp kính, mãn ý gật đầu đi ra.
Vừa đi ra, liền nhìn thấy Liễu Nhứ, Lưu Ly còn có cả Phong Linh đồng thời cùng ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Oa. Sao nhìn ta chằm chằm vậy, ban ngày ban mặt không làm chuyện đóđược đâu. Hay là để tối... Ái ui, các nàng phản rồi sau" Long Nhất ôm Nữunhi né trái né phải tránh thoát chén, bát, gối, nệm do ba nàng tức giậnném tới, Nữu Nhi lại cảm thấy rất vui, mừng rỡ cười khanh khách.
Vất vả đi tới, trong căn phòng sang trọng này một mảng ngổn ngang. LongNhất lúc này mới biết hóa ra chúng nữ cũng đang đói, hắn thao thao nói:"Bữa sáng trưởng quỹ kia mang đến không đủ cho Nữu Nhi dùng lẽ nào cũngkhông đủ cho các nàng dùng sao?"
"Bọn thiếp chưa ăn gì, bữa sáng Nữu Nhi loáng cái đã ăn sạch rồi" PhongLinh có chút buồn cười nói. Ngữ khi hơi ngừng rồi nói tiếp: "Còn nữa,tối qua bọn thiếp đi dạo, không mua được gì, cũng chưa ăn gì, phu quânchàng không biết làm gì sao, bọn thiếp sắp bị chàng cho chết đói rồi".
"Cái này, trên người nàng không có tiền sao?" Long Nhất ngẩn ra, cực kỳ cẩn thận hỏi.
"Thiếp vội vội vàng vàng trốn ra, tiền trên người hết nhẵn rồi" Phong Linh không chút hảo khí nói.
"Còn nàng thì sao? Liễu Nhứ. Long tộc các nàng cực kỳ giàu có, khôngphải keo kiệt đến mức này chứ" Long Nhất hoài nghi liếc nhìn Liễu Nhứ,phải biết rằng Thủy Tinh Long Cung trong Ma Huyễn Sâm Lâm trân bảo vôsố, hắn không tin Liễu Nhứ một chút cũng không mang theo.
Liễu Nhứ hung hăng liếc Long Nhất một cái nói: "Đồ ta mang theo sớm đãbị Nữu nhi ăn sạch rồi, hiện tại trong người ta không có lấy một xu".
Nói như vậy đúng là mình sai rồi, thật không xứng làm phu quân, Long Nhất cười cười dẫn chúng nữ xuống Phượng Hoàng lữ điếm.
Muốn ăn đồ ngon thì phải kiếm hàng quán ven đường rồi, nơi này vô luậnthế nào cũng có chút giống thành phố ở tiền thế của Long Nhất.
Bạch Vân thành to lớn bậc nhất, tự nhiên không thiếu quán ăn, sau khihỏi phương hướng, mọi người liền đi thẳng đến đó. Nói là phố ẩm thực,thật ra chỉ là một con hẻm nhỏ khoảng hai mươi thước, nhưng không thểcoi thường con hẻm nhỏ này, sớm thế này mà đã chật ních người. Dongbinh, ma pháp sư, thương nhân, dân thường chen chúc, náo nhiệt phithường, đủ các loại mùi vị thức ăn theo gió bay khắp nơi, làm con sâutrong bụng người ta không ngừng kháng nghị.
Đoàn người Long Nhất trông rất bình thường, không ai để ý tới, mấyngười đi từ đầu phố tới cuối phố, ăn tới khi mồm đầy dầu mỡ, đặc biệtlà Nữu Nhi, sức ăn cùng tốc độ quả thật khiến lão bản các quán khiếp sợ.
Đương lúc Long Nhất muốn dẫn chúng nữ hồi phủ, bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận huyên náo.
"Mau nhìn kìa, kia không phải là vua dong binh Cuồng Sư sao?" Một tên dong binh vỗ vỗ đồng bọn bên cạnh nói.
"Không sai, chính là hắn, chỉ nhìn quyền đầu kia cũng biết đó chính làhắn, chúng ta mau mau qua xem " Tên đồng bọn nhìn kỹ, lập tức hưng phấnnói, phải biết rằng Cuồng Sư Mạc Ngôn chính là thần tượng trong giớidong binh, siêu cấp ngưu nhân liên tục ba lần đoạt được danh hiệu vuadong binh.
Đại danh Cuồng Sư tại Thương Lan đại lục cơ hồ không ai không biết,cũng biết dưới nắm đấm của hắn không ai có thể sống sót, bởi vậy tuy cómấy người nhìn không thuận mắt nhưng không ai dám chọc hắn.
Cuồng Sư đối vợi loại sự tình này cũng không thấy kỳ quái, hắn vẫn điềmnhiên thưởng thức mỹ vị, ra tay cũng thật là hào phóng. Sau mỗi mộtnhiệm vụ đều được thưởng lớn, làm cho hắn không có khái niệm về tiềnbạc.
"Long huynh đệ, lâu ngày không gặp" Mục quang Cuồng Sư quét qua LongNhất, đột nhiên sáng ngời, cười lớn tiếng tách đám người ra đi tới.
Long Nhất cười khổ nhìn ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn, khẽ thanmột tiếng, hắn hiện tại muốn mọi người không chú ý đến cũng khó.
"Xem ra tiểu đệ và Mạc Ngôn huynh duyên phận không tồi, cùng uống mấy ly, thế nào? Long Nhất vuốt râu cười.
"Được, đêm đó huynh đệ tại Hồng Tụ phảng được Tinh Tinh cô nương ngưỡngmộ mời tới khuê phòng, cũng nên ăn mừng một chút mới được" Cuồng Sưcười ha ha vỗ vai Long Nhất.
Lời vừa nói ra, vô số ánh mắt sát nhân tức thời phát ra, Tinh Tinhthanh danh rất lớn, trong lòng các nam nhân chính là tiên tử không thểchạm tới, thế nhưng tên giả hỏa mặt mũi bình thường kèm vài phần thô bỉnày lại có thể ngủ chung với nàng, làm sao lòng chúng nhân có thể chịuđược.
Đương nhiên không chỉ mấy người vây quanh hắn biến sắc, Phong Linh cùngLong Nhất sắc mặt cũng không hề bình thường, bàn tay thon dài của PhongLinh đang "ôn nhu" vuốt xuống ngang hông Long Nhất.
"Xú phu quân, đại phôi đản, khó trách canh ba đêm qua mới trở về" Phong Linh hầm hừ nói.
Long Nhất cắn răng nhìn Cuồng Sư, tên gia hỏa này tuyệt đối là cố ý, hắn dám cam đoan.
Chúng nhân trong lòng phẫn nộ, nhưng có Cuồng Sư ở đây không ai dám hétlớn, cũng không có ai dám động thủ với Long Nhất, đương nhiên, có độngthủ cũng chả làm gì được Long Nhất.
Tìm một tửu lâu ngồi xuống, lúc này mới là sáng sớm nên sinh ý không nhiều, mọi người cũng vui vẻ với sự thanh tĩnh này.
"Mạc Ngôn huynh, huynh vừa rồi thật ác, hôm nay không phạt huynh ba vòrượu đừng mong bản thiếu gia bỏ qua" Long Nhất cười hắc hắc nói.
Lời vừa dứt, cửa phòng đã mở , mười tên tiểu nhị tên nào cũng đang cóhết sức bê vò rượu cao bằng nửa người tiến đến, phành phành đặt xuốngđất, mười vò rượu đã mở trước mặt mấy người.
"Phu quân , chàng muốn say chết sao, từng này rượu có thể dìm chếtchàng" Phong Linh nhìn Long Nhất mặt không chút máu sẵng giọng nói.
"Nam nhân uống rượu đàn bà không được chen vào, ngoan ngoãn ngồi cạnh phục vụ đi" Long Nhất trừng mắt vẻ mặt uy nghiêm nói.
Phong Linh nao nao, lập tức lè lưỡi nói: "Vâng, phu quân".
Lúc này Lưu Ly đang đứng sau lưng hắn xoa bóp, Phong Linh thì ngồi bênhầu hạ, chỉ có Liễu Nhữ đang ôm Nữu nhi ánh mắt thờ ơ ngồi một bên,trong lòng nói thầm, tên xấu xa chết tiệt trọng thể diện này.
Cuồng Sư quả nhiên hâm mộ không thôi, ha ha nói: "Tây Môn thiếu gia phúc khí thật tốt, làm cho ta không khỏi ghen tức".
"Bớt nói nhảm đi, trước tiên phạt ngươi uống ba vò rượu, nếu không đừnggọi ta là huynh đệ" Long Nhất cười hắc hắc vung tay, ba vò rượu caobằng nửa người liền bay đến trước mặt Cuồng Sư.
Cuồng Sư cũng không khách khỉ, cấm lấy một vò đổ vào trong miệng, ba vòrượu này cộng lại cũng được một trăm năm mươi cân, nồng độ không caolắm, người bình thường uống tám , mười cân cũng không thành vấn đề.Long Nhất không hề nghi ngờ Cuồng Sư, nếu hắn không cách nào uống hếtđược đã không còn là vua dong binh nữa.
Chỉ nghe thấy tiếng ừng ực, ba vò rượu bị Cuồng Sư một hơi uống cạn,hắn hà một hơi toàn mùi rượu, mặt có chút đỏ, ánh mắt không còn lănglệ, bụng cũng chỉ hơi căng lên một ít.
"Tốt, hảo huynh đệ, hôm nay hai ta uống sạch rượu của tửu lâu này" Long Nhất cười hắc hắc nói.
Cuồng Sư khà một tiếng, hào khí xung thiên nói: "Tốt, cứ vậy đi , huynh đệ ta hôm nay không say không về".
"Phụ thân, con cũng muốn uống" Nữu Nhi đột nhiên từ trong lòng Liễu nhứ nhanh như chớp tới xà vào lòng Long Nhất nũng nịu nói.
Cuồng Sư giật mình, dụi dụi mắt, chẳng lẽ mình hoa mắt, sao tiểu nữ hài ba tuổi này có tốc độ nhanh thế.
Long Nhất nhãn châu chuyển động, ha ha cười nói: "Mạc Ngôn huynh, không bằng chúng ta đánh cược, thế nào?
"Cược gì" Cuồng Sư hứng thú hỏi.
"Cược ngươi cùng con ta uống rượu, nếu như ngươi thắng ta đáp ứng ngươimột điều kiện, nếu ngươi thua thì đáp ứng ta một điều kiện, thế nào?"Long Nhất cười hắc hắc, trông gian trá như một lão hồ ly.
Chương 497: Tâm tư của Mộc Hàm Yên
Dịch: ryuken
Biên tập: huntercd
Nguồn: - http://4vn.eu/forum
[b]Cuồng Sư nghe vậy kinh ngạc nhìn Nữu Nhi trong lòng Long Nhất, tặc lưỡi đáp: "Cùng... cùng tiểu nữ hài này... không lầm chứ?"
"Mạc Ngôn huynh, ngươi cũng hoài nghi ta sao? Nói đi, ngươi dám cượchay không?" Long Nhất nhìn Cuồng Sư cười, bộ dạng hắn rất kiên định.
Cuồng Sư lấy lại tinh thần, hiếu kỳ liếc nhìn Nữu Nhi vô tư kia đánhgiá, hắn cũng biết trong việc này nhất định có gì đó kỳ quái, nhưng vớitính cách của hắn vô luận là thế nào hắn cũng không lùi bước, vì thế vỗvào bàn, hảo sảng nói: "Được, ta cùng tiểu oa oa này của ngươi đánhcược".
"Nữu Nhi, còn chờ gì nữa?" Long Nhất vỗ mông Nữu Nhi một cái, vẻ mặtnhư thể gian kế đã thành công, phải biết rằng bụng của Nựu nhi như mộtcái động không đáy, hình như từ trước tới nay bụng chưa bao giờ biết nolà gì.
Nữu Nhi sớm đã không chờ được nữa, miệng nhỏ khẽ mở, mỹ tửu trong vòhòa thành một dòng liên miên bất tuyệt chảy vào trong miệng, hai bagiây sau, một vò rượu đã cạn queo. Cuồng Sư còn đang cầm một vò uống ởbên cạnh liền trợn mắt há mồm, hắn đặt vò rượu xuống, nhìn Nữu Nhi chỉtrong chốc lát uống cạn mấy vò rượu còn lại, mà mắt không hề chớp mộtcái.
"Không thể so bì được, ta nhận thua, con gái của ngươi là quái vậtsao?" Cuồng Sư nhìn Nữu nhi liếm mồm vẻ mặt thèm khát nhìn vào vò rượucủa mình, cười khổ hai tiếng rất dứt khoát giương cờ trắng nhận thua.
"Hắc hắc, vậy điều kiện kia..." Long Nhất nhìn Cuồng Sư cười, hắn không chút che dấu vẻ vội vã nói.
"Đã thua cược, có điều kiện gì thì nói đi, Cuồng Sư ta nếu có chút nhíumày thì không phải do cha me sinh ra" Cuồng Sư một hơi tu hết vò rượucòn lại, phả ra hơi rượu nói.
Long Nhất vẻ mặt tươi cười trở nên xáng lạn, đánh giá Cuồng Sư từ trênxuống dưới hết lần này đến lần khác, cứ như đang mua thịt gà, nhãn thầnlàm cho Cuồng Sư có chút sợ hãi.
"Mạc Ngôn huynh còn chưa gia nhập Thợ săn công hội phải không?" Long Nhất thản nhiên không chút kinh tâm hỏi.
"Chưa" Cuồng Sư kỳ quái nhìn Long Nhất, không biết vì sao hắn lại hỏi việc này.
"Kỳ thật điều kiện của ta cũng chẳng khó khăn gì, chỉ là muốn huynh gianhập làm người trông coi Thưởng Kim Thợ săn công hội, huynh cũng biếtThợ săn công hội thù lao rất cao, tại phương diện này tuyệt đối khôngbạc đãi huynh" Long Nhất thản nhiên cười nói, Thưởng Kim Thợ săn cônghội do hắn thao túng mặc dù đang phát triển, cao thủ khắp nơi tụ tập,nhưng phát triển tới bây giờ, chỉ dựa vào hai người A Nặc với A NhĩPháp quả thật có chút lực bất tòng tâm, mấy tên cao thủ này đều tànnhẫn không nghe lời, nếu không có một người danh tiếng cùng thực lựcmạnh tọa trấn thật là rất khó quản lý.
"Trông coi?" Cuồng Sư ánh mắt lóe lên. Việc này với việc đơn giản gianhập Thưởng Kim thợ săn công hội là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau,lập tức, hắn liền biết Thưởng Kim thợ săn công hội có thể từ trong thờiloạn thế quật khởi, nguyên lai Long Nhất là người đứng đằng sau thaotúng.
Cuồng Sư có chút do dự, đương kim Hội trưởng của Dong binh công hộitừng cứu hắn lúc nguy cấp, đó chính là nguyên nhân hắn lưu lại Dongbinh công hội.
Bất quá đại lão gia hắn một lời đáng giá ngàn vàng, lời đã nói ra khôngthể làm trái, huống hồ hắn với Hội trưởng của Dong binh công hội cũngkhông có ước định, thề thốt gì. Do dự một lúc, hắn liền nói:" Được, tađáp ứng điều kiện này".
Sau một đêm huyên náo Bạch Vân hồ đã yên tĩnh trở lại, các con thuyềnneo tại ven hồ đã thu lại các loại đèn lồng trang trí ,trừ mấy làn giónhẹ vi vu thổi lay động lá liễu nghe xào xạc, vạn vật tại Bạch Vân hồgiờ phút này phảng phất như đã ngủ say.
Bất quá nơi ăn chơi này luôn luôn như thế, đều là ban đêm buôn bán banngày nghỉ ngơi, lúc này các cô nương còn đang chìm trong giấc mộng.
Hồng Tụ phảng hoa lệ đang lẳng lặng neo tai cảng chuyên dụng, ngoài mấytên hỏa kế đang ngáp, nhìn mãi không thấy bóng dáng người nào khác.
"Lộ Lộ, tên nam nhân tối hôm qua điều tra thế nào rồi?" ở giữa phòng. Mộc Hàm Yên đang ngồi trên ghế đạm đạm hỏi.
"Hồi tiểu thư, thuộc hạ đã tra rõ, đi theo hắn là hai vị phu nhân, mộtthị nữ cùng một bé gái. Hôm qua từ Nạp Lan đế quốc tới Bạch Vân thành,hiện đang trú tại Phượng Hoàng lữ điếm. Căn cứ theo lời hôm nay thám tửhổi báo, hắn cùng Cuồng Sư tại tửu lâu uống rượu, còn nghe thấy CuồngSư gọi hắn là Long huynh đệ" Lộ Lộ cung kính đáp.
"Long huynh đệ?" mắt Mộc Hàm Yên lóe lên, sắc mặt liên tục biến đổi, sau đó liền mỉm cười.
"Lộ lộ, đến thành chủ phủ báo cho Cáp Lôi một tin, bảo hắn đến PhượngHoàng lữ điếm thăm hỏi chủ nhân của hắn" Mộc Hàm Yên nói với Lộ Lộ đangđứng bên cạnh.
"Vâng, tiểu thư" Lộ Lộ trả lời rồi mở cửa đi ra, trong long có chút kỳquái, chủ nhân của Cáp Lôi không phải là tiểu thư hay sao? Sao lại biếnthành tên nam nhân kia rồi? Bất quá nghi hoặc chỉ là nghi hoặc, loại sựtình này không phải là việc nàng có thể hỏi.
Mộc Hàm Yên nét cười trên mặt từ từ trở nên có chút cay đắng. Nàng đi tới đi lui.
Chén rượu, chỉ thấy chén rượu táo đỏ như máu đang xoay tròn có chút chấn động.
Bông nhiên đôi mi thanh tú của Mộc Hàm Yên nhíu lại. Đứng dậy mở cửaphòng, liền thấy Tinh Tinh đeo khăn che mặt, cùng bốn thị nữ cầm kiếmhướng xuống lầu dưới mà đi.
"Ngươi đi đâu đấy?" Mộc Hàm Yên lạnh giọng hỏi, giống như rất chán ghétTinh Tinh, nàng đối với Tinh Tinh có một loại cảm giác băng lạnh khôngnói nên lời.
"Đi dạo phố, không được sao? Chẳng lẽ cả việc này ngươi cũng muốn quản" Tinh Tinh dừng bước trào phúng nhìn Mộc Hàm Yên.
"Ngươi muốn đi tìm hắn?" Mộc Hàm Yến không để ý tới vẻ trào phúng của Tinh Tinh, lời nói mang theo chút nộ khí.
Tinh Tinh nhìn Mộc Hàm Yên, đột nhiên cười khanh khách nói: "Không sai,ta chính là muốn đi tìm hắn. Hắn tuy không tốt đẹp gì, nhưng ta thích,không chỉ tìm hắn thôi đâu, ta còn muốn đem thân dâng hiến cho hắn nữa".
Mộc Hàm Yên ánh mắt trở lên lạnh lẽo, đừng thấy nàng ngày thường thìquyến rũ làm chúng sinh điên đảo, nhưng lúc này vẻ mặt này của nàngthật khiến người ta phát run, bộ dạng cực đoan này đồng thời xuất hiệntrên thân mỗi người, thật là khiến người ta không thể tưởng tưởng nổi.
"Tức giận à? Ha ha, loại động vật máu lạnh như người cũng vì nam nhânmà ghen sao? Thật là kỳ tích, hừ" Người Tinh Tinh bình ổn trở lại, hừlạnh một tiếng, đầu đã quay lại đi xuống dưới lầu.
Mộc Hàm Yên hít sâu một hơi, sắc mặt cực kì phức tạp, nàng vẫn tưởngrằng mặc dù đối với tên nam nhân này có cảm tình, nhưng lý trí của nàngcũng có thể khống chế, nhưng lúc này nàng phát hiện, cảm tình đối vớinam nhân này đã vươt xa dự tính, vậy về sau nàng làm sao để đối diệnhắn?
Mặt trời chói chang đã lên cao, không chút lưu tình thiêu đốt tòa thànhphồn hoa này, sơn thanh thủy tú chung quanh có lẽ hấp thụ không ít hơinóng, bởi vậy sức nóng này vẫn trong phạm vi chịu đựng của mọi người.
Trên đường bóng người thưa thớt, nhiệt khí làm người ta không thể chịunổi, nếu có một quả trứng đặt trên đó, tuyệt đối không quá vài phút sẽbiến thành trứng luộc.
Mà lúc này những trà lâu tửu quán có trang bị ma pháp làm lạnh trở nêncực kỳ đông đúc, tại đây uống một chén hồ băng trà hay thưởng thức haichén rượu táo ướp lạnh, bốn năm hảo hữu tụ lại cùng nhau nói chuyệnphiếm vô cũng vui vẻ.
Bạch Vân thành vì là thành thị to lớn bậc nhất, đương nhiên có tửu quáncủa Thưởng Kim Thợ săn công hội, hơn nữa còn thay thế tửu quán của cácmạo hiểm giả, trở thành nơi mạo hiểm giả phải đến.
Lúc này, Long Nhất cùng Cuồng Sư đang ngồi trong phòng đặc biệt củaThưởng Kim tửu quán đàm cổ luận kim, đừng xem bộ dạng Cuồng Sư có chútlỗ mãng, đối với sự phát triển của cục thế Thương Lan đại lục lý giảicũng rất thông suốt, thiết tưởng một Vua dong binh độc lai độc vãng saocó khả năng một tên lỗ mãng hữu dũng vô mưu đây?
"Thiên hạ phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, hôm nay Thương Lan đạilục cục diện chia ba đã bị phá, án chiếu theo xu thế trước mắt, ThươngLạn đại lục tất sẽ về tay một vị quốc chủ" Cuồng Sư hớp một ngụm rượu,mồm đầy hơi men nói, hôm nay hắn đã coi Long Nhất như người mình, nóichuyện cũng không còn cố kỵ gì, huồng hồ Long Nhất rất hợp khẩu vị củahắn.
"Như vậy, quốc chủ ngươi nói đến là ai?" Long Nhất tay vỗ vào bàn, cười dài hỏi.
Cuồng Sư nhếch miệng cười, khuôn mặt râu ria như sư tử, hắn tục tằngcười nói: "Nội bộ Cuồng Long đế quốc phân tranh sợ rằng bách tính bìnhthường cũng đã phát giác ra, ai có thể lên ngôi thì một tên thô bỉ nhưta không thể đoán được".
Long Nhất cười hắc hắc hai tiếng, tuy cục thế trước mắt tựa hồ Tây Môngia tộc đang chiếm thượng phong, nhưng việc này có thể thay đổi bất cứlúc nào, một cục thế cực tốt có lẽ cũng có thể sẽ biến đổi.
"Bên Hoành Đoạn sơn mạch cũng không thể không đề phòng, theo ta biết,đương kim tộc trưởng Bỉ Mông tộc là một tên gia hỏa dã tâm cực lớn, nóikhông chừng có thể ở sau lưng đánh lén" Cuồng Sư nhắc nhở.
Điểm này Long Nhất đương nhiên biết, hắn cũng biết Ngân Kiếm và Bối Toatuyệt sẽ không làm hắn thất vọng, theo tin tức tình báo bên đó truyềnđến, Bối Toa đã lập uy thành công trong thú nhân tộc, lời nói cũng đãtrở nên có trọng lượng hơn nhiều.
Lúc này, mục quang Cuồng Sư đột nhiên bị kiềm hãm, qua ma pháp kính trong phòng hướng tới đại sảnh đang huyên náo.
"Long huynh đệ, chuyện tốt của ngươi đến rồi" Cuồng Sư cười dâm đãng nói.
Long Nhất nhìn theo ánh mắt Cuồng Sư, quả nhiên nhìn thấy Tinh Tinh đeomạng che cùng bốn thị nữ như hoa như ngọc cầm kiếm ngồi tại một cái bàntrống, hấp dẫn vô số mục quang thèm khát, bọn họ tuy không nhìn thấydiện mạo thật của Tinh Tinh, nhưng từ khí chất và dáng người có thểđoán là nàng rất đẹp, huống hồ tứ nữ bên nàng xinh đẹp vô cùng, tiểuthư đương nhiên phải xinh đẹp hơn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro